Hàn Nghiên Nghiên lúc này nói chuyện thật sự có hơi khó khăn, miệng sẽ đau, quanh miệng của cô ta rách ra vài chỗ, trong miệng rất nhiều chỗ đều bị rách da, cổ họng của cô ta cũng rất đau, chắc là vì động tác nào đó lúc đó quá mãnh liệt, cũng tổn thương đến cổ họng, nhưng, cho dù là như vậy, lời này của Hàn Nghiên Nghiên vẫn nói rất rõ ràng.
Rất rõ ràng, lời này của Hàn Nghiên Nghiên đều được biên soạn trước, hoặc nên nói là Lưu Vũ dạy cô ta trước.
Lúc này, trong phòng bệnh rất yên tĩnh, nhiều phóng viên như vậy không có lên tiếng, bởi vì bộ dạng lúc này của Hàn Nghiên Nghiên thật sự quá thảm, hơn nữa bọn họ đều xem qua video trước đó, hủy hoại như vậy đối với một cô gái mà nói cũng quá tàn nhẫn rồi.
Hàn Nghiên Nghiên dừng lại, trên mặt rõ ràng nhiêu thêm vài phân đau đớn, môi hơi run run: “Lúc đó, tôi không có một chút nghi ngờ, nhưng tôi không có ngờ, tôi thật sự không có ngờ Hàn Nhã Thanh sẽ hại tôi, tôi là em họ của chị ta, chị ta vậy mà tàn nhẫn hại tôi như thế?”
Trong giọng nói của Hàn Nghiên Nghiên lúc này cũng tràn ngập đau khổ, lúc này, đau khổ của cô ta không phải là giả vờ, bởi vì cô ta thật sự rất đau đớn, cho nên cô ta của bây giờ nhìn vào càng khiến người ta đồng cảm.
Lúc này, các phóng viên rất hiếm khí yên tĩnh, vẫn không có ai nói chuyện, đều yên lặng nghe lời kể của Hàn Nghiên Nghiên.
“Khi rời khỏi cửa lớn của nhà họ Hàn, tôi còn đi theo sau chị ta, nói chuyện với chị ta, nhưng chị ta lúc đó không có để tâm đến tôi, bình thường chị ta ở trong nhà không thèm để ý chúng tôi, cho nên, tôi lúc đó cũng không có để ý, cũng không nghĩ nhiều, cứ đi theo chị ta ra ngoài..."
“Khu...” Lời nói của Hàn Nghiên Nghiên lại dừng lại, sau đó đột nhiên ho lên.
Cô ta ho như vậy chắc chắn động đến vết thương trên người, cơn đau lan ra khắp người, cô ta vốn dĩ đã gây, lúc này vết thương khắp người, nhìn như này, càng thêm đáng thương.
“Cô Hàn, cô từ từ nói, đừng vội.” Phóng viên trước giờ đều thúc giục hỏi vấn đề vào lúc này lại khuyên cô ta nói từ từ.
Trong mắt của Lưu Vũ thấp thoáng vài phần ý cười, xem ra Nghiên Nghiên diễn rất đạt, mấy phóng viên này nhìn quen chuyện lớn cũng bị lừa rồi, đều bắt đầu đồng cảm với Nghiên Nghiên, càng không cần nói mọi người dân bình thường đó.
Lưu Vũ bây giờ muốn lợi dụng dư luận của mọi người dồn vào Hàn Nhã Thanh.
“Chúng ta ra khỏi cửa lớn, sau khi rẽ, Hàn Nhã Thanh đột nhiên đẩy tôi lên trước mặt, sau đó lớn tiếng hô lên, gọi mấy tên đã sớm đợi sẵn đó đến bắt tôi, tôi lúc đó căn bản không biết chuyện là như nào, đột nhiên có ba người đàn ông xông ra, trói tôi lại, sau đó còn bịt miệng của tôi, sau đó đưa tôi lên xe.” Hàn Nghiên Nghiên nói đến đây, cơ thể không ngừng run rẩy, có một phần là diễn, có một phân cũng thật sự sợ hãi, bây giờ nhớ đến tình cảnh khi đó cô ta không khỏi thấy sợ hãi.
“Cô Hàn, lúc đó khi cô bị bắt cóc, Hàn Nhã Thanh đang làm gì?” Có một phóng viên không nhịn mà hỏi một câu.
“Chị ta đứng ở một bên nhìn, những tên bắt cóc đó không có tránh né chị ta, chị ta còn nói chuyện với những tên bắt cóc đó, xong việc sẽ cho bọn họ phần tiền còn lại.” Biểu cảm trên mặt Hàn Nghiên Nghiên càng lúc này càng đau khổ, càng sợ hãi.
Những điều Hàn Nghiên Nghiên nói lúc này hoàn toàn nói ngược sự việc lúc đó.
Nhưng, bây giờ Hàn Nghiên Nghiên trở thành người bị hại, tạm thời lại tìm không được chứng cứ Lưu Vũ câu kết với bọn bắt cóc.
Cho nên lời của Hàn Nghiên Nghiên lúc này, rất dễ khiến mọi người tin tưởng.
“Đây cũng quá máu lạnh, quá tàn nhẫn rồi.” Có một phóng viên không nhịn được mà mắng một câu.
“Chị ta lúc đó còn nói, bảo mấy người đó quay video cho tốt, quay được lập tức đăng lên mạng, chị ta nhìn thấy video thì sẽ chuyển số tiền còn lại cho bọn họ.” Hàn Nghiên Nghiên lại nhịn đau bổ sung một câu, lời này hoàn toàn là Hàn Nghiên Nghiên tự mình thêm vào.
Lúc đó Hàn Nhã Thanh căn bản không biết mục đích của bọn họ, căn bản không biết chuyện bọn họ muốn quay video, nhưng Hàn Nghiên Nghiên sớm đã biết.
Khi Hàn Nghiên Nghiên nói lời này, dùng tay che mặt, nhìn trông rất đau đớn, lại cũng vữa hay che đậy sự chột dạ trên mặt.
Chuyện đoạn video, trước đó hot như thế, những phóng viên ở đây chắc chắn đều đã xem rồi, lúc này Hàn Nghiên Nghiên chính miệng nhắc đến đoạn video, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều không nhịn được mà xuýt xoa, càng thêm đồng cảm với Hàn Nghiên Nghiên!
Dù sao video đó thật sự quá thảm rồi!
“Hàn Nhã Thanh thật sự quá độc ác rồi, thật sự không có chút nhân tính, bác sĩ nói Nghiên Nghiên của chúng tôi sau này không thể sinh con được nữa, hơn nữa chân của Nghiên Nghiên cũng bị phế rồi, sau này cũng không thể đi đường nữa, những điều này đều là Hàn Nhã Thanh hại.” Lưu Vũ cảm thấy Hàn Nghiên Nghiên nói ổn rồi, lúc này mới bổ sung thêm một câu, lời như này tự nhiên quá không thích hợp để Hàn Nghiên Nghiên nói ra, càng thích hợp để bà ta nói.
Khi Lưu Vũ nói những điều này, trong mắt ngập ánh nước, mặt mày đau thương đau khổ, hoàn toàn là sự bi thương của một người mẹ nên có.
Chỉ là khi Hàn Nghiên Nghiên nghe thấy lời của bà ta, bỗng kinh ngạc, vốn dĩ bàn tay che mặt lại nhanh chóng hạ xuống, nhìn chằm chằm Lưu Vũ, trước đó Lưu Vũ không có nói với cô ta những chuyện này.
Cô ta không biết chuyện cô ta không thể sinh con, càng không biết chuyện chân của cô ta sẽ bị phế, cô ta không biết tình trạng của cô ta sẽ nghiêm trọng như thế!
“Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên đáng thương của mẹ.” Lưu Vũ nhìn vào mắt Hàn Nghiên Nghiên, mau chóng nhào đến trước giường của Hàn Nghiên Nghiên, ôm chặt Hàn Nghiên Nghiên.
“Không, không đâu, không phải như thế.” Hàn Nghiên Nghiên liệu mạng lắc đầu, cô ta không dám tin tất cả mọi chuyện này, cô ta không tin sẽ tàn nhẫn như thế: “Mẹ, con sau này thật sự không thể đi đường nữa sao?”
Không thể sinh con, Hàn Nghiên nghiên còn có thể chấp nhận, nhưng không thể đi lại, cô ta không thể chấp nhận được.
“Nghiên Nghiên, con đừng quá kích động, bác sĩ nói con bị thương quá nặng, toàn thân của con đều là vết thương, không thể quá kích động, cũng không thể động đậy lung tung.” Lưu Vũ vẫn ôm chặt Hàn Nghiên Nghiên, nghe giống như đang khuyên Hàn Nghiên Nghiên, nhưng càng để lộ với phóng viên chuyện Hàn Nghiên Nghiên toàn thân đều là vết thương.
“Chân của con, chân của con thật sự không thể đi lại nữa rồi sao? Thật sự không thể đi được rồi sao? Không, không thể như thế, nếu như là như thế, không bằng để con chết đi cho rồi” Hàn Nghiên Nghiên thấy Lưu Vũ không có phủ nhận, liên biết, điều này là thật.
Bởi vì Hàn Nghiên Nghiên lúc này cũng mới biết chuyện này, cho nên cô ta thể hiện ra sự thương đau và sụp đổ một cách vô cùng chân thực, những phóng viên đó nhìn tình cảnh này cũng không nhịn được mà xót xa.
“Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên đáng thương của mẹ, số của con sao lại khổ như thế.” Lưu Vũ ôm Hàn Nghiên Nghiên khóc to.
Phóng viên nhìn tình cảnh này, đều không tiếp tục ở lại trong phòng bệnh nữa, đều lần lượt rời khỏi phòng bệnh.
Lưu Vũ quả thật rất thông minh, lân này, người bà ta mời đến không chỉ là phóng viên giải trí, mà bao gồm cả phóng viên của các chuyên mục.
Rất nhanh, chuyện liên quan đến Hàn Nghiên Nghiên được lan truyền trên khắp các trang báo đài lớn nhỏ, có những phóng viên viết bài tương đối súc tích, nhưng có những phóng viên trực tiếp viết Hàn Nhã Thanh thành ác ma tâm lý bệnh hoạn, tội ác không không thể dung tha.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT