Hàn Nhã Thanh ra khỏi cục cảnh sát, một chiếc xe đột nhiên dừng ở trước mặt cô, Hàn Nhã Thanh nhận ra đó là xe của cậu ba Dương.

Cửa sổ xe hạ xuống, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của cậu ba Dương xuất hiện, ừ, rất đẹp, rất hấp dẫn, rất mê người!

Nhìn anh đến mức không nỡ dời mắt! Không bước đi nổi!

Nhưng lúc này sắc mặt cậu ba Dương không tốt lắm, u ám, nhìn có chút đáng sợ, đôi mắt anh nhìn cô mang theo lửa giận, lại giống như có chút oán hận.

"Lên xe." Cậu ba Dương đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo tiếng nghiến răng nghiến lợi.

Hàn Nhã Thanh nhíu mày, cũng không nói gì, sau đó đưa tay muốn mở cửa xe.

"Phía trước." Cậu ba Dương nhìn cô muốn mở cửa sau thì híp mắt lại.

Khóe môi Hàn Nhã Thanh không nhịn được giật giật, cô thấy sắc mặt cậu ba Dương không tốt lắm, dáng vẻ này có hơi đáng sợ, cho nên cô mới muốn ngồi phía sau.

Nếu có thể tránh thì tránh!!

Không nghĩ tới cậu ba Dương lại nhìn thấu suy nghĩ của cô.

Hàn Nhã Thanh thở dài, lúc này tâm trạng của cậu ba Dương không tốt, trong lòng Hàn Nhã Thanh biết lý do là gì, cho nên cô cũng không dám chọc anh, ngoan ngoãn ngồi ở phía trước.

Hàn Nhã Thanh ngồi xuống, cậu ba Dương lập tức lái xe nhanh chóng rời đi, Đường Lăng lái xe đến thì cũng chỉ thấy được phía sau xe của cậu ba Dương.

Đường Lăng hơi cong lên, anh sẽ không xen vào chuyện vợ chồng son nhà người ta.

Cậu ba Dương lái đi không bao lâu thì tìm một chỗ dừng lại.

Cậu ba Dương rõ ràng muốn tính sổ với cô, không chờ nổi nữa.

Cậu ba Dương dừng xe, đôi mắt nhìn cô, trong con ngươi có lửa giận, còn có vẻ nguy hiểm làm cho người ta sợ hãi.

Anh nhìn cô cũng không nói gì.

Hàn Nhã Thanh thấy anh vẫn luôn không nói chuyện thì nhìn anh cười cười, cười rất xinh đẹp và dịu dàng.

Cậu ba Dương nhìn cô cười thì vẻ u ám trên mặt suýt nữa không giữ được, nhưng anh nghĩ tới những chuyện đó thì thở ra một hơi, người phụ nữ này cho rằng một nụ cười là có thể giải quyết mọi vấn đề sao?!

"Em không có gì muốn nói sao?" Cậu ba Dương trầm mặt, giọng nói cũng lạnh lùng, không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

"Anh muốn nói chuyện gì?" Hàn Nhã Thanh chớp mắt, cố ý hỏi, thật ra trong lòng cô hiểu rõ vì sao anh tức giận như vậy.

Bởi vì cô xảy ra chuyện lại không tìm Dương Tầm Chiêu giúp đỡ, thậm chí không noi với anh một tiếng.

"Hàn, Nhã, Thanh." Cậu ba Dương gằn từng chữ kêu tên cô, trong con ngươi tràn đầy nguy hiểm, người phụ nữ này vẫn không biết mình sai ở đâu sao?

Cô xảy ra chuyện, thế nhưng không nói cho anh, anh vẫn là từ người ngoài trong miệng được đến tin tức.

Mà cô xảy ra chuyện lại tìm Đường Lăng giúp đỡ, tìm Tào Du giúp đỡ, nhưng lại không tìm anh.

Rốt cuộc ở trong lòng cô thì anh có một vị trí nào hay không?!

Chẳng lẽ từ đêm qua đến bây giờ, cô không hề nghĩ tới còn có một người như anh sao?

"Đêm qua xảy ra chuyện, vì sao em không gọi điện thoại cho anh? Vì sao không nói với anh?" Cậu ba Dương không nhịn được nữa, lập tức hỏi tội.

"Em cũng không xảy ra chuyện gì..." Hàn Nhã Thanh muốn nói mình vẫn tốt, không xảy ra chuyện gì, nhưng đối mặt với con ngươi lạnh lẽo của cậu ba Dương thì cô không nói được nữa, giọng nói ngày càng thấp, cuối cùng không nghe thấy.

"Em không xảy ra chuyện gì lại đi tìm Đường Lăng giúp đỡ, em tìm Tào Du giúp đỡ, em đi tìm người ngoài giúp nhưng lại không tìm anh." Cậu ba Dương thật sự rất tức giận, đương nhiên anh càng lo lắng, thậm chí là sợ hãi, anh hy vọng anh có thể bảo vệ cô mọi nơi mọi lúc, nhưng quan trọng là người phụ nữ này phải cho anh quyền lợi và điều kiện đó.

"Đường Lăng là anh trai em." Con ngươi Hàn Nhã Thanh lóe lên một chút, thấp giọng giải thích, Đường Lăng là anh trai cô, là người nhà, không phải là người ngoài.

"Cậu năm Tào thì có chức vụ..."

"Cho nên anh là người ngoài? Chỉ có anh là người ngoài?" Cậu ba Dương nheo mắt lại, trong giọng nói càng thêm nghiến răng nghiến lợi.

Đường Lăng là anh trai cô, không phải là người ngoài, cho nên anh mới là người ngoài, cho nên cô không muốn anh giúp đỡ sao?

Hàn Nhã Thanh nhìn anh, con ngươi nhanh chóng lóe lên, anh nói vậy làm cho cô không nói tiếp được nữa, cũng không dám nói tiếp.

Hàn Nhã Thanh không nói lời nào, cậu ba Dương càng tức giận, trong lòng càng buồn bực, trong lòng cô thì Đường Lăng mới là người trong nhà, mà anh thật sự là người ngoài?

"Nghe nói em còn nói Đường Lăng tìm hai vệ sĩ cho mình." Cậu ba Dương nói lời này thì trong giọng nói mang theo lạnh lẽo, có mùi chua chua.

Chuyện tìm vệ sĩ mà cô cũng tìm Đường Lăng, mà không tìm anh, vì sao chứ?

"Hả? À." Hàn Nhã Thanh không nghĩ tới anh đột nhiên nhắc tới chuyện này, anh bỗng thay đổi chủ đề nên cô không theo kịp, nhưng anh đã biết cô nói Đường Lăng tìm vệ sĩ cho mình, sợ là không có gì anh không biết.

"Hàn Nhã Thanh, chuyện gì em cũng tìm Đường Lăng, vậy anh là cái gì? Đối với em thì anh là gì?" Cậu ba Dương vẫn luôn bình tĩnh, không chút gợn sóng, nhưng lúc này anh không còn như vậy.

Hàn Nhã Thanh nghĩ vấn đề này, anh và cô được coi là gì?

Cô cảm thấy vấn đề này có chút phức tạp, một lời khó nói hết.

Cậu ba Dương hiếm khi thấy cô suy nghĩ, không trả lời, anh thở ra một hơi, vấn đề này cần cô nghĩ lâu như vậy sao?

"Đối với em mà nói, anh là người dư thừa?" Cậu ba Dương cảm thấy mình tức muốn nổ phổi, có phải ở trong lòng cô thì anh là người dư thừa đúng không? Cho nên cô gặp chuyện gì cũng không muốn tìm anh.

"Đôi khi cũng không phải." Hàn Nhã Thanh nhìn anh, con ngươi lóe lên, còn nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nói ra một câu như vậy.

Lời này mắc kẹt ở ngực cậu ba Dương, lên không được, xuống không xong, cô nói đôi khi cũng không phải, ý là đôi khi anh là người dư thừa, đối với cô thì anh là người dư thừa?

Sao anh lại muốn bóp chết cô chứ, anh cảm thấy người phụ nữ này sinh ra để làm cho anh tức chết.

Cậu ba Dương cảm giác mình dùng hết sức lực mới kiềm chế không đưa tay bóp cổ cô.

Hàn Nhã Thanh nhìn anh, cô nhìn vẻ mặt hận không thể bóp chết trên mặt anh thì trong lòng cười thầm, lại chậm rãi nói: "Bởi vì anh là duy nhất, không thể thay thế."

"Hiện tại em mới nói lời tốt, trễ rồi, hơn nữa lời nói của em quá cứng ngắc." Cậu ba Dương cho rằng cô thấy anh tức giận mới ý thức được mình nói sai, cho nên cô mới sửa lại lời nói, vì thế lúc này anh càng tức giận.

Cậu ba Dương quyết định hiện tại cho dù cô nói gì, anh cũng sẽ không tin, sẽ không tha thứ cho cô!!

Người phụ nữ này thật sự làm cho người ta tức giận!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play