Lâm Uyển vẫn cứ lẳng lặng dưỡng thương, lẳng lặng… làm việc của mình.
“Nhưng cuối cùng Lâm Uyển qua đời, vết thương của bà ấy mãi không khỏi, sau
đấy bất ngờ chuyển biến xấu. Bác sĩ dùng mọi biện pháp cấp cứu, cho
người tới hỏi ba có thể dùng thuốc đặc hiệu không. Lúc đó ba đang lo
lắng chuyện của Đường Thấm Nhi, người tới hỏi ba có thể dùng thuốc không đều bị ba đuổi thẳng về. Khi họ tới hỏi lần nữa, lúc ba đồng ý thì Lâm
Uyển bởi vì thuốc được mang tới muộn mà không thể qua khỏi.” Lúc Trương
Minh Hoàng nói tới chuyện này, cả người có chút xúc động. Trên thế giới
này, có biết bao quyết định được đưa ra mà không hề hay biết hậu quả là
gì? Có lẽ chuyện đó không quan trọng đến vậy, nhưng có thể cứu mà lại bỏ lỡ, trong lòng luôn khó mà tha thứ được.
“Lúc ấy, Quỷ Vực Chi
Thành đã có thuốc có thể điều trị cho Lâm Uyển. Nhưng khi đó thuốc lại
chưa được bán ra, bác sĩ không dám tự ý dùng. Phía Lâm Uyển, ba cũng
không dặn dò gì đặc biệt, chính vì vậy nên Lâm Uyển mới không có thuốc
cứu.” Trương Minh Hoàng luôn canh cánh chuyện này trong lòng. Đáng ra
Lâm Uyển sẽ không phải chết, nhưng trời xui đất khiến mà bà ấy lại vì
ông mà chết. Nếu như lúc đó ông dặn dò thêm một câu, nếu như lần đầu
tiên có người tới hỏi mà ông không từ chối thì chuyện đã không thành ra
như vậy. Thế nhưng, ông đã không còn cơ hội làm lại nữa rồi. Chuyên
trang đọc truyện { TгЦмtгu уen.м E }
Mặc Thành yên lặng lắng nghe. Dù chỉ là một người không quan trọng thì khi
gặp phải chuyện không may như vậy cũng sẽ khiến người ta thổn thức.
Huống hồ gì đây cũng coi như là bạn bè? Người ta vì mình mà chết, trong
lòng chắc hẳn rất khó chịu, dù là Trương Minh Hoàng cũng không thể nào
tránh khỏi. Hơn nữa, Mặc Thành vẫn cảm thấy chuyện này vẫn chưa kết
thúc, nếu Lâm Từ và Lâm Uyển là mẹ con, nếu… Lâm Từ và Lâm Tử, Lâm Niệm
có quan hệ… vậy thì cái chết của Lâm Uyển năm đó sao có thể yên lặng như vậy chứ?
Quả nhiên, Trương Minh Hoàng im lặng một lát rồi nói
tiếp: “Sau khi Lâm Uyển chết, nước Z phái người tới, lúc đó họ muốn đón
Lâm Uyển về. Sau khi điều tra mới phát hiện, người mà Lâm Uyển cưới là
Mặc Ngạn, một trong những người thừa kế của tập đoàn VG. Đặc biệt mẹ ông ta là công chúa duy nhất của hoàng gia Z. Nước Z hùng mạnh, có địa vị
và tầm ảnh hưởng lớn trên thế giới, VG cũng có sức ảnh hưởng trên toàn
thế giới. Nếu như lúc đó xảy ra tranh chấp, dù Quỷ Vực Chi Thành không e sợ nhưng cũng sẽ bị thương tổn nặng nề. Khoảng thời gian đó là lúc Quỷ
Vực Chi Thành căng thẳng nhất. Nhưng dù là nước Z hay là VG đều không có chút động tĩnh gì.” Trương Minh Hoàng nhớ tới khi đó vẫn cảm thấy nó
trôi qua quá nhẹ nhàng, đó là điều ông chưa từng nghĩ tới. Mợ chủ của VG chết ở Quỷ Vực Chi Thành, VG và nước Z lại không hành động gì, vì vậy
mà ông càng thêm lo lắng, thế nhưng lại nhận được một bức thư.
“Lúc đó, bọn ba đều tưởng VG và nước Z sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Quỷ Vực
Chi Thành, ít nhất cũng phải làm gì đó. Chỉ là, mọi chuyện thật sự chỉ
như vậy thôi. Ba nghĩ, có lẽ khi Lâm Uyển còn sống luôn có dự cảm chẳng
lành, bà ấy sớm đã đoán ra, bản thân có khả năng sẽ chết, thế nên đã gửi tin tới cho Mặc Ngạn trước. Ba không biết cụ thể họ nói gì, nhưng VG và nước Z không truy cứu cái chết của Lâm Uyển, sau đó VG và Quỷ Vực Chi
Thành cũng không có bất cứ liên hệ gì nữa” Trương Minh Hoàng nói. Quỷ
Vực Chi Thành lớn mạnh, nhưng thời gian đó, nếu VG và nước Z dốc toàn bộ sức lực đối phó với Quỷ Vực Chi Thành, dựa vào trạng thái lúc đó của
ông, thật sự không chắc có khả năng ứng phó được hết. Khả năng duy nhất
là cả hai đều tổn thất, không bên nào được lợi. Thế nên, từ phương diện
này, Trương Minh Hoàng rất cảm kích Lâm Uyển.
Trương Minh Hoàng rất ít khi để ý tới chuyện gì, năm đó là Đường Thấm Nhi,
hiện giờ là Mặc Thành và Hàn Nhã Thanh, còn có Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo, cùng lắm thì thêm cả quản gia Trọng. Ngoại trừ những người này ra, hình như không còn cũng chỉ có Quỷ Vực Chi Thành mà thôi. Đối với
chuyện Lâm Uyển bảo vệ Quỷ Vực Chi náy hơn. Mà sự áy náy này, những lúc
ông thả lỏng tâm tình thì nó lại càng trào lên mãnh liệt.
Mặc
Thành thổn thức không thôi. Giữa Trương Minh Hoàng và Lâm Uyển, không có tình yêu. Có thể nói đến tận bây giờ, Trương Minh Hoàng vẫn không có
tình cảm với Lâm Uyển. Nhưng vì sự tồn tại của những chuyện kia không
thể nào gạt bỏ được, sự hổ thẹn của Trương Minh Hoàng đối kích lúc trước có thể dần mờ đi, nhưng sự áy náy vẫn luôn tồn tại rõ ràng, huống hồ…
còn là áy náy với một người đã chết? Người đó mãi mãi không có được cơ
hội gạt bỏ đi những áy náy kia. Có lẽ, Trương Minh Hoàng thường ngày
lạnh nhạt, không nhớ tới Lâm Uyển, nhưng một khi nghĩ tới rồi, tất cả
tình cảm đều sẽ ập tới. Bà ấy bảo vệ Trương Minh Chi Thành một lần, tình cảm này, không có cách nào buông bỏ.
Đường Vũ Kỳ và Đường Minh
Hạo yên lặng lắng nghe. Từng nghe qua một câu nói, người sống không
tranh được với người chết. Cũng giống như vậy, con người chết đi, nếu
được người khác nhớ tới thì sẽ càng không dễ quên đi. Lâm Uyển có ý
nghĩa như thế nào với Trương Minh Hoàng, chúng không hiểu, nhưng chúng
chắc chắn một điều, tới Lâm Uyển, vẻ mặt vẫn luôn hờ hững, chỉ có phần
nhiều là sự áy náy cùng nỗi tiếc nuối không thể đền bù.
“Thế… vì
sao lại có liên quan với trang sức ạ?” Vốn dĩ Đường Vũ Kỳ rất vui, nhưng khi biết chuyện này lại cảm thấy trang sức trên người trở nên hết sức
nặng nề, vô cùng không thích hợp.
“Bởi vì, bộ trang sức này là do vợ của người từng làm chủ nhà triển lãm một lần, giá trị hàng chục tỷ.
Người dám động vào bộ thiết kế này chỉ có thể là người nhà họ Mặc thôi.” Trương Minh Hoàng chắc chắn nói. Hiện giờ, đa số mọi người đều biết chủ tịch VG là Lâm Tử, có một người em gái là Lâm Niệm. Nhưng những người
có thân phận địa vị thì đều biết rõ một điều, cái tên đó chỉ là danh
xưng bên ngoài của bọn Niệm. Còn về Lâm Từ, có lẽ là Mặc Từ. Mặc Tử và
Mặc Niệm là con của Mặc Thần, anh trai Mặc Ngạn, Lâm Từ, chắc là con của Mặc Ngạn, cũng chính là con gái Lâm Uyển.
Hiện giờ Đường Vũ Kỳ đang đeo bộ trang sức này, đeo cũng không được mà bỏ
cũng không xong, cảm thấy vô cùng nặng nề. Trương Minh Hoàng trấn an
nói: “Vũ Kỳ không cần lo lắng, Lâm Từ chắc chắn không biết thân phận của cháu đâu, cô ấy tặng cháu chỉ vì quý cháu mà thôi.”
Dù là Lâm Từ hay là Mặc Từ thì đều rất ít nghe tới, cho dù có ở nhà họ Mặc, cũng
giống như không hề có người này vậy. Ông từng cho rằng, Mặc Ngạn và con
gái của ông đều đã rời khỏi nhà họ Mặc rồi. Bây giờ xem ra, chỉ là nhà
họ che giấu thôi, mà Lâm Từ ở nhà họ Mặc, e là rất được cưng chiều, vừa
ra tay đã có bộ thiết kế hoa hướng dương này rồi.
“Nhưng mà, cháu sợ, nếu chị ấy biết quan hệ của cháu và ông… sẽ không quý Vũ Kỳ nữa.”
Đường Vũ Kỳ hoàn toàn không lo lắng bộ trang sức này bị lấy lại. Cô bé
chỉ cảm thấy, nếu Lâm Từ thật sự là con gái Lâm Uyển, chỉ sợ sẽ oán hận
Trương Minh Hoàng, không quý cô bé nữa.
Trương Minh Hoàng thở dài một hơi. Chuyện ân oán này không bao giờ gạt đi hết được, giữa ông và
Lâm Uyển lúc đó cũng giống vậy. Năm đó ông cho Lâm Uyển chút dịu dàng
không hề hay biết, đổi lấy việc Lâm Uyển hy sinh tính mạng vì ông, là
ông nợ Lâm Uyển sao? Không biết được, không một ai biết sự dịu dàng ngày đó có ý nghĩa gì với bà ấy cả. Ông chỉ biết rằng, sự áy náy lớn nhất
của ông đối với Lâm Uyển là không cứu được bà ấy. Nhắc lại chuyện từ lâu trước đây, cảm xúc của ông hiện giờ và quá khứ cũng không khác nhau là
bao.
Mặc Thành im lặng không nói gì, có rất nhiều chuyện, nếu
không tự mình trải qua thì sẽ không có quyền lên tiếng. Cũng giống như
lúc này, anh ta không biết nên đánh giá chuyện này như thế nào nữa. Giữa hai người không có tình yêu, thậm chí cả tình thân cũng không có, tình
bạn? Có lẽ cũng không có. Nhưng lại có một sự ràng buộc.
Mặc Thành không biết nên nói thế nào về tình cảm giữa Trương Minh Hoàng và Lâm Uyển trước đây.
Đối với Trương Minh Hoàng mà nói, Lâm Uyển chỉ là một người hiểu chuyện,
ngoan ngoãn, không chọc ông ấy tức giận, tới bây giờ cũng vậy, cùng lắm
là ơn cứu mạng và sự áy náy.
Đối với Lâm Uyển, nếu không có lần
giúp đỡ hồi nhỏ, Trương Minh Hoàng đối với bà ấy có lẽ cũng không quan
trọng, bạn chơi cùng? Thậm chí… chỉ là chủ nhà, hay là chủ nhân của một
nơi mà bà ấy sớm muộn cũng sẽ rời đi. Không có chuyện gì ngăn được bà
ấy, sau đó thì sao? Lâm Uyển mang tâm tình gì lúc cứu Trương Minh Hoàng? Mặc Thành không có cách nào hiểu được.
Nhưng anh ta vẫn cảm
thấy, đó không phải là tình yêu. Không ai có thể chịu được việc người
mình yêu gần mình như vậy mà lại không muốn tới nhìn một chút nào. Thậm
chí, sau khi cứu Trương Minh Hoàng, bà ấy cũng không cố ý tiếp cận, gần
gũi với ông. Khi đứng trước tình yêu và đạo đức, có lẽ bà ấy chọn đạo
đức, nhưng tình yêu… thì không thể nào che giấu được. Từ điểm này mà
nói, Mặc Thành kiên định cho rằng, Lâm Uyển không yêu Trương Minh
Hoàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT