‘Chúng tôi cũng có nghe nói đến chuyện này, công chúa của chúng tôi cũng biết.” Bùi Doanh cũng biết chuyện này, hơn nữa cô còn biết rất rõ.
“Công chúa chúng tôi không ngại việc tổng giám đốc Dương đã từng ly hôn, bởi vì công chúa thật lòng thích tổng giám đốc Dương, nhưng nếu đã quyết định xong chuyện hôn nhân của công chúa và tổng giám đốc Dương rồi, chúng tôi hy vọng tổng giám đốc Dương có thể cắt đứt toàn bộ liên lạc với vợ củ của anh ấy, không tiếp tục tiếp xúc gì nữa.” Bùi Doanh muốn nhìn thấy cảnh này nhất, quyết định xong việc hôn nhân của Dương Tầm Chiêu và Trình Nhu Nhu, sau đó lập tức đá Hàn Nhã Thanh đi nơi khác.
“Đương nhiên rồi, chúng tôi chắc chắn sẽ không cho phép Tầm Chiêu có bất cứ tiếp xúc nào với Hàn Nhã Thanh nữa.” ông cụ Dương gật đầu lia lịa, không hề do dự.
Mắt bà cụ Dương lại hơi lóe lên, cô bé bọn họ gặp được ở công ty lần trước, bọn họ đã đi xét nghiệm DNA, kết quả xét nghiệm DNA chúng minh đứa bé kia là con của Tầm Chiêu.
Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh có một đứa con, tuy chỉ là một đứa con gái, loại gia đình như nhà họ Dương chắc chắn không thể chỉ có một đứa con gái thôi, nhưng vì sự tồn tại của đứa bé này, chỉ sợ Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh không thể hoàn toàn cắt đứt quan hệ được.
Không được, bà nhất định phải nghĩ cách đón đứa bé kia về, sau đó đưa đi nơi khác nuôi lớn, như vậy Hàn Nhã Thanh sẽ không thể lấy con cái làm cớ để đi tìm Dương Tầm Chiêu nữa.
Nhưng không biết Hàn Nhã Thanh đã giấu cô bé kia ở nơi nào rồi? Sau khi bọn họ xét nghiệm DNA xong thì vẫn luôn tìm cô bé đó, nhưng vẫn không tìm được, thậm chí dạo gần đây bọn họ còn không tìm được Hàn Nhã Thanh.
“Nếu ông cụ Dương đã nói thế thì công chúa của chúng tôi cũng yên tâm rồi, tôi cũng có thể đi về báo cáo lại với thành chủ.” Bùi Doanh vô cùng hài lòng với thái độ của ông cụ Dương, chỉ cần có ông cụ Dương và bà cụ Dương ở đây, Dương Tầm Chiêu không thể nào hoàn toàn bỏ mặc bọn họ, đến lúc đó cô sẽ đứng xem Hàn Nhã Thanh xấu mặt.”
“Cô cứ bảo thành chủ của cô yên tâm đi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.” Ông cụ Dương lập tức cam đoan, rõ ràng ông cụ Dương cũng tự cho rằng ông có đủ khả năng đó, ông cho rằng Dương Tầm Chiêu sẽ nghe lời ông.
Bà cụ Dương dời mắt sang nhìn ông cụ Dương, trong lòng có hơi lo lắng, nhưng dưới loại tình huống này, bà cụ Dương chắc chắn sẽ không để lộ ra ngoài.
“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, vậy chuyện hôm nay, hai ông bà xem nên làm thế nào là tốt nhất?” Bùi Doanh cũng vô cùng hài lòng, hôm nay Bùi Doanh đến đây với mục đích là quyết định cuộc hôn nhân này, sau đó lập tức công khai ra bên ngoài.
Đương nhiên bây giờ Bùi Doanh sẽ không nói thẳng ra ngoài, lần này cô muốn để ông cụ Dương bà cụ Dương chủ động làm.
Chuyện này, chỉ cần ông cụ Dương và bà cụ Dương chủ động làm thì hiêu quả mới có thể tốt hơn.
“Vì giải quyết chuyện lúc sáng, vì lấy lại hình tượng cho công chúa, bây giờ chúng ta có thể quyết định cuộc hôn nhân này, sau đó chúng ta sẽ triệu tập các phóng viên đến, mở một cuộc họp báo, trịnh trọng thông báo chuyện này ra bên ngoài.” Bà cụ Dương là người rất khôn khéo, đương nhiên hiểu rõ ý của Bùi Doanh, lập tức thể hiện thái độ theo ý của Bùi Doanh.
“Như thế là tốt nhất, tôi thay mặt công chúa cảm ơn hai ông bà, sau khi về, tôi chắc chắn sẽ báo cho thành chủ chúng tôi biết, để thành chủ cũng biết rõ hai ông bà là người biết phải trái lý lẽ như thế nào.” Bùi Doanh nghe được kết quả mà cô mong muốn, cười híp cả mắt, cô không ngờ chuyện hôm nay lại dễ dàng đến thế.
Bà cụ Dương còn nói muốn tổ chức một họp báo, công khai chuyện hôn nhân này ra ngoài, vậy thì không còn gì tốt hơn nữa.
Một khi ông cụ Dương bà cụ Dương tổ chức cuộc họp báo, chuyện này sẽ càng trở nên trịnh trọng, nghiêm cẩn hơn, không còn cơ hội để đổi ý nữa.
Chắc chắn không cần lo nhà họ Dương sẽ hối hôn.
“Được, được, cô đúng là một cô gái khôn khéo, có cô làm việc bên cạnh công chúa đúng là làm người ta yên tâm.” Bà cụ Dương vô cùng hài lòng về Bùi Doanh.
“Vậy chuyện này cứ quyết định thế đi.” Lúc này bà cụ Dương đang cười thật tươi, bà nhìn Trình Nhu Nhu, ánh mắt vô cùng hiền hòa: “Công chúa có ý kiến gì về sắp xếp của chúng tôi không?”
“Không, tôi không có ý kiến gì, mọi người sắp xếp như thế, tôi vô cùng hài lòng.” Từ sau khi Trình Nhu Nhu bước vào nói chuyện hai lần đều bị Bùi Doanh ngắt lời, cho nên bây giờ đang nhịn đến khó chịu, bây giờ nghe bà cụ Dương hỏi cô, cô đương nhiên phải tỏ rõ suy nghĩ của bản thân.
Cô thật sự rất hài lòng, hài lòng ngoài dự đoán, cô thật sự không ngờ chuyện này lại thuận lợi như thế, ông cụ Dương bà cụ Dương chẳng những đồng ý cuộc hôn nhân này, lại còn muốn mở cuộc họp ký giả.
Mở cuộc họp báo thì tầm ảnh hưởng sẽ rộng lớn hơn, đến lúc đó Dương Tầm Chiêu chắc chắn không có cơ hội đổi ý nữa.
Bây giờ cô hài lòng đến không thể hài lòng hơn nữa.
“Nếu công chúa không có ý kiến, việc này cứ quyết định vậy đi, bây giờ chúng tôi lập tức đi sắp xếp.” Bà cụ Dương nghe Trình Nhu Nhu trả lời, cũng vô cùng hài lòng.
Xem ra cô công chúa này có tính tình vô cùng nhu nhược, như vậy là tốt nhất, sau này cưới vào rồi cũng dễ làm khó dễ hơn.
“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, trước giờ Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi rất để ý đến quy tắc, những chuyện quan trọng như hôn nhân thế này, Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi đều có hôn thư để làm chứng.” Bùi Doanh lại gọi bà cụ Dương đang định đứng lên đi chuẩn bị.
“Hôn thư?” Bà cụ Dương sửng sốt, bà chỉ từng nghe nói đến thứ như hôn thư, chỉ có thời xưa mới có, bây giờ chắc là đã không còn tồn tại thứ này từ lâu rồi nhỉ.
“Có lẽ hai ông bà vẫn chưa biết, Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi có lịch sử hơn một nghìn năm, cho nên có rất nhiều lễ nghi đều được truyền lại, chuyện hôn nhân của công chúa chúng tôi đương nhiên là phải tuân theo lễ tiết của Quỷ Vực Chi Thành, hôn thư chính là điểm quan trọng nhất trong đó, thật ra cũng chỉ là một hình thứ, ký hôn thư thì có vẻ cuộc hôn nhân này đã được quyết định, cho dù thế nào thì hai bên cũng không thể đổi ý.” Bùi Doanh sợ đến lúc đó Dương Tầm Chiêu lại đổi ý, nếu Dương Tầm Chiêu đổi ý, vậy chẳng phải cô uổng công sao.
Nhưng Quỷ Vực Chi Thành cũng thật sự có loại lễ tiết lập hôn thư đính hôn nay, nhưng quản lý cấp cao của Quỷ Vực Chi Thành cũng luôn tuân theo những lễ tiết đó.
Ông cụ Dương và bà cụ Dương đều ngẩn ra, ông cụ Dương lăn lộn ở giới thương trường nhiều năm như vậy, đã quen với việc gió chiều nào ngả theo chiều ấy, cho nên cũng không muốn hứa chắc một việc gì cả.
Lần này cũng vì thân phận của công chúa Quỷ Vực Chi Thành, cho nên mới vội vã muốn quyết định chuyện hôn nhân này, nhưng mà lập hôn thư? Ông cụ Dương theo bản năng có hơi mâu thuẫn, vì một khi đã lập chứng từ rồi, chuyện này chắc chắn không thể có bất cứ sai lầm gì.
Lỡ như đến lúc đó xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...
“Hôn thư là chuyện của mấy nghìn năm trước rồi, bây giờ chúng ta cũng đã không chú trọng đến những thứ này, không cần thiết phải làm vậy đi?” Bà cụ Dương cũng có hơi do dự, bà cũng biết rõ viết chứng từ đồng nghĩa với cái gì.
“Bà cụ Dương, thành chủ chúng tôi cực kỳ chú trọng những thứ này, nếu lần này tôi quay về mà không mang theo hôn thư về cùng, chỉ sợ thành chủ sẽ không nhận cuộc hôn nhân này, lỡ như đến lúc đó thành chủ cảm thấy hai ông bà không chân thành, không đồng ý việc hôn nhân này nữa thì sẽ không tốt lắm.” Lúc này Bùi Doanh lại nhắc đến thành chủ, có một câu Bùi Doanh nói không sai, thành chủ đúng là rất để ý đến những thứ này, nhưng thành chủ lại không thèm để ý đến chuyện của Trình Nhu Nhu.
Cho nên cho dù Trình Nhu Nhu làm gì, cho dù làm như thế nào thì thành chủ cũng mặc kệ.
Thật ra trong lòng Bùi Doanh hiểu rất rõ điểm này, cũng làm khó cô có thể không đỏ mặt, không thở gấp mà lừa gạt ông cụ Dương và bà cụ Dương.
“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, chúng tôi mang theo thành ý đến đây, tin chắc hai ông bà cũng thật lòng muốn liên hôn cùng Quỷ Vực Chi Thành, nếu đã như thế, giấy hôn thư này là một sự bảo đảm dành cho tất cả mọi người, đây vốn dĩ là chuyện tốt, ông cụ Dương và bà cụ Dương còn do dự gì nữa chứ?” Bùi Doanh hiểu rõ suy nghĩ của ông cụ Dương và bà cụ Dương, cho nên cô cũng biết rất rõ phải khuyên họ như thế nào.
“Nếu chỉ vì một vấn đề nhỏ này mà lại làm cho thành chủ chúng tôi không hài lòng, dẫn đến việc hôn nhân không thành công thì cũng rất đáng tiếc, bây giờ thành chủ của chúng tôi cũng vì thương công chúa, chiều theo ý công chúa, nhưng mà sau này thành chủ chưa chắc sẽ tiếp tục chiều theo tính tình của công chúa.” Bùi Doanh nhìn thấy vẻ mặt do dự của ông cụ Dương và bà cụ Dương, lại bổ sung thêm một đòn, thậm chí trong câu nói này còn có chút ý muốn uy hiếp.
Không ký hôn thư thì thành chủ sẽ không đồng ý việc này, đến lúc đó việc hai nhà liên hôn có khả năng sẽ thất bại.
Bùi Doanh biết bây giờ ông cụ Dương và bà cụ Dương rất hài lòng về việc hôn nhân này, ông cụ Dương và bà cụ Dương muốn liên hôn cùng Quỷ Vực Chi Thành, cho nên ông cụ Dương bà cụ Dương chắc là càng không muốn chuyện này có bất cứ ngoài ý muốn nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT