Dịch: Vì anh vô tình

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Ngay lập tức túi nhỏ từ trong tay bay lên, miệng túi phát ra một vòng hắc quang, tức thì một cỗ hấp lực bao quanh quỷ ảnh kia lại.

Sau đó hắc quang lóe lên, nữ quỷ váy đỏ liền bị hút vào trong túi, tất cả quỷ khí trong viện lập tức biến mất.

"Kia... Con quỷ vật kia đã bị diệt trừ?" Mã Tư Mặc nơm nớp lo sợ đi qua dò hỏi, sợ đến mức bờ môi tím tái.

Tới bây giờ gã cũng không biết, trong sân nhà mình lại ẩn giấu một con quỷ vật khủng bố đến như vậy.

"Mã cư sĩ yên tâm, quỷ vật đã bị diệt trừ, quý phủ sẽ không còn bị quấy rối." La đạo nhân thu hồi túi nhỏ màu đen còn có kiếm gỗ đào, lại trong tay Thẩm Lạc tiếp nhận lấy Thất Tinh Phiên, nói.

"Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều, hai vị đúng là Thần Tiên sống, nhưng quỷ vật kia sao lại chạy đến nhà ta?" Mã Tư Mặc nghe lời này, nhẹ nhàng thở ra, lại không hiểu được bèn hỏi.

Thẩm Lạc khẽ giật mình, nghe vậy mới nghĩ đến vấn đề này, nhìn về phía La đạo nhân.

Thần sắc của La đạo nhân cũng sững sờ, giống như cũng không nghĩ tới nó. Y suy nghĩ trong giây lát, sau đó đi về hướng sát vách của thiên viện, Thẩm Lạc cũng lập tức đi theo.

Mã Tư Mặc mang tin quỷ vật đã bị diệt trừ nói cho đám người Mã gia biết, để bọn họ trở về phòng của mình, rồi chính mình lập tức đuổi theo sau.

La đạo nhân đi tới giếng cổ bên cạnh thiên viện, tại phụ cận dò xét một phen, lông mày không khỏi cau lại, rõ ràng không thu hoạch được gì.

La đạo nhân bèn nghiền ngẫm, nhìn dưới chân một chút, sau đó cong người nhảy lên nóc nhà của một phòng ốc cao lớn gần đó. Sau đó, y quan sát bốn phía ở xa, lập tức trên mặt lộ vẻ chợt hiểu, cả người nhẹ nhàng nhảy xuống.

"Bạch Hà trấn mặc dù nằm trên vùng đất phì nhiêu, giao thông tiện lợi, nhưng phong thuỷ cũng không quá tốt. Từ ngoài trấn có dòng sông chảy qua tạo ra hình vòm bạch ngọc sách, từ chỗ hình vòm lại có một dòng suối nhỏ chảy đến thôn trấn của các ngươi, địa hình như thế được xưng là cung biễu địa, dễ tụ âm khí. Cũng may địa hình cung biễu địa của Bạch Hà trấn không quá rõ ràng, nên âm khí tụ tập đến không nhiều, mà trên trấn nhân khẩu lại thịnh vượng, sinh khí thịnh vượng, đủ để xua tan những âm khí kia. Nhưng giếng nước ở nhà người lại liên thông mạch nước ngầm trong lòng đất, bên giếng lại có một gốc cây hòe già, cây hòe tụ ám chiêu quỷ, vì thế âm khí bị xua tan đều tụ tập đến nơi này. Nó khiến cho nơi này tạo thành một chỗ âm địa, con quỷ kia mới có thể sống ở chỗ này. Nhưng may mắn là con quỷ kia tu vi đang tới lúc đột phá, nên không thể đi ra hại người, nếu không một nhà già trẻ của ngươi chỉ sợ đều gặp phải bất hạnh." La đạo nhân chậm rãi giảng giải.

*cung biễu địa: địa hình tụ tập âm khí, hay địa hình dạng phễu...

"Phong thuỷ, tụ âm địa, thì ra là thế..." Thẩm Lạc say sưa lắng nghe, mang những kiến thức này đều ghi lại.

"Vậy nhà ta có thể dẫn đến quỷ vật khác nữa không? Có cần dọn nhà?" Mã Tư Mặc không có chút nào hào hứng như Thẩm Lạc, thất kinh hỏi thăm.

"Không cần, bây giờ quỷ vật đã bị diệt trừ, cây hòe kia cũng đã hủy, âm khí tụ tập sẽ từ từ tán đi, ngươi chỉ cần lấp lại giếng này là được. Nếu như cư sĩ thực sự không yên lòng, có thể cùng đám người trên trấn bàn bạc, lấp dòng suối nhỏ kia lại, liền có thể phá mất tụ âm phong thủy cục ở đây." La đạo nhân khoát tay chặn lại, nói ra.

"Đúng, đúng, tại hạ thay mặt cư dân Bạch Hà trấn bach ngoc sach, cảm ơn tiên trưởng đã chỉ điểm một con đường sáng." Mã Tư Mặc thiên ân vạn tạ, trong lòng tính toán như thế nào lấp rơi dòng suối nhỏ họa hại kia.

*thiên ân vạn tạ: ngàn lời cảm ơn T T

"Lệ quỷ đã được diệt trừ, hai người chúng ta liền cáo từ." La đạo nhân mở miệng cáo từ.

"Hai vị tiên trưởng cần gì đi vội vã như vậy, tại hạ đã phân phó người hầu chuẩn bị xong tiệc rượu, để cảm tạ hai vị một phen." Mã Tư Mặc vội vàng nói.

"Chúng ta còn phải về núi thanh tu, cư sĩ không cần tốn kém." La đạo nhân lắc đầu cự tuyệt, tựa hồ rất vội vã.

Mã Tư Mặc thấy không giữ lại được nữa, đành phải tự mình đưa hai người ra khỏi phủ, thù lao đáp ứng trước đó tự nhiên không có quên dâng lên, còn hơi nhiều hơn không ít.

La đạo nhân và Thẩm Lạc không lưu lại tại Bạch Hà trấn thêm, rất nhanh rời đi.

Đến bên ngoài trấn chỗ không có người, La đạo nhân liền tế ra Thủy Vân Đâu, chở hai người đi về hướng Xuân Thu quan.

Thẩm Lạc nhìn về phương hướng Xuân Hoa huyện, trong lòng muốn về nhà nhìn xem, nhưng trước đó không lâu vừa mới lấy lí do về thăm người thân để rời đi Xuân Thu quan, bây giờ lại không thể tiếp tục nói muốn về nhà.

Trong lòng của hắn khẽ thở dài, thu tầm mắt lại không còn nhìn nhiều, liếc nhìn La đạo nhân ở bên cạnh.

Hiện giờ La đạo nhân khoanh chân ngồi trên Thủy Vân Đâu, lấy túi nhỏ màu đen kia nâng ở trong lòng bàn tay, đầu ngón tay quang mang lượn lờ, giống như đang thi triển một loại tế luyện chi pháp nào đó.

Trên túi nhỏ hiện ra một tầng u quang màu đen, thỉnh thoảng kịch liệt ba động một chút, dường có thứ gì ở bên trong giãy dụa. Nhưng theo quang mang trên đầu ngón tay của La đạo nhân chầm chậm lưu động, u quang màu đen dần trở nên ổn định.

Thẩm Lạc lẳng lặng nhìn xem một màn này, trong đầu hiện ra hình ảnh của nữ quỷ được thu vào túi nhỏ khi trước. Hắn dám chắc tám thành là nữ quỷ ở bên trong giãy dụa, có điều không biết La đạo nhân đang làm gì, chẳng lẽ muốn thuần phục nữ quỷ này?

Hắn vừa nghĩ đến đây, lại nhớ đến một kiếm long trời lở đất kia, đối với thần thông của La đạo nhân thần thông đã biết được thêm, không dám quấy rầy.

Lúc lâu sau, màu đen u quang trên túi nhỏ đã triệt để ổn định, La đạo nhân đình chỉ thi pháp, lấy ra phù lục dán tại trên túi nhỏ màu đen, sắc mặt lúc này mới được thả lỏng.

"Sự việc của ngày hôm nay, khi ngươi trở lại Xuân Thu quan, không được cùng bất luận kẻ nào đề cập đến." Y cản thận mang chiếc túi thu hồi, đối với Thẩm Lạc phân phó.

"Vâng." Thẩm Lạc cũng không hỏi nguyên nhân, lập tức cung kính đáp ứng.

La đạo nhân đối với việc Thẩm Lạc lập tức đáp ứng có chút hài lòng, ừ một tiếng.

"Hôm nay La sư đại triển thần uy, đệ tử vô cùng bội phục, không biết ngài thi triển một kiếm kinh thế hãi tục cuối cùng kia là thần thông gì?" Thẩm Lạc nhìn La đạo nhân tâm tình tựa hồ không tệ, bèn vỗ mông ngựa một phen, nói ra vấn đề đang thắc mắc.

"A, đó là ta bí thuật của Xuân Thu quan, Âm Dương Pháp Kiếm, đối với quỷ vật có sức sát thương cực mạnh." La đạo nhân có chút đắc ý nói.

"Âm Dương Pháp Kiếm..." Thẩm Lạc lẩm bẩm, nhớ lại phong thái của thông này, không khỏi âm thầm hâm mộ.

"Đệ tử ngẫu nhiên nghe được Bạch sư huynh và Điền sư huynh kể một ít tình khi các vị sư huynh xuống núi, đều là khu bắt quỷ, bản môn tựa hồ rất am hiểu đối phó quỷ vật?" Hắn lập tức hỏi tiếp.

"Ngươi đoán không sai, Xuân Thu quan chúng ta đạo pháp truyền thừa từ Tiểu Mao Sơn nhất mạch, vốn là am hiểu khu quỷ bắt yêu chi thuật." La đạo nhân gật đầu nói.

"Tiểu Mao Sơn?" Thẩm Lạc trong đầu linh quang lóe lên, hắn nhớ mang máng tại trong quyển sách nào đó đã thấy qua tên này, hình như là Tiên gia phúc địa trong truyền thuyết nào đó.

"Âm Dương Pháp Kiếm mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải thần thông lợi hại nhất của Xuân Thu quan chúng ta, Xuân Thu quan còn có một môn thần thông trấn phái, gọi là Đại Khai Bác Thuật bạch ngọcsách. Âm Dương Pháp Kiếm cùng lắm là để chém quỷ diệt yêu, Đại Khai Bác Thuật lại có thể nghịch chuyển sinh tử. Nếu ngươi tu thành thuật này, dù cho vỡ ruột rách bụng, hay đầu lâu rơi xuống, cũng có thể bình yên vô sự, còn có thể một lần nữa mọc ra lại." La đạo nhân tỏ ra hào hứng, nói đến cao hứng, vẻ mặt có chút ngạo nghễ.

"A! Thế gian lại còn có thần thông bậc này, quả là không thể tưởng tượng được?" Thẩm Lạc nghe lời này, không khỏi mở to hai mắt nhìn.

Chuyện chặt đầu sống lại này, hắn tại trên dã sử tạp thư cũng chưa từng đọc được.

"Đó là đương nhiên, Tiên gia đạo pháp ảo diệu vô tận, thường nhân sao có khả năng tưởng tượng được." La đạo nhân lườm Thẩm Lạc một chút, khinh thường nói.

"Không biết sư tôn có hay không tu thành thuật này?" Thẩm Lạc lộ ra thần sắc quan tâm, lập tức hỏi.

"Tu vi của vi sư còn không đủ, không cách nào tu luyện Đại Khai Bác Thuật, trong bản quan, cũng chỉ có sư thúc tổ của ngươi là có khả năng tiếp xúc qua thuật này, nhưng thành hay không thì còn chưa biết được." La đạo nhân lắc đầu, tựa hồ có chút mất hết cả hứng.

Thẩm Lạc cảm thấy tầm mắt được mở rộng, trong lòng mặc dù còn có nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng nhìn La đạo nhân bộ dạng này, liền không hỏi nữa.

"Lúc trước trong Mã phủ, ngươi vận công chống cự quỷ khí xâm nhập, thể nội dương cương chi khí lại dị thường hùng hậu, việc này là như thế nào?" La đạo nhân đột nhiên hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play