Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông"Xi Vưu có thân thể Bất Tử Bất Diệt, muốn diệt sát thì không thể nào, biện pháp duy nhất chính là dùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ phong ấn hắn. Chúng ta đã lấy được mảnh vỡ Sơn Hà Xã Tắc Đồ, tiếp theo cần dung hợp nó làm một. Chu Thiên Tinh Đấu đại trận này có hiệu quả ngăn cách ba động khí tức, ta tăng cường uy lực trận này, là để thuận tiện dung hợp Sơn Hà Xã Tắc Đồ." Trấn Nguyên Tử nói như thế.
"Thì ra là vậy, nếu Trấn Nguyên đạo hữu đã dự định tốt, vậy chúng ta nhanh bắt đầu đi." Thẩm Lạc nói xong, lật tay lấy ra bốn khối tàn phiến Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
"Không vội, Sơn Hà Xã Tắc Đồ chính là Thiên Đạo Chí Bảo, bây giờ phân thành bốn mảnh, muốn dung hợp chữa trị nó, cũng không phải đơn giản như vậy, cần mượn nhờ một kiện Thiên Đạo Chí Bảo khác tương trợ." Trấn Nguyên Tử lại khoát tay chặn lại, nói.
"Bảo vật gì? Trấn Nguyên đạo hữu nói là Thiên Sách trong tay chúng ta?" Thẩm Lạc hỏi, nhưng lập tức nghĩ đến đáp án.
"Không sai, chính là Thiên Sách. Vật này chính là trọng bảo trấn thủ Thiên Đình, cũng là một trong Thiên Đạo Chí Bảo, muốn triệt để khôi phục Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nhất định phải mượn nhờ lực lượng Thiên Sách." Trấn Nguyên Tử nói ra.
"Nếu thế, vậy chúng ta hợp nhất Thiên Sách trước." Thẩm Lạc lật tay lấy ra Thiên Sách tàn quyển trên người, đưa cho Trấn Nguyên Tử.
Dương Tiễn và Nhiếp Thải Châu cũng lấy ra Thiên Sách tàn quyển trong tay, đưa cho Trấn Nguyên Tử.
"Trấn Nguyên đạo hữu, Thiên Sách tàn quyển dung hợp xong, ở bên trong đã lưu lại thần hồn ấn ký Yêu tộc có bị ảnh hưởng không?" Ngưu Ma Vương không lập tức giao ra Thiên Sách tàn quyển, im lặng một chút rồi hỏi.
Khác với Dương Tiễn, Thẩm Lạc, gã vì bảo hộ đồng tộc, đã thu nhập đại lượng thần hồn ấn ký Yêu tộc vào trong Thiên Sách, phi thường lo lắng sau khi Thiên Sách hợp nhất sẽ bị ảnh hưởng.
Những năm này dựa vào lực lượng Thiên Sách, thực lực yêu tộc dưới trướng gã bảo tồn hoàn hảo nhất, nhưng điều này cũng làm cho liên hệ giữa những Yêu tộc kia cùng Thiên Sách tàn quyển càng thêm sâu sắc, bây giờ đã không thể chia cắt ra.
"Thiên Sách dung hợp xong, thần hồn ấn ký Yêu tộc lưu lại bên trong thì lực trói buộc sẽ tăng nhiều, nhưng sẽ không đả thương tính mạng của bọn hắn." Trấn Nguyên Tử sao lại không hiểu suy nghĩ của Ngưu Ma Vương, nhưng cũng không nói sai.
Ngưu Ma Vương nghe vậy sắc mặt trầm xuống, Yêu tộc coi trọng nhất chính là tự do, nếu như Thiên Sách hợp nhất, đông đảo Yêu tộc trong đó chẳng phải sẽ giống những Thiên Binh Thiên Tướng Thiên Đình kia sao, vĩnh viễn không được tự do.
"Ngưu đạo hữu, bây giờ trọng yếu nhất chính là trấn áp tén ma đầu Xi Vưu này, cứu vớt chúng sinh Tam Giới, bao gồm Yêu tộc bên trong. Nếu không sinh linh Tam Giới đồ thán, đạo lý môi hở răng lạnh ngươi hẳn là minh bạch nhất." Trấn Nguyên Tử nói.
"Trấn Nguyên Đại Tiên nói không sai, nếu để cho Xi Vưu trùng sinh, tất cả chúng ta đều sẽ hồn phi phách tán, người người đều chết hết, còn nói gì tự do." Thẩm Lạc cũng khuyên.
"Hai vị nói đúng, là ta đòi hỏi quá nhiều." Ngưu Ma Vương cười khổ một tiếng, lấy ra Thiên Sách tàn quyển, giao cho Trấn Nguyên Tử.
||||| Truyện đề cử:
Phỉ Vọng |||||
Trấn Nguyên Tử tiếp nhận tàn quyển, phất tay áo lên, Thiên Sách tàn quyển trong tay lão cũng bay ra.
Năm bản tàn quyển lơ lửng giữa không trung, sau đó nối liền cùng nhau, một đoàn kim quang loá mắt không gì sánh được đột nhiên nở rộ, giống như mặt trời xuất hiện ở nơi đây.
Ầm ầm!
Một cỗ khí tức vô cùng to lớn từ trong kim quang bộc phát, tràn đầy uy nghiêm cao cao tại thượng, lấy tu vi cao cường của bọn Thẩm Lạc cũng bị đẩy lui mấy bước.
Chu Thiên Tinh Đấu đại trận chung quanh tựa hồ nhận ra uy hiếp, tự động vận chuyển ù ù, cầm cố khí tức Thiên Sách bộc phát lại, không để khuếch tán ra hang động này.
Một hồi lâu sau, kim quang trên Thiên Sách mới thu lại, hiển lộ ra bản thể.
Năm bản Thiên Sách hợp lại làm một, hình thành một bản kim sách hoàn chỉnh, chỉ là trên Thiên Sách có bốn vết rách rõ ràng, kim quang chung quanh cũng có chút bất ổn.
"Muốn để Thiên Sách triệt để khôi phục, còn cần một đoạn thời gian tế luyện, việc này giao cho ta và Thẩm đạo hữu là được. Nhị Lang Chân Quân, Bình Thiên Đại Thánh, các ngươi chia ra hành động, thử liên lạc một ít nhân thủ tản mát ở Tam Giới, để cho bọn họ tới nơi đây tập kết, sau cùng nhau tiến đánh Trường An thành. Thời gian không nhiều, mọi người chia ra làm việc đi!" Trấn Nguyên Tử nghiêm nghị nói.
Bọn Dương Tiễn lập tức gật đầu.
"Trấn Nguyên đạo hữu, lúc trước tại Địa Phủ ta chưa kịp hỏi thăm, Xi Vưu kia sao lại thức tỉnh nhanh như vậy, căn cứ trước kia chúng ta tính toán, hẳn là còn hai ba năm nữa." Dương Tiễn trước khi đi, đột nhiên hỏi.
"Người của Ma tộc phát rồ, huyết tế bách tính cả tòa Trường An thành, tăng nhanh tiến độ Xi Vưu thức tỉnh." Trấn Nguyên Tử trầm giọng nói.
Sắc mặt Thẩm Lạc trong nháy mắt trở nên tái nhợt, siết chặt nắm đấm.
Trường An thành là nơi số ít nơi Đại Đường không bị ma vật chiếm đóng, bách tính các nơi may mắn còn sót lại đều tụ tập tới nơi đó, nhân khẩu so với ngàn năm trước còn nhiều hơn không ít, Xi Vưu vậy mà huyết tế người cả toà thành!
Dương Tiễn, Ngưu Ma Vương nghe vậy, thần sắc cũng cực kỳ khó coi, bất quá bọn họ không tiếp tục hỏi nữa, thi triển Thổ Độn thuật bay lên trên.
"Biểu ca, Phổ Đà sơn bị Ma tộc tập kích, đã sớm không còn, bất quá có thể có ít đệ tử còn tại đây, ta cũng ra ngoài thử một chút, xem có thể liên lạc bọn họ hay không." Nhiếp Thải Châu nói với Thẩm Lạc.
"Khắp bên ngoài đều có yêu ma, trên đường cẩn thận." Thẩm Lạc hít một hơi, miễn cưỡng dằn xuống bi phẫn trong lòng, dặn dò.
"Huynh yên tâm, ta có Ngọc Tịnh Bình và cành Dương Liễu, dù gặp một trong mười hai Tôn Giả cũng có thể toàn thân trở ra." Nhiếp Thải Châu nở nụ cười xinh đẹp, thân hình thoắt một cái biến mất tại chỗ, thi triển độn thuật rời đi.
Yêu tộc, Thiên Binh khác đều ở trong Thiên Sách, trong huyệt động rất nhanh chỉ còn lại Thẩm Lạc, Trấn Nguyên Tử, và Na Tra.
"Việc liên lạc bộ hạ cũ Thiên Đình cứ giao cho Dương nhị ca là được, không cần đến ta, ta vẫn lưu lại, giúp đỡ hai người một chút sức lực." Na Tra nói.
"Cũng tốt, Tam thái tử có thần thông hoả diễm, bên kia do ngươi cung cấp hoả lực chữa trị Thiên Sách và Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi." Trấn Nguyên Tử nói.
"Không vấn đề, giao cho ta." Na Tra nhếch miệng cười một tiếng.
"Trấn Nguyên đạo hữu, ngài muốn đồng thời chữa trị Thiên Sách và Sơn Hà Xã Tắc Đồ?" Thẩm Lạc nhíu mày hỏi.
"Không sai, hai món bảo vật này đều là Thiên Đạo Chí Bảo, có thể ảnh hưởng lẫn nhau, đồng thời chữa trị so với tách ra chữa trị thì bỏ ít sức hơn rất nhiều." Trấn Nguyên Tử cười ha ha nói, hiển nhiên đã sớm suy nghĩ chu toàn.
Thẩm Lạc biết rõ kiến thức Trấn Nguyên Tử uyên bác, xa xa không phải mình có thể theo kịp, nên không nói gì nữa, đưa bốn khối Sơn Hà Xã Tắc Đồ trong tay tới.
Trấn Nguyên Tử tiếp nhận bốn khối, phất tay áo lên, một lò luyện khí màu tím hiển hiện ra.
Lô này cao chừng ba trượng, phía trên khắc thiên địa nhật nguyệt, chu thiên tinh thần. Lò luyện khí này không biết là loại tài liệu nào rèn đúc ra, toàn thân tím óng ánh, thỉnh thoảng có từng luồng từng luồng nhân uân tử khí từ trong lò bay ra, ngưng kết chung quanh thành từng đoàn từng đoàn tường vân màu tím.
"Đây là tiên lô gì, lại cực kỳ thần diệu như thế?" Thẩm Lạc nhìn lô trước mắt, bén nhạy phát giác được bên trong lô này tựa hồ bao gồm thiên địa, càng có một cỗ lực lượng thần bí du tẩu trong đó.
"Lô này tên là Nhật Nguyệt Chu Thiên Lô, là trước kia ta du lịch Hồng Hoang, từ trên Bất Chu sơn có được một khối Tử La Tiên Ngọc, bỏ ra vạn năm tế luyện thành. Bần đạo tự tin dù so với Tử Kim Bát Quái Lô của Thái Thượng Lão Quân, Nhật Nguyệt Chu Thiên Lô này cũng không kém bao nhiêu." Trấn Nguyên Tử lộ thần sắc kiêu ngạo, bấm niệm pháp quyết điểm một cái.