Cho dù tai nạn xe của Phương Tinh Nghị là có sắp đặt hay ngoài ý muốn, dù sao vẫn là Phương Tinh Nghị che chắn bảo vệ cho cô nên đôi chân mới bị đè ép, cô cũng phải có trách nhiệm.

Thấy thái độ kiên quyết của Dương Yến, Lâm Thanh Dung cũng không khuyên nhủ thêm: "Nếu cần tớ giúp đỡ thì cậu cứ nói! Tuy tớ chỉ là nhân viên lập kế hoạch nhưng não cũng rất thông minh đó nha."

Dương Yến nhịn không được mà cười: "Được."

Thật vậy, đầu óc của Lâm Thanh Dung rất nhanh nhạy, cũng rất thông minh, bản đồ mà lần trước vẽ đã giúp Phương thị rất lớn.

Lúc hai người về đến nhà cũng đã năm giờ sáng rồi, trời cũng sắp sáng, Lâm Thanh Dung buồn ngủ chịu không nổi, nói rằng về nhà ngủ hai tiếng, còn Dương Yến không muốn ngủ.

Khi nằm nhắm mắt cô liền nhớ đến cuộc nói chuyện với Phương Tinh Nghị trong xe, còn có hình ảnh xe hơi đi ngược chiều tông phải, sau đó là Phương Tinh Nghị che chắn trước người cô.

"Dương Yến, tôi biết cô rất thông minh, tôi tin tưởng cô."

"Nếu tôi có chuyện gì, Phương thị nhờ cô."

"..."

Lời nói của anh, bộ dáng của anh đều trong tâm trí của Dương Yến, đuổi cũng không đi. Trái tim co rút từ từ bình ổn lại mới phát hiện lúc xảy ra chuyện, biểu tình của ủa Phương Tinh Nghị rất vững vàng, không hề có chút sợ hãi nào.

Cho dù lúc nhờ cô chăm sóc Phương thị, khẩu khí cũng không dao động, nghĩ chắc chắn rằng cô sẽ làm tốt mọi chuyện.

Trong đầu của Dương Yến có một suy nghĩ đáng sợ xẹt qua, nhưng cô rất nhanh loại bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu.

Chú út Phương đủ vững vàng, đối mặt với bất cứ hiểm nguy nào cũng đều không hoảng loạn.

Là do cô cứ lo sợ mà thôi.

Dương Yến nằm trên giường suy nghĩ một lúc lâu, cứ nhìn chăm chú vào lâu đài kim cươngtưởng tượng tiêu đề của tin tức sáng mai và Phương thị sẽ biến hóa như thế nào.

Đợi đến lúc trời sáng, Dương Yến thức dậy đánh răng, thay thuốc vết thương, mặc bồ đồ tây vào.

Sau khi vào bếp chuẩn bị xong bữa sáng thì Lâm Thanh Dung cũng rời giường.

Thấy Dương Yến ăn mặc một bộ dáng tinh anh ưu tú, Lâm Thanh Dung sững sờ: "Cậu hồi phục sức sống nhanh như vậy a?"

Dương Yến chỉ nói: "Cậu ăn nhanh đi, hôm nay có rất nhiều việc."

Sau khi lái xe đến Phương thị, Dương Yến mới phát hiện tình hình so với cô nghĩ còn nghiêm trọng hơn nhiều, vô số phương tiện truyền thông đứng xung quanh mấy cửa lối ra giống như nước chảy không lọt, còn có người giơ máy để phát sóng trực tiếp.

Dương Yến sau khi lái xe vào gara, Lâm Thanh Dung đã lướt FB và các trang tin tức cả chục lần, đem những gì xem được đều nói với cô.

Tiêu đề của tin tức đều không nằm ngoài chuyện liên quan đến vụ tai nạn xe của Phương Tinh Nghị.

"Quá gay go rồi, bắt đầu từ tối hôm qua cổ phiếu của Phương thị đã tuột dốc, đến hôm nay đã giảm đến 24.000 rồi." Lâm Thanh Dung đưa biểu đồ cho Dương Yến xem, lo lắng nói: "Ni Ni, cậu có thể làm được không?"

"Không được cũng phải được." Dương Yến chỉnh lại cà vạt trước kính thang máy.

Cô luôn không thích những bộ tây trang, rất gò bó nhưng bây giờ mới nhận ra tây trang có thể tăng thêm khí thế.

Sau khi đến bộ phận kế hoạch, Lâm Thanh Dung phải tách ra rồi, lại dặn dò Dương Yến phải chú ý. Thang máy từ từ đi lên đến tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra hai bên.

"Chào buổi sáng, giám đốc Dương." Bên ngoài là Cao Mỹ Hi đứng chờ đã lâu.

Khi Dương Yến bước ra khỏi thang máy, Cao Mỹ Hi liền cùng cô vào văn phòng, giọng điệu bình tĩnh: "Phương tổng đã dặn, bộ phận quản lí quản mọi chuyện của Tống thị, bây giờ không có Phương tổng, tất cả mọi chuyện sẽ báo cáo với chị."

Dương Yến ừ một tiếng, bước chân vẫn không dừng.

bộ phận Regulators có mấy người, vài người nghỉ phép vẫn chưa trở lại, đã sớm biết chuyện Phương tổng gặp tai nạn xe. Khi Dương Yến bước vào bọn họ liền lần lượt đứng dậy, dường như muốn hỏi cô phải làm sao.

Dương Yến chỉ vẫy tay với bọn họ rồi dẫn Cao Mỹ Hi vào phòng giám đốc.

"giám đốc Dương, đây là văn kiện và các vật phẩm khác được lấy từ trên xe." Cao Mỹ Hi lấy tài liệu đã bị nhàu nát và hộp quà đặt trên bàn: "Mấy tờ tài liệu có chút nhăn nhúm, không bị ướt mưa."

"Ngoài ra, cảnh sát điều tra và bắt giữ tài xế chạy ngược chiều, tài xế còn đâm thêm một người đang bỏ trốn, trước mắt đang tạm giam vẫn chưa đưa ra phán quyết."

Cao Mỹ Hi nói rõ ràng rành mạch mỗi một chuyện, Dương Yến khen ngợi sự bình tĩnh của cô ta, cầm hộp quà và nhẹ nhàng mở nó ra, tiếng Pháp lọt vào tầm mắt - Néonatal.

Đây là nhằm vào cô hay Phương thị?

Tay Dương Yến vuốt ve viên kim cương được đính bên trên, sau đó lấy ra khỏi hộp và đeo lên cổ.

Cô không vội nhìn vào những tài liệu đó mà nói với Cao Mỹ Hi: "Tài xế đó đã không phải là đụng người nữa rồi, là một vụ cố ý sát hại, còn là giết chủ tịch Phương thị."

"Cô hãy âm thầm liên lạc các phương tiện truyền thông, để bọn họ phơi bày chuyện này trên mạng, lại liên lạc với đoàn luật sư của Phương thị, để theo dõi kết quả bên Pháp Viện."

"Tôi sẽ đi liên lạc với họ." Cao Mỹ Hi khom lưng nói: "Sáng nay tôi nhận được tin tức, thực phẩm của công ty thuộc sở hữu của Phương thị có dính líu đến việc sử dụng các thành phần quá hạn, hơn nữa một số lớn hàng hóa được sản xuất đã vận chuyển rồi, xưởng xuất số hàng đó đã bị niêm phong, chuyện này có rất nhiều phóng viên biết, có lẽ không thể ép xuống được nữa."

"Tại sao vấn đề về hàng hóa sớm không đến muộn không đến, lại cố ý nhằm vào lúc này là xảy ra?"

Dương Yến không tin chuyện được phơi bày ngoài ý muốn như vậy đều là sự trùng hợp, cười lạnh trong lòng, kêu Cao Mỹ Hi trước đừng quan tâm, hãy đi xử lý vụ tai nạn.

Sau khi Cao Mỹ Hi rời khỏi, Dương Yến cùng các đồng nghiệp của ban quản lý mở một cuộc họp, cho bọn họ kiểm tra chặt chẽ văn kiện của tất cả các bộ phận, kêu gọi những nhân viên đang nghĩ phép trở lại làm việc, bây giờ người của công ty không đủ.

Tai nạn xe của chủ tịch Phương thị làm mọi người trên dưới đều hoảng loạn.

Không chỉ bộ phận của Dương Yến bận rộn, mà bộ phận công chúng cũng đang bận tổ chức cuộc họp báo, cố gắng giải thích với báo chí rằng Phương Tinh Nghị chỉ gặp một tai nạn nhỏ và sẽ trở lại sau vài ngày.

Trong đám phóng viên lại có vài người gây rối, nói rằng anh ta nghe được ở bệnh viện, Phương Tinh Nghị đang hôn mê bất tỉnh, sau này có đứng lên được hay không vẫn là vấn đề, chất vấn bộ phận công chúng Phương thị tại sao phải gạt người.

Dù bộ phận công chúng ảnh có thực lực cũng không thể để chống lại những rắc rối đó, bị câu hỏi sắc bén của đám phóng viên làm cho lúng ta lúng túng, mà tin tức thức thu thập được rất nhanh được đăng trên trang tin tức nổi tiếng.

Chỉ trong một buổi chiều cổ phiếu của Phương thị giảm gần 45.000, gián tiếp tổn thất 9.000 tỷ

Không lâu sau đó, cô Tư nhà họ Phương cũng đến Phương thị.

cô Tư không phải là cổ đông của Phương thị, mục đích đến đây rất rõ ràng, Dương Yến bỏ công việc trong tay tiếp đón, xa xa dưới lầu đã nhìn thấy Phương Cẩn Linh cùng cô Tư đang nói gì đó.

Lúc Phương Cẩn Linh vừa được điều đến Phương thị làm giám đốc bộ phận kế hoạch, trông khá kiêu ngạo, nhưng đã đè nén, lần này là kênh kiệu thật sự, tham vọng gần như đều hiện trên khuôn mặt.

Dương Yến đi xuống tiếp đón: "Chào cô Tư."

Điện thoại của Dương Yến nhận được tin nhắn của Cao Mỹ Hi, một nửa cổ đông Phương thị đã đến rồi, tổ chức đại hội cổ đông, cho phép các quản lý cấp cao tham dự.

Dương Yến vào thang máy khác và đi đến phòng hội nghị cấp cao.

Đa số cổ đông của Phương thị đều đầu tư để chia lợi nhuận, ở Phương thị chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, mà bây giờ tổ chức đại hội cổ đông lại cho phép cấp cao tham gia, cũng chỉ về việc đổi chức chủ tịch.

Suy cho cùng chủ tịch là ông Phương vẫn đang nằm viện, quyền phát ngôn đều trong tay của cổ đông.

Sau khi Dương Yến quẹt thẻ vào phòng hội nghị, trong phòng hội nghị rộng lớn có rất nhiều người, có rất nhiều cổ đông mà Dương Yến chưa từng gặp trước đây, phó tổng Tôn và phó tổng Cao cũng có mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play