Editor: Mai Tuyết Vân

Thẩm Anh Bác xoa huyệt thái dương, gân xanh trên trán bắt đầu co giật.

Đương, nhiên, hắn, không, quên!

Nhưng hắn vốn không tin bản thân đẹp trai như vậy, sẽ bị chia tay vì lý do lãng nhách ấy. Nhất định là còn nguyên nhân gì đó mà Ngọc Phồn Tinh chưa nói.

"Anh không tin! Phồn Tinh à, chúng ta đều là mối tình đầu của nhau. Anh và em đều không phải kẻ dễ thay đổi tình cảm, nếu như có thể anh hy vọng chúng ta kết hôn sinh con, sống với nhau trọn đời."

Thẩm Anh Bác đối xử với bản thân thật tàn nhẫn.

Rõ ràng trong lòng hận không thể bóp cổ Phồn Tinh đến chết, bên ngoài lại nói ra những lời tình cảm mãnh liệt.

Hơn nữa hắn còn lợi hại hơn người khác một chỗ, khác biệt so với mấy tên thiếu gia phong lưu ngoài kia. Khi hắn hứa hẹn với phụ nữ đều là ảo cảnh sống hạnh phúc đến già, khiến người ta cảm thấy hắn rất nghiêm túc yêu bạn. Người phụ nữ nào có thể chống lại sức hút này chứ?

"Tôi không cần!"

Đại lão từ chối, hoàn toàn không chừa cho hắn sĩ diện.

Vô cùng kiên quyết, cứng rắn như chém đinh chặt sắt!

Giọng điệu phản đối ấy à! Hình như đang sợ… Thẩm Anh Bác ăn ạ.

"Hôm trước dính rau đã xấu. Bây giờ anh béo càng xấu hơn." Hơn nữa ánh mắt của hắn không hề trong sáng. Vừa gian vừa xấu, lúc nói chuyện với cô còn không biết thẹn thùng.

Loại người này rất thông minh, nên Phồn Tinh không thích.

Sưu Thần Hào vừa nhìn đã biết. Cách nhìn nhận cuộc sống của cô phụ thuộc vào việc tăng điểm IQ, một khi đã nhận định sẽ không cho người ta cơ hội thuyết phục mình thay đổi. Trong tiềm thức của cô cảm thấy không thích loại người này thì liền đào hố chôn người ta.

Một con gấu nhỏ đi đào hố, sẽ đào thành ra thế nào?

Lấy trái tim làm trung tâm rồi bắt đầu đào xung quanh, đào ra một con hào rộng lớn tạo thành một hòn đảo biệt lập tách rời. Người mà cô đã không thích, nếu cứ tiếp cận áp sát thì sẽ rơi vào con hào đó. Chỉ cần lại gần, liền rơi xuống hố….

360 độ không góc chết!

Sau khi hắn rơi xuống hố, cô ngồi trên đảo im lặng nhìn hắn ta. Nếu hắn không vùng vẫy thì còn may, cùng lắm là chết già.

Nếu hắn giãy giụa muốn trèo lên, cô sẽ vô thức cảm thấy nguy hiểm mà điên cuồng lấp đất xuống hố.

Sưu Thần Hào cảm thấy, nếu Thẩm Anh Bác đã rơi vào hố còn tiếp tục vùng vẫy.

Nó… không nhịn được thấy hơi tội nghiệp.

"Tôi không thích, kẻ xấu."

Xấu không phải ở khuôn mặt, trước tiên phải nhìn trái tim, trái tim xinh đẹp thì bạn sẽ xinh đẹp. Trái tim xấu xí thì phải xem khuôn mặt của bạn.

Tim xấu, mặt xấu, thì thật sự rất xấu, đó chính là kẻ xấu.

Lúc cô nói lời này còn cười hì hì mấy tiếng.

Mẹ nó, có người nào bình thường nghe xong mà kiên nhẫn được chứ hả?

Khiêu khích,

Cô rõ ràng đang khiêu khích hắn,

Tuy Thẩm Anh Bác chỉ là con nuôi nhà họ Thẩm nhưng từ bé mẹ nuôi đã yêu thương hắn, em gái ỷ lại vào hắn, khiến hắn hoàn toàn không cảm thấy ngại ngùng coi bản thân là người ngoài. Bước ra khỏi cửa đều được mọi người gọi là cậu cả  nhà họ Thẩm, chưa từng chịu đựng sự sỉ nhục này.

Cho dù "hệ thống nuôi dưỡng bá tổng" hứa hẹn với hắn sau khi bắt được Ngọc Phồn Tinh là được thưởng 1000 điểm chân ái thì hắn cũng không nhịn được, tức giận xoay người rời đi.

Bắt hắn lấy lòng ả đàn bà đê tiện này ư! Hắn, không, làm, được!

Hắn thà bỏ nhiều công sức lên người khác, không được nhiều điểm chân ái, cũng không muốn rước nhục từ Ngọc Phồn Tinh,

Phồn Tinh là con gấu nhỏ gian xảo, nói với theo bóng lưng của Thẩm Anh Bác.

"Cố giảm béo đi vịt mập!"

Lúc ấy Thẩm Anh Bác tức giận đỏ bừng mặt, cả cổ cũng đỏ hồng.

Giảm béo con mẹ cô!

May mắn hôm nay hắn tìm Ngọc Phồn Tinh nói chuyện đã cố ý chọn góc không người. Nếu để người khác nghe thấy cười nhạo, hắn sẽ không kìm được mà băm vằm cô ra!

Sưu Thần Hào: Cô đang đào hố ư? Cô đang đào hầm xây thành thì có!!!

Chiến thần đại nhân: Không sao, ta biết bơi. truyện đam mỹ

Sưu Thần Hào: Nhưng cô ấy còn lấp đất kìa!!!

Chiến thần đại nhân: Không sao cả, ta bơi rất nhanh!

Chỉ cần ta bơi đủ nhanh, cô dâu nhỏ sẽ không chôn được ta!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play