Cô Vợ Hung Mãnh Anh Yêu Em

Chương 47: Mang Thai


...

trướctiếp

Ngày hôm sau, tin tức nóng hổi 'Bạch Thị và Thiệu Gia phá sản trong một đêm' làm người ta không khỏi hoàn hồn. Hai đại thế lực không phải nhỏ, chỉ trong một đêm đã hoàn toàn sụp đổ, thật không biết đã đắc tội với kẻ nào.

Bạch Lộ Khiết nghe được tin này, bản thân như người mất hồn. Ả thật không ngờ mọi việc lại xảy ra nhanh như vậy, nếu gia đình ả phá sản, Lăng Phong cũng chịu tổn thất không nhỏ.

Thật không ngờ hắn lại dám ra tay thật, là ả đã đánh giá thấp hắn. Chỉ vì ả mà cả gia tộc đều bị liên lụy, dù có hối hận cũng đã muộn rồi.

Áp lực từ gia đình dồn dập kéo tới, Bạch Lộ Khiết không chống chịu được mà dẫn đến thần kinh không ổn định. Thế là được một vé miễn phí vào Bệnh viện tâm thần.

Thiệu Cẩn Y cũng không khá hơn là mấy, Diệp Lạc Huân vì biết được việc cô ta thông đồng với Bạch Lộ Khiết hãm hại Ngạn Tuyết, ngay lập tức liền li hôn. Ngự Đằng nay đã vững mạnh, một Thiệu gia nhỏ bé còn có giá trị uy hiếp anh ta sao.

Một mình chui rúc trong góc tối, Thiệu Cẩn Y chỉ nở một nụ cười gằng, mắt lóe lên những tia hung ác. Diệp Lạc Huân, Giang Ngạn Tuyết hay Lục Bắc Thần ả sẽ không buông tha cho một ai cả. Nếu có phải chết ả cũng phải kéo các người làm đệm lưng trên đường xuống địa ngục.

.....

Khác với mọi ngày, hôm nay Lục Bắc Thần đặc biệt ở nhà chăm sóc cô. Bởi vì sao?.... hắn sắp được thăng chứ bố, chỉ cần nghĩ đến thôi đã hạnh phúc vạn phần.

Trung Tâm Thương Mại

Lục Bắc Thần cẩn thận dìu cô đi từng cửa hiệu, làm cho Ngạn Tuyết sắp tức điên lên. Nếu không phải cô phản đối, có lẽ hắn đã cho cô ngồi xe lăn để tránh động thai luôn rồi.

Cô vẫn còn có thể tự do đi lại bình thường, không đến mức phải cần người khác dìu đi cẩn thận như vậy đâu.

"Bà xã à, em nói xem sẽ là con trai hay con gái đây? "

Lục Bắc Thần nở nụ cười tỏa nắng như mặt trời, tay vẫn còn đang chọc chọc vào mấy bộ đồ của trẻ em.

Ngạn Tuyết nhún nhún vai, lắc đầu nhìn hắn, cô thật là bất lực mà. Cái thai chỉ có mới hơn hai tháng thôi, bụng chỉ hơi nhô có một chút, làm sao biết được là gái hay trai chứ.

"Con trai hay con gái anh đều thích. Nếu là con trai thì sẽ phong độ như anh đây, còn nếu là con gái... xinh đẹp như em thì còn gì bằng. Em nói có phải không. "

Lục Bắc Thần vẫn dương dương tự đắc, tự độc thoại một mình, không thèm để ý đến mặt cô đã đen như đít nồi.

Người đi mua sắm ở đó, thấy hai người thì không khỏi xuýt xoa ngưỡng mộ. Đặc biệt, không tiếc lời khen ngợi hắn, quả là một người chồng tốt, hay....cô vợ thật có phúc khi có một người chồng như vậy, bla... bla...

Hắn thì vẫn vui vẻ xách một túi lớn nào là quần áo, đồ chơi. Cứ như cái nào dành cho trẻ con, không cần biết là cho nam hay nữ đều sẽ bị hắn gom sạch.

Mà không biết ánh mắt hình viên đạn của cô đang chăm chăm về phía mình. Tựa như có thể bay ra khỏi nòng súng bất cứ khi nào.

Ngạn Tuyết lắc đầu, đành thở dài nhìn hắn. Không ngờ chồng cô lại là một tên cuồng trẻ con, còn chưa ra đời đã mua nhiều thứ như vậy, có phải rất tiêu tốn không. Cuộc sống của người giàu, cô không hiểu được.... không hiểu được.

......

Sơ Hạ được chuyển đến làm việc ở Lăng Phong cũng đã được một thời gian, nhưng luôn không gặp được Ngạn Tuyết thì tỏ ra rất chán nản.

Mỗi khi rảnh, Sơ Hạ đều đến tìm cô tám chuyện, sớm đã quen mặt với Lục Bắc Thần thì nỗi sợ sệt ban đầu đều như gió thoảng mây bay.

Lục Bắc Thần thấy vợ mình bị một người phụ nữ khác làm phiền thì đâm ra bực bội. Nhiều lần hắn không chịu nổi mà vứt luôn Sơ Hạ ra ngoài cửa, cấm cô ảnh hưởng đến vợ chồng hắn.

.....

Chớp mắt đã đến mùa xuân của năm mới, những ngày tháng này Ngạn Tuyết sống thật thỏa mái.

Ông bà Lục khi nghe tin mình sắp có cháu nội thì cũng mau chóng trở về. Cô mỗi ngày đều ở nhà, ngoài ăn và ngủ ra thì chẳng biết làm gì khác. Sắp bị bà Hoa vỗ béo thành con heo luôn rồi, quả là một người mẹ chồng tốt "..."

Ngạn Tuyết đầu tựa vào chiếc ghế xếp, đôi mắt hờ, bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên. Là một số lạ gọi đến, cô không cần suy nghĩ nhiều đã thẳng tay dập máy.

Người gọi đến "..." không cần biết người ta gọi đến làm gì sao?

Số lạ lại kiên trì gọi thêm vài lần nữa, Ngạn Tuyết bị làm phiền đến không thể nào ngủ nổi. Liền nhấc máy, giọng có phần bực bội.

"Ăn no không có việc gì làm thì suy nghĩ nên chết kiểu nào đi. Đừng có ở đây mà làm phiền bà. "

Cô nói xong, còn không kịp để đối phương phản ứng đã dập luôn nguồn, đá điện thoại qua một bên. Hừm... không cần thiết thì không nên nghe.

.....

Thiệu Cẩn Y thân mình nhếch nhác, tóc có phần hơi rối, bộ quần áo đã có phần sờn cũ. Mắt hằn lên những tia máu, sự tức giận như đang cắn nuốt ả.

Xem ra ả không thể dùng điện thoại để dụ Ngạn Tuyết ra ngoài được, đành chờ khi nào cô bước chân ra khỏi nhà sẽ hành động.

Thiệu Cẩn Y cười một nụ cười như ác quỷ, ánh mắt thâm độc. Ả phải trả thù, trả thù những người đã làm ả đi đến bộ dạng này. Một người cũng sẽ không bỏ sót.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp