Cô Vợ Hung Mãnh Anh Yêu Em

Chương 45: Âm Mưu (2)


...

trướctiếp

Sau khi quay lại đại sảnh, Lục Bắc Thần muốn đưa Ngạn Tuyết về thì chợt có người gọi cô.

"Ngạn Tuyết? Thật không ngờ là cô thật nha! "

"Sơ Hạ !"

Ngạn Tuyết quay lại thì nhìn thấy Sơ Hạ đang lon ton chạy đến. Gia đình của cô ấy cũng thuộc dạng khá giả, sự xuất hiện của cô cũng không có gì là lạ.

"Khi hai người mới đến tôi còn tưởng mình nhìn nhầm, thật không ngờ cô lại là Thiếu phu nhân Lục gia thật. Lúc nãy, cô thật sự rất nổi bật, làm tôi suýt không nhận ra rồi. "

Sợ Hạ khẽ kéo vai cô nói nhỏ, dường như không muốn Lục Bắc Thần nghe thấy. Chồng người ta soái khí như vậy, vậy mà trước đây cô còn muốn cướp Ngạn Tuyết với hắn.

Thì ra trước đây Sơ Hạ đã nhìn thấy tin tức kết hôn của hai người, còn có ảnh chụp ở bãi biển phía Đông. Thảo nào cô lại thấy Ngạn Tuyết rất quen mắt, còn tưởng là đã gặp ở đâu rồi.

Ngạn Tuyết khẽ phì cười, nhìn hành động như một đứa con nít của cô. Lần trước sau khi rời khỏi JK còn quên chưa gọi lại cho Sơ Hạ, không ngờ cô bạn nhỏ này lại... đặc biệt quan tâm cô như vậy.

"Sao hả? Ở đó không bị Thiệu Cẩn Y làm khó chứ?"

"Ai doo! Cô không biết đâu, sau khi cô đi tôi ở đó ngày nào cũng phải chịu khổ a~ ngày nào cũng phải làm xong một núi công việc mới được nghỉ ngơi, chưa kể Thiệu Cẩn Y còn thường xuyên gây khó dễ. Tôi sắp không chịu nổi rồi. "

Như bị động đúng chỗ đau, Sơ Hạ nói một tràng dài như tờ sớ, than vãn với cô. Ngạn Tuyết nghe đến inh tai nhức óc. Một phần cũng là cô liên lụy đến, Sơ Hạ mới bị Thiệu Cẩn Y bắt nạt như vậy. Tự dưng cảm thấy thật có lỗi.

"Được rồi, nếu cô không muốn có thể đến Lăng Phong làm việc cùng với tôi. Sắp tới, tôi sẽ làm việc ở đó."

"Thật sao? Ôi, yêu cô chết mất. "

Sơ Hạ vui mừng nhảy cẩn lên, ôm lấy Ngạn Tuyết, khiến cô không thở nổi. Mà không biết bên này Lục Bắc Thần đã nổi đóa lên.

Sơ Hạ bỗng nhiên cảm thấy sống lưng hơi lành lạnh, một lúc mới buông Ngạn Tuyết ra.

"Vị tiểu thư này, cô có muốn dùng một chút rượu không? "

Một bồi bàn đang cung kính cúi người về phía Ngạn Tuyết, trên khay còn có một ly cocktail. Không đợi cô phản ứng, Sơ Hạ đã nhận lấy ly rượu đẩy vào tay cô.

"Nào, nào. Cô nhất định phải uống với tôi một ly đó. Hôm nay, thực vui nha. "

Sơ Hạ vừa nói vừa cầm ly rượu của mình trước đó, va nhẹ vào ly cocktail của Ngạn Tuyết, sau đó uống cạn.

Ngạn Tuyết đắn đo một lúc, không biết có nên uống không. Dạo này dạ dày của cô không được tốt, uống rượu vào sẽ rất khó chịu.

Trong một góc khuất của bữa tiệc, hai thân ảnh đang nhìn vào ly rượu trên tay Ngạn Tuyết. Chỉ cần cô uống nó, cuộc đời cô coi như xong rồi.

"Vị tiểu thư này, tôi thay vợ mình uống với cô một ly vậy. "

Lục Bắc Thần không biết đã giật lấy ly cocktail trên tay cô từ lúc nào, nhìn về phía Sơ Hạ, một hơi uống cạn.

Vừa rồi, hắn cũng nghe loáng thoáng hai người nói chuyện. Nhìn vợ mình đắn đo cầm ly rượu, người làm chồng như hắn đành uống thay cô vậy.

"Được... được uống rượu cùng Lục tổng là...là vinh hạnh của tôi. Hahah tôi...tôi còn có việc đi trước đây. "

Sơ Hạ thấy Lục Bắc Thần thình lình xuất hiện trước mặt mình thì suýt nôn ra số rượu vừa uống. Miệng cười giả lả, vẫy vẫy tay với Ngạn Tuyết một cái, liền chuồn đi.

.....

"Bắc Thần đã uống mất rồi, kế hoạch của chúng ta coi như đổ bể sao? "

Bạch Lộ Khiết lớn tiếng, tức giận nhìn Thiệu Cẩn Y. Rõ ràng mọi chuyện đã an bài ổn thỏa, chỉ cần Ngạn Tuyết uống ly rượu đó, thì kế hoạch của cô ta coi như thành công rồi. Vậy mà giờ đã bị Lục Bắc Thần uống mất, không lẽ lại phải từ bỏ sao.

"Cô lớn tiếng như vậy, là muốn để mọi người đều biết sao. Còn muốn đứng yên ở cái thành phố này thì mau ngậm miệng lại. "

Thiệu Cẩn Y liếc mắt nhìn ả. Hai người đang ở trong một góc khuất của sảnh tiệc, vì vậy cũng không bị nhiều người chú ý lắm.

Bạch Lộ Khiết nhận thấy mình có phần lớn tiếng thì vội vàng ngậm miệng lại. Mắt không ngừng đảo xung quanh, xem có ai để ý hay nghe được họ nói gì không.

"Uống cũng uống rồi, sẵn cô cứ ngủ luôn với Lục Bắc Thần rồi bắt anh ta chịu trách nhiệm, không phải xong rồi sao. "

Thiệu Cẩn Y khẽ liếc mắt nhìn Bạch Lộ Khiết, sự độc ác thoáng qua đáy mắt. Nếu cô ta đã không được hạnh phúc, thì Giang Ngạn Tuyết cũng đừng hòng có được.

"Nhưng... lỡ như..."

Bạch Lộ Khiết ngập ngừng, ả vừa mừng vừa lo sợ, không biết có nên làm theo lời của Thiệu Cẩn Y hay không.

"Nếu không muốn, cô có thể để cho Lục Bắc Thần ngày ngày ân ái với Giang Ngạn Tuyết trước mặt cô là được. "

Bạch Lộ Khiết suy nghĩ rất nhanh liền đồng ý làm theo lời của Thiệu Cẩn Y. Dù cho ả không có được trái tim của Lục Bắc Thần, thì cũng có thể chiếm lấy cơ thể hắn. Để cho Giang Ngạn Tuyết phải nếm mùi vị đau khổ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp