Tiêu Tiễn khoác lên chiếc áo ngủ rộng mềm mại, thắt tốt thắt lưng, đứng dậy sờ sờ đầu như tổ chim của XP Bất Bại.
Huyết thống di truyền thực sự là thần kỳ, nhìn thằng bé y hệt bản sao thu nhỏ của mình, rõ ràng giống mình nhiều đến vậy, nhưng lại có chút gì đó không giống.
XP Bất Bại là một đứa nhỏ có vóc người cường tráng, thân cao đã sắp đến vai Tiêu Tiễn. Chắc chắn đến khi trưởng thành, sẽ cao to như Blake, sừng sững như thái sơn.
"Ba còn chưa nói cho con biết, "thích" có nghĩa là gì... Đại ca nói ba nhất định biết, bởi vì ba được rất nhiều người "thích", ngay cả người nhân bản gì đó còn vạn dặm xa xôi đến tìm ba, vì lẽ đó ba nhất định biết đúng không?"
Tiêu Tiễn khóe miệng co giật... ba tên lõa thể phía sau y một bên nhanh chóng mặc quần áo, một bên không tử tế phốc cười một tiếng.
Reid cái tên không có tiết tháo nhất mở miệng nói: "Con trai, yêu chính là cùng người con yêu "làm", làm chuyện mà người yêu thường làm, tỷ như chúng ta cùng Tiêu Tiễn ba ba đang làm..."
Tiêu Tiễn quay đầu lại ném cái gối đến trên mặt Reid, thành công để hắn câm miệng...
"Được rồi, con trai, đến nhà bếp với ba, đừng để ý tới ba người cha này!" Tiêu Tiễn ôm XP Bất Bại, bước tới nhà bếp xa hoa.
Ở dưới đèn sáng như ban ngày, Tiêu Tiễn cười híp mắt lấy ra mấy cái chén thủy tinh, một cái đặt tới trước mặt XP Bất Bại...
XP Bất Bại nghi hoặc mà nhìn cử động của Tiêu Tiễn, liếm liếm môi, nghi hoặc hỏi: "Tiêu Tiễn ba ba, mọi ngươi chuẩn bị lại cho bọn con thêm đệ đệ sao?"
Tiêu Tiễn không hiểu quay đầu lại nhìn thằng con, nhún nhún vai nói: "Cái gì?"
"Con biết mọi ngươi vừa đang làm gì... Bốn ngươi, là đang "Giao phối" thật sao? Hành vi làm tình với mục đích chính là sinh sôi đời sau, chính là giao phối, đây là đại ca nói cho con! Vì lẽ đó, bốn người là chuẩn bị cho bọn con thêm em sao?" XP Bất Bại mở to cặp mắt thuần khiết như thủy tinh kia, vô tri không sợ mà nhìn Tiêu Tiễn.
Tiêu Tiễn quẫn đến hận không thể đào cái lỗ mà chui xuống, trên mặt như có hàng vạn con tôm nhỏ đang cắn cắn...
Kỳ thực nội tâm y kịch liệt nhổ nước bọt: "Giời ạ, không lấy sinh sôi đời sau là mục đích để giao phối, vậy thì chính là trêu đùa lưu manh đó con! Không thấy bọn họ đối với lão tử trêu đùa lưu manh sao?"
Tiêu Tiễn khó khăn nuốt ngụm nước bọt, thuận tiện đem mấy lời phỉ nhổ này cũng nuốt xuống. Y ngượng ngùng xoa loạn cánh XP Bất Bại, ha ha nói: "Con nghĩ quá rồi đó, hơn nữa, đừng động một chút là sử dụng cái từ ngữ thô lỗ "giao phối" này, không được, không tốt... Hiểu chưa?"
"Tại sao Reid ba ba nói giao phối chính là một chuyện của yêu?" XP Bất Bại tiếp tục nháy mắt, tò mò đậm đến khiến người ta không ứng phó kịp.
Tiêu Tiễn đau đầu vỗ vỗ trán, thu liễm xấu hổ trên mặt, nghiêm nghị nói: "Đến, ba cần nói chuyện này cẩn thận với con, tuy rằng bây giờ nói đến có chút sớm, hơn nữa con nhất định sẽ không hiểu, có điều, ba tận lực dùng ví dụ dễ hiểu nhất chứng minh cho con xem..."
Tiêu Tiễn rót nước lọc vào cái chén không đầu tiên, đưa tới trước mắt XP Bất Bại, nói: "Một hơi bay mấy ngàn dặm, bay liền tám giờ, nhất định rất khát nước chứ?"
XP Bất Bại gật đầu mạnh một cái, sau đó chộp ly nước uống một hơi cạn sạch.
"Con khát, muốn uống nước, là bản năng của thân thể, đây là nhu cầu cơ bản của mọi loài, loại nhu cầu này, ngươi có thể hiểu như ăn uống, hoặc là giao phối..."
Tiêu Tiễn thần bí nở nụ cười, rót những thứ nước màu khác nhau vào những cái chén khác, từ trái hướng về phải - hơi đảo qua một chút nói: "Nhưng tình yêu của nhân loại thì lại khác, tình yêu của nhân loại, giống như là giữa vô số vô số các loại đồ uống, lựa chọn một thứ mà con thích nhất, chẳng hạn như nước lọc, còn có trà, cà phê, trà sữa, nước trái cây, rượu..."
Tiêu Tiễn ôn nhu nhìn chằm chằm ánh mắt mê man của com, tổng kết nói: "Đây chính là sự khác biệt của nhu cầu và thích, sự khác biệt của giao phối và tình yêu. Con không phải là bởi vì khát mà nốc ừng ực, mà là bởi vì yêu thích mà lựa chọn một loại mùi vị nào đó, đối với nó đặc biệt yêu chuộng..."
XP Bất Bại ngơ ngác mà nhìn Tiêu Tiễn, như hiểu mà không hiểu... Quả nhiên rất thâm ảo...
Tiêu Tiễn vỗ vỗ vai thằng bé, không muốn để cho thằng nhóc đầu óc đơn giản này bị cản bước ở lĩnh vực mà nó không biết, dễ dàng dẫn thằng bé tới thớt gỗ, cắt một nửa chanh tươi, vắt nước ra một cái ly, nhẹ cho chút đường khuấy đều, đưa nước chanh cho thằng bé: "Đến, nếm thử vị đi."
"Uống không ngon... Vừa chua lại có vị chát..." Bất Bại nheo lại mắt, cảm thấy mùi vị này làm sao kỳ quái như thế...
"Thế nhưng, hiện tại đây?" Tiêu Tiễn nhìn chằm chằm vẻ mặt nhỏ bé của đứa con.
"Cũng được... Trong miệng có lưu lại dư vị kỳ quái... Thế nhưng, không đáng ghét..." Bất Bại cảm thấy dư vị lưu lại khiến người ta lưu niệm, hắn không cảm giác lại nhấp một miếng, chậm rãi thưởng thức.
Tiêu Tiễn thăm dò, ám muội nói: "Đây chính là mùi vị "yêu thích", đối với nam sinh ở độ tuổi này như con mà nói."
" "Yêu thích" còn phân tuổi tác sao?" XP b Bất Bại lại bị hồ đồ rồi.
Tiêu Tiễn trịnh trọng gật đầu: "Đương nhiên có phân biệt! Chờ con lớn một chút, hẳn là một loại mùi vị khác..." Tiêu Tiễn cầm lấy một ly ô mai, đưa cho XP Bất Bại.
"Vẫn chua, thế nhưng chua bên trong mang theo vị ngọt..."
"Không sai!" Tiêu Tiễn vui sướng - vỗ tay một cái. Tuy rằng tiểu nhi tử này cẩu thả một chút, nhưng vị giác vẫn là tương đối bình thường mà...
"Mối tình đầu ngây ngô như nước chanh, thanh xuân hai bên tình nguyện yêu, lại như ô mai, là loại mùi vị này..." Tiêu Tiễn lại rót một ly rượu đỏ cao cấp, đưa cho con trai.
"Nhấp một chút, một chút nhỏ thôi được rồi!" Tiêu Tiễn nhắc nhở. Tiểu hài tử nghiêm cấm uống rượu, thế nhưng thử vị chắc cũng không sao.
"Mùi vị này... Quá nồng..." XP Bất Bại lần đầu tiên uống rượu, mùi rượu thuần hậu đậm đến khiến người ta vị giác toàn mở... Có cảm giác khó có thể dùng lời diễn tả được điên cuồng...
"Này chính là cảm giác nhiệt luyến, kích thích nhất, kịch liệt nhất, yêu quý nhất, không chết không thôi, oanh oanh liệt liệt, vĩnh viễn không có cách nào nhạt xuống..." Tiêu Tiễn thẹn thùng che che mặt. Quan hệ của y cùng ba trượng phu bây giờ, hẳn là rượu ngon thuần hậu nhất, nhiệt tình vẫn chưa biến mất.
"Sau đó thì sao?" XP Bất Bại nhìn chằm chằm mấy chén chất lỏng khác.
"Lại sau đó, rất nhiều tháng ngày đi qua, mọi người đều không còn trẻ nữa, cùng nhau chung sống, sau giờ ngọ cùng uống một bình trà... Hoặc vui tươi như trà sữa, hoặc thanh đạm như trà xanh, hoặc thuần nhã như Hồng Trà, luôn có một loại hợp với con... Con tới đều thử xem, uống rượu nhiều đối với thân thể không tốt, nhưng trà đối với thân thể rất tốt..." Tiêu Tiễn một bên giải thích, một bên trong đầu hiện ra hai người —— số 12 quản gia cùng số 13 bác sĩ.
Hai người bọn họ một đời chưa lập gia đình, huynh đệ ở cùng nhua, tâm linh tương thông, nếu là không có cơ tình, y chết đều không tin. Năm xưa của bọn họ, tình yêu hẳn là như trà xanh đi.
"Hóa ra nhân loại sẽ làm ra nhiều nước uống phiền toái như vậy đến làm khó mình!" XP Bất Bại uống N chén nước, vuốt bụng trướng phình, cuối cùng đưa ra kết luận này, lấy trạng thái đang phiêu của Tiêu Tiễn đả kích đến không nhẹ. Này không phải là đàn gảy tai trâu sao? Y hiện tại đã biết rõ tại sao San Đạo sẽ đem khoai lang bỏng tay đá cho y! Căn bản là nói không thông mà!
"Cái này mang về!" XP Bất Bại lấy nửa quả chanh trên thớt gỗ phóng tới túi áo.
Tiêu Tiễn ba ba nói, "Yêu thích" chính là thứ này được vắt thành nước rồi uống, như vậy đây chính là đáp án chính xác của "Yêu thích" đi. Hóa ra yêu thích chính là chanh a! Thế giới thật kỳ diệu...
Cuối cùng, trước khi bay khỏi cửa sổ, XP Bất Bại nghiêm túc quay đầu, quét một vòng nam nhân một phòng: "Con sẽ nói cho đại ca, đem những gì con nhìn thấy ngày hôm nay hết thảy đều nói cho huynh ấy —— bốn người nhân lúc hai đứa con không ở nhà, đều không mặc quần, bốn người không hề có nguyên tắc! Hừ... Đại ca sẽ khinh bỉ mấy ngươi!" Vẻ mặt của hắn có sâu sắc phiền muộn —— ở dưới sự bức bách của đại ca, phần tử thiên thể như hắn đều mặc quần vào, mấy người cha của mình lại sinh hoạt tự tại như thế, này không công bằng!
Cáo hắc hình, phải cáo hắc trạng! Để đại ca đến quản bọn họ!
...
XP Bất Bại như trút được gánh nặng, lấy nửa quả chanh, hài lòng rời đi. Lưu lại bốn lỏa nam tùy tiện quấn lấy chăn, đăm chiêu...
"Ai, có thấu hiểu cho cảm giác của người già không?" Tiêu Tiễn nhìn thằng con đi cũng không thèm quay đầu lại, ở bên trong ánh bình minh càng bay càng xa, xa đến không nhìn thấy. Thằng nhóc này, lại không ăn bữa sáng liền đi...
"Không bằng, lại sinh thêm một đứa đi!" Reid đúng lúc thiếp tâm địa chen lời thoại, gian trá - trộm nở nụ cười, "Hai người kia đã có người nối nghiệp, San Đạo có thể kế thừa khoa học quán của White, Bất Bại tương lai cũng có thể đến quân bộ học hỏi kinh nghiệm, nhưng XP tập đoàn ai tới quản lý? Cũng không thể ta cả đời vĩnh không về hưu đi!"
"Nhị ca, huynh còn rất trẻ, hiện tại đã nghĩ về hưu, có quá sớm hay không?" White nói.
Blake vẫn trầm mặc sâu kín nói một câu: "Tiểu đệ nếu như có thể chế tạo ra con gái ngoan ngoãn, việc này dựa theo ý kiến của ta, nếu như lại sinh thêm con trai, ta nhìn không cần lại tự tìm phiền não!" Hiện tại từ con trai ở trong đầu hắn, giống như là đau "bi".
"Bốn nam nhân có thể sinh ra con gái sao? Không thể nào!" Tiêu Tiễn cùng Reid đồng thời phản bác.
White nhưng nâng cằm nghiêm túc nói: "Khoa học kỹ thuật đang phát triển, ấp phòng mấy năm gần đây có 13 hạng kỹ thuật mới đột phá, lẽ nào các ngươi đều không quan tâm?"
"Không..."
"Quá thương tâm... Chế tạo con gái việc này tuy rằng có chút khó, nhưng cũng không phải hoàn toàn không được. Chờ tin tức tốt của ta đi!"
"Thật muốn lại sinh thêm?" Tiêu Tiễn thật sâu u buồn!
Reid nói: "Con gái lại khác, nhìn một cái đi, hiện tại A4 cùng A Châu bao nhiêu hạnh phúc. Nguyên nhân không đâu khác, bởi vì bọn họ chẳng những có Tiểu Bạch con trai ngoan như vậy, còn có con gái dễ thương đáng yêu a..."
Thật giống đúng nha! A Châu thường nói con gái là áo bông tri kỷ của mẹ.. Có thể, có thể thử nghiệm trứng thứ ba?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT