*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tất cả Ma tu đều tin tưởng Trường Không Trác Ngọc là Huyết Thiên Kiếp sao? Tất nhiên không phải. Nhưng đối với những Ma tu quỳ gối dưới sức mạnh của Trường Không Trác Ngọc, y nói cái gì chính là cái đó, dù sao Huyết Thiên Kiếp rời đi đã một ngàn năm, ngoại trừ Bách Hoa Môn sùng bái hắn tới như vậy, đâu còn ai là người chân chính trung thành với Huyết Thiên Kiếp.

Nếu đột nhiên xuất hiện người nghĩ muốn dùng tên tuổi tông chủ tiền nhiệm làm việc, làm cho mình có vẻ danh chính ngôn thuận, vậy cứ tùy y là được rồi. Kỳ thật đám Ma tu không hiểu lắm vì cái gì Trường Không Trác Ngọc chấp nhất với cái tên Huyết Thiên Kiếp như vậy, tông chủ các đời Hám Thiên Tông cũng đều là người có khả năng thì làm, hầu như mỗi đời tông chủ đều giết tông chủ tiền nhiệm sau đó leo lên vị trí đó ngồi, căn bản không giống chính đạo tu sĩ còn phải chú ý nhân phẩm, tâm tính, nhân mạch* linh tinh đủ thứ, ở Hám Thiên Tông này, chỉ cần đủ mạnh là có thể.

*Đại loại như là quan hệ rộng trong môn phái.

Mà thực tế ngay cả Huyền Minh Liệt cũng ngầm thừa nhận Trường Không Trác Ngọc là tông chủ, hơn nữa đổi tông chủ mà tông chủ tiền nhiệm còn không phải chết, quả thực chính là chuyện vô cùng tốt, đâu còn gì để oán hận. Hắn cung kính mời người vào trong điện, ra lệnh thuộc hạ lấy linh trà tốt nhất trong Ma cung ra, dâng lên cho Trường Không Trác Ngọc. Những Ma tu ngày thường tâm địa độc ác lúc này lại ngoan như cừu non, chỉ thiếu nước quỳ xuống hô “Tông chủ thiên thu muôn đời thống nhất Tu Chân giới”, tất cả đều dễ bảo.

Trường Không Trác Ngọc vô cùng thản nhiên mà ngồi trên ghế chủ vị, Lệ Tinh Luân thì đứng phía sau hắn. Không có ai nảy sinh nghi ngờ với địa vị của Lệ Tinh Luân, tuy rằng hắn chỉ là một tu giả Kim Đan kỳ, nhưng một người một mộc kiếm thế mà lại đánh bại chừng mười ba người cảnh giới cao hơn mình một chút, đây là thực lực thế nào. Hôm nay hắn chỉ là Kim Đan kỳ, sau này, hắn chính là Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ hay thậm chí là Đại Thừa kỳ, mà nếu khi hắn là Đại Thừa kỳ còn có thể khiêu chiến vượt cấp đánh bại nhiều người như vậy, thực lực của hắn là không thể khinh thường. Huống chi Lệ Tinh Luân là đồ đệ của Trường Không Trác Ngoc, có sư phụ như vậy, làm sao hắn có thể chỉ dừng lại ở Kim Đan kỳ?

“Huyền Minh Liệt và Tứ hộ pháp đến.” Trường Không Trác Ngọc uống một ngụm linh trà, vẻ mặt hơi giãn ra, Lệ Tinh Luân có thể nhìn ra hiện tại sư phụ của mình tâm tình đang rất tốt.

Huyền Minh Liệt thì còn tốt, đại chiến một trận, hắn ngay cả một chút linh khí cũng không xài tới, hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà đứng ở trước mặt Trường Không Trác Ngọc. Mà Tứ hộ pháp thì cực kỳ thê thảm, tuy rằng đều còn sống, nhưng cũng bị người nâng lên. Huyền Vũ hộ pháp cùng Bạch Hổ hộ pháp bị thương nặng còn đang nằm trên cáng hộc máu, lại không ai đồng tình với bọn họ, đám Ma tu đều biết, nếu Trường Không tông chủ muốn tìm tông chủ tiền nhiệm cùng bốn vị hộ pháp trung thành với hắn, vậy chắc chắn chính là muốn dùng năm người này giết gà dọa khỉ, lập uy.

Người có thể tiến vào trong điện công lực đều không thấp, bọn họ đều có cơ hội trở thành tâm phúc của tân tông chủ, trước tồn tại xấu hổ như vậy của tông chủ tiền nhiệm cùng hộ pháp, vẫn là nhanh chóng chết đi thì tốt hơn. Vì thế mọi người đều dùng ánh mắt nhìn người chết nhìn họ, còn có người “không cẩn thận” đạp Thanh Long hộ pháp vài cái, Thanh Long hộ pháp còn có thể nói chuyện khó khăn nói: “Đám tiểu nhân các ngươi, chờ thương thế chúng ta khôi phục, xem ta có bầm thây các ngươi ra không!”

Không có ai để ý lời hắn nói, tân tông chủ đang ngồi trên kia, bọn họ làm sao có cơ hội chữa khỏi thương thế?

Trong lòng tứ hộ pháp cũng rõ ràng chuyện này, chẳng qua chỉ là nhanh miệng nên nói vậy thôi.

Chỉ có Huyền Minh Liệt vẻ mặt bình tĩnh, giống như không thèm để ý chút nào đến tính mạng của mình, ngẩng đầu nhìn thẳng Trường Không Trác Ngọc.

Người ngồi trên ghế chủ vị một thân hồng y, trên mặt đầy lạnh lùng, dưới đài một người y cũng không nhìn vào mắt. Nhưng Huyền Minh Liệt không chút nào lo sợ, hắn tin tưởng lời Trường Không Trác Ngọc nói trước đó, người này tất nhiên là người nói chuyện giữ lời.

Người cường đại như vậy, một chiêu tiện tay cũng có thể giết hắn, sẽ không nói dối.

Huyền Minh Liệt ngẩng đầu, lẳng lặng chờ Trường không Trác Ngọc xử lý mình.

Người ngồi trên ghế hồng y tóc đen, chỉ ngồi một chỗ cũng là phong cảnh mỹ lệ, trong Ma cung lấy màu lạnh làm chủ, Trường Không Trác Ngọc xuất hiện mang đến cho Ma cung âm u này một tia sáng, cho dù đó là màu đại diện cho sinh mệnh*, lại vô cùng đẹp đẽ. Huyền Minh Liệt nhìn y trong chốc lát, thế mà lại không hay không biết ngẩn người.

*Màu máu

Tương truyền tông chủ tiền nhiệm Huyết Thiên Kiếp cũng tóc đen, mặc quần áo dính đầy máu, dung nhan vô song. Nếu Trường Không Trác Ngọc thật sự là Huyết Thiên Kiếp, Huyền Minh Liệt đột nhiên hiểu ra vì sao Huyết Thiên Kiếp nhậm chức tông chủ Hám Thiên Tông một ngàn năm, trong Hám Thiên Tông thế mà ngay cả một người phản loạn cũng không có. Người cường đại lại đẹp đẽ đến như vậy, thật sự làm người khác không tự chủ được mà cam tâm tình nguyện đi theo.

Vì thế trước khi Trường Không Trác Ngọc mở miệng, Huyền Minh Liệt đem lệnh bài tượng trưng thân phậm tông chủ Hám Thiên Tông dâng lên, quỳ một gối xuống dưới chân Trường Không Trác Ngọc, rõ ràng mà nói rằng: “Huyền Minh Liệt tự biết năng lực không đủ, không thể điều khiển Hám Thiên Tông, nay dâng lên lệnh bài, tôn ngài làm chủ.”

Đám Ma tu cũng không cảm thấy Huyền Minh Liệt làm vậy có gì không ổn, trên thực tế đây là chuyện đúng nhất, nói không chừng có có thể giữ được một mạng.

Trường Không Trác Ngọc cầm lấy lệnh bài, phát hiện đó cũng là một pháp bảo. Lệnh bài hình như là dùng răng nanh động vật nào đó khắc thành, mặt trên còn có sức mạnh linh thú lưu lại, một luồng khí hung hãn đập vào mặt.

“Răng của Chúc Long*?” Trường Không Trác Ngọc thấp giọng nói.

Ở phía tây bắc hải ngoại, phía bắc sông Xích Hà 赤河, có ngọn núi tên Chương Vĩ 章尾. Có vị thần, mặt người, thân rắn, toàn thân đều là màu đỏ, cơ thể dài một ngàn dặm, con mắt dựng đứng, mí mắt hợp thành một cái khe, nhắm mắt lại chính là đêm đen, mở mắt ra chính là ban ngày, không ăn đồ vật không ngủ cũng không hô hấp, chỉ nuốt gió và mưa. Ông có khả năng soi sáng địa phương cực kỳ u ám tối tăm, chính là vị thần Chúc Long 烛龙 trong truyền thuyết.

EHSẸ

Không nghĩ tới trong Hám Thiên Tông còn có bảo vật thượng cổ bậc này, quả nhiên Hám Thiên Tông cũng có đòn sát thủ cổ thần lưu lại để đối phó kiếp nạn nhân gian, nhất định phải dùng đến.

Tương truyền Chúc Long mở mắt chính là ban ngày, nhắm mắt liền thành đêm tối, thổi bay ngày đông, thở ra ngày hè, có thể hô phong hoán vũ, là thần núi Chương Vĩ, là một trong những vị thần thượng cổ, Sơn Thần Chung Sơn. (chém)

“Hay nơi này chính là Chung Sơn trong truyền thuyết?” Trường Không Trác Ngọc nói.

Nếu thật sự là như vậy, vậy thì Hám Thiên Phong có khả năng có tác dụng rất lớn trong việc chống lại kiếp nạn nhân gian, khó trách tu giả bị ma hóa lại mai phục chỗ này nhiều năm như vậy.

Trường Không Trác Ngọc tùy tay ném lệnh bài trở về Huyền Minh Liệt, thản nhiên nói: “Ngươi giữ đi.”

Mọi người đều sửng sốt, không biết y muốn làm cái gì. Chẳng lẽ không muốn Huyền Minh Liệt quy hàng, cố ý muốn giết hắn?

Trước ánh mắt nhìn người chết của mọi người Huyền Minh Liệt vẫn bình tĩnh, hắn tiếp nhận lệnh bài nhưng vẫn chưa đứng dậy, mà hói: “Không biết tôn thượng* tìm năm người chúng ta có gì phân phó?”

*Là một cách xưng hô

Trường Không Trác Ngọc thở dài nói: “Chỉ vì thực lực các ngươi quá kém, có bảo vật trong người lại không dùng được, vừa rồi nếu không phải có ta ở đây, Hám Thiên Tông liền trở thành ma vực. Ta tuy đã không còn là tông chủ Hám Thiên Tông, nhưng cũng không thể mở mắt trừng trừng nhìn Hám Thiên Tông bị hủy, cho nên gọi các ngươi đến, truyền cho các ngươi một ít phương pháp sử dụng thượng cổ thần khí, tăng cường thực lực Hám Thiên Tông.”

Mọi người: “…”

Từ từ, có phải lỗ tai chúng ta có vấn đề gì hay không? Tông chủ lại không giết tông chủ tiền nhiệm cùng Tứ đại hộ pháp, còn muốn giúp bọn hắn khống chế thần khí? Bọn họ nhất định là nghe lầm rồi!

Nói xong Trường Không Trác Ngọc vung tay lên, năm cái ngọc giản bay tới trong tay năm người bọn họ, “Trong đó chính là phương pháp sử dụng thánh thú pháp khí, Huyền Âm Thích Huyết trận cùng với răng nanh Chúc Long, các ngươi mau chóng dưỡng thương, chờ vết thương tốt lên rồi thì cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày nắm giữ cách dùng những pháp khí đó.”

Mọi người sắc mặt cổ quái, nhất là Huyền Minh Liệt, hắn nhìn sơ qua ngọc giản, phát hiện bên trong này không chỉ có cách bày trận chính xác của Huyền Âm Thích Huyết trận và phương pháp sử dụng lệnh bài mà Trường Không Trác Ngọc nói, còn có suy đoán Hám Thiên Phong là Chung Sơn. Trường Không Trác Ngọc ở bên trong ngọc giản lớn mật suy đoán Chung Sơn chính là nguyên thân của Chúc Long, cũng tức là nói, những ngọn núi Hám Thiên Phong chính là thân thể của thần thú, mà lệnh bài làm từ răng nanh Chúc Long kia, đúng là chìa khóa dùng để đánh thức Chúc Long.

Huyền Âm Thích Huyết Trận là trận pháp phải phối hợp với thân thể Chúc Long, dựa theo suy đoán của Trường Không Trác Ngọc, Huyền Âm Thích Huyết trận thực sự có năng lực xoay chuyển Càn Khôn*, cũng không phải chỉ đơn giản có vài lá cờ Thích Huyết vây người, phối hợp với Huyền Âm linh mê hoặc tâm trí người như vậy.

Trường Không Trác Ngọc ở trong ngọc giản viết vài phương pháp, để Huyền Minh Liệt thử đi khống chế Huyền Âm Thích Huyết trận, răng nanh Chúc Long cùng Hám Thiên Phong, nếu lời y nói là thật, vậy thứ có thể khống chế, đến tột cùng sẽ mạnh như thế nào, Huyền Minh Liệt căn bản không thể tưởng tượng nổi.

“Tôn thượng…” Huyền Minh Liệt quỳ trên mặt đất không đứng dậy, mà dùng vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Trường Không Trác Ngọc, y đem thần khí đáng sợ như vậy đưa đến tay mình, thật sự không sợ mình nắm được cách dùng những thần khí đó sẽ cắn trả lại sao?

Nam tử hồng y khóe môi nhếch lên, lộ ra nụ cười làm mọi người mất hồn: “Huyền Minh tông chủ, cho dù ngươi có thể hoàn toàn thức tỉnh Chúc Long, ngươi nghĩ mình có thể làm khó dễ được ta sao?”

Khóe môi tràn ra nụ cười không chút nào che giấu sự tự tin, Huyền Minh Liệt nhất thời cúi đầu, âm thầm phỉ nhổ ý tưởng của mình vừa rồi.

Chẳng lẽ hắn còn chưa bị Trường Không Trác Ngọc dọa khiếp sợ đủ sao? Xem như mình thật sự có thể đánh thức được Chúc Long thì như thế nào? Hắn dám đánh cuộc, cho dù mình dám ra tay với Trường Không Trác Ngọc, Chúc Long khẳng định sẽ bị Trường Không Trác Ngọc khống chế, quay đầu lại đối phó với hắn, hơn nữa uy lực trong tay y còn lớn hơn mình. Đừng hỏi vì sao hắn lại biết những chuyện này, trước đó đã tự mình cảm nhận được không thấy sao!

Trong toàn bộ quá trình, Lệ Tinh Luân vẫn luôn yên tĩnh mà đứng phía sau Trường Không Trác Ngọc, như là một người không có cảm giác tồn tại. Mà Trường Không Trác Ngọc lại giống như cảm nhận được suy nghĩ trong lòng đồ nhi, mở miệng hỏi: “Trong các ngươi ai biết Dẫn Huyết thuật.”

Dẫn Huyết thuật cho dù là ở trong Ma tu cũng là một loại tà thuật cực kỳ hung hiểm, có khả năng dùng máu người thân hoàn toàn khống chế một người, cho dù người này có lên đến Đại Thừa kỳ, cũng không thể thoát khỏi loại khống chế này. Để tu luyện Dẫn Huyết thuật, nhất định phải thử trên thân mình trước, khống chế người thân của mình, mới có thể học được. Mà trong quá trình tu luyện tu giả cần phải tốn một lượng máu lớn, tập Trảm Huyết thuật*, mới có thể triệt để nắm được, có ai lại nguyện ý tu luyện loại tà thuật này?

*Chương sau sẽ rõ

Trường Không Trác Ngọc sau khi hỏi ra miệng, không ai trả lời, chỉ có Huyền Minh Liệt ngẩng đầu nhìn y.

Lệ Tinh Luân lập tức nhìn thấy, ở phía sau nhẹ nhàng khều Trường Không Trác Ngọc.

Trường Không Trác Ngọc nhất thời hiểu rõ, y nói: “Ta không có ý tiếp nhận Hám Thiên Tông, sau này tông chủ của các ngươi vẫn là Huyền Minh Liệt. Tứ hộ pháp trở về dưỡng thương tu hành, sớm ngày nắm giữ thánh thú tiên khí, tranh thủ trước khi kiếp nạn nhân gian ập đến đêm bốn tiên khí sáp nhập thành thần khí. Huyền Minh Liệt ở lại, ta có việc muốn hỏi ngươi, còn những người khác, đều lui ra đi.”

Mọi người hoàn toàn không ngờ Trường Không Trác Ngọc không chỉ không giết năm người họ, ngược lại còn giúp họ nâng cao thực lực. Tứ hộ pháp dùng ánh mắt hung tợn nhìn những người vừa rồi khinh thường sỉ nhục bọn họ, những người đó chân run lên, biết mạng mình không còn dài.

Tất cả mọi người lui ra sau, trong điện chỉ còn lại ba người, Huyền Minh Liệt lúc này ngẩng đầu nhìn thẳng Trường Không Trác Ngọc nói: “Tôn thượng, ta biết Dẫn Huyết thuật.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play