Hoắc Học Xuyên lần đầu tiên cảm thấy hoảng sợ, một loại hoảng sợ mà bản thân không thể làm được gì, anh rút khăn giấy đưa cho Nguyên Viễn, Nguyên Viễn nhận lấy lau nhăn nhúm cả giấy, sau đó lại quẹt lung tung hai cái nữa.

Bên phòng ngủ có tiếng bước chân truyền đến, Tạ Kinh Niên ở trần đi ra, vừa đi vừa tròng áo may ô. Nguyên Viễn đã lau sạch vết tích trên mặt, nhưng mà ánh mắt đỏ ửng không thể gạt được ai, cậu sụt sịt mũi, trước khi Tạ Kinh Niên hỏi, cậu đã mách: “Anh Xuyên mắng em.”

Tạ Kinh Niên vốn đang còn buồn ngủ, đi tới đạp Hoắc Học Xuyên một cái, hỏi: “Cậu về khi nào đấy? Mắng em ấy chuyện gì?”

Hoắc Học Xuyên đối mắt nhìn Nguyên Viễn một cái, lí nhí nói: “Hồi sáng đi về, cậu ta nói với Tiểu Phương chuyện tin đồn là thật, còn thêm mắm dặm muối, không phải đáng mắng lắm à.”

Tạ Kinh Niên lại rút ra hai tờ khăn giấy đưa cho Nguyên Viễn, nói: “Chuyện này mà cũng khóc à?”

Nguyên Viễn dụi mắt: “Anh Xuyên sợ anh Tiểu Phương hiểu lầm, bay cả đêm về nhà giải thích, em bị cảm động bởi tình yêu của người ta, nửa năm nay bị đóng băng sao em không đi thắp nén nhang, cầu cho em cũng có được một người yêu em thật lòng.”

“Em thôi đi.” Tạ Kinh Niên biết Nguyên Viễn cố ý nói dài dòng, anh ngáp một cái, “Còn buồn ngủ lắm, anh về phòng chợp mắt một cái.”

Nói xong lại không nhúc nhích, còn dùng ngón tay gõ mặt bàn, đợi Nguyên Viễn hiểu ý đứng dậy, anh cầm tay cậu rồi mới đi về phòng. Hoắc Học Xuyên nói: “Làm gì thế hả, cả buổi tối em chưa chợp mắt, lát nữa còn phải về phòng ngủ mà.”

Nguyên Viễn quay đầu lại nhìn có vẻ hả hê: “Anh tìm chỗ khác đi, em xin lỗi.”

Tạ Kinh Niên kéo Nguyên Viễn về phòng, trong chăn vẫn còn nóng, hai người chui vào lập tức thấy ấm áp dễ chịu, Tạ Kinh Niên lạnh lùng nhìn Nguyên Viễn, còn chưa nói gì đã bị ôm, Nguyên Viễn nhìn anh bằng ánh mắt nóng bỏng: “Đừng có hỏi tại sao em khóc nữa, thỉnh thoảng mất mặt em cũng có muốn đâu, dù sao cũng không phải chuyện gì quan trọng.”

Tạ Kinh Niên hỏi: “Làm sao mà em biết nó không quan trọng với anh?”

Nguyên Viễn nói: “Anh lằng nhằng quá đi, bây giờ chuyện quan trọng đối với anh chỉ có một, chính là trận chung kết ‘Thiên vương trạm kế tiếp’, với em cũng chỉ có một chuyện, chính là Đông Sơn tái khởi!”

“Còn Đông Sơn tái khởi, nói nghe bi thương thế.” Tạ Kinh Niên trùm chăn lên, ngón tay xen vào tóc Nguyên Viễn. Nguyên Viễn hôn lên má anh, “Đợi đến khi anh giành được giải á quân, chúng ta lại đến quán bar dưới lòng đất đó nữa được không?”

“Đi đến đó làm gì, loạn lắm.”

“Áo gấm về làng chứ chi.” Nguyên Viễn ôm chặt Tạ Kinh Niên, “Ban đầu em lom lom liều mạng muốn thành danh, là quyết tâm sau khi thành danh sẽ về quê vênh váo một phen, nhưng mà sau này nghĩ lại, đó cũng không tính là quê hương của em, em cũng không biết em là người ở đâu nữa.”

Bọn họ rúc trong chăn anh một câu em một câu, sau đó âm thanh nhỏ dần, rồi cuối cùng thiếp đi.

Hoắc Học Xuyên lững thững đi đến cửa phòng, bàn tay đặt lên rồi lại hạ xuống, sau đó lặng lẽ đứng ở trước cửa, anh đứng rất lâu, rồi sau đó Phương Tri Cẩn thức dậy từ cửa phòng đối diện đi ra, hai người chạm mặt nhau.

“Lại đây.” Hoắc Học Xuyên duỗi tay về phía Phương Tri Cẩn, đợi cậu mơ màng lại gần liền ôm chặt lấy cậu, anh không dám nghĩ nếu như chuyện này ập xuống người bọn họ thì sẽ ra sao.

Phương Tri Cẩn ôm lại đối phương: “Sao thế? Chuyện lên đài Trung ương bị hủy rồi hả?”

“Em không thể trông mong gì tốt đẹp ở anh được sao.” Hoắc Học Xuyên xoa gáy Phương Tri Cẩn, than thở như không còn cầu mong gì hơn, “Tiểu Phương, em nhất định phải sống thật tốt.”

Diễn viên chính của “Tận cùng Bắc Bình” cũng lục tục quay xong cảnh của mình, phim sẽ bắt đầu tiến vào giai đoạn hậu kì phối âm, Hoắc Học Xuyên phối giọng gốc, cho nên gần đây ngoại trừ đi tuyên truyền thì còn phải ru rú trong phòng thu âm.

Tin đồn lúc trước với Tôn Vũ đã được xử lý sạch sẽ rồi, phóng viên ở buổi họp báo cũng sẽ không dám hỏi lung tung, nhưng mà dù đã làm tới như thế rồi, độ thảo luận của anh vẫn luôn tăng cao không hạ, trang web đăng tải video lớn nhất còn nhân cơ hội này mời anh làm một tập trực tiếp phỏng vấn độc quyền.

Euler hóng hớt, dính sát bên cạnh nói: “Dùng điện thoại quay hở anh? Sao cảm giác như không có nề nếp lắm í.”

“Bây giờ người ta đang phổ biến thể loại này, lúc trước Uông tổng quay trực tiếp công ích, nửa tiếng đồng hồ công ích ra được mấy căn hộ (? ko rõ), đúng là điên.” Hoắc Học Xuyên dựa lưng vào bắp tay Euler, “Nếu cậu muốn góp vui thì lát nữa quay cho anh.”

Đến tám giờ tối, buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu, Euler ngồi trên bàn trà quay, Hoắc Học Xuyên ngồi trên sô pha thong thả chào hỏi: “Chào buổi tối, tôi là Tiểu Hoắc, mọi người ăn tối hết chưa?”

Euler nói: “Anh đang tán dóc đấy à, còn không chân thành bằng lúc gọi video với anh Tiểu Phương.”

Hoắc Học Xuyên duỗi chân dài đạp một cái lên cơ bụng Euler, mắng: “Chú ý ngôn từ của cậu đi, truyền ra hết rồi đấy.” Lúc này phần bình luận toàn là những lời trêu ghẹo, Hoắc Học Xuyên chuyển chủ đề: “Đây là ký túc xá của Delete, ở từ lúc ra mắt tới bây giờ, Biên Mai Tuyết đi quay chương trình rồi, bây giờ cậu ta là một cây hài thật rồi, Tiểu Nguyên thì ở công ty, cực kỳ chăm chỉ, anh Niên quay ‘Thiên vương trạm kế tiếp’, tới trận chung kết rồi, mọi người hãy bình chọn cho anh Niên nhé.”

Euler xen mồm: “Hôm nay là sinh nhật của chó nhà anh Tiểu Phương, ảnh về nhà rồi.”

Bình luận đều tỏ ra tiếc nuối, rất nhiều người muốn nhân cơ hội này xem thử cuộc sống của bọn họ như thế nào, kết quả chẳng ai ở nhà, Hoắc Học Xuyên mở bản thảo phỏng vấn chuẩn bị tiến hành, cửa phòng khách đột nhiên mở ra.

Phương Tri Cẩn xách bánh kem ôm chó đi vào: “Chỉ có hai người à, mở party cho em gái tui phải không!” (Em gái ở đây là chỉ Phương Tử Lâm á)

Euler quay camera về phía Phương Tri Cẩn, Hoắc Học Xuyên chỉ còn lại lời thuyết minh, Phương Tri Cẩn mới nhìn thấy camera: “Đang quay à? Tôi đi rửa mặt, đoạn này cắt đi đừng đăng.”

Euler cười khanh khách: “Đã đăng rồi, em muốn ăn bánh kem, anh phỏng vấn anh Xuyên đi.”

Phương Tri Cẩn cầm lấy điện thoại, đưa chó cho Euler, sau đó cùng Hoắc Học Xuyên đi về phòng ngủ, cậu cười với camera, nói: “Chào buổi tối, tôi là Tiểu Phương, mọi người đã ăn tối hết chưa?”

Euler ôm chó sững sờ, thầm nhủ hai người này mẹ nó đúng là đỉnh cao quá.

Vào phòng ngủ đóng cửa lại, Phương Tri Cẩn cầm kịch bản phỏng vấn lên chuẩn bị hỏi, Hoắc Học Xuyên giải thích: “Có hơi khó nói, thật ra tôi khá là sợ chó, cho nên phải vào phòng ngủ, đây là phòng của tôi và anh Niên.”

Phương Tri Cẩn cúi đầu cười, sau đó liếc Hoắc Học Xuyên một cái, đợi ổn định xong xuôi cậu nói: “Em sắp hỏi đây nhá, chứ lát nữa chó em chờ sốt ruột.”

“Câu đầu tiên, quảng cáo một chút về vai diễn của anh trong ‘Tận cùng Bắc Bình’.”

Hoắc Học Xuyên ngồi trên giường dựa vào tường, đáp: “Tôi thủ vai một tình báo tốt nghiệp trường quân đội, yêu Đảng yêu nước, nhưng vì để hoàn thành nhiệm vụ mà làm tổn thương đến một vài người vô tội, cho nên sâu trong nội tâm anh ta cất giấu một chút nỗi đau bất lực không thể làm được gì.”

Phương Tri Cẩn cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại, nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh nói như vậy một hồi sẽ chẳng còn ai xem nữa đâu, nhạt nhẽo quá đi.”

“Vậy em hỏi câu gì bớt nhạt đi, anh cũng không thể tiết lộ kịch bản được.” Hoắc Học Xuyên cũng thấy nhạt lắm chứ, chủ yếu là xem phần bình luận khiến anh phiền lòng, toàn là la hét “Hoắc Phương”, ảnh hưởng đến tâm trạng của những người xem khác.

“Câu tiếp theo, thân là một ca sĩ thần tượng, kĩ năng diễn xuất tất sẽ bị nghi ngờ, hơn nữa bộ phim đầu tiên lại là nam số hai có chế tác lớn, xin hỏi anh có áp lực không? Hoặc là có gì muốn nói không?”

“Áp lực thì cũng bình thường thôi, không lớn lắm.” Hoắc Học Xuyên tỏ vẻ khiêm tốn, “Vốn tôi học diễn xuất, cho nên cũng có chút lòng tin, cũng không có gì muốn nói, đợi sau khi phát sóng sẽ để cho nhân vật lên tiếng.”

Phương Tri Cẩn mệt rồi, dù sao cũng không quay đến cậu, dứt khoát nằm luôn trên chân Hoắc Học Xuyên, “Câu thứ ba, ‘người chế tác ‘Tận cùng Bắc Bình’ là bố của cổ đông Ái Giản Uông Hạo Diên, nghe nói vai diễn lần này là do Uông tổng chỉ điểm, còn có fan gọi anh là “Tiểu Uông Hạo Diên”, anh cảm thấy thế nào?”

“… Tôi cũng rất vui.” Hoắc Học Xuyên cười tươi rói, “Tôi rất sùng bái Uông tổng, Uông tổng là Bá Nhạc (*) của tôi, những chuyện khác thì không nói nhiều nữa, Uông tổng không thích được nịnh bợ.”

(*) Bá Nhạc: ngày nay dùng để chỉ người giỏi tiến cử và bồi dưỡng nhân tài

Uông tổng ở công ty hắt xì một cái, hắt xì xong tiếp tục nói: “Biểu hiện nửa năm nay của cậu khá tốt, cũng rất cố gắng, hiện giờ có hai kịch bản, một cái là nam chính phim chiếu mạng, đề tài tiên hiệp, một bộ là nam hai phim đô thị, kiểu người thích phô trương thanh thế. Chọn một bộ đi.”

Mười phút trước Nguyên Viễn còn đang tập nhảy trong phòng vũ đạo, lúc này đứng trong văn phòng Uông tổng cảm thấy hơi khó thở, tổng giám nói cậu sắp được bỏ lệnh cấm rồi, nhưng mà không ngờ lại đột ngột như thế, hơn nữa còn có hai kịch bản cho cậu chọn.

Cậu nói: “Nhất thời em cũng không biết phải chọn cái nào, anh thấy em thích hợp với cái nào hơn ạ?”

Uông tổng nói: “Cái nào cũng được, dù sao cũng không phải đầu tư lớn, cậu về suy nghĩ thêm đi, nghĩ kĩ rồi thì cứ nói với tổng giám của các cậu là được. Nhưng mà đừng dây dưa quá, quyết định sớm gia nhập đoàn phim sớm.”

Nguyên Viễn cố gắng bình tĩnh đi ra ngoài, giây phút vừa đóng cửa lại suýt chút nữa là cậu đã thét lên, cậu rời khỏi công ty liền chạy thẳng tới đài truyền hình, đợi Tạ Kinh Niên ghi hình xong lập tức xông lên, ôm lấy Tạ Kinh Niên hôn khắp mặt.

Tạ Kinh Niên nhanh chóng đá cửa phòng nghỉ ra, sau đó ôm Nguyên Viễn đè lên cánh cửa hỏi: “Có chuyện gì vui thế?”

“Đông Sơn tái khởi! Ngóc đầu trở lại!” Nguyên Viễn phấn khởi tới độ cả người cứ run run, ôm chặt cổ Tạ Kinh Niên, “Em sẽ được đóng phim tiên hiệp hoặc là phim đô thị, cái này giống như là nghỉ học nửa năm đột nhiên nhận được thư thông báo trúng tuyển Thanh Hoa và Bắc Đại vậy đó! Anh nói xem sẽ nên đóng bộ nào đây!”

Tạ Kinh Niên nâng mông cậu lên: “Bộ nào cũng được, chọn cái nào em thích ấy, bây giờ đến lúc quan tâm tới anh rồi.”

Nguyên Viễn giờ mới nhớ ra tối nay là trận chung kết, cậu ngọ nguậy nhảy xuống, sốt sắng hỏi: “Được vào vòng chung kết chưa? Em đã chuẩn bị sẵn sàng bình chọn cho anh ở tập cuối cùng rồi.”

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, người phụ trách chương trình nói: “Thầy Tạ ơi, ngày mai quay video tuyên truyền vòng chung kết, ba giờ chiều.”

“Tôi biết rồi.” Tạ Kinh Niên vừa dứt lời thì miệng đã bị bịt kín, Nguyên Viễn vịn lên người anh hôn hăng say, cảm giác giống như là cả hai cùng thi đậu Thanh Hoa vậy.

Sau khi tách ra, Nguyên Viễn thở hổn hển nói: “Thầy Tạ, một thanh niên dung tục muốn tìm kim chủ như em, tự dưng vớ được tài tử là anh, đúng thật là… em quá may mắn.”

Tạ Kinh Niên lại đột nhiên nói: “Viễn Viễn, sau này sẽ có rất nhiều chuyện tốt đẹp hơn nữa, chỉ cần em ở bên cạnh anh.”

Nguyên Viễn sửng sốt gật gật đầu, cậu tin.

Quay lại ký túc xá là một trận gà bay chó sủa, Phương Tử Lâm thấy nhiều người là lại điên cuồng lên chạy loạn khắp nhà còn leo lên sô pha, Hoắc Học Xuyên vừa sợ vừa giận, Phương Tri Cẩn bình tĩnh đọc câu tiếp theo: “Rút thăm câu hỏi thứ hai của fan, hãy kể về hình mẫu lý tưởng của anh, nói dối sẽ bị béo thành Biên Mai Tuyết.”

Vừa hỏi xong, phần bình luận thi nhau viết tên Phương Tri Cẩn và Tạ Kinh Niên, có một số ít còn viết tên Biên Mai Tuyết, chắc là vì cái ôm công chúa ở concert.

Hoắc Học Xuyên nghĩ một hồi, nói: “Chắc chắn là phải đẹp, kiểu tràn đầy sức sống, tôi thiếu cái đó mà, cho nên người như vậy sẽ khá thích hợp với tôi.”

Sau đó thì quay cảnh họ ăn bánh kem, sau khi đủ một tiếng đồng hồ thì tự động tắt livestream, lúc đánh răng rửa mặt Nguyên Viễn cứ luôn lải nhải với Euler chuyện sắp được đóng phim, kể xong còn ghé sát lại khẽ nói: “Anh Niên gọi anh là Viễn Viễn đó, có phải anh ấy muốn chung tình với anh rồi không?”

Euler nhổ bọt kem đánh răng ra: “Cái này thì có khác gì gọi họ tên đầy đủ của anh đâu, kiểm tra trình độ nghe à?” (*)

(*) Chữ “Nguyên” và chữ “Viễn” đều đọc là yuan, chỉ khác thanh điệu

“Thôi bỏ đi, em đúng là đồ trai thẳng cục súc.” Nguyên Viễn lau mặt xong rồi đi ra khỏi phòng vệ sinh, kết quả đụng phải Hoắc Học Xuyên, “Anh Xuyên, em thấy trên mạng đều đang thảo luận về buổi phát sóng trực tiếp của anh đó, em đã chia sẻ cho anh rồi đó nha!”

Hoắc Học Xuyên chặn đường Nguyên Viễn, khẽ nói: “Tiểu Nguyên, anh có một người bạn có lẽ sẽ giúp được cậu, cậu phải nhanh chóng cai ——”

“Nhận phim sao? Em suy nghĩ cả buổi tối nên chọn cái nào đây.” Nguyên Viễn cười rất vui vẻ, nhưng ánh mắt lại chết lặng, cậu cũng đè thấp giọng, “Cuối cùng em cũng được bỏ lệnh đóng băng rồi, không ai có thể ngăn em tiến về phía trước đâu, cám ơn anh, anh Xuyên, thật ra anh cũng biết bây giờ đã muộn rồi, không ai có thể giúp được em nữa hết.”

Tạ Kinh Niên đứng trước cửa phòng ngủ: “Hai người đang nói chuyện gì vậy? Hôm nay ai qua đây ngủ?”

Nguyên Viễn phi như bay tới, hô lên: “Em! Ai tới trước được trước!”

Hoắc Học Xuyên đứng đờ ra một chỗ rất lâu, thật ra anh thẫn thờ bao lâu thì Phương Tri Cẩn ở ban công nhìn anh bấy lâu. Đợi đến khi mọi người về phòng ngủ hết, Phương Tri Cẩn cũng sắp xếp chỗ ngủ cho Phương Tử Lâm xong xuôi, cậu đi tới vỗ vai Hoắc Học Xuyên, nói: “Em có thể giúp gì cho anh không?”

Hoắc Học Xuyên xoay người lại: “Ôm anh một cái.”

Phương Tri Cẩn làm theo, lặng lẽ dùng cái ôm của mình để an ủi đối phương, cậu biết nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi, sau này chắc chắn cậu cũng sẽ biết thôi. Nhưng mà, đau buồn vì những cản trở với họ cũng được, thương xót cho nỗi khổ của người khác cũng được, nếu như phải cùng nhau đối mặt, vậy thì cậu đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

“Tiểu Xuyên…” Phương Tri Cẩn nhẹ nhàng vỗ lưng anh, “Dù bất lực không thể làm gì, nhưng chỉ cần không thẹn với lương tâm là được.”

Đột nhiên trên mạng đăng một bài thảo luận vô cùng lúng túng.

“Tám một chút về CP nào khá real trong Delete”

[Chủ thớt]: Linh cảm đột nhiên đến từ buổi livestream của đội trưởng, trước tiên chúc cho phim truyền hình của đội trưởng thành công mỹ mãn!

Bài post này sẽ phân tích nhiều hơn một CP, dù sao thì đôi nào tui cũng ship hết, nhưng mà đôi nào flop quá thì chắc sẽ chỉ nói một câu rồi cho qua, đôi nào hot chắc có thể sẽ lải nhải hơi nhiều.

Nói về cặp hát chính trước đi, bởi vì đây là tình đầu của tui, ban đầu thật sự cảm thấy Tiểu Xuyên và anh Kinh Niên rất đẹp đôi, chính là kiểu trước giờ không ai có thể kiềm chế được em, nhưng từ khi gặp anh, em lại muốn kiềm chế chính mình.

Hơn nữa Tiểu Xuyên gọi Biên Mai Tuyết đều là gọi bằng tên, chỉ có gọi Tạ Kinh Niên là gọi anh, mà cũng rải nhiều đường nữa, mỗi lần đứng chung với nhau là lại dính lấy nhau, trong chương trình thực tế quay cảnh hậu trường làm album thứ hai, anh Kinh Niên còn tay nắm tay dạy Tiểu Xuyên đánh guitar nữa.

Trọng điểm tới đây! Hai người đó ở một phòng!

Đây là sống chung rồi chứ còn gì nữa! Đóng cửa lại anh chơi bass em chơi piano, vợ chồng hòa hợp! Lâu ngày sinh tình!

Đừng nói với tui Tạ Kinh Niên viết bài hát cho Nguyên Viễn, công ty bảo anh ấy viết anh ấy từ chối được sao?

Đừng nói với tui Tạ Kinh Niên chọn Nguyên Viễn song ca, ekip chương trình bảo anh ấy chọn chẳng lẽ anh ấy rút lui à?

Đừng nói với tui Tạ Kinh Niên ôm Nguyên Viễn xoay vòng vòng, là vì khi đó không có Tiểu Xuyên.

Tổng kết: Anh Kinh Niên, phải mãi mãi mãi mãi ở bên cạnh Tiểu Xuyên.

Chỉ Yêu Sáu Bé: Fan nhóm thích nhất là xem mấy bài như vậy nè, cặp nào cũng thích hết á, nhưng mà cặp hát chính hơi khó phân biệt công thụ, mỗi lần thấy đội trưởng tỏ ra tiểu thụ là tui lại rất muốn nện cho một trận.

Thu Mua Bưởi Nguyên Chất: Thể loại vặn nghĩa câu vô cùng điển hình, ship cặp hát chính thì cứ ship đi, kéo Nguyên Viễn ra làm gì, cho dù Nguyên Viễn ngày ngày ở nhà gẩy móng chân thì fan Nguyên mỗi người một câu cũng có thể mắng thím tới tận mười năm sau đó.

[Chủ thớt]: Fan top đến hiện trường rồi đấy à, hy vọng fan top có thể học tập thần tượng top của mình, cụp đuôi lại mà làm người đi, đừng có gầm rú như vậy, dù gì người top bây giờ cũng là Phương Phương.

Phương Bảo Mỹ Nhan Thịnh Thế: Giờ bắt đầu đem Phương Tri Cẩn ra làm bia đỡ đạn rồi à, nô tì rửa chân không làm ướt cả người cũng khó quá, Phương Tri Cẩn không rảnh chơi ghép CP với đồng đội nhà mấy người đâu, phim điện ảnh mới khởi quay rồi bận lắm nha.

[Chủ thớt]: Vậy sau đây là cặp thứ hai, Âu Nguyên, cặp này xuất hiện còn sớm hơn cặp hát chính, từ khi debut đã fan-service hết sức chăm chỉ, rải đường vô cùng siêng năng, nhưng mà sau khi album thứ hai nổi tiếng thì Nguyên Viễn bắt đầu fan-service với Tạ Kinh Niên rồi, bắt cá hai tay thì hai tay đều phải chắc, tranh làm tiểu yêu tinh đầu tiên trong nhóm.

Vả lại á, không nói đến rải đường trên sân khấu, nói về rải đường lúc riêng tư đi, Âu Nguyên được xem như là có tần suất bị bắt gặp nhiều nhất ha, mười lần hết tám lần đi dạo phố, hai lần còn lại là dạo phố xong đi ăn.

Vì thế nên tui vô cùng muốn tặng cho họ con dấu “chị em bạn dì”.

“Ở kia kia ra mẫu mới kìa, đi xem chút chút nha?”

“Ôi thế thì đi thôi! Quẹt thẻ của anh nè!”

“Nguyên à, em mặc cái này trông có gầy không?”

“Không có đâu, em xem anh mặc cái này trông có cao lên không?”

… Fan Âu Nguyên có ở đây hem? Có khi mấy thím ship CP giả rồi đó.

Thử Khứ Kinh Niên: Cười ẻ luôn mấy má ơi! Tuy mị là fan anh Niên, nhưng mà lúc mới biết Delete mị cũng khá thích Âu Nguyên á, cảm thấy hai em trai nhỏ thân thiết dễ xợ, bây giờ thì thích Tạ Nguyên hơn, anh của mị thích ai thì mị thích người đó.

Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám: Khi nào mới viết cặp trúc mã Hoắc Phương vậy, trúc mã và cặp hát chính tui đều ship hết á, anh Học Xuyên phải công với người đẹp nhất, hoặc là làm một tiểu thụ được che chở.

Chỉ Yêu Sáu Bé: Nhưng mà người duy nhất đội trưởng bế công chúa là Mai Tuyết…

Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám: Éc, bổn fan Xuyên cảnh cáo các tinh linh fan Tuyết toàn không gian mạng, dám bám lấy dưa chuột của anh Xuyên nhà tui sẽ bị nổ tung ngay tại trận.

[Chủ thớt]: Vậy fan Âu Nguyên không có đây hở? Tại sao không chui ra phản bác tui đi?

Thu Mua Bưởi Nguyên Chất: Phản bác cái gì? Nói bọn họ là thật à? Thím ship CP đến bất tỉnh rồi phải không, thật sự nghĩ idol của mình là gay à.

Fan Con Lai: Phải đó, Euler với ai cũng có tình cảm tốt hết, hai hôm trước lúc quay trực tiếp cho đội trưởng cũng tương tác rất thân thiết mà.

[Chủ thớt]:  Vậy tui tiếp tục nha, nói một xíu về chiếc thuyền mới nổi lên gần đây —— Hoắc Phương.

CP trúc mã nếu như không phải bị đào ra ảnh tốt nghiệp thì chắc sẽ chẳng ai cảm thấy bọn họ là thế này cả, hơn nữa lúc trước còn chẳng bao giờ tương tác, bây giờ hai người đều đóng phim rồi, nhân khí cũng sẽ tiếp tục tăng lên, vì thế nên hai bên liên hợp để xào CP, nếu bị nói là bán hủ đi nữa cũng có thể giải thích đó là tình trúc mã.

Tay trắng hồng, rót rượu vàng trong (2 câu thơ), thanh mai trúc mã chắc là có, gió đông khắc nghiệt, tình người bạc bẽo (vẫn là thơ), nắm tay nhau cùng đoạt nhân khí.

Fan Hoắc Phương tuy là gần đây nổi lên nhanh chóng, nhưng chắc chắn là fan CP thê thảm nhất, dù sao thì fan loli của Phương Tri Cẩn cũng không hiền đâu, Hoắc Học Xuyên đối xử với Phương Tri Cẩn tốt thì bị gọi là cọ fame, đối xử với Phương Tri Cẩn nhạt nhòa, thì gọi là lạnh lùng phá hư tình trúc mã.

Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám: Bổn fan Xuyên ngoi lên đây.

Thu Mua Bưởi Nguyên Chất: Thớt cũng chả phải đồ tốt lành, người ta không lộ ảnh tốt nghiệp là cố ý giấu giếm, lộ ảnh ra rồi thì nói là liên hợp xào CP, nói thế nào cũng thích đâm thọt, tôi thấy đội trưởng với hoa khôi cũng khá thân thiết, dù không phải là CP, về tình cảm cũng không có gì để nói.

[Chủ thớt]: Phắc cái vị Thu Mua này tôi choáng luôn á, rốt cuộc thím là fan ai vậy?

Phương Bảo Mỹ Nhan Thịnh Thế: Thôi dẹp đi, hai người đó có hint không? Hôm diễn ra concert trước mặt toàn thể khán giả Hoắc Học Xuyên làm Phương Tri Cẩn mất mặt, chỉ riêng việc này thôi là đã đủ cho fan nhà Phương anti anh ta đến mức muốn giải tán nhóm luôn đấy.

Chỉ Yêu Sáu Bé: Đội trưởng chắc chỉ đùa thôi mà, quan hệ tốt nên mới như vậy.

Phương Bảo Mỹ Nhan Thịnh Thế: Điệu bộ fan nhóm đi tẩy trắng kìa, rõ ràng là fan Hoắc Học Xuyên, bày đặt chỉ yêu sáu bé, Delete có fan nhóm à? Fan Ái Giản thuê à.

[Chủ thớt]: Fan nhà top dữ dằn thiệt, đường internet quanh co, gặp được nhau tức là có duyên, nếu như bạn cáu gắt như vậy, thế thì tui sẽ tô điểm chút màu sắc cho bạn, dưới đây là hint của Hoắc Phương nè!

Trước tiên, mặc đồ chung không tính là đường, fan CP nào lý trí cũng đều biết.

Nói chút về cùng chuyện cùng kiểu, quần áo giày dép chắc chắn bạn sẽ nói là công ty phát cho hoặc là đồ vứt lung tung ở ký túc xá, hơn nữa những người khác cũng đều từng mặc đồ của “Phương Thức” rồi, vậy thì tôi chỉ nói một điều thôi, đồng hồ cùng kiểu.

Hoắc Phương đều từng đeo cùng một kiểu đồng hồ, nhưng mà màu của mặt đồng hồ thì khác nhau, giá tiền cũng đều là bảy mươi vạn, công ty chắc là không có phóng khoáng như vậy đâu, ký túc xá có lộn xộn thế nào đi chăng nữa thì đồng hồ bảy mươi vạn cũng không thể vứt lung tung được, vả lại những người khác đều chưa từng đeo, hihi!

Tục ngữ có câu, muốn bắt kẻ trộm phải lấy tang vật, muốn bắt thông dâm phải bắt tận giường… Fan Hoắc Phương tinh mắt đã phát hiện ra một cục đường kinh thiên động địa trong chương trình ghi hình thực tế album thứ hai! Hoắc Học Xuyên ăn xong lau miệng, lau xong tiện tay lau luôn cho Phương Tri Cẩn!

Tui lau tui lau nè!

Bố bạn ăn xong có lau miệng cho mẹ bạn không?

Shuke ăn xong có lau miệng cho Beita không? (2 nhân vật trong phim hoạt hình)

Tom ăn xong có lau miệng cho Jerry không?

Nhưng mà Hoắc Học Xuyên ăn xong lau miệng cho Phương Tri Cẩn.

Hi hi!

Thu Mua Bưởi Nguyên Chất: Một đống đường luôn á, tui phải đi xem lại show lần nữa đây, Hoắc Phương is real, Tiểu Nguyên is straight, yêu quá!

Phương Bảo Mỹ Nhan Thịnh Thế: Chủ thớt bị tâm thần phân liệt à? Lúc nãy thì nói hai người xào CP, bây giờ lại nói bọn họ là thật? Fan nhà Nguyên cũng mù rồi à, Tạ Kinh Niên viết bài hát cho Nguyên Viễn, chọn Nguyên Viễn song ca, cái kiểu đem lại lợi ích cho cả hai bên mới là tình yêu thật sự nè, lau miệng thì làm được gì? Còn dùng một tờ khăn giấy, bẩn vãi.

Thử Khứ Kinh Niên: Kéo anh Niên của tôi vào làm giề, anh Niên nếu như chọn idol nhà bạn, thì lần đó phải so với top 10 màn trình diễn thảm họa rồi.

Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám: Vậy tại sao anh Niên không chọn Xuyên nhà tui?

[Chủ thớt]: Ai biết, chắc là mua bưởi nhà Nguyên Viễn không trả tiền.

Tiếp theo đây sẽ nói về tình yêu thụ thụ sớm nở tối tàn —— Phương Nguyên hoặc là Viễn Phương.

Fan Phương Nguyên sứt mẻ tình cảm khá lâu, vì phong cách của hai người tương tự nhau, chắc chắn là sẽ bị trùng, lại còn là hai ông hoàng nhân khí. Sau album thứ hai, Nguyên Viễn bùng nổ, lúc Delete quay chương trình vương bài Phương Tri Cẩn đã có biểu hiện rõ ràng, nhưng Nguyên Viễn không hợp tác lắm, nhưng lúc đó fan nhà Nguyên quá đông đảo không ai dám động vào, cho nên cũng không có gì xảy ra.

Điều khiến người ta đau mắt là, sang hôm sau ra sân bay Nguyên Viễn lại chủ động bám lấy Phương Tri Cẩn, hai người quàng vai ôm eo, tối đó quay chương trình “Phương Nguyên” lên hot search,  được quảng bá trên diện rộng, không ít người đi theo con đường tà giáo này.

Tôi chỉ muốn hỏi, hai người họ ai công ai thụ?

Chỉ Yêu Sáu Bé: Tiểu Phương 176 cm, Tiểu Nguyên 175 cm, Tiểu Phương công.

Fan Con Lai: Thật ra tui theo CP này lâu rồi, trong MV debut, bối cảnh của Tiểu Phương là học sinh ngoan ngồi học trong phòng, Tiểu Nguyên là thiếu niên phản nghịch ở trên sân thượng không mang giày, cái thiết lập này siêu xứng đôi luôn á.

Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám: Không mang giày có 173 à, vẫn mang giày thì hơn.

Thu Mua Bưởi Nguyên Chất: Cười xỉu, hai người tranh nhau vai cậu bé câm, fan lại mù quáng ship CP, thôi đừng cố níu kéo nữa, chính chủ nghe được cũng muốn uýnh người á.

[Chủ thớt]: Tui phát hiện CP nào ở trên cũng có sơ hở hết vậy, vậy rốt cuộc ai với ai mới là real đây?

Chắc không phải là “Hoắc Viễn” không có hint?

Hay là Hoắc Âu có một ít hint lúc livestream?

Hát chính và nhảy chính Tạ Phương?

Hay Tạ Âu chỉ có một mối liên kết là sự kiện sao chép?

Hay là em trai chăm sóc anh trai bị thương Âu Phương?

Chỉ Yêu Sáu Bé: Biên Mai Tuyết vậy mà không có CP nào hết, đều tại mập quá mà ra.

[Chủ thớt]: Có chứ, cặp duy nhất trong nhóm có bế công chúa Hoắc Tuyết đó, concert đầu tiên của Delete, anh đi đến bên cậu, nhẹ nhàng ôm cậu lên, sau đó đi khắp sân khấu.

Mai kính nhường tuyết ba phần trắng, tuyết lại thua mai một đoạn hương.

Nhất xuyên phong tuyết, phong nguyệt vô biên.

Càng là thật thì lại càng giấu giếm, càng fan-service thì càng bốc hơi, nhưng tại sao hôm đó lại kiềm chế không nổi mà muốn bế công chúa, bởi vì đó là concert đầu tiên của bọn họ, là giây phút bọn họ cùng nhau thực hiện ước mơ.

Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám: Vãi lìn kinh thật.

Chỉ Yêu Sáu Bé: Tui cũng cảm thấy đội trưởng không phải người xem nhan sắc đâu, chuyện gì cũng có khả năng mà.

Thu Mua Bưởi Nguyên Chất: Mị… vẫn đứng Hoắc Phương.

Phương Bảo Mỹ Nhan Thịnh Thế: …

Fan Con Lai: Thậm chí còn không có fan của Biên Mai Tuyết xuất hiện luôn hả?

Thử Khứ Kinh Niên: Tui nghi chủ thớt là…

Phía dưới bài viết có rất nhiều thảo luận sôi nổi, thậm chí đã dần diễn biến thành trận chiến fan CP các nhà, hint đủ mọi ngỏ ngách đều được phơi bày ra, chẳng ai phục ai.

Trong ký túc xá lại ngủ phòng lộn xộn nữa rồi, Tạ Kinh Niên ở trong phòng của Euler và Nguyên Viễn, ba người chơi đấu địa chủ nguyên một đêm, Phương Tri Cẩn cầm gối lặng lẽ ra ngoài, lại làm trò mờ ám với Hoắc Học Xuyên.

Hoắc Học Xuyên vào phòng vệ sinh, khi quay lại thấy Phương Tri Cẩn nằm trong chăn của mình cười hềnh hệch, anh lên giường nằm xuống, nói: “Lại xem cái gì hay ho mà cười khúc khích thế.”

Phương Tri Cẩn đưa điện thoại sang: “Em xem một bài đăng, xàm lắm, nói anh và Mai Tuyết là tình yêu chân thành luôn phải kiềm chế, em còn trả lời nữa á.”

“Cái quần què gì vậy.” Hoắc Học Xuyên cầm điện thoại lướt lướt, “Mấy fan này ngày nào cũng rảnh rỗi, em còn rảnh hơn nữa, đi trả lời người ta, lần này không sợ bị phát hiện nữa à.”

Phương Tri Cẩn còn đang vui: “Không sao không sao, bài đăng này nhiều bình luận lắm, em lẫn bên trong không bị phát hiện đâu, chỉ là có một fan cứ toàn bao che mù quáng cho em, em cũng không biết có nên giận hay không nữa.”

Hoắc Học Xuyên lại nhìn nhìn, hỏi: “Cái nào là em?”

“Không nhìn ra chứ gì, sợ người ta cảm thấy hai chúng ta có dấu vết, em còn làm xáo trộn suy nghĩ người ta nữa đó.” Phương Tri Cẩn đắc ý, “Chỉ Yêu Sáu Bé chính là em.”

Hoắc Học Xuyên nhịn không được bật cười: “Tên gì ngu vậy, em rảnh quá.”

Trước khi ngủ tắt đèn, phòng nào cũng yên tĩnh cả rồi, phòng đang đấu địa chủ cũng bắt đầu tính sổ nhau, lát sau Tạ Kinh Niên cầm tiền thắng được quay về, sau khi thấy Hoắc Học Xuyên còn đang “tiếp khách” nên anh cầm chăn đi.

Euler đã quen làm bóng đèn rồi, cũng rất thích ứng với phòng ba người, Nguyên Viễn thua tiền còn bị chiếm nửa cái giường, tức đến nỗi trằn trọc không ngủ được, cuối cùng bị Tạ Kinh Niên ôm trong lòng mới chịu im.

Biên Mai Tuyết một mình một phòng là sướng nhất, hăng say chat video với gái đẹp.

Hoắc Học Xuyên mặt hướng ra ngoài lưng hướng vào trong, Phương Tri Cẩn dựa lên vai anh ngủ, hơi thở ấm nóng của cậu phả vào đầu vai anh, âm ấm ngưa ngứa. anh mở điện thoại của mình lên, màn hình khá quen thuộc.

Là bài đăng Phương Tri Cẩn cho anh xem.

Anh chưa trả lời xong đã đi vào phòng vệ sinh, đến tận bây giờ mới có cơ hội tiếp tục.

[Chủ thớt]: Tui ngủ đây, xin hãy thảo luận trong hòa bình, ai thật ai giả tự biết trong lòng, bắn tim bự bự!

“Mẹ nó anh là chủ thớt à?”

Đằng sau vang lên tiếng nói xa xôi, Hoắc Học Xuyên giật mình quăng điện thoại, anh lúng túng xoay người lại, phát hiện Phương Tri Cẩn mặt không chút cảm xúc nhìn anh, anh giải thích: “Chỉ là buổi tối chán quá…”

“Tên của fan nhà anh đúng là chẳng sai chút nào, Hôm Nay Cũng Là Một Ngày Làm Bà Tám.” Phương Tri Cẩn trở mình đè lên người Hoắc Học Xuyên, “Tình đầu là cặp đôi hát chính? Hy vọng mãi mãi ở bên nhau? Em và anh là xào CP? Anh và Biên Mai Tuyết là thật?”

Hoắc Học Xuyên vội vàng lắc đầu: “Đây cũng là làm xáo trộn suy nghĩ của mọi người giống như em thôi mà, anh sợ người khác phát hiện chúng ta có dấu vết.”

Phương Tri Cẩn hiểu, nhưng vẫn tức giận, hai người tranh nhau giành điện thoại, cậu quát: “Em đã biết đó là anh rồi! Xem một chút thì có làm sao!” Hoắc Học Xuyên không cho, ra vẻ như còn có bí mật, phản kháng kịch liệt, cuối cùng bị đạp xuống giường.

Phương Tri Cẩn mở ra xem, trợn mắt nhìn suýt nữa ngất, vậy mà còn có tài khoản phụ!

Cũng chẳng phải ai xa lạ.

[Phương Bảo Mỹ Nhan Thịnh Thế]

Hoắc Học Xuyên ôm mặt cười, cực kỳ e lệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play