Nếu thật sự chọc giận, sẽ tạo thành hậu quả không thể bù đắp.
Có lẽ cô, bởi vì phúc khí của nguyên chủ Lãnh Kiều An, sẽ không chết, nhưng người bên cạnh, tuyệt đối sẽ chết hết.
Cô lại không phải biến thái, sao có thể thấy chuyện này thú vị.
"Được, tôi đáp ứng, gả cho anh, được chưa?"
Mộ Dung Tuyệt cười, "Em thật ngoan. Quả nhiên, nữ nhân này hữu dụng."
Bởi vì vừa lòng, cho nên hắn trực tiếp cắt một đao lên mặt Tạ Tĩnh Hoan.
"A!"
Từng giọt máu chảy từ trên mũi cô xuống.
Một đao này rất tàn nhẫn. Nửa mũi đều bị rách. Gương mặt này của Tạ Tĩnh Hoan, xem như huỷ.
Hắn ghét bỏ ném thanh đao đến một bên, sau đó đến bên Kiều An, như lấy lòng, lại như muốn được thưởng.
Nhìn Kiều An một bộ chết lặng hoảng sợ, trên mặt anh tuấn của hắn, mày nhăn sít sao, biểu đạt không vui.
"Lau tay!"
Kiều An vội vàng lấy khăn lụa, chết lặng lau tay cho hắn.
Cô không biết tư vị trong lòng mình là gì. Thời điểm lau tay cho hắn, lòng đều run rẩy.
Tuy rằng đã từng hoàn thành hai nhiệm vụ, nhưng trình độ máu tanh thế giới này, tuyệt đối hơn xa hai cái trước.
Sợ hãi cùng trốn tránh trong mắt cô, làm Mộ Dung Tuyệt bất mãn. Hắn vươn tay, dùng sức chỉnh khuôn mặt cô. Đôi mắt hắn giống như ác ma, có chút trào phúng nhìn cô, "Anh tha cô ta một mạng, em còn không hài lòng? Nếu không, Tuyệt ca ca giúp em giết cô ta?"
Tạ Tĩnh Hoan đã đau đến mức muốn xỉu, nghe xong lời này, đau đớn mà rên rỉ lên.
"Không! Không cần!"
Mặt cô kiều mỹ nhu mị, giống như đồ sứ.
Bởi vì sợ hãi, cô nép vào trong nhỏ mép giường.
Trong xương cốt cô che dấu chán ghét, khơi dậy khát máu cùng thô bạo của hắn.
Chính là dưới khát máu cùng thô bạo, hắn có một loại dụng vọng nhiệt huyết sôi trào.
Hắn lấy khăn tay của cô, lau tay mình sạch sẽ, sau đó cẩn thận sờ lên khuôn mặt cô.
Hắn như đang sờ đồ sứ trân quý, lại có xúc động muốn huỷ diệt cô!
Dưới sự kiên trì của Kiều An, cuối cùng vẫn mời bác sĩ khoa ngoại đến xem bệnh cho Tạ Tĩnh Hoan.
Đối Mộ Dung Tuyệt mà nói, nữ nhân này đã không có gương mặt giống Tiểu An, cũng không ngại bác sĩ trị cho cô.
Bác sĩ cũng chẳng phải vạn năng, cầm máu cho cô, gây tê, mũi cũng chỉnh lại, về sau không ảnh hưởng đến sinh hoạt, nhưng dung mạo thành thế này, không thể chữa trị.
Trên thế giới này, nào có nữ nhân không thèm để ý dung mạo mình?
Nếu nói, trước lúc chưa soi gương, Tạ Tĩnh Hoan còn nỗ lực sống sót, chờ cô soi gương, ý chí cầu sinh của cô đều không có.
Kiều An đồng tình cảnh ngộ Tạ Tĩnh Hoan, cho nên cô căng da đầu đi tìm Mộ Dung Tuyệt, hy vọng hắn có thể thả Tạ Tĩnh Hoan đi.
Cửa thư phòng, hai binh lính vai vác súng, đạn lên nòng canh giữ.
Kiều An cắn môi, "Tôi muốn thấy Mộ Dung thiếu soái."
"Thiếu soái đang gặp khách." Biết thân phận Kiều An, cho nên quan quân cũng thực khách khí, nhưng cậu còn chưa nói xong, bên trong liền truyền đến thanh âm Mộ Dung Tuyệt.
"Để cô ấy vào!"
Hai vị quan quân này là gần nhất mới đề bạt, nhưng cũng đã sớm nghe nói qua Lãnh tiểu thư được sủng ái. Ngoài dự kiến của họ, thiếu soái cùng phó quan nói chuyện chính sự, cũng nguyện ý cho cô đi vào.
Trong lòng không khỏi may mắn mình đối nàng cô đủ khách khí, bằng không thật là phải đi uống một hồ nước.
- -----
21h47 14/10/2019
Lời editor: Mình thi xong rồi nha, điểm chắc nát lắm, hẳn là có thể qua môn, tiếng Anh thật đáng sợ!!! Có lẽ mình lên về hành tinh của mình đây...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT