Kỳ thật theo nguyên tác, Liễu Như Như căn bản không nhận ra nữ tử tuyệt mỹ trước mắt là Lạc Yên Nhiên, nhìn nàng ta ăn mặc mộc mạc, liền cho rằng là một nữ nhân bình thường, cũng vênh váo tự đắc mà yêu cầu nàng ta nhường huyết linh căn trăm năm cho mình, kết quả Tà Hoàng tức giận muốn mệnh, cùng ả đánh!
Bởi vì nàng ta đối mặt quyền quý không kiêu ngạo không siểm nịnh, khí chất lại thần bí lạnh nhạt, mới làm trong lần trải qua ngẫu nhiên, Thái Tử điện hạ thấy một màn như vậy vừa gặp đã thương!
Nhưng giờ phút này, bị Liễu Như Như nhận ra thân phận, lời trong lời ngoài đều là cô bất quá là thứ nữ nho nhỏ Lạc gia ta mới cho cô mặt mũi mới muốn đồ của cô, làm Tà Hoàng tức giận càng sâu!
"Không cần!"
Nàng ta trực tiếp từ quầy hàng lấy huyết linh căn, ném bạc, xoay người muốn đi!
Liễu Như Như không rõ, thứ nữ nho nhỏ của Lạc gia, cũng dám vứt mặt mũi ả, tức giận tiến lên, chuẩn bị ném nàng ta một bạt tai ——
Không có người biết, Kiều An trốn ở góc phòng, xem toàn bộ quá trình, hơn nữa cười đến bụng đều đau.
Làm một nhiệm vụ giả biết nguyên tác, Kiều An biết, đây là lần đầu tiên nữ chính Lạc Yên Nhiên gặp nam chính Thái Tử gia Dạ Vô Sương.
Loại thời khắc mấu chốt này, cô sao có thể không xuất hiện?
Cho nên, sớm ở trước lúc Lạc Mông Nhiên ra cửa, cô cũng đi vào nơi này ôm cây đợi thỏ.
Mà giờ phút này, Kiều An nhìn nam tử một góc thân hình cao lớn đứng yên, vừa thấy liền biết thân phận bất phàm —— trong lòng biết, chính chủ tới.
Thái Tử gia Dạ Vô Sương, xác thật là niệm lực tu giả có thiên phú nhất nghìn năm qua trên mảnh đại lục này!
Đều là thiên tài, hiện tại niệm lực Lạc Kiều An cấp năm, đã rất nhiều người truy phủng. So với cô lớn hơn ba tuổi Dạ Vô Tuyết cũng niệm lực cấp năm, đã là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ toàn bộ kinh thành.
Mà Dạ Vô Sương, không đến hai mươi tuổi, niệm lực cấp chín —— quả thực không cho người thường đường sống.
Nguyên chủ Lạc Kiều An đối hắn ta phương tâm ám hứa (*), này cũng thực bình thường. Nam nhân ưu tú cường đại, luôn có rất nhiều kẻ ái mộ...... Chỉ là ai có thể nghĩ đến, hắn ta gặp được Tà Hoàng, cả người đều hóa thân fan não tàn, tàn nhẫn giết hại đều vì nàng ta làm thay!
(*) Hướng đến, ái mộ.
Lạc Mông Nhiên tuy chỉ niệm lực cấp hai, lại bởi vì tiền thân là đặc công, thân thủ đặc biệt lợi hại.
Liễu Như Như tuy niệm lực cấp ba, nhưng khẳng định không phải đối thủ nàng ta!
Kiều An sao có thể cho nàng ta cơ hội động thủ? Chẳng lẽ để nàng ta dùng thân thủ lưu loát, chinh phục tâm nam chính sao?
"Tứ muội, muội sao lại ở chỗ này?" Kiều An giòn thanh kêu lên, quay đầu đối với Liễu Như Như, cười càng vui vẻ.
"Như Như, đã lâu không thấy cô, cô sao cùng Tứ muội nhà ta ở bên nhau thế?"
Liễu Như Như thấy Kiều An tới, "Hừ" một tiếng.
Ả biết mà, Lạc Mông Nhiên theo sau hai đích nữ Lạc gia, cúi đầu khom lưng.
"Tứ muội nhà cô, hừ, tính tình thế mà rất lớn. Ta ôn tồn cùng nàng nói, để nàng nhường huyết linh căn cho ta, nàng còn đối ta mang mặt! Ta nói này Kiều An, Tứ muội này nhà cô, thiên phú, cùng tam tiểu thư phế sài trước kia cũng không bằng đi, tính tình, nhưng lớn hơn! Không biết, còn tưởng rằng nàng mới là đích nữ Lạc gia!"
"Cô ——"
Không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn! Đây là quy tắc của Tà Hoàng.
Mà giờ khắc này, Liễu Như Như một lần lại một lần dẫm lên thể diện nàng ta.
Nàng ta không do dự, vận sức chờ phát động, lập tức động thủ!
——————
16h20 4/8/2019
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT