Kiều An ngẩn ra, tựa hồ không nghĩ tới hắn cũng sẽ vui đùa như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói tiếp thế nào.
Mà lúc này, Mặc Chân cũng lôi kéo cô tới sân khấu.
Lúc này, người xem đều đi rồi.
Dương cầm của hắn lẻ loi trên sân khấu.
Hắn kéo cô ngồi xuống, ho nhẹ nói, "Chuẩn bị tốt sao?《 Nguyệt Quang Chi Thành 》, để anh nghe thành quả em luyện tập......"
Đầu ngón tay hắn rơi xuống phím đàn...... Ngón tay thon dài mà trắng tinh...... Quả nhiên tay nam nhân đàn dương cầm đặc biệt đẹp, nếu sờ......
Tiếng đàn êm tai làm Kiều An rơi vào trạng thái hoa si tỉnh lại.
Cô luống cuống tay chân loạn mà đuổi kịp!
Nguyên lai Mặc Chân muốn cùng cô đàn mười ngón!
May mắn hắn không tức giận. Từ lúc bắt đầu hoảng loạn, đến sau lại dần dần hài hòa, chỉ là tới quãng C cô thường xuyên làm lỗi, một ngón tay lạnh băng ấn trên ngón tay cô, trợ giúp cô tấu âm phù chính xác!
Rõ ràng mặt hắn vô biểu tình, nhưng Kiều An lại như bị điện giật!
Vương tử dương cầm thật quá soái quá soái......
Nam nhân nghiêm túc soái nhất, đặc biệt là sườn mặt, dưới ánh đèn nửa u ám, có mặt nghiêng hoàn mỹ nhất.
Ban đêm yên tĩnh, dưới đài người xem đều đi. Toàn bộ thế giới, phảng phất chỉ dư lại hai người bọn họ trên sân khấu......
Kiều An cảm thấy, nếu nói, trước kia nguyên chủ là fan não tàn của Mặc Chân, trải qua đêm nay, cô cũng luân hãm.
Từ nay về sau, cô cũng là fan não tàn của vương tử dương cầm.
Nhìn bộ dạng ngốc ngốc của cô, Mặc Chân nhịn không được cười gõ đầu cô, "Sư muội, em muốn ngốc như vậy sao?"
"A? Gì?"
Nhìn qua càng ngây người.
Đôi mắt màu nâu của nam nhân ý vị thâm trường mị mị.
"Hôn ước của em cùng Úc gia, khi nào có thể giải trừ?"
Không chút để ý nói chuyện, thật giống như đang nói "Quãng C của em khi nào tấu được mỹ diệu". Lại dọa Kiều An.
Phản ứng đầu tiên là vương tử dương cầm cao quý thanh lãnh không dính khói lửa phàm tục sao biết những chuyện lung tung lộn xộn đó nhà cô? Chẳng lẽ thế giới này huyền huyễn sao?
Nam nhân thở dài, lại lần nữa lắc đầu, "Càng ngây người."
Nam thần nói tôi ngốc, đó là ý tứ?
"Em, em không ngốc."
Mặc Chân cười nhạo một tiếng, "Lấy thiên phú của em, nếu đủ nỗ lực, sớm hay muộn sẽ đứng ở trung ương sân khấu thế giới. Úc Bắc Thần kia tính thứ gì, bất quá là tài chủ nghèo mà thôi. Cũng đáng để em vì trả thù hắn, mà tự mình ra tay, cùng hắn đính hôn?"
Tài chủ nghèo? Úc Bắc Thần là nhà giàu số một thành A, ở toàn bộ Hoa Hạ cũng xếp hạng 100 nhá...... Không không, này không phải trọng điểm!
Trọng điểm là, gì? Nam thần đã biết toàn bộ những việc cô làm?
Ý tưởng của Kiều An là, nếu cái gì cũng đã biết, như vậy, sao còn nói cô ngốc?
Chẳng lẽ không phải hẳn nên tán thưởng cô cương nghị quả quyết, tàn nhẫn độc ác sao?
Người bình thường nếu biết một em gái sẽ làm ra chuyện như vậy, đều nghĩ đi đường vòng có được không?
Có lẽ ánh mắt của cô quá trong suốt, trong lòng nghĩ cái gì, đều biểu hiện thật rõ ràng.
Mặc Chân nhịn không được sờ đầu cô, "Tâm tư không ở chính đạo! Luyện cầm!"
"Vâng."
Kiều An bị nam thần lôi kéo luyện cầm hơn nửa tháng, mấy lần cô muốn chạy trốn, đều trốn không thoát.
Bris giáo thụ để hắn tới giám sát Kiều An luyện cầm, thật sự tìm đúng người.
Cho dù tội phạm đang bị cải tạo, ngẫu nhiên còn được nghỉ.
- -----
14h24 3/8/2019
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT