Nhìn cô quật cường, Dương thị không khỏi tức giận. Bà thật sự không biết trong đầu nữ nhi suy nghĩ cái gì, buổi sáng còn nói nó khẳng định không thắng được Vân Diệu Thiến. Hiện tại lại không biết tự lượng sức mình, quả thực không biết tốt xấu.
"Cha cô cùng nương cô đều cảm thấy cô không thắng được tôi, cô còn si tâm vọng tưởng cái gì?" Vân Diệu Thiến khịt mũi coi thường. Đối với Kiều An, nàng chướng mắt, tới hiện tại càng khinh bỉ mang theo ghen ghét.
Kiều An lạnh mặt nhìn Vân Trung cùng Dương thị, "Cha nương thật sự cảm thấy con nhất định sẽ bại bởi Vân Diệu Thiến sao?"
Vân Trung thấy ánh mắt nữ nhi rất chột dạ, "Cha, cha không có nói như vậy......"
Nhưng Dương thị đối với nữ nhi đanh đá trực tiếp trách cứ, "Người ta là linh sĩ cấp 3 mà con căn bản không thể tu luyện, sao có thể so chứ? Được rồi, nương đều vì tốt cho con, con nhận thua cũng không ai sẽ chê cười."
Ở trong lòng Dương thị, hiện tại trước mặt nữ nhi là đại hồng nhân đại tiểu thư. Sao sẽ có người chê cười nó?
Ngược lại không tiếp tục tỷ thí này lại nhận được tinh thạch từ Vân Kiện càng thực tế.
Kiều An cười lạnh một tiếng đang chuẩn bị phản bác, lúc này Vân Linh đã đi tới.
Vân Linh vừa mới đánh bại Vân Kiều, sớm đã không giống dĩ vãng.
Đám người tự động nhường đường làm nàng trực tiếp tới trước mặt Kiều An.
Dương thị vội tiến lên, một phương diện cô lấy hảo cảm, về phương diện khác lại cũng muốn Vân Linh tới khuyên khuyên nữ nhi.
"Đại tiểu thư, thực lực Kiều An, ngài cũng biết. Tôi cho rằng tỷ thí của nó cùng Vân Diệu Thiến không tiến hành cũng được. Đến lúc đó bị thương thì không tốt!"
Lời này nói thật tốt, vừa nghe thì thấy đều là vì nữ nhi suy nghĩ.
Mà Vân Kiện, ở lúc Vân Linh đi tới liền lôi kéo Vân Diệu Thiến lộ ra một nụ cười lấy lòng.
"Đại tiểu thư, ngài nhìn, chúng tôi không muốn thương tổn Kiều nha đầu......"
"À, như vậy Kiều An cô nghĩ thế nào?"
Vân Linh không tiếc cho Kiều An mặt mũi.
Nàng coi Kiều An như người một nhà, cho nên đương nhiên phải cho cô mặt mũi.
Kiều An nghiến răng, "Tôi đương nhiên muốn cùng Vân Diệu Thiến quyết đấu, nhất định đánh bại nàng!"
"Được!" Nữ tử cao gầy diễm tuyệt gật gật đầu, mặt mày mang sắc bén, "Có chí khí. Một khi đã như vậy, tôi liền duy trì cô. Dù hôm nay cô không đánh bại được nàng, một ngày nào đó, tôi cũng sẽ giúp cô để cô đánh bại nàng!"
"Nhưng......" Vân Trung cùng Dương thị đều thấy cạn lời lại không dám nói thêm cái gì.
Nhưng biểu tình trên mặt bọn họ rõ ràng căn bản không tin nữ nhi mình có thể thắng.
Không nghe đại tiểu thư nói sao? "Dù hôm nay không đánh bại được......"
Đại tiểu thư cũng không xem trọng.
Cũng không biết nha đầu này vì cái gì quyết tâm muốn tỷ thí.
Mà Kiều An sắc mặt cũng thập phần khó coi.
Này cũng quá nghẹn khuất.
Cha cô nương cô còn có nữ chủ thế giới này đều thấy cô nhất định sẽ thua.
Quan trọng nhất là nữ chủ nói cái gì mà nghe tới quái quái?
Cái gì gọi là "Một ngày nào đó tôi sẽ giúp cô"?
Kiều An cô cần người khác giúp mới có thể đánh bại Vân Diệu Thiến loại phế sài không lên được mặt bàn này?
Mà trừ bỏ Kiều An không người nào cảm thấy lời này có gì không đúng.
Tương phản tất cả mọi người đối với việc đại tiểu thư tán thành Kiều An thập phần hâm mộ.
Cô muốn xoát hảo cảm của nữ chủ không sai. Rốt cuộc nữ chủ là một nữ nhân chú định hướng đi huy hoàng.
Nhưng, cô cũng không định trở thành tuỳ tùng nhỏ của nữ chủ mà.
——————
17h14 30/3/2020
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT