Trên thực tế, cô không định để hắn uống chén canh này.
Không nghĩ tới, hắn thấy Kiều An không nhúc nhích, cũng không giận, tâm tình tốt cầm chén, cầm muỗng.
Mắt thấy hắn đưa canh vào miệng, Kiều An nhịn không được ngăn cản.
"Ai, chờ một chút!"
"Làm sao vậy? Tiểu An em thay đổi chủ ý, muốn bón cho anh?"
Kiều An xoa lông mày, "Anh không lo lắng bị hạ độc sao?"
"Nếu em hạ độc, anh cam tâm tình nguyện bị em độc chết."
Phản ứng đầu tiên của Kiều An là hắn đang nói lời ngon tiếng ngọt.
Không thể trông mặt mà bắt hình dong. Mộ Dung thiếu soái, tàn nhẫn lại tuyệt tình, cũng sẽ như vậy.
Ngay sau đó, thấy ánh mắt hắn nghiêm túc, Kiều An bỗng nhiên ý thức được hắn cũng không phải đang nói lời ngon tiếng ngọt.
Hắn rõ ràng nghiêm túc.
Bị ánh mắt cực nóng của hắn nhìn, Kiều An cảm thấy, mình rõ ràng không phải nguyên chủ, lại cũng có chút mặt đỏ chột dạ.
"Em độc chết anh làm gì, độc chết anh, em cũng sống không được."?
Lúc này, Mộ Dung Tuyệt buông chén.
Trên mặt hắn bỗng nhiên lạnh xuống, cả người đều tản mát ra lạnh lẽo thấm người.
Trong lòng Kiều An nhảy dựng.
Trơ mắt nhìn hắn đi tới bên cạnh giá sách, mở két sắt.
Lúc hắn lấy một phần văn kiện đưa cho cô, cả người cô đều ngẩn ngơ.
Bởi vì mặt trên, rõ ràng là một phần di thư.
Nguyên chủ Lãnh Kiều An rốt cuộc có biết hay không, cô bỏ qua, nam nhân như vậy?
Nguyên lai, Mộ Dung Tuyệt sớm đã viết di thư, mặt trên viết sau khi hắn chết Lãnh Kiều An sẽ được an bài tốt.
Mặt trên viết rõ, mặc kệ hắn chết thế nào, dù chết trực tiếp trên tay Lãnh Kiều An, cũng không truy cứu trách nhiệm của cô, hắn cũng nói ý định quân đội đưa cô ta nước ngoài, mà ngân hàng Thụy Sĩ sớm tồn khối tài sản kếch xù cho cô.
"Em cho rằng Mộ Dung Tuyệt anh là người nào? Dù chết trên tay em, anh sao có thể truy cứu?"
Trong ánh mắt Mộ Dung Tuyệt tràn đầy lửa giận. Trên người lại tràn đầy hàn ý.
Chẳng lẽ đến lúc này, cô còn không biết tâm hắn sao?
"Chính là, em --"
Hắn để cô tựa lưng vào ghế, ánh mắt như muốn giết người, "Tiểu An, mạng này của anh, nếu em muốn, tùy thời có thể cầm đi."
"Chỉ là, nếu hiện tại em không động thủ, chờ sau khi em gả cho anh, không còn cơ hội --"
Hắn biết, nguyên lai hắn cái gì cũng biết!
Kiều An thở nhẹ nhõm, nhưng trong lòng có một loại chua xót.
Trước cửa thư phòng, mẹ Ngô đợi đã lâu, mới thấy Kiều An đỏ mặt đi ra.
Bà muốn hỏi tình huống, nhưng ở đây ánh mắt nhiều, đương nhiên không dám hỏi lại.
Kiều An thật vất vả trở về nơi ở, Kiều An chỉ đối nói một chữ với bà, "Chờ".
Nhưng mà, Hoàng Phủ Dục chờ rồi lại chờ, cũng không chờ được tin Mộ Dung Tuyệt chết bất đắc kỳ tử.
Hắn tức giận muốn trực tiếp giết mẹ Ngô lão bà kia, mang đến tin tức chơi gì vậy?
Không phải nói Lãnh Kiều An đã đưa canh cho Mộ Dung Tuyệt sao? Bà còn đi cùng?
Hiện tại là tình huống như thế nào?
Kiều An biết, tin tức hư hư thật thật, sẽ làm Hoàng Phủ Dục như kiến bò trên chảo nóng không biết làm sao.
Từ trình độ nào đó mà nói, tuy rằng trong nguyên tác Hoàng Phủ Dục thay thế Mộ Dung Tuyệt thượng vị, trở thành quân phiệt lớn nhất, nhưng hắn là dựa vào nữ nhân cùng âm mưu thượng vị.
Không có Tạ Tĩnh Hoan giúp hắn đánh cắp tình báo của Mộ Dung Tuyệt, lại không có Mộ Dung Tuyệt giết Tạ Tĩnh Hoan mà như tro tàn, chủ động muốn chết, nơi nào Hoàng Phủ Dục sẽ sự thành?
Cho nên, lần này, hắn giết Tạ Tĩnh Hoan lá bài tẩy này, lại phát hiện Lãnh Kiều An không chịu khống chế, hắn không có biện pháp.
- -----
14h22 16/12/2019
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT