Từ đó nói lên, Hạ Thanh Nhã khẳng định là loại hình hắn thích, bằng không sao xảy ra chuyện như nguyên cốt truyện, hai người sao có kết cục đoàn viên.
Bất quá hiện tại, người hắn thích hơn, khẳng định vẫn là Kiều An.
Kiều An không có hoàn toàn tán thành cp này!
"Úc Bắc Thần, em không thích cô gái kia."
"Vì cái gì?"
"Em cảm thấy cô ta có ý tưởng không an phận với anh...... Anh có nghĩ tới không, anh có thân phận gì, cô ta có thân phận gì, cô ta sao lại có địa chỉ của anh, sao lại chờ anh? Anh không thấy tâm tư cô ta quá sâu sao?"
"Này......" Không nói không biết, vừa nói, Úc Bắc Thần thật sự thấy không thích hợp.
Vốn tưởng cô ta là tiểu bạch thỏ đơn thuần, nhưng tiểu bạch thỏ đơn thuần sao lại làm được đến bước này!
Nghĩ đến cảnh tượng trong quán bar ngày đó, trên mặt hắn không khỏi tối tăm: Đây không phải người trong nhóm ăn vạ sao? Hắn đường đường là Úc thiếu, thế nhưng bị nhóm ăn vạ đùa bỡn trong lòng bàn tay, cũng quá nghẹn khuất!
Nhưng hắn không muốn thừa nhận cái này với cô gái hắn yêu, mặt đen gật đầu, trong lòng lại nghĩ nên trả thù thế nào.
Trở lại trường, nhìn thư báo trúng tuyển học viện âm nhạc hoàng gia Áo, Kiều An rốt cuộc hạ quyết tâm.
Nguyên bản, cô còn do dự, nhưng nhìn hành động hôm nay của Úc Bắc Thần, bỗng nhiên cô cảm thấy, nguyên chủ quá ngốc.
Lúc Sầm Kiều An oán niệm, cô thống khổ, oán hận, cũng tự trách hối hận, cô cảm thấy mình xuất ngoại du học, mới dẫn đến kết cục chia tay. Ở trong mắt Úc Bắc Thần, ở trong miệng mẹ Úc, trong lòng thân thích bạn bè, thậm chí cuối cùng chính cô, cũng cho rằng là như vậy. Loại chấp niệm này ảnh hưởng phán đoán của cô.
Nhưng qua sự tình phát sinh hôm nay, Kiều An ý thức được đây đều là cách nói để Úc gia trốn tránh trách nhiệm.
Đều nói "Người yêu cướp được, đều không phải người yêu". Có lẽ, Úc Bắc Thần cũng không hư thế, nhưng, hắn cũng không tốt bao nhiêu.
Giống nhiều người nói yêu xa không dài lâu, nhưng cũng không phủ định những người yêu xa cũng sẽ tiến đến hôn nhân.
Không đủ trung trinh, chính là không đủ trung trinh. Thay lòng đổi dạ, chính là thay lòng đổi dạ. Hà tất đùn đẩy hết thảy trách nhiệm đến "Xa cách" đâu?
"Úc Bắc Thần, em chuẩn bị xuất ngoại du học." Kiều An bình tĩnh nói, lại như ném viên đá nhỏ vào mặt hồ yên tĩnh, đánh vỡ bầu không khí ngọt ngào xung quanh hai người.
Tươi cười ôn ngu trên mặt người đàn ông biến mất, nháy mắt trở nên tối tăm, "Em nói cái gì?"
Kiều An tránh tay hắn, dùng sức quá mạnh.
"Úc Bắc Thần, đây là thư thông báo trúng tuyển học viện âm nhạc hoàng gia Áo Lợi, anh biết mà, đây là mộng tưởng của em ——"
"Nhưng anh muốn em gả cho anh! Sầm Kiều An, em có biết anh yêu em bao nhiêu, mấy năm nay, mỗi một ngày anh đều muốn em trở thành vợ của anh, sao em có thể bỏ anh? Em quá ích kỷ! Thời điểm thi đại học, anh bảo em ghi danh học viện Văn Lý thành phố A, như vậy, em có thể mỗi ngày cùng anh ở bên nhau, em không chịu, nhất định phải tới đế đô. Anh vì em thỏa hiệp. Được, em tới đế đô, anh thậm chí cũng thường xuyên chạy tới đế đô, còn mở công ty con ở đế đô...... Kết quả hiện tại, em lại muốn xuất ngoại! Sầm Kiều An, em có biết không, anh theo bước chân của em, theo có bao nhiêu vất vả!"
——————
21h40 19/7/2019
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT