Cực Phẩm Lão Bà: Tống Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bí Mật

Chương 40: Hợp Tác


...

trướctiếp

Tống Tư Thần do dự nghe máy.

“Tống thiếu, tôi có chuyện cần bàn với anh, chúng ta gặp nhau được không?”

“Trùng hợp, tôi cũng có việc cần tìm cậu, tiến sĩ Vân.”

Vân Hạo hẹn gặp Tống Tư Thần ở hộp đêm cũ. Lần này anh đến lại với một cảm giác khác. Người đàn ông đó là người đàn ông của người con gái anh yêu. Như thế nào cũng không thể khiến Vân Hạo không thể nhạy cảm được.

Vẫn như cũ, Tống Tư Thần đã đến trước, hắn ngồi vắt chéo chân nhàn nhã uống rượu, trong phòng không có lấy một người dư thừa.

Anh ngồi xuống ghế da, tâm trạng phức tạp nhìn Tống Tư Thần.

“Anh không mang theo Vũ Ca sao?”

“Tôi biết cậu có chuyện muốn giấu cô ấy.”

Vân Hạo không ngờ Tống Tư Thần lại nắm rõ tâm tư của anh như vậy, trong lòng có chút bất ngờ.

“Đúng là tôi muốn giấu cô ấy.”

“Vậy cậu cần gì ở tôi?”

“Lão đại tôi bị ung thư phổi.”

Tống Tư Thần chợt im lặng, hắn không ngờ Vân Hạo lại nói ra những lời này với hắn. Chuyện này e rằng là chuyện chỉ có Vân Hạo biết và ra sức giấu kín bấy lâu nay.

“Cậu giấu Vũ Ca chuyện này?”

“Tôi không muốn cô ấy lo lắng.”

“Lão đầu đó có biết không?”

“Không, chỉ có một mình tôi biết.”

“Cậu nói với tôi chuyện này để làm gì?”

“Tống thiếu, thật ra tôi có một thỉnh cầu.”

“Cậu cứ nói.”

“Sau khi lão đại ngã xuống, cầu xin anh hãy cai quản Thanh Duyệt Bang.”

Tống Tư Thần đang đưa ly rượu đến miệng, chợt ngừng tay lại, đầu mày cau chặt nhìn Vân Hạo.

“Cậu nói sao?”

“Thanh Duyệt Bang là một con mồi rất ngon của nhiều phe phái khác, chi bằng khi lão đại qua đời anh hãy biến Thanh Duyệt Bang thành của anh đi.”

“Cậu biết làm vậy Vũ Ca sẽ hận tôi.”

“Nhưng không còn cách nào khác. Tống thiếu, nếu không có lão đại, Thanh Duyệt Bang sẽ suy tàn thôi.”

“Sao cậu không nghĩ đến chuyện đây là tâm huyết cả đời của lão đầu mà tiếp tục cai quản, cậu đẩy vào tay tôi để làm gì? Trốn tránh? Lão đầu đó biết được thì sẽ thế nào?”

“Khi lão đại mất, Thanh Duyệt Bang sẽ được định sẵn là sẽ giao cho tôi và Vũ Ca, nhưng cô ấy từ chối tác thành của lão đại, tôi lại không thể cai quản, vậy nên Thanh Duyệt Bang để lại cho cô ấy.”

“Vậy cậu để lại cho cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay.”

“Nhưng trong thời gian đó phiền anh cai quản Thanh Duyệt Bang cho cô ấy...”

Tống Tư Thần rơi vào trầm tư, hắn im lặng uống rượu, phòng bao chỉ còn lại tiếng nước đá va vào thành ly thanh thuý vui tai.

“Cậu nên hỏi ý lão đầu trước khi tự quyết định chuyện này.”

“Tôi nghĩ lão đại cũng sẽ làm như tôi thôi.”

Đúng vậy, Tống Tư Thần nhận thấy Vân Hạo không phải là kẻ thiếu suy nghĩ. Tới bước này việc cậu ấy chọn là hoàn hảo nhất để bảo toàn Thanh Duyệt Bang rồi. Nhưng Tống Tư Thần vẫn là bị lấn cấn ở chỗ sợ Diệp Vũ Ca hiểu nhầm hắn có ý đồ thâu tóm Thanh Duyệt Bang.

“Tôi cũng có một việc muốn nhờ cậu.”

“Việc gì?”

“Cậu biết Arthur chứ?”

“Arthur...”

Vân Hạo rõ ràng biết rõ cái tên này, nói đúng hơn đó là người mà anh luôn ngưỡng mộ, người khiến anh cố gắng đạt như ngày hôm nay.

“Hắc Sát chúng tôi có Arthur cũng như Thanh Duyệt Bang cậu có cậu. Sắp tới e là hắc đạo sẽ có một cuộc chiến đầy máu tanh, tôi là muốn cậu về Hắc Sát giúp cho Arthur.”

“Về Hắc Sát? Trong lúc này?”

“Không hẳn là tôi muốn đào cậu về như cách tôi làm với Vũ Ca. Nếu cậu đồng ý tôi sẽ cử Arthur sang phòng lab của cậu, cần thiết gì Hắc Sát sẽ cung cấp.”

“Trận chiến tới đây là thế nào?”

“ACE đã gửi thư tuyên chiến tới Hắc Sát.”

“Ý anh là Matthew sao?”

“Đúng.”

Vân Hạo chau mày, Matthew vốn là lão đại vùng Đông Bắc Á và Châu Phi, nay lại có dã tâm chiếm luôn đại lục, thống lĩnh lục địa này. Ai cũng biết Matthew là kẻ điên, mà kẻ điên thì sẽ không màng đạo lý gì. Trận chiến này nhằm vào Hắc Sát nhưng những bang phái lớn nhỏ sẽ không tránh khỏi liên luỵ.

Trước đây và kể cả bây giờ, Tống Tư Thần tuy là kẻ quyền lực nhưng đối với các bang phái nhỏ hơn đều giữ thái độ hoà hoãn, trừ khi có hiềm khích hay động chạm. Nhưng Matthew thì không, không thể tính được nếu Matthew có thắng trận này, trải dài địa bàn sang đại lục, gã ta có nương tay với các bang phái nhỏ hơn hay không? Hay là đuổi cùng giết tận?

Vân Hạo suy nghĩ hồi lâu, sự việc lần này đích thân Tống Tư Thần mời anh, chắc chắn là anh phải giúp, không giúp hắn cũng phải giúp Diệp Vũ Ca.

“Được, anh cứ bảo tiến sĩ Arthur nếu muốn đến thì nói với tôi một tiếng để sắp xếp.”

“Hợp tác thành công, chuyện của cậu, tôi sẽ quản.”

Vân Hạo đưa tay bắt lấy bàn tay to lớn của Tống Tư Thần. E là tháng ngày sắp tới phải chịu không ít chuyện lớn nhỏ rồi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp