Khi trước tôi đã được nhìn thấy ma, lớn lên lại nhìn thấy càng kinh khủng hơn. Cô gái váy đỏ sắc mặt so với giấy còn muốn trắng hơn, con ma nhỏ thì máu me khắp người mặt còn không nhìn thấy rõ, Lưu Quyền Thế thi thể da cũng không có, chỉ còn lại thịt và xương, tất cả cảnh tượng ấy đều quá buồn nôn.

Nhưng ở trước mặt tôi bây giờ là một cô bé váy liền áo màu trắng, khuôn mặt đáng yêu sâu kiu:v, khiên cho người ta phải động lòng, nước da trắng hồng, khóe miệng luôn mang theo một nụ cười ngọt ngào.

Để cho người ta không tin được là, thân hình của cô ấy vô cùng hoàn mỹ, ngực tấn công mông phòng thủ, eo nhỏ, người lại cao, chân cũng dài và thẳng. Muốn cái gì đều có cái đó, đúng là một người con gái hoàn mỹ. So sánh cô ta với, Lâm Chí Linh, Lưu Diệc Phi, Liễu Nham, Dương Mịch cũng không đủ nhìn.

Một người đẹp tuyệt trần như thế sẽ là một con ma nữ sao?

Cô gái mở cửa phía sau xe ra, ngồi vào trong xe. Tôi hỏi cô ấy đi đâu, cô ấy suy nghĩ mãi cũng không biết đi đâu, chỉ nói là cứ lái xe đi là được, cô ấy chỉ biết được đường đi, cũng không biết tên chỗ đó gọi như thế nào, cứ thế chỉ đường cho tôi lái xe.

Cứ tưởng là cô ấy chỉ có sắc đẹp mà thôi, tôi cũng không nghĩ là ngay cả giọng nói cỉa cô ấy nghe cũng rất là êm tai, tôi bây giờ cực kỳ hy vọng cô gái ở trước mắt tôi không phải là một con ma.

Vì để chứng minh nhưng gì mình đoán ở trong lòng, tôi lấy ra Gương Bát Quái, lén lút soi về đằng sau, Trong Gương bát Quái phản chiếu ra chính là một cô gái đang yêu ngại ngùn, oạch, cô ta thật sự không phải là ma mà là người. Thế nhưng mà tại sao một cô gái xinh như hoa như ngọc thế này, đêm hôm khuya khoắt như vậy không về nhà mà lại đi lung tung ở đoạn đường hoang vắng như vậy.

Tuy không biết lý do đó là gì, nhưng tôi quyết định đưa cô ấy đi một đoạn đường, không có người nào không muốn được ở gần gái đẹp thêm một chút cả. Hơn nữa, đêm hôm khuya khắt, nếu như mà có tài xế nào gặp cô ấy, có mấy người có thể thành thật như tôi bảo vệ không cho phép ai chiếm đoạt lấy cô ấy như miếng đậu phụ mềm.

Chiếc xe đã được khỏi động, tôi nghe lời cô gái ấy đi đến một con đường nhỏ lầy lội, càng đi càng cảm thấy kỳ quái, sẽ không phải là bị lừa chứ? Ma thì tôi không sợ, nhưng mà gặp phải kẻ bắt cóc cướp của, tôi sẽ không thể làm gì cả, gây chuyện linh tinh bị cắt mất cái thận đi thì biết phải làm sao bây giờ.

Tôi quay đầu hỏi cô gái ấy: “ Cô rốt cuộc muốn đến chỗ nào..., chỗ này rất vắng vẻ, không giống như có nhà nào ở quanh đây cả, tôi muốn đưa cô về nhà thôi, đừng có ở bên ngoài nữa.” Cô gái cười khúc khích... hướng về tôi nói: “ Àiii, tôi còn không sợ, một người đàn ông như anh còn sợ cái gì...., đi lên trên một chút nữa là đến rồi.”

Tôi quay đầu đi, càng ngày càng cảm thấy không đúng, cũng đừng có phải là người xấu nha.

Đi thẳng lên phía trước hơn 10m, tôi đừng xe ở ven đường.

“ Cô gái à, đường này thật sự quá là lầy lội, không đi được nữa, hay là cô xuống xe đi.”

Cô gái nghĩ nghĩ một chút nói: “Được rồi.” Cô đẩy cửa xe, nhảy xuống hỏi: “ Bao nhiêu tiền?”

Tôi nhìn nhìn: “ Tổng cộng là bảy mươi sáu, trừ số lẻ đi, cho tôi bảy mươi cũng được.”

Cô gái cười nói: “ Cảm ơn anh trai nha, anh đúng là một người tốt.” Nói xong, cô ấy liền móc tay vào túi quần tìm, giống như là chuẩn bị lấy tiền ra cho tôi. Thế nhưng tìm một lúc, cô ấy bĩu môi nói: “ Ơ.. trên người của tôi không mang theo tiền.” (ND: bela chắc luôn)

Oạch, sẽ không phải là tôi gặp một người đi quịt xe đấy chứ? Được rồi, tôi cũng chỉ là đi bắt ma mà thôi, cũng không phải vì đón khác mà đi, cứ coi như là làm việc thiện đi, xe không lấy tiền của cô ấy. Thê nhưng không đợi tôi nói ra ba chữ không lấy tiền ra khỏi miệng, cô ấy nói một câu, làm tôi xuýt chút nữa bị nghẹn chết.

“ Cái này, nếu không, tôi cho anh thoải mái một lần, không nên tính toán với tôi nữa, được không?”

Cái này là thế nào, cái gì mà thoải mái? Tôi càng nghe càng cảm thấy mông lung, gương mặt xinh đẹp như vậy, nhìn đáng yêu thuần khiết như thế, thật sự không nghĩ rằng lại có thể nói ra như câu như vậy. Tôi đang muốn nghiêm khắc dạy bảo thì cô ấy lại kéo lên góc áo, lộ ra hơn nửa cánh tay, đồng thời nhìn tôi nháy mắt. “ Anh zai, lái la:#.”

Muahaha, nếu đổi lại là một người đàn ông khác, đoán chắc đã không nhìn được mà lao tới rồi. Thế nhưng là tôi có mục đích ra ngoài tối nay, không muốn cùng cô ấy dây dưa. Tôi lắc đầu: “ Am so rì, tôi có việc đi trước, tiền xe tôi cũng không lấy của cô nữa.” (ND: Gay thì có, cứ lí do)

Cô gái giống như là ngoài ý muốn, cũng sẽ không nghĩ là tôi lại không bị nhan sắt làm cho điên đảo cũng không lấy tiền:3

Tôi không để ý tới cô ấy, tất cả sự hảo cảm của tôi với cô ta cũng đều tan thành mây khói. Người con gái như vậy nhất định là thường xuyên dùng nhan sắc của mình để đổi lại lợi ích cho mình, không đang để cho tôi động lòng.

Không đợi tôi khởi động xe, cô gái nói lên một cách nặng nề: “ Anh không thích hình dáng của tôi sao? Vậy thì nhìn hình dáng này đi?”

Giọng nói vô cùng trầm thấp, cùng với giọng nói dễ nghe lúc trước khác nhau một trời một vực, người nào không biết lại tưởng là hai người nói. Tôi quay đầu nhìn về phía cô ấy, nhìn thấy cô ta hai tay cầm lấy hai vai. Tôi cứ tưởng là cô ấy muốn thoát y:3, đang định ngăn cản, ai người cô ta gật mạnh một cái, khiến cho toàn bộ da trên cơ thể bị tách ra khỏi người.

Một giây trước còn xinh đẹp như thế, sau một giây lại biến thành một con quái vật không có da chỉ có thịt và xương.

Nó he hé miệng nói ra: “ Thật là khó chịu quá đi...., tôi muốn một bộ da mới, anh zai à, hay là anh cho tôi mượn được không.” Vừa dứt lời, nó liền nhao về phía của tôi, tôi không chịu nổi sự bất ngờ như thế, nên không phản ứng kịp, ngơ ngác ngồi bất động, mắt nhìn thấy con quái vật nhào lên, lòng tôi đều nguộn lạnh đi, nghĩ thầm xem ra là bây giờ chết chắc rồi.

Người ở hiền thì gặp lành, ngay tại lúc tôi cho rằng đã chết rồi, trên người đột nhiên bắt ra ba đạo ánh sáng, làm cho con quái vật lui lại. Tôi mở ra quần áo nhìn, thì ra là lá bùa tránh ma đã đặt trong quần áo của tôi lúc trước phát huy hiệu quả. Thật sự cảm ơn ba cái lá bùa này, lúc mấu chốt đã cứu tôi một mạng.

Tôi thuận thế quơ lấy ô Âm Dương, mở ra cửa xe, chỉ hướng con quái vật, sau đó dứt khoát mở cái ô ra. Lập tức bên trong bắn ra rất nhiều ánh sáng, mỗi một tia sáng đều rắn chắn bắn vào người của con quái vật.

Những cái đó là do hập thụ dương khí từ ánh mặt trời ban ngày, những con quỷ bình thường sẽ không chịu nổi.

Quái vật gầm lên một tiếng không chịu nổi, giống như một con lợn bị cắt tiết vậy. Nó ở trên mặt đất lăn liên tục mấy cái, sau đó chỉ oành một cái đã nhảy ra xa tầm bảy tám mét, rơi lên trên đường cạnh đồng ruộng. Tôi chuẩn bị đuổi theo nhưng quái vậy đã chạy không còn thấy tung tích.

Àiii, kinh nhiệm chạy trốn quá là gỏi đi.

Tôi cất kỹ chiếc ô, không để cho dương di làm tiết lộ ra vị trí của mình. Sau đó từ trên xe lấy cái đèn pin, chiều vào cái da người bị xé ra kia, trong lòng nghĩ rốt cuộc là loại quái vật gì, rõ ràng xé da của mình để chơi. Hơn nữa nghe giọng điệu của cô ta, giống như là muốn xé da của tôi ra, chẳng lẽ mỗi lần gây án, chính là để lấy da cho mình đóng giả sao?

Điều này cũng nói rõ việc tại sao dùng gương Âm dương soi cũng không nhìn ra được nguyên hình, bởi vì nguyền hình của cô ta trốn ở dưới da, Gương Bát Quái chiếu vào da người cũng sẽ không soi được nguyên hình chính của cô ta.

“ Xuýt chút nữa tin vào cái này, coi cô ta trở thành con người.” Từ lúc đó tôi cũng có cách nhìn khác về Gương bát Quái, sau này nên tin một chút về cách nhìn của mình, mọi chuyện cũng không thể đều dựa vào Gương Bát Quái. Nếu như sau này mà xuất hiện loại quái vật như thế, mà tôi không có phương án dự phòng mà nói, khẳng định là đã ngỏm củ tỏi rồi.

Lần này có thể còn sống sót, hoàn toàn là do may mắn, vì trước đó đã chuẩn bị ba lá bùa tránh ma.

Ngay tại lúc tôi đang quan xét tấm da người trên mặt đat, đọt nhiên một làn ánh sáng chói mắt của xe soi tới đây, tôi dùng hai tay bịt mắt lại. Sau đó từ khe hở nhìn qua. Trước mặt tôi chậm rãi đi tơi một người đang ông mặc áo khoác, lúc gần đến nơi, đnè xe trở nên hơi yếu đi.

Tôi dụi dụi mắt để nhìn qua, thật sự là oan gia ngõ hẹp, lại nhìn thấy được cái tên hoàng kim đạo trưởng mà tôi cực kì khinh bỉ kia.

Anh ta cũng không nghĩ là tôi cũng ở nơi này, kinh ngạc nói: “ Lại là Anh.”

Tôi hừ lạnh một tiếng, cũng không nói chuyện.

Hoàng kim đạo trưởng cười cười, "Đừng có lạnh lùng như vậy, để tôi tự giới thiệu thoáng một chút, tôi họ Dư tên Bần, những người thân thiết gọi tôi là Dư Bần. Nhưng mà càng nhiều người gọi tôi là hoàng kim đạo trương. Anh thích cái tên nào thì gọi cái đó.”

Tôi nhún vai, nói ra: "Ahh, cái kia, thầy đồng hoàng kim, anh như vậy......"

"Là hoàng kim đạo trưởng. " Dư Bần sắc mặt khó nhìn, từ trong miệng nói ra một câu.

"Được được được, hoàng kim đạo cô. " Tôi cố ý trêu chọc anh ta: "Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được hay sao, chạy tới nơi này làm gì vậy? "

Dư Bần tỉ mỉ nhìn xem tôi, nói: " Chuyện này sau này hẵng nói, tôi muốn biết cậu xuất sư từ ai? Ngày hôm qua gặp anh thi pháp lộ liễu, nhìn ra được anh thật sự có tài. " Anh ta gặp tôi cũng không khó chịu còn nói thêm: "để cho tôi nói trước. Tôi sư phụ là Thanh Đèn đạo trưởng, phái Mao Sơn thứ tám mươi tám đại đệ tử, phong lưu phóng khoáng, ai gặp cũng thích. Như vậy, anh là người nào? "
  • Tôi cầm ô âm dương cắm xuống mặt đất, nhàn nhạt nói: “ Một tán nhân.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play