*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tại sao lại như vậy? Có tới 2 Nhâm lão thái.

Tôi tranh thủ thời gian bò dậy, nghiêng người qua góc tường tiện tay lấy ra Dù Âm Dương.

“Bà rốt cuộc là ai?” Tôi nhìn Nhâm lão thái vừa bước vào hỏi

Bà ta cười khúc khích và bảo “ Chàng trai, anh không nhận ra tôi sao? Nếu tôi không đưa hình nhân cho anh thì giờ anh đã là 1 cái xác chết rồi”. Là Nhâm lão thái, thực sự là Nhâm lão thái, thế cái người còn lại trong Bái quái trận là ai?

Trong nháy mắt, trong bát quái trận dần dần thay dổi biến thành một chàng trai trẻ tuổi.

Nhâm Đông!!!!

Hóa ra cái người tôi vừa bắt đến đây là Nhâm Đông, Còn nhâm lão thái thật ra vẫn chưa hề xuất hiện. Chồn yêu rất giỏi trong việc đánh lừa mọi người bằng việc biến hóa. Suýt chút nữa tôi đã chết dưới tay của anh ta.

Những giọt nước mắt vừa rồi của anh ta đã khiến tôi đã hoàn toàn tin tưởng anh ta chính là Nhâm lão thái

Căn nhà bỗng nhiên rơi vào im lặng

Tôi tự hỏi không biết Nhâm lão thái đến để cứu con trai mình và tiện thể lấy mạng tôi luôn không.

Ai ngờ được rằng Nhâm lão thái không những không cứu con trai mà ngược lại, bà đóng cửa, ngồi xuống bàn, rót nước vừa uống vừa nói với tôi: “Cậu nhóc, có muốn biết 2 cô gái kia đã chết như thế nào không? Đến đây ta sẽ kể cho cậu nghe mọi chuyện”

Tôi dè dặt tiến tới chỗ Nhâm lão thái và cẩn thận đề phòng “ Bà nói đi!”

Nhâm lão thái uống cạn cốc nước rồi mới mở miệng: “ Kỳ thực, loài chồn vàng chúng tôi không thích giết người. Giết người đối với chúng tôi cũng không có chỗ tốt nào”

“Nhưng vẫn giết người đó thôi?” Tôi nói ngay

Nhâm lão thái mới nói “Đấy là bởi vì 2 cô gái đó không biết tốt xấu”

“Ý bà là gì?” Tôi hỏi

“Chúng ta biến thành dáng vẻ con người, muốn sống như con người, tự nguyện đồng ý tiến vào vòng luẩn quẩn của nhân loại, Cho nên Nhâm Đông mới muốn kiếm một người con gái là người để kết hôn làm vợ.”

Tôi chợt nhớ ra hai cô gái chết trước đó đều mặc trang phục màu đỏ và khuôn mặt được trang điểm rất đẹp, hóa ra đấy là quần áo cho cô dâu

Nhâm lão thái tiếp tục nói “ Nhưng Quách Linh Linh không đồng ý với lời cầu khẩn của con trai tôi, cô ấy không hề muốn làm dâu gia đình tôi”

Haha, Nhìn xem đây là gia đình kiểu gì, lại có người muốn bước chân làm dâu nhà này nữa hay sao? Tôi không dám nói ra miệng, sợ làm bà ta tức giận đánh nhau với tôi.

Tôi hỏi “ Quách Linh Linh không muốn kết hôn, vì vậy bà đã giết cô ấy?”

Nhâm lão thái trầm mặc, Nhâm Đông nói chen vào “ Bà ấy tâm quá mềm yếu. Nói nếu không đồng ý, vẫn muốn đưa Quách Linh Linh rời đi. Thư gì tôi không chiếm được, lão tử muốn đạp đổ. Vì vậy tôi đã giết cô ta trong lúc nổi cơn thịnh nộ”

Nhâm Đông khinh bỉ nói “ Tôi cũng đâu chỉ giết cô ta, tôi còn mặc và trang điểm cho cô ta như một cô dâu, chà chà, thật là cực kỳ xinh đẹp.”

Nhâm Đông này không chỉ cặn bã mà còn biến thái nữa.

Nhâm lão thái cầm trong tay mộ hình nhân và nói “ Tôi biết sẽ có ngày này xảy ra nên tôi luôn tìm cách đưa cho Quách Linh Linh hình nhân bằng rơm này, nhưng cô ấy nói thế nào cũng không nhân. Hazzz”

HÌnh nhân bằng rơm?

Tôi hỏi “ Hình nhân này có tác dụng gì?”

“ Hình nhân này đã bị ta yểm pháp thuật, có thể nhìn thấy trước nguy hiểm, thay chủ nhân nhận nguy hiểm, cho nên vừa rồi cậu mới có thể may mắn thoát được.”

Thì ra là vậy, Nhâm lão thái không phải là muốn đánh hình nhân, mà là muốn tìm cơ hội để đưa hình nhân bằng rơm này bảo vệ cho Quách Linh Linh.”

Đáng tiếc, cuối cùng việc này cũng không thực hiện được.

“Sau đó, tôi nghĩ, có lẽ điều kiện nhà tôi không phù hợp với Quách Linh Linh nên cô ấy mới không muốn gả vào gia đình này, vì vậy tôi đã tìm một gái Kayver, không cần sự tôn nghiêm, chỉ cần không cự tuyệt điều này”

Tôi nghe mà thấy buồn cười, những cô gái trẻ đó đều dựa vào việc bán thân nuôi miệng, làm việc nhanh gọn (tàu nhanh )) và sống cuộc sống tốt lành. Muốn cho cô ta từ bỏ lợi ích lớn mà gả vào nhà hai người, có lẽ phải đợi hoa tàn man dại, nhận thế ánh mắt của người đời mới có thể đồng ý.

Chẳng phải nói nhiều, cô gái thứ 2 chắc chắn cũng bị Nhâm Đông tàn nhẫn giết chết chỉ vì không chịu gả vào Nhâm gia.

Đến lúc này, mọi chuyện đã gần như rõ ràng rồi nhưng tôi vẫn có một chút thắc mắc

“Đó là Khúc Đình, cô ấy thực sự thích Nhâm Đông, cho dù thế nào đi chăng nữa, sao bà lại phản đối việc gả cô ấy vào trong nhà?”. Đối với câu hỏi này, Nhâm lão thái trả lời một câu dở khóc dở cười.

“Bởi vì mông của cô ấy nhỏ, không tốt cho việc sinh con đẻ cái, tôi không thích điều đó?” (ND: :v ai bảo mông không to. Mẹ chồng không thích =)))

Ặc, đây mà cũng là lý do hả? Chỉ vì bà già này không thích điều đó mà anh ta đã đuổi Khúc Đình đi và đi tìm 2 cô gái khác, cho nên mới dẫn tới việc hai cô gái kia chết thảm.

Mặc dù không có cô gái nào bị Nhâm lão thái giết nhưng tất cả cái chết của họ đều liên quan tới bà lão này.

Tôi nói: “ Giết người thì đền mạng, bà chắc cũng biết rằng hành vi của con trai bà là sai trái. Nếu không bà sẽ không đưa cho tôi hình nhân để bảo vệ tôi. Tôi hi vọng bà sẽ tỉnh táo và giao Nhâm Đông cho tôi xử lý.”

Thời khắc quan trọng nhất đã đến. Liệu Nhâm lão thái có đồng ý với tôi không? Thành thật mà nói, tôi không tin vào điều đó

Nhâm lão thái uống xong chén nước thứ ba nói:“Con trai ta tuy không đúng, giết người là hành vi xấu xa, nhưng muốn ta giao con trai mình cho cậu xử lý, tôi không đồng ý.”

Chỉ một vài từ này đã khiến cho bầu không khí trở nên đình trệ.

Nhâm lão thái nhìn tôi và nói “ Loài người giết hại rất nhiều sinh vật và ăn thịt mỗi ngày. Sát hại bao nhiêu sinh linh, đã bao giờ các người cảm thấy ăn năn hối lỗi hay chưa? Hãy nói xem”

Điều này…

“Cũng giống như thế, mặc dù chúng ta đã giết con người, nhưng con người cũng đâu phải đồng loại với chúng ta, vì vậy chúng ta cũng không cảm thấy có gì phải ăn năn hay hối hận”

Bà ấy nói liên hồi mà tôi thì không biết làm thế nào để trả lời cho thỏa đáng

“Cậu nhóc, ta biết cậu có thể làm phép, nhưng cậu có chắc rằng bản thân có thể đánh bại ta không?

“Ta đã nói với cậu từ đầu, đừng có chọc vào thứ không nên chọc, đừng có quản những gì không nên quản. Xét thấy cậu cũng chưa gây nên tổn thương gì cho con trai ta nên hôm nay tạm tha cho cậu một mạng. Nhưng nếu để xảy ra một lần nữa, cũng đừng trách ta vô tình”

Mỗi một từ của Nhâm lão thái khiến cho tôi không thể phản bác được.

Đánh sao? Tôi không thể đánh bại bà ta. Mà để bà ta đưa Nhâm Đông đi thì tôi lại không thể cam lòng.

Lần đầu tiên tôi cảm thấy mình thật vô dụng

Tôi cũng hiểu tại sao tuy năng lực pháp thuật của Nhâm Đông thấp nhưng lại dám thái độ lồi lõm với Nhâm lão thsai. Chỉ là Nhâm bà bà này quá thương yêu Nhâm Đông, bao che cho anh ta, dù cho Nhâm Đông có gây nên tội nghiệt gì bà ấy cũng sẵn sàng tha thứ cho anh ta.

Đó chính là trọng điểm khiến cho Nhâm Đông trở nên coi trời bằng vung.

Cuối cùng, Nhâm lão thái cũng đưa Nhâm Đông đi. Bát quái trận có thể ép được nhâm đông, điều đó chả có nghĩa lý gì với Nhâm lão thái tu luyện thâm hậu. Hơn nữa tôi cũng bị bà ấy cố định vào một chỗ, không còn cách nào khác.

Sau khi bà ta rời đi, cuối cùng tôi cũng lấy lại được tự do.

Ngồi trên mặt đất và ôm lấy đầu, tôi ghét sự vô dụng của mình. Kẻ giết người Nhâm Đông ở ngay trước mặt mà chỉ vì sự dung túng của Nhâm lão thái mà tôi không có cách nào bắt anh ta.

Tôi nên làm gì đây? Có nên quên chuyện này đi không? Tôi rơi vào đấu tranh tư tưởng đầy đau đớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play