Helena đột nhiên cao giọng, không còn vẻ nhiệt tình như lúc mới đầu, đồng thời cô ta còn nói xen vào tiếng Anh, giống như kiểu: "Trong nước có nhiều chuyện quá, tôi cảm thấy quá LOW, quá STUPID!"
Thật ra Diệp Huyền cũng biết tiếng Anh, hoàn toàn có thể nghe hiểu được, chẳng qua là cảm thấy có gì đó là lạ.
Diệp Huyền trầm mặc •••
Helena cười ngạo nghễ: "Nói vui quá, bình thường tôi like nhất là đi học. Cũng thích play golf."
Diệp Huyền tiếp tục trầm mặc •••
Ờm •••
(⊙o⊙)...
Không khí hết sức khó xử.
Jennifer bên cạnh, vội vàng hoà giải: "Ha ha, tiệm này đồ ăn thật ngon, hai người xem thử muốn ăn cái gì?"
Cô đẩy menu về phía trước để Helena chọn món.
Helena tiếp tục cao ngạo cười một tiếng: "Thật ra cậu choose cái tiệm này, mặc dù cũng rất nice, nhưng before mình đi qua một nhà hàng Michelin 5 sao, mới là nice thật."
Diệp Huyền sờ lên mũi, cố nén ý cười.
Nhà hàng Michelin 5 sao •••
Mẹ nói!
Trâu bò thật, nhà hàng Michelin cao cấp nhất chỉ ba sao, còn hơn cả hai ngôi sao!
Quả nhiên là cao cấp!
Jennifer cũng có chút xấu hổ, thấp giọng nói: "Helena ••• "
Helena lại khăng khăng giả bộ cho Diệp Huyền xem, tiếp tục nói: "Waiter!",
"Cho tôi một ly Cappuccino! Không cho đường, không cho sữa!"
Diệp Huyền: "••• "
Phục vụ viên bên cạnh nghe mà lơ ngơ, mặt mày đờ đẫn nói: "Nhưng mà Cappuccino vốn là cà phê pha với sữa mà? Không cho sữa, chẳng phải là biến thành cà phê kiểu Mỹ rồi?"
Helena đột nhiên biến sắc: "Cô không hiểu à! Ở nước ngoài Cappuccino có thể không cần sữa!"
Phục vụ viên: "••• "
Diệp Huyền thiếu chút nữa là phì cười.
Jennifer đưa tay đỡ trán, lúng túng không biết phải nói gì.
Có vẻ như trước đó Helena không phải như thế này, sau khi ra nước ngoài lại biến thành tài nghệ như này rồi?
Người, quả nhiên là sẽ thay đổi.
Helena tiếp tục gọi món: "Một beef, sáu phần chín!"
Rốt cục Diệp Huyền không nhịn được, phì cười ••
Phục vụ viên lúng túng nói: "Nhưng tiểu thư à, bò bít tết chỉ có thể làm 3 phần, 5 phần, 7 phần, 9 phần chín mà? 6 phần chín thì tôi chưa nghe nói qua."
Helena lại nổi giận: "Lạc hậu! Vô tri! Ở nước ngoài tôi ăn bò bít tết đều là 6 phần chín! Không ai nói với tôi là không được! Sao mấy người mở nhà hàng được?"
"Là •• "
Phục vụ viên không muốn tranh luận cùng với cô bèn gật đầu.
Đồng thời trong lòng thì đáp lại: "Mỹ nữ, cà ri bò nước ngoài không có 3 phần, 5 phần, 7 phần, 9 phần chín, chỉ có mediumrare, medium, mediumwell, well thôi."
Diệp Huyền: Được được, cô vui vẻ là được rồi!
"Một canh FISH."
Helena tiếp tục bá đạo chọn món ăn: "Nguyên liệu nấu ăn nhất định phải FLASH(lấp lánh).",
Diệp Huyền lại nhịn không được, phì cười.
Từ tươi mới trong tiếng Anh phải là fresh chứ?
Flash lấp lánh là cái gì?
Cô ăn cá, nhất định phải chiếu lấp lánh nữa sao?
Jennifer không muốn nói gì nữa.
Không khí hết sức khó xử.
Helena lại không hề biết gì, cuối cùng cô ta khép menu lại, cao cao tại thượng nói với phục vụ viên: "Rồi, bây giờ cô đã understand tôi meaning gì chưa?"
Phục vụ viên đờ đẫn •••
Tôi đang ở đâu, tôi là ai, tôi muốn làm gì?
Cô mờ mịt lắc đầu.
Helena tức giận, gầm lên: "OMG! Tại sao phục vụ lại stupid như thế? Gọi quản lý của mấy người tới đây! Shift!"
Diệp Huyền cười ra nước mắt rồi.
Jennifer mệt mỏi nói: "Helena, phải là SHIT chứ? Shift là cái quỷ gì?"
Diệp Huyền nói với Jennifer: "Nếu không cô gọi đi? Tùy tiện cái gì cũng được."
Jennifer cũng lúng túng ngồi không yên, cô gật đầu với phục vụ viên rồi gọi món ăn.
Chịu không được, chịu không được!
Bây giờ cô cũng hơi hối hận vì mình tác hợp Diệp Huyền và Helena.
Biểu hiện vừa rồi của Helena làm cho cô mất hết mặt mũi!
Tương phản, Diệp Huyền không hề có ý định đi.
Nhìn Helena biểu diễn thỏa thích như vậy, cô không vui sao?
Thật ra giờ muốn đi xem kịch còn phải mua vé mà?
Đây còn là biểu diễn hài kịch không tốn tiền!
Hiệu quả mắc cười rõ rệt!
Cho nên Diệp Huyền mới không muốn đi, Helena, mời tiếp tục biểu diễn!
Helena lại tiếp tục vênh váo hung hăng nói: "Cho nên, tôi cũng nghe Jennifer nói, trước kia anh làm chung xí nghiệp với Jennifer à, đúng không?"
"Đúng."
Diệp Huyền gật gật đầu.
"Trước kia anh là một viên chức nhỏ hả?"
Helena lạnh hừ một tiếng, hếch mũi vơi Diệp Huyền.
"Đúng, tôi và Jennifer là đồng sự và chủ quản."
Diệp Huyền nín cười nói.
"Anh so với tôi? Có thể giống nhau sao?"
Helena nghe ra Diệp Huyền đang nói bóng gió, cô ta cảm giác như mình bị xem thường, nghiêm mặt nói: "Tôi là con gái, anh là đàn ông! Tôi có thể tiền lương ba ngàn, nhưng người đàn ông của tôi thì phải có tiền lương ba mươi vạn! Vậy mới xứng đôi với tôi được!"
Diệp Huyền lại vui vẻ.
Nói là hài kịch đúng là không đùa mà!
Mời cô tiếp tụcbiểu diễn!
Helena khinh bỉ công việc trước kia của Diệp Huyền xong thì lại hỏi thăm: "Vậy sau khi chuyển việc, hiện anh đang làm cái gì?"
Diệp Huyền cười cười: "Tôi đi đưa chuyển phát nhanh."
"Cái gì?"
Helena kinh hoàng, giống như thể rất khó mà tin được nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Anh bỏ xí nghiệp top 500 để đi ăn máng khác, mà lại đi đưa chuyển phát nhanh?"
Chịu không được, chịu không được!
Bây giờ cô cũng hơi hối hận vì mình tác hợp Diệp Huyền và Helena.
Biểu hiện vừa rồi của Helena làm cho cô mất hết mặt mũi!
Tương phản, Diệp Huyền không hề có ý định đi.
Nhìn Helena biểu diễn thỏa thích như vậy, cô không vui sao?
Thật ra giờ muốn đi xem kịch còn phải mua vé mà?
Đây còn là biểu diễn hài kịch không tốn tiền!
Hiệu quả mắc cười rõ rệt!
Cho nên Diệp Huyền mới không muốn đi, Helena, mời tiếp tục biểu diễn!
Helena lại tiếp tục vênh váo hung hăng nói: "Cho nên, tôi cũng nghe Jennifer nói, trước kia anh làm chung xí nghiệp với Jennifer à, đúng không?"
"Đúng."
Diệp Huyền gật gật đầu.
"Trước kia anh là một viên chức nhỏ hả?"
Helena lạnh hừ một tiếng, hếch mũi vơi Diệp Huyền.
"Đúng, tôi và Jennifer là đồng sự và chủ quản."
Diệp Huyền nín cười nói.
"Anh so với tôi? Có thể giống nhau sao?"
Helena nghe ra Diệp Huyền đang nói bóng gió, cô ta cảm giác như mình bị xem thường, nghiêm mặt nói: "Tôi là con gái, anh là đàn ông! Tôi có thể tiền lương ba ngàn, nhưng người đàn ông của tôi thì phải có tiền lương ba mươi vạn! Vậy mới xứng đôi với tôi được!"
Diệp Huyền lại vui vẻ.
Nói là hài kịch đúng là không đùa mà!
Mời cô tiếp tụcbiểu diễn!
Helena khinh bỉ công việc trước kia của Diệp Huyền xong thì lại hỏi thăm: "Vậy sau khi chuyển việc, hiện anh đang làm cái gì?"
Diệp Huyền cười cười: "Tôi đi đưa chuyển phát nhanh."
"Cái gì?"
Helena kinh hoàng, giống như thể rất khó mà tin được nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Anh bỏ xí nghiệp top 500 để đi ăn máng khác, mà lại đi đưa chuyển phát nhanh?"
Nếu như trước đó Helena tỏ ra ưu việt và khinh bỉ Diệp Huyền còn có chút che giấu, thì hiện tại cô ta không hề che đậy một chút nào.
Cô dứt khoát hừ lạnh một tiếng, tựa vào ghế ngồi, bắt chéo chân.
Nhìn có vẻ không buồn khách sáo với Diệp Huyền, ngay cả giả vờ cũng không cần.
Diệp Huyền vừa âm thầm cười trộm.
Người phụ nữ này sống giả thật.Rồi nói chuyện kiểu này có healthy không? Có balance không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT