Sở trưởng của luật sở Quyền Cảnh, người sáng lập, đại cổ đông Phong Ấn đang nghe thư ký báo cáo: “26% cổ phần của luật sở đã được chuyển cho một người mua thần bí?"
"Đúng thế."
Thư ký gật đầu nói: "Bây giờ, người mua thần bí này đã trở thành cổ đông thứ ba của luật sở, ngài là 34%, còn La Tân là 27%."
"Ừm, luật sư vương bài kiêm đối tác cao cấp La Tân làm ở chỗ chúng ta cũng chỉ nắm nhiều hơn hắn 1% cổ phần thôi."
Phong Ấn trầm ngâm.
Hắn là người sáng lập luật sở Quyền Cảnh, có cùng chí hướng với La Tân, khí thế cường đại, cương nghị quả quyết, tiêu chuẩn chuyên nghiệp và năng lực lãnh đạo không kề kém La Tân chút nào. Làm sở trưởng của một luật sở, Phong Ấn luôn cân bằng mối quan hệ giữa các bên, EQ cực cao, năng lực quan sát trên thương trường cũng vào dạng đỉnh.
Dưới sự lãnh đạo của hắn, Quyền Cảnh từ không tới có, từ nhỏ tới lớn, đến giờ phát triển thành luật sở hàng đầu danh chấn Kinh Đô.
Phong Ấn đang suy nghĩ xem lần biến động cổ phần này có ảnh hưởng thế nào đến Quyền Cảnh.
Chỉ có điều, hắn không thể nhớ được vì sao lại ra quyết định, cho phép bán 26% cổ phần cho một người không làm pháp luật chuyên nghiệp, để thanh niên Diệp Huyền đó trở thành đối tác cao cấp của luật sở Quyền Cảnh.
Đáng tiếc, năng lực của hệ thống quá mạnh mẽ. Chỉ cần hệ thống đã sắp xếp, thì dù trong hiện thực có năng lực vô biên, dù là một luật sư tinh anh như Phong Ấn cũng không thể tìm được bất cứ lỗ hổng nào trên mặt pháp luật.
Suy nghĩ cả buổi, Phong Ấn lắc đầu, không có kết quả.
Hắn thấp giọng nói: "Gọi La Tân đế đây!"
La Tân nhanh chóng đi đến.
La Tân là luật sư vương bài tinh anh cao cấp nhất của luật sở, hắn thắng vô số vụ kiện, lại còn kiêu ngạo và vô cùng cá tính. Trong mắt cấp trên, hắn là nhân viên chuyên nghiệp nhưng cứng đầu; trong mắt bạn bè, hắn là một người tự tin, tự phụ và toàn năng.
Có thể nói là một luật sư tinh anh đang ở “trạng thái đỉnh cấp”!
"Tìm tôi có chuyện gì sao?"
"Lần này, 26% cổ phần bán cho Diệp Huyền, cậu có ý kiến gì không?"
"Không ngờ người mua thần bí này lại tìm ra cách mua được cổ phần của chúng ta, điều đó khiến tôi vô cùng tò mò về hắn đấy."
"Sắp xếp thời gian, hẹn hắn ăn một bữa cơm, tiếp xúc với hắn một chút."
"Tôi cũng nghĩ vậy."
Điểm chuyển phát nhanh Thuận Phong.
Sáng sớm, Diệp Huyền đã tới điểm chuyển phát nhanh.
"Anh..." Tiểu Mạnh nhìn thấy Diệp Huyền, khua tay lớn tiếng nói.
Cậu ta chạy tới, gật đầu tỏ vẻ biết ơn: "Anh! Hôm nay em sẽ từ chức."
Diệp Huyền: "A? Từ chức? Cậu định đi làm à?"
"Là thế này!" Tiểu Mạnh ngu ngơ gãi đầu, ngượng ngùng nói: "Không phải là nhờ có anh giúp, để em đi đưa chuyển phát nhanh cho thiếu phụ kia sao? Trời xui đất khiết thế nào mà em lại ở bên cô ấy, không ngờ cô ấy lại là phú bà. Chồng trước của cô ấy để lại cho cô ấy một công ty sắp được niêm yết trên thị trường. Em sẽ lên thành phố làm phó tổng!"
"Phó tổng công ty niêm yết?"
Diệp Huyền giơ ngón tay cái lên, ngưu bức!
Diệp Huyền gật đầu nói: "Qua làm cho tốt, đối xử với vợ tốt một chút."
"Yên tâm đi." Tiểu Mạnh vui tươi hớn hở nói: "Nhưng em thật sự cảm ơn anh Diệp, nếu không có anh giúp đỡ, sao em có ngày hôm nay? Sau này anh có gì căn dặn cứ nói một câu, em tuyệt đối không nhíu mày."
"Được."
Diệp Huyền gật gật đầu: "Thường xuyên trở về nhé."
Sau đó, Tiểu Mạnh đưa bữa sáng cho Diệp Huyền, nói: “Anh Diệp, đây là bữa sáng em chuẩn bị cho anh, chỉ là chút tấm lòng thôi."
Diệp Huyền mở ra, nhìn xong thì ngây người.
Bữa sáng này, hình như quá phong phú rồi thì phải?
Chỉ riêng bánh bao đã có 8 loại nhân: rau xanh thịt heo, thịt hấp, thịt bò, thịt bò, thịt dê các loại!
Mỗi loại, đều có rất nhiều.
Là bánh bao Thuận Phong nổi tiếng nhất kinh thành.
A? Anh giai chuyển phát nhanh Thuận Phong, ăn bánh bao Thuận Phong, có vẻ rất hợp đấy chứ.
Còn có sữa đậu nành, tinh hoa bữa sáng của kinh thành nữa.
Diệp Huyền uống một ngụm, cảm thấy nghi ngờ cuộc sống.
Sao lại khó uống như vậy.
Mặn vãi.
Quái lạ!
"Tiểu Mạnh, sao mua nhiều thế? Ăn không hết thì lãng phí lắm."
Diệp Huyền hỏi Tiểu Mạnh.
Tiểu Mạnh cảm kích nói: "Không phải vì muốn cảm ơn anh Diệp luôn vun trồng dìu dắt sao. Hơn nữa, vị kia nhà em còn bảo em nhất định phải mời được anh đến dự bữa tiệc tối nay. Bọn em đặc biệt chuẩn bị tiệc, mời anh ăn cơm đó."
"Ồ?"
Diệp Huyền không mặn mà với bữa cơm đó lắm, nhưng lại rất hứng thú với chuyện của Tiểu Mạnh: "Anh sẽ đi."
"Được được được."
Tiểu Mạnh vô cùng vui vẻ: "Cứ quyết định như vậy nhé. Tối nay ở [Vị thịt nướng] nha, anh nhất định phải tới đó."Diệp Huyền ăn bữa sáng phong phú của Tiểu Mạnh, chuẩn bị lái xe ba gác đi giao đồ chuyển phát nhanh.
Lần này giao 4 đơn hàng, cùng một nơi.
Diệp Huyền trợn mắt.
Đường của các em gái – Nhị Tiên Kiều!
Đậu đen rau muống.
Diệp Huyền đã nghe nói đến con đường này, trong giới chuyển phát nhanh ở Đế Đô cũng được coi là truyền thuyết!
Nói đơn giản, thì chính là đường của các em gái (cái chỗ mà anh nào cũng biết ấy, >.<)!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT