Nhận rõ hiện trạng, Phương Duyên và Eevee bắt đầu quan sát xung quanh.
Dưới chân tất cả đều là cỏ tươi rậm rạp, cao tới cẳng chân, trong tầm mắt thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy mấy cây đại thụ cao lớn, về phần càng xa hơn, cây tựa hồ cũng dày đặc hơn.
"Tại sao ta cảm giác không có một chỗ nào an toàn nhỉ, nơi này tựa hồ..."
Phương Duyên nuốt ngụm nước bọt, một giây sau...
Sàn sạt sa...
Sàn sạt sa...
Bỗng nhiên, trong tai Phương Duyên và Eevee truyền đến tiếng bụi cỏ lắc lư.
Eevee liếc mắt nhìn Phương Duyên một chút.
Thật sự là miệng quạ đen.
Phương Duyên cũng là sắc mặt tối đen, sợ cái gì liền tới cái đó a, sẽ không xui xẻo như thế chứ, vừa mới qua vài phút, liền bị Pokemon để mắt tới rồi?
Lần này làm thế nào ở nguyên tại chỗ chờ cứu viện đây?
Phương Duyên và Eevee ngừng thở, tận lực không để cho mình phát ra động tĩnh, muốn quấy nhiễu phán đoán của đối phương, thế nhưng là bọn họ đánh giá thấp khứu giác con Pokemon này.
"Rattata..."
Chỉ chốc lát sau, một con Pokemon ngoại hình giống con chuột, thân thể chủ yếu là màu tím nhạt chui ra, trừ cái đó ra, đặc thù lớn nhất chính là hai cái răng cửa của nó.
"Hù chết ta, Eevee, hốt nó."
"I vy~~!" Eevee làm ra tư thế chiến đấu.
"Xoẹt!!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT