Lý Trường Thọ tất nhiên biết, đây chính là sư tỷ của Tề Nguyên đạo trưởng, người mà trong lòng lão luôn không quên.
Lúc trước chính mình nói bừa lừa gạt sư phụ, giúp người tổn thương ở mức thấp nhất. Nhưng mỗi ngày sư phụ đều không có tí tinh thần, vẫn luôn sống trong đau khổ cứ thế qua đi từng ngày...
Người còn ngủ thật dài xem như tu hành!
Giống như Tề Nguyên bây giờ, trừ khi Lý Trường Thọ nói, lão giúp Lý Trường Thọ và Linh Nga lên Thiên đình kiếm một tiên chức, nếu trước thời hạn làm xong việc này, thì sẽ không có mục đích sống gì nữa.
Tuy nói hắn dùng hai chữ 'Cá khô' để hình dung sư phụ, không khỏi quá mức bất kính.
Nhưng dùng từ này ngay bây giờ, đúng là hình tượng vô cùng sinh động.
Mà Lý Trường Thọ một mực chờ đợi, sư tổ tìm được chuyển thế thân của sư bá, như vậy sư phụ mình... Muốn thay đổi cũng không khó, nhảy mấy lần vẫn là có khả năng.
Trên mây.
Linh Nga dùng giọng êm tai hỏi: "Sư huynh, làm sao vậy?"
"Đang suy nghĩ việc của sư phụ, " Lý Trường Thọ nhỏ giọng nói, Linh Nga cũng lộ ra mấy phần buồn phiền.
Hai sư huynh muội bọn họ, mặc dù một người quá thận trọng, người kia việc nhỏ cũng không ổn, nhưng sống rất tốt. Bọn họ đều thật lòng cảm kích đối với sư phụ của mình.
Việc yêu hận, khúc mắt của Tề Nguyên lão đạo....
Khởi đầu bằng ân oán ngàn năm, chuyện cũ ít người biết được.
Mặc dù việc【 đạo cơ của sư phụ bị hủy 】, kẻ cầm đầu đã bị Lý Trường Thọ tự tay tiêu diệt; đồng thời tại trước khi chết còn để cho đối phương được niếm thử cảm giác đạo cơ bị lôi kiếp phá hủy.
Nhưng việc ác mà đối phương gây ra, không cách nào bù đắp hoàn toàn.
Sư phụ Tề Nguyên lão đạo của bọn họ, tại trước thiên kiếp chỉ có thể hóa thành Trọc Tiên;
Lý Trường Thọ vì tương trợ sư phụ, bị ép liên lụy vào một loạt nhân quả;
Sư bá Hoàn Giang Vũ càng vì chuyện này mà chết thảm ở Bắc Câu Lô Châu, cũng may tàn hồn được chân linh che chở, đi Địa phủ đầu thai luân hồi chuyển thế.
Lần thứ nhất khi tiểu sư tổ về núi, Lý Trường Thọ không đành lòng thấy tinh thần sư phụ ngày càng sa sút, nên nhờ sư tổ đi Địa phủ, tìm tung tích chuyển thế của sư bá, còn âm thầm nhắc nhở tiểu sư tổ.
Giang Lâm Nhi vừa tu thành Thiên Tiên không lâu, tất nhiên không muốn thấy Đại đồ đệ của mình chết thảm như vậy;
Lâm Giang tán nhân nàng là ai?
Trên đường lăn lộn nhiều năm như vậy, ai còn không biết nàng cùng hung cực, phi!
Ai còn không biết nàng làm việc dứt khoát gọn ràng, bằng hữu có khắp hàng ngàn tiểu thế giới!
Thế là, Giang Lâm Nhi thông qua mấy vị bằng hữu của mình, không ngừng đi lại ở Địa phủ, tạo mối quan hệ;
Trải qua bao trắc trở, lúc này cũng coi như tra được tung tích của Hoàn Giang Vũ.
Chuyển thế của Hoàn Giang Vũ hiện giờ, là một cây linh thụ.
Cái gọi là linh thụ, là do cây cối có linh căn sinh ra linh thể, cùng loại với cỏ cây tinh quái, tuy có linh trí nhưng không hoàn toàn đầy đủ. Nó sống ở nơi sinh cơ nồng đậm, ít ai lui tới, thân thể bình thường đều không quá quý giá, chỉ chứa nhiều sinh cơ.
Hơn nữa, nàng còn một ít thọ nguyên chưa tới lúc hao hết sinh cơ...
Ban đầu, Giang Lâm Nhi đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện sau này.
Giang Lâm Nhi đã tốn không ít bảo vật và linh thạch, tại nha môn âm ty mua chuộc một vị nha lại. Để chuẩn bị khi Hoàn Giang Vũ chuyển thế lần nữa, sẽ an bài nàng vào nhân đạo được sinh ra ở một gia đình giàu sang không cần lo chuyện cơm áo gạo tiền;
Tiểu nha lại âm ty kia sẽ lưu cho Giang Lâm Nhi tin tức, để nàng dễ dàng đi tìm.
Loại việc này các tiểu nha lại, quan nhỏ ở âm ty Địa phủ hay thường làm. Một đám điều có nghiệp vụ thuần thục, làm việc đáng tin cậy, nếu việc không thành, sẽ trả lại toàn bộ chỗ tốt!
Ở thời đại này, âm ty Địa phủ còn có chút hỗn loạn, loại 'Việc tư' thế này thật ra mới là nghề chính của những tiểu âm ty...
Lý Trường Thọ cưỡi mây bay ở độ cao, không thấp cũng không quá cao, duy trì tốc độ không nhanh không chậm. Trong lòng hắn đang nghĩ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể kinh động đến cả Chưởng môn.
Chuyển thế...
【 chuyển thế xong, có còn là một người? 】
Lý Trường Thọ hiểu, việc chuyển thế này thật ra rất khó để nói rõ hoàn toàn.
Ai cũng phải đi trên cầu Nại Hà một lần, ký ức trước kia không thể giữ lại;
Đến lúc đó giọng nói và dáng điệu của họ, đã không giống như trong ký ức của chúng ta.
Đó đã là một người khác.
Nhưng Giang Lâm Nhi một lòng, muốn làm chút gì đó vì Hoàn Giang Vũ.
Bản thân Giang Lâm Nhi là sư phụ, năm đó vì đi tìm cơ duyên của bản thân mà ra ngoài xông xáo. Hai cái đồ nhi bởi vì không có ai che chở, không mai gặp phải kiếp nạn, đây vốn là một phần trách nhiệm của nàng.
Hơn nữa, chỉ cần tìm được chuyển thế của Hoàn Giang Vũ, nói cho Tề Nguyên biết chân tướng năm đó, thì dù lão chỉ ở xa nhìn một chút, cũng có thể cởi bỏ hơn phân nửa khúc mắc ở trong lòng...
Về phần sư tổ và sư phụ có đi can thiệp chuyện chuyển thế của sư bá Hoàn Giang Vũ không, thì lúc trước Lý Trường Thọ cũng đã cân nhắc cẩn thận rồi...
Đạo thừa của Nhân giáo theo hướng thanh tĩnh vô vi, nói chung sẽ không can thiệp quá nhiều.
Điều mà Lý Trường Thọ không rõ là...
Đáng lẽ việc quan hệ đến sự tình luân hồi của Hoàn Giang Vũ, đã được Giang Lâm Nhi đã an bài vô cùng thỏa đáng. Thậm chí nàng còn cho thêm rất nhiều linh thạch và bảo tài, cố ý đổi mấy môn công pháp âm tu, đưa cho tiểu âm ty và nha lại.
Nhưng không nghĩ tới, bất ngờ biến cố lại lan tràn...
Vài ngày trước, có hai người bạn tốt tới đây tìm Giang Lâm Nhi.
Hai vị ban tốt của Giang Lâm Nhi đang muốn đi Địa phủ 'Làm việc', bởi vậy đã có ước định trước với nàng. Bọn họ sẵn đường tới Độ Tiên môn hỏi Giang Lâm Nhi có muốn cùng đi tới Địa phủ một chuyến hay không.
Lúc ấy Giang Lâm Nhi... À, thân thể không khỏe.
Nàng đành nhờ hai vị bạn tốt thay mình đưa đến chút lễ vật, cho tên nha lại cần nhờ vả kia, đôngg thời hỏi dùm tình hình chuyển thế của Đại đồ đệ lúc này và tuổi thọ còn lại bao nhiêu.
Hai vị bạn tốt của Giang Lâm Nhi cũng rất tận tâm tận lực, bọn họ đi Địa phủ, sai người điều tra một cái, nhưng tiểu nha lại kia cho kết quả lại là...
Chân thân do Hoàn Giang Vũ chuyển thế lại...
Tra không được.
...
Phía trước Vong Tình cư.
Lý Trường Thọ và Linh Nga cưỡi mây đến bên vách đá gần lầu các, ở ngoài cửa làm đạo vái chào.
Dâij đệ tử Tửu Y Y của Vong Tình thượng nhân lập tức ra nghênh đón, dẫn hai người đi vào.
Trong sảnh chính, vẻ mặt của mọi người đều lộ vẻ u sầu.
Hư Không chưởng môn Quý Vô Ưu của Độ Tiên môn mặc một thân trường bào màu xanh gấm, đang ngồi ở chủ vị;
Vong Tình thượng nhân và Giang Lâm Nhi, đều là toàn thân áo trắng, váy trắng, ngồi trên hai cái ghế phía bên trái.
Giờ phút này, vánh mắt của Giang Lâm Nhi đỏ bừng, mím chặt môi, nhưng nàng vẫn kiên trì không tỏ ra yếu đuối.
Linh thụ vốn nhỏ yếu, lại được xem như một vị dược tài, có thật nhiều đan dược đều là lấy sinh cơ tinh khiết ẩn chứa trong linh thụ làm vật dẫn.
Chân thân của Hoàn Giang Vũ tìm không thấy tung tích, chủ yếu là do hai loại khả năng...
Hoặc là bị người luyện làm dược thảo, hoặc chính là nơi sinh tồn gặp không may đụng phải kiếp nạn gì, làm nàng hồn phi phách tán.
Giang Lâm Nhi vừa nghĩ đến đây, giờ phút này nội tâm như muốn hỏng mất.
Nàng chỉ hận chính mình không có bản lĩnh, lúc trước tra không được tung tích chuyển thế của linh thụ...
Lúc Lý Trường Thọ vào lầu các;
Hai mắt của Chưởng môn Quý Vô Ưu sáng ngời, trong lòng Giang Lâm Nhi có chút tuyệt vọng dường như cũng nhiều hơn mấy phần hi vọng.
Ngay cả Vong Tình thượng nhân, cũng nhìn Lý Trường Thọ bằng ánh mắt hiền lành mà trưởng bối hay đối với vãn bối.
Lý Trường Thọ mang theo Linh Nga đi về phía trước làm lễ, bái kiến Chưởng môn và Vong Tình thượng nhân, sư tổ nhà mình.
Quý Vô Ưu hơi híp mắt, nhẹ gật đầu, nghiêm mặt nói: "Trường Thọ, đến rồi ư."
"Đệ tử đến rồi..."
"Ừm, không có gì, trước xử trí sự việc của Tiểu Quỳnh phong các ngươi, " Quý Vô Ưu nói, "Ta chỉ định tới thăm Vong Tình, chưa từng nghĩ vừa vặn đụng phải việc này."
Chưởng môn sao lại...
Như là đang cố gắng giải thích việc gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT