Dịch: Thiên Hạ Đệ Nhị

Biên: Ăn Mày Dĩ Vãng

Nếu có thể kịp thời tìm thấy sơ hở của đối phương, có lẽ cũng không cần dùng đến một phần năm…

Lý Trường Thọ thở nhẹ một cái, tiên lực trong cơ thể lưu chuyển, từng tia đạo vận nhẹ nhàng xoay xung quanh người hắn.

Tự tại vô vi, thanh dật tự nhiên.

Nước biển xung quanh hắn dường như đột nhiên biến mất, trường bào nhẹ nhàng phấp phới, dây buộc tóc trên đầu thoáng tung bay.

Hắn vừa muốn cất bước, bỗng quay đầu lại hỏi:

"Đại pháp sư, đệ tử có thể mượn danh hào của ngài dùng một lúc được không?"

"Được." Huyền Đô Đại pháp sư cười cười: "Ngươi cứ tuỳ ý."

Lý Trường Thọ không dám chậm trễ, liền vái chào cảm ơn.

Bên kia, ba đạo khốn trận cỡ nhỏ Càn Khôn Gia Toả vì không đủ linh lực nên sắp bị gã Kim Tiên kia đột phá. Hắn cũng không nghĩ sẽ dùng ba đạo nhân giấy bản mới tự bạo, vì chế tạo bản mới này rất tốn kém, nếu như bị hủy mất thì sẽ rất đau lòng.

Thân hình hắn khẽ động, liền hoá thành một dòng nước biến mất không thấy gì nữa.

Huyền Đô Đại pháp sư tuỳ ý vung tay về phía sau, trong hư không liền xuất hiện một chiếc ghế, lão vén vạt áo lên ngồi xuống chờ xem kịch vui.

Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung tháp, do Hồng Hoang Huyền Hoàng mẫu khí ngưng tụ thành bảo tháp, bị Tam Thanh Lão Tử đoạt được.

Lúc Lão Tử thành thánh, bởi vì chỉ có một mình lão đạt được cơ duyên mà công đức Thiên Đạo cấp cho Nhân giáo thực sự quá nhiều, Lão Tử không muốn bị nhiễm công đức nhân quả, cho nên đại bộ phận công đức đều rót vào bảo tháp.

Nếu cầm tháp này trong tay liền đứng ở thế bất bại, nó quả thật cùng một cấp độ với "Khai Thiên tam kiện" chí bảo – Bàn Cổ phiên, Âm Dương đồ, Đông Hoàng chung.

Có hư ảnh Huyền Hoàng Linh Lung tháp hộ thân, Huyền Đô Đại pháp sư hoàn toàn không lo lắng an nguy của Lý Trường Thọ, cũng không sợ bản thân vì nhất thời chủ quan mà mất đi tên tiểu sư đệ hiểu biết rất nhiều kiến thức này.

Mặc dù được pháp bảo "khoá máu", nhưng Lý Trường Thọ vẫn không lơ là cảnh giác. Bởi vì trong lời nói của Đại pháp sư, điều kiện tiên quyết là không gặp Đại La Kim Tiên có Tiên thiên linh bảo.

Mặc dù có Đại pháp sư bên cạnh nhưng nếu gặp phải Huyết Văn hung thú, kẻ mà【hôn một cái Thập Nhị Công Đức Kim Liên liền có thể lấy được tam phẩm 】 đột nhiên làm loạn, chính mình đối phó bằng cách nào đây? Cho nên trong lúc Lý Trường Thọ lao về hướng Ngao Ất, trong lòng liền nghĩ ra mấy biện pháp, cố gắng tốc chiến tốc thắng.

Bước đầu tiên: Phô trương thanh thế, bày ra nghi trận, cố lộ điểm yếu, lấy thật loạn giả.

Lý Trường Thọ phân tâm khống chế bốn đạo nhân giấy, bản thể nhanh chóng lao tới trước người Ngao Ất. Hắn thoáng quay đầu liếc nhìn Ngao Ất đang bị bà lão đạo nhân giấy ấn chặt xuống, âm thanh bình tĩnh truyền đi khắp nơi:

"Bần đạo Huyền Đô Tiểu pháp sư, phụng mệnh lệnh của bệ hạ, đặt biệt tới trợ giúp Nhị thái tử điện hạ.

Yêu ma phương nào, còn không nhanh chóng bó tay chịu trói!"

Huyền, Huyền Đô… Tiểu pháp sư?

Đại pháp sư trốn ở trong chỗ tối xem kịch cười nghiêng cười ngả, thiếu chút nữa đã ngã ngửa về sau.

Mà tên cao thủ Hải tộc Nguỵ Kim tiên cảnh đang hừng hực khí thế lao tới, bỗng nhiên dừng lại, dùng ánh mắt tràn đầy kinh nghi dò xét trên dưới cả người Lý Trường Thọ. Gã phá Chướng nhãn pháp, phá Hóa hình thuật, cuối cùng nhìn thấy chỉ là khuôn mặt của một nam nhân trung niên.

Đúng lúc đó, trên người Lý Trường Thọ tuôn ra một cỗ đạo vận, khí tức có chút kinh người nhưng trong nháy mắt liền biến mất không thấy.

Thiên Tiên cảnh? Còn là sơ kỳ?

Ngao Ất thấy thực đôi bên khác biệt như vậy, vội nói:

"Đạo hữu, xin hãy cùng ta rút lui trước đã".

Lý Trường Thọ cười nhạt, không thèm để ý tới y, tiếp tục hướng về phía trước, mở miệng nói:

"Tứ hộ pháp, hãy mau chóng lui lại."

Lúc này, bà lão kia cùng với ba đạo nhân giấy vừa dùng trận pháp cỡ nhỏ ngăn trở tên cao thủ Kim tiên đồng thời hướng về Lý Trường Thọ hành lễ nói "Vâng" một tiếng rồi lập tức thi triển thủy độn, hướng về hai phía khác nhau, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.

Giờ phút này, tên Nguỵ Kim tiên cũng phản ứng lại, cặp mắt nhìn thẳng vào Lý Trường Thọ, uy áp Kim tiên bao phủ toàn thân hắn. Uy áp của gã vốn không gây ra ảnh hưởng gì đối với Lý Trường Thọ, tuy nhiên một khi đã vạch ra kế hoạch, nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì hắn sẽ thực hiện kế hoạch đến cùng.

Cảm nhận khí tức bị áp chế, hắn hơi nhíu mày, thể hiện ra Thiên Tiên cảnh sơ kỳ.

Ngao Ất trong lòng lo lắng. Mà lúc này, Lý Trường Thọ đem hai tấm phù lục màu vàng dán lên trên hai cánh tay.

"Tiên Dũng phù": Khi kích hoạt sẽ đem tiên lực toàn thân đánh ra một kích tuyệt cường, uy lực rất lớn.

Không chỉ vậy, Lý Trường Thọ còn âm thầm giữ lại mấy con đạo nhân giấy chữ "Tuyệt"(*) chưa dùng tới.

*Tuyệt: Tuyệt kỹ chi ý.

Tên Nguỵ Kim Tiên cười lạnh một tiếng:

"Chỉ là Thiên Tiên cảnh, muốn chết sao."

"Ha ha, yêu nghiệt vô tri."

Lý Trường Thọ ngửa đầu cười to, vung tay đẩy Ngao Ất xuống phía dưới, tiên thức âm thầm mở ra cấm chế độc đan Tâm Hỏa Thiêu. Tay trái ném ra một nắm bột trắng, miệng hét to:

"Nhất Khí! Hóa Tam Trọc!".

"Bồng" một tiếng quanh người Lý Trường Thọ tràn đầy sương trắng. Màn sương vừa ra đã ngăn cách toàn bộ tiên thức dò xét của những người đang quan chiến. Trong chớp mắt, bốn đạo thân ảnh đi ra từ trong sương trắng, cùng thi triển Chướng nhãn pháp, diện mạo đều bình thường, tu vi đều là Thiên Tiên sơ kỳ, trên tay từng người đều cầm một cái trận bàn cỡ nhỏ.

Trong sân, Đại pháp sư đưa tay lên che mắt, thật là không nhìn nổi nữa mà.

"Huyền Đô Tiểu pháp sư, Nhất Khí Hóa Tam Trọc...

Đây là một nhân tài, tài đồng của Nhân giáo a.

Thần thông Cắt Giấy Thành Người sắp bị tiểu gia hỏa này biến hoá tới bến luôn rồi."

Giờ phút này, Ngao Ất cực kì chấn kinh... Nghe nói thần thông Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Thái Thanh thánh nhân chính là thần thông mạnh nhất trên đời. Nếu Thánh Nhân lão gia trực tiếp phân ra ba cái phân thân thánh nhân thì hoành hành Hồng Hoang vô địch thủ không phải việc khó.

"Nhất Khí Hóa Tam Trọc này nhất định là bí pháp của Nhân giáo."

Nhưng kinh ngạc nhất chính là tên cao thủ Hải tộc Nguỵ Kim tiên. Gã trợn mắt nhìn bốn đạo thân ảnh của Lý Trường Thọ, trong lòng xuất hiện từng đợt nghi hoặc. Nhưng tâm niệm của gã bị huyết muỗi ảnh hưởng, sẽ không vì chút kinh nghi mà lùi về sau.

Huống chi Lý Trường Thọ cũng không chờ gã hành động, bốn đạo thân ảnh đã cùng nhau xông tới.

Bước thứ hai: Biến giả thành thật, trước chiếm tiên cơ, mê hoặc tầm mắt, tìm sơ hở địch.

"Cố lộng huyền hư, bản tướng há lại sợ ngươi."

Chẳng biết tại sao trong lòng gã phản loạn bỗng xuất hiện ý niệm phiền muộn. Tâm thần có chút không yên nhưng biểu hiện lại càng thêm hung ác, gã há miệng phun ra từng đạo hồng quang ngưng tụ thành mũi tên, tạo thành từng trận mưa tên hướng về phía bốn đạo thân ảnh bắn tới.

Lý Trường Thọ mỉm cười, đạo nhân giấy ngoài cùng bên trái ném ra trận bàn trong tay, từ trận bàn bay ra mấy chục đạo lưu quang nháy mắt đã biến thành một tòa trận pháp phòng hộ ngăn cản toàn bộ mũi tên bay đến.

Ba đạo thân ảnh khác cũng ném ra trận bàn trong tay hóa thành ba trận pháp cỡ nhỏ. Tuy là trận pháp cỡ nhỏ nhưng vấn đề chỉ là tiên linh lực không đủ để duy trì lâu dài, nếu đột nhiên bộc phát vẫn có sáu thành uy lực của đại trận nguyên bản.

Đạo thứ nhất là khốn trận, Càn Khôn Gia Tỏa, khóa chặt càn khôn.

Đạo thứ hai là sát trận, Vạn Kiếm Diệt Hồn, linh lực trận pháp hóa thành kiếm khí đầy trời, ngưng tụ ra một thanh đại kiếm hướng về phía trước chém xuống.

Đạo thứ ba là độc trận, Quỳ Thủy Âm Lôi, dưới chân tên Ngụy Kim tiên bỗng xuất hiện một vũng hắc thủy.

Gã không ngờ thế công của Lý Trường Thọ lại hung mãnh như thế, càn khôn xung quanh bị phong tỏa nhất thời làm gã không thể né tránh. Tất nhiên gã sẽ không ngồi chờ chết nhưng vì sao cần phải né tránh.

Chỉ là Thiên Tiên thôi!

Tên Nguỵ Kim tiên tế ra ba viên bảo châu, trực tiếp hướng về phía trước đánh tới, trên người xuất hiện một cỗ huyết quang, đem hắc thủy dưới chân nhẹ nhàng ngăn cản. Bảo châu gào thét bay ra, đem đại kiếm phía trước đánh nát bấy, nhất thời cho thấy uy lực của Kim Tiên cảnh không hề tầm thường.

Lý Trường Thọ vẫn không chút hoang mang. Bốn đạo thân ảnh từng người lấy ra một cây bút vẽ, thân hình ở trong nước biển không chút trở ngại rất nhanh đã đứng ở bốn phương vị khác nhau, trông giống như là Tứ Tượng trận pháp.

Bốn đạo thân ảnh đồng thời nâng bút vẽ ra bốn con hắc long. Trong nháy mắt tứ long đều sống lại lao tới tên Nguỵ Kim tiên.

Ngay sau đó, bốn cây họa bút lại tiếp tục vẽ ra từng câu kinh văn ngưng tụ thành các loại binh khí, trăm loại phi cầm, từ bốn phương tám hướng liên tục không ngừng lao tới tên Hải tộc Nguỵ Kim Tiên này.

Càn Khôn Gia Toả đại trận đột nhiên hao hết linh lực, tên Nguỵ Kim vui mừng, tiên lực toàn thân xuất ra, nhảy lên một cái né tránh hắc thuỷ, đụng nát hoạ long, lại bị đám phi cầm bao phủ trong nháy mắt.

Hả? Công kích này chỉ như muỗi đốt inox? Hơn nữa còn phát hiện có một phía công kích so với ba phía còn lại thì mạnh hơn nhiều. Có một người dùng hoạ bút là linh bảo, ba người còn là thượng đẳng tiên bảo.

Trong lòng gã hơi lo lắng, lập tức như bắt được sơ hở, giả vờ chống đỡ mấy đợt công kích, sau đó bỗng nhiên thân hình loé lên lao về phía người có công kích mạnh nhất.

Chính là lúc này!

Lý Trường Thọ sắc mặt có chút bối rối, khẽ quát:

"Lẽ nào ta lại sợ ngươi."

Linh bảo Phán Quan bút trong tay hắn nhanh như chớp viết xuống một chữ "Tật" thật lớn.

Đột nhiên, Lý Trường Thọ hành động vượt quá dự liệu của mọi người, hắn không lui về sau mà bất ngờ tiến về phía trước trực tiếp đụng vỡ chữ vừa viết, thân ảnh loé lên liền biến mất một cách quỷ dị. Khi xuất hiện lại đã ở phía sau gã Nguỵ Kim Tiên, khoảng cách không đủ hai thước.

Đây mới thực sự là "Tả Kinh Thành Pháp".

Lý Trường Thọ quay người vỗ một chưởng toàn lực vào lưng khiến tên Nguỵ Kim tiên hơi lảo đảo. Gần như đồng thời, ba đạo thân ảnh từng người đều viết xuống một chữ "Tật", cùng nhau đụng vào chữ, ngay lập tức xuất hiện xung quanh tên cao thủ Hải tộc.

Gã đã thấy qua trận chiến như này bao giờ đâu? Mặc dù tinh thần lo lắng nhưng nhờ có kinh nghiệm qua những trận hải chiến, gã phản ứng cũng không chậm, bộc phát ra một cỗ tiên lực cường hoành, ý muốn đem mấy người đẩy ra.

Nhưng ngay tại lúc này, không một dấu hiệu, xung quanh gã lại đột nhiên xuất hiện tình trạng càn khôn bị phong toả, mạnh mẽ cắt đứt cỗ tiên lực mạnh mẽ kia.

Bốn đạo thân ảnh xung quanh, hiển nhiên đều là đạo nhân giấy. Giờ phút này, những đạo nhân giấy này quả quyết phóng tới trước, mỗi người cho tên Nguỵ Kim tiên ăn một cái tát. Bốn cỗ tiên lực đồng nguyên lẫn nhau kết hợp biến thành từng sợi xiềng xích, đem gã Nguỵ Kim tiên trói như buộc bánh chưng…

Gã không thể cử động, biết đã trúng kế bèn ngẩng đầu nhìn lên.

Phía trên mặt biển trăm trượng, Lý Trường Thọ lăng không mà đứng, tay ném ra từng cái trận bàn lớn nhỏ.

Khốn trận, sát trận, khốn trận, sát trận, sát trận…

Giờ khắc này đã có mấy chục cái trận pháp cỡ nhỏ bị Lý Trường Thọ ném ra. Mặc dù hiệu quả không được tốt lắm nhưng nhiều như vậy cũng cảm thấy đau lòng a…

Lưu quang lập lòe khắp nơi không ngừng, phong toả càn khôn cứ biến mất rồi lại xuất hiện. Tên Nguỵ Kim tiên ở dưới, chỉ có thể giận dữ mà nhìn, một thân tu vi không có cách nào thi triển.

Bốn đạo nhân giấy toàn thân tiên lực vận chuyển, há miệng phun ra một cỗ Tam Muội Chân Viêm, trong nháy mắt đã bao phủ khắp người gã Kim tiên, gã giãy dụa không ngừng, bị đốt đến không còn hình người.

Phía trên công kích liên tiếp không ngừng, phía dưới Chân Viêm càng đốt càng mãnh liệt. Chốc lát, gã đã không còn khí tức, bị đốt cháy đen như một đoạn cây khô, nằm ở đó không nhúc nhích. Còn bốn đạo nhân giấy đã bị chân viêm bản thân đốt cháy thành tro bụi, tiên lực dư thừa đều hoá thành Tam Muội Chân Viêm…

Trên không trung, Lý Trường Thọ phất tay áo, hơi lắc đầu, đang muốn cất bước rời đi.

Bỗng nhiên biến cố phát sinh!

Từ trong đoạn cây khô kia bay ra một đạo huyết quang, là một thanh phi đao huyết nhận, lấy xu thế sét đánh xuất hiện dưới chân Lý Trường Thọ, trực tiếp đem "Lý Trường Thọ" chém thành hai nửa. Đoạn cây khô lay động nhẹ nhàng, chậm rãi đứng lên, khí tức dần dần khôi phục, vết thương khắp người đang nhanh chóng khép lại, giữa ngực có một đoá huyết liên đang không ngừng dao động…

"Ha ha, ha ha ha ha…"

Tên Hải tộc Nguỵ Kim tiên ngửa đầu cười to, trong giọng cười tràn đầy trào phúng, vui mừng, hưng phấn của người chiến thắng. Nhưng vừa cười được một nửa, âm thanh liền im bặt.

Chỉ thấy ở trên mặt biển, thân ảnh vừa bị chém hoá thành hai trang giấy, ở bên trong tiên quang nhẹ nhàng phiêu đãng.

Phốc… Một tiếng nhỏ vang lên, một cây sáo ngọc từ sau lưng tên cao thủ Hải tộc đâm vào, nhẹ nhàng xuyên qua đoá huyêt liên kia.

Ở sau sáo ngọc, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện, bên trong tay áo có kim quang chớp động, hai tờ Tiên Dũng phù đã được kích hoạt, tiên lực Thiên Tiên cảnh hậu kỳ nương theo sáo ngọc mà bộc phát.

Huyết liên trực tiếp bị nổ nát bấy, thân hình không đầy đủ của gã Nguỵ Kim Tiên lảo đảo muốn ngã, một cỗ độc vụ đã bao bọc nguyên thần đang bị thương nặng của hắn lại.

Chất lượng chưa đủ thì lấy số lượng đến bù vào.

Lý Trường Thọ buông sáo ngọc ra, quyết đoán bỏ qua cái linh bảo này, thừa dịp Tiên Dũng phù còn sử dụng được, tiên lực trong cơ thể chuyển hoá thành Tam Muội Chân Viêm. Ánh lửa bùng lên dữ dội, đem nguyên thần cùng thân thể tàn phế của gã nuốt hết.

Một gã Nguỵ Kim tiên, coi như Kim tiên cảnh, sau khi hoá thành tro cũng không thấy khác biệt so với Thiên Tiên, Chân Tiên.

Trên đại thành của Hải tộc, từng đạo tiên thức nhìn thấy một màn này, cho dù có là Kim tiên cảnh của Hải tộc hay cao thủ Long tộc thì đáy lòng đều có chút phát lạnh…Không biết như thế nào, trong lòng bọn họ bắt đầu có chút bực bội khó hiểu, đủ loại hình ảnh mạc danh kỳ diệu liền xuất hiện.

"Chỉ là tên phản đồ, mà cũng dám dương oai trước mặt Huyền Đô Tiểu pháp sư ta! Hôm nay có ta ở đây, đừng mong có ai có thể tổn thương được Ngao Ất điện hạ."

Lý Trường Thọ hừ một tiếng, giả bộ nói:

"Tứ hộ pháp ở đâu? Còn không qua đây xử lý tàn hồn."

Nói xong, thân hình hắn thi triển thuỷ độn, hoá thành một dòng nước, biến mất không thấy đâu nữa. Vừa vặn bốn đạo nhân giấy cũng đã quay lại, công việc thu thập tro cốt này là đạo nhân giấy Thiên Tiên cảnh "tự mình" ra tay, coi như tôn trọng Kim Tiên một chút.

Bà lão cầm áo quan, ông lão cầm mõ, nữ tử trẻ tuổi cầm Nhiếp hồn linh, thanh niên anh tuấn lấy ra một chiếc kèn là pháp khí…

Trong âm thanh du dương bi ai đó, bản thể của Lý Trường Thọ đã chạy về đến trong sân cùng Đại pháp sư.

Kim Tiên thật sự không dễ giết a…

Năm mươi sáu chiếc trận cơ trận pháp cỡ nhỏ, bốn đạo nhân giấy chữ "Tuyệt", một đạo nhân giấy chữ "Thần", hai lá "Tiên Dũng phù", ba kiện thượng phẩm tiên bảo loại bút, mười hai viên Nguyên Thần độc đan phẩm chất cao nhất mà hiện tại hắn có thể luyện chế.

Ách, hình như không chỉ có vậy…

Còn có hai viên linh đan "Tâm Hoả Thiêu" không biết có phải công nghệ luyện chế có vấn đề hay không mà đã vỡ nát...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play