Họp bàn và nhắc nhở chúng đệ tử trước thời hạn mười hai năm...
Cố ý sao?
Chưởng môn và mấy vị trưởng lão này cố ý đặt bẫy hắn sao?
Lý Trường Thọ nằm ngẫm nghĩ lại sự việc... Người đầu tiên tiếp nhận thông tin Tam giáo khởi nguyên đại hội là Chưởng môn Vô Ưu đạo nhân. Theo như hắn bí mật quan sát, mấy ngày trước có một thanh 【 Xuyên Vân linh kiếm 】phá không bay đến, sau đó Chưởng môn liền triệu tập các vị trưởng lão đến nghị sự.
Bời vì vẫn cần phải theo dõi Tiên Lâm phong, cho nên hắn cũng tiện thể...giám sát môn phái từ trên xuống dưới. Nhưng hắn sử dụng Phong Ngữ chú là bị động dò xét, nên chỉ có thể nghe được thông tin về ngày Bách Phàm điện triệu tập đệ tử thương nghị...
Dù cho phán đoán thế nào đi nữa, đây không phải là tập trung bàn bạc "trước khi xuất phát" hay sao?
Dù cho suy luận kỹ càng hơn thế nữa, một khi đã triệu tập đệ tử răn dạy trước khi xuất phát, tối đa thời gian diễn ra cũng không thể vượt quá hai ba năm mới đúng chứ?
Việc triệu tập đệ tử, không phải chỉ đơn giản là nhắc nhở môn quy, nghiêm minh chỉnh đốn đệ tử đừng đi làm mấy việc mất mặt hay sao...
Căn dặn trước tận mười hai năm, không sợ đám đệ tử quên hết sao?
Như lần trước đi Long cung đại hội, triệu tập để tử trước thời hạn có bao lâu???
Lần này sao lại như thế!
"Thôi!"
Lý Trường Thọ à, nghe lão Ăn Mày Dĩ Vãng một lần đi, nghìn tính vạn tính, khó tính lòng người sâu cạn!
Mặc dù biết, Độ tiên môn chỉ miễn cường có tư cách tham gia, cho nên Chưởng môn cùng các trường lão rất coi trọng Tam giáo khởi nguyên đại hội, nhưng hắn không thể ngờ tới, bọn họ lại coi trọng đến mức độ như vậy!!!
Lòng Thọ giận sôi, tâm hồn heo hắt!
Lý Trường Thọ nằm trên giường cỏ, gạt bỏ tâm trạng, chậm rãi tĩnh lặng, bắt đầu tiếp tục tìm kiếm đối sách.
Lần này phát sinh sự việc ngoài ý muốn, cũng chỉ là thất bại nho nhỏ thôi, đâu có thể cứ thế thuận buồm xuôi gió, trực tiếp tiên lên Đại La Kim Tiên cơ chứ?
Linh Nga đứng ở bên cạnh bấm môi bấm lợi, tựa hồ muốn cắn nát bờ môi đỏ mộng xinh xắn, chỉ chờ Tửu Ô và Hữu Cầm Huyễn Nhã rời đi...liền lấy tay che miệng bật cười...
Lý Trường Thọ im lặng ngắm nhìn nàng, Linh Nga lập tức thu liễm, biểu lộ dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, ánh mắt long lanh tràn đầy yêu mến cùng thương cảm, thấp giọng nói:
"Sư Huynh...người làm muội đau lòng á."
Giọng điệu lạnh lùng điềm tĩnh, Lý Trường Thọ căn dặn:"Đi tu hành đi, ta đang dự định thay đổi đối sách, đổi người bị bệnh nằm bất động là muội đây!"
"Quấy rầy rồi!
Cáo từ!
Có việc thì gọi muội!"
Linh Nga liến thoáng vái chào, che miệng cười trộm, lướt nhanh như gió về nhà cỏ của mình.
Để được một lần thấy sư huynh mình phải chịu thiệt cũng quá khó khăn, nàng vô cùng khoái trí hưởng thụ!
Đã diễn thì phải diễn đến cùng, Lý Trường Thọ cũng thành thành thật thật nằm trên giường ba năm mới trở về đan phòng, tập trung nghiên cứu thân ngoại hoá thân thần thông.
Tam giáo khởi nguyên đại hội lần này chắc không quá nguy hiểm. Dù sao đến đây cũng có rất nhiều đại lão của Đạo môn tụ tập, mà mâu thuẫn chỉ ở Tiệt giáo và Xiển giáo, Nhân giáo cũng không có liên quan lắm.
Độ Tiên môn của hắn lần này đi chắc cũng chẳng ai quan tâm để ý đâu…
Mặc dù vậy lần hội tụ mười hai năm tới là toàn bộ Hồng Hoang thiên địa nhân quả hội tụ, chỉ cần tuỳ tiện đụng phải đại lão là sẽ dẫn đến hàng loạt sự kiện tiếp diễn, bản thân bây giờ đã bám được đùi to, không nên để cho các cao thủ khác nhìn thấy mình vẫn hơn.
Hắn hiện tại đã nằm trong đường dây của Huyền Đô đại pháp sư, lại mang trong mình nhiệm vụ do Thái Thanh thánh nhân giao cho, nên việc quan trọng là cần duy trì an ổn "Thanh tĩnh vô vi, vô sự phát sinh" thì tiền đồ chắc chắn sẽ vững vàng!
Lần đại hội này, tam giáo chắc sẽ có cao thủ đến dự, đoán chắc Xiển giáo cũng phải có mấy vị trong Thập Nhị Kim Tiên đến, Tiệt giáo thì không thể thiếu mấy vị nội môn, ngoại môn đại đệ tử được rồi.
Mục đích của đại hội là hoá giả mâu thuẫn giữa tam giáo, để đạo môn càng ngày càng hưng thịnh. Cái mục đích này mang lại nhân quả quá to lớn, dĩ nhiên Lý Trường Thọ muốn tránh càng xa càng tốt. Thậm chí, nếu có thể loạn ngôn không sợ Thánh Nhân trách phạt, hắn còn dám nói rằng Thánh Nhân cũng suy đoán không bằng hắn!
【Tam giáo khởi nguyên đại hội lần này chỉ nhằm khơi lại chuyện cũ, nhắc lại những ký ức ngọt ngào của tam giáo, để giảm nhiệt mâu thuẫn giữa các bên, phân định ranh giới cho Tiệt giáo và Xiển giáo, từng bên chiếm giữ khu vực riêng, cũng như truyền đạo không xâm phạm xung đột lẫn nhau.
Sau đó nhất định tam giáo sẽ càng phát triển, gây uy hiếp đến sự ổn định của thiên địa. Điều này sẽ khiến Thiên Đạo lão gia bày ra vô lượng sát kiếp...
Như vậy không phải Phong Thần sẽ càng diễn ra sớm hơn sao?】
Trích lời Ăn Mày Dĩ Vãng - Bạch Ngọc Sách: [Nếu thời điểm Phong Thần diễn ra bị thay đổi, thì liệu kết quả Thiên Đình nắm phần thắng có còn đúng không? Liệu rằng sợi dây thừng Thọ nắm có bị nhầm đầu hay không? - Mời quý độc giả tới Bạch Ngọc Sách và tiếp tục theo dõi những chương truyện tiếp theo].
Lý Trường Thọ lúc này đã nắm được đầu dây thừng để sống sót qua Phong Thần đại kiếp rồi, nên cũng không muốn bị liên luỵ vào việc này. Hắn một mạch suy nghĩ cải tiến « Quy Tức Bình Khí Quyết » ba lần liên tiếp trong mấy năm nay cũng chỉ vì đảm bảo nguỵ trang vượt qua lần giả bệnh này...Ai ngờ...
Thôi, không nhắc chuyện này nữa. Từ giờ đến khi Tam giáo khởi nguyên đại hồi còn chín năm, bản thân phải nhanh chóng quyết định làm như nào?
Đi ư, không đi vẫn là hơn!
...
Trong ba năm giả bệnh nằm trên giường dưỡng thương, kỳ thật Lý Trường Thọ cũng không hề có nhàn rỗi.
Hắn điều động một phần giấy đạo nhân vội vàng đi chuẩn bị "căn cứ địa an toàn" ở bên ngoài, phòng trừ trường hợp phải chạy khỏi Độ Tiên môn.
Một phần khác được điều đi Nam Hai thay quân, sẵn sàng đối ứng các tình huống phát sinh từ Tây Phương giáo, Long tộc, cũng như Đông Mộc Công.
Tất nhiên chuyện tu hành cũng không thể lơ là, hắn dùng ba năm này nghiên cứu thân ngoại hoá thân thần thông...
【 Sử dụng pháp thuật do Huyền Đô đại pháp sư ban thưởng để hoàn thiện cắt giấy thành người thần thông】
Nói về chân chính thân ngoại hoá thân thần thông thì thực sự rất khó tu hành, thần thông này hoàn toàn khác biệt với phiên bản cải tiến Cắt giấy thành người của Lý Trường Thọ, không thể nào vơ đũa cả nắm được. Nhưng chỉ cần ngộ ra thêm một chút thân ngoại hoá thân thần thông thì cũng có thể khiến giấy đạo nhân có biến hoá lớn về chất lượng rồi!
Tuy nhiên cũng có một nguyên tắc mà hắn không bao giờ quên, nếu không sẽ lưu lại tai hoạ ngầm cho chính mình:
【 Muốn an toàn thì không thể để giấy đạo nhân có thể sinh ra nửa điểm ý thức riêng, nó chỉ được phép là một món pháp bảo mà thôi!】
Về vấn đề này, Lý Trường Thọ đã có ý tưởng dựa vào nhiều lần xem qua "bộ phim truyền hình kinh điển" - « Ta là con lừa trọc yếu đuối mang số mệnh đào hoa »
Trong đó có đoạn "Bạch cốt ba lần giả trang, thạch hầu tức quá dơ gậy đập chết!". Lúc ấy Bạch Cốt Tinh ba lần đóng giả nữ thôn dân, dùng yêu pháp lừa gạt con lừa trọc...mỗi lần Thạch ca đánh chết chỉ là cái xác không mà thôi.
Ý tưởng của Lý Trường Thọ chính là phát triển giấy đạo nhân theo cách như vậy -- giấy đạo nhân chỉ như là quần áo, bên trong có thể chứa đựng tâm thần của hắn, ý thức na di qua lại, chỉ có duy nhất một bản thể là chính mình.
Cũng bởi vì thế mà Lý Trường Thọ không trực tiếp tu hành thần thông thiên ngoại hoá thân, chỉ tập trung thời gian cho việc cải tiến Giấy đạo nhân. Sau ba năm giả bệnh thì Giấy đạo nhân cũng đã có bước tiến không nhỏ.
Ngồi trong đan phòng dưới mặt đất, Lý Trường Thọ nhẹ nhàng gõ tay lên mặt bàn, suy tư chuyện Tam giáo khởi nguyên đại hội. Hắn không biết nên đóng vai một tên đệ tử được truyền thừa xa xôi của Nhân giáo đi đến dự thính, hay trước khi đi cố ý gây ra chuyện để trốn tránh?
Tính đi tính lại, hắn vẫn cảm thấy việc môn phái triệu tập đệ tử sớm tận mười hai năm có gì đó bất thường, không lẽ cả môn phái cố ý nhằm vào hắn sao? Nếu quả như vậy thì phải tìm hiểu kỹ càng mới có thể quyết định được...
Biết đâu việc này lại liên quan đến Thánh Nhân lão gia tính toán an bài, tác động đến Độ Tiên môn...vậy chờ thêm bốn năm cho "thương thế hoàn toàn bình phục" rồi đi Bách Phàm điện thắp hương thi lễ với người, biết đâu người sẽ chỉ điểm cho mình...
Thế là, một buổi chiều của bốn năm sau đó...
"Hôm nay thời tiết cũng không tệ!"
Lý Trường Thọ đang ung dung cưỡi mây chậm rãi bay từ Đan Đỉnh phong trở về, nhìn qua linh thú quyển thì phát hiện Linh Nga cùng tiểu sư thúc đang lén lút... dòm ngó xem con linh thú nào bị bệnh hay tự đâm đầu vào gốc cây chết không...
Lần này đi đại hội, Linh Nga không phải đi nhưng sư thúc cũng là một Chân Tiên trưởng lão có tư chất cao nên cũng không thể tránh khỏi. Bên trong môn phái, đâu đâu cũng đầy không khí khẩn trương, nếu so với lần thi đấu môn phải trước đây thì phải hơn hẳn nhiều lần. Thời gian chỉ còn lại ba bốn năm, nhóm người Độ Tiên môn đi tham dự cũng chuẩn bị đến lúc lên đường rồi.
Hôm nay là ngày mà Lý Trường Thọ "Khỏi bệnh, hắn cố ý đi đến Đan Đỉnh phong đầu tiên, thăm trưởng lão Vạn Lâm Quân cô độc, cùng người nói chuyện mấy canh giờ, cùng nhau đi tản bộ, sau đó mới trở về Tiểu Quỳnh phong, vừa đi vừa trầm ngâm, dơ hay tay lên nhìn, trong lòng thầm nghĩ:
"Vạn trưởng lão cũng không nhìn ra..."
Lý Trường Thọ lượn qua Tiểu Quỳnh phong rồi chạy tiếp qua Phá Thiên phong đi vào Đạo Tạng điện... Tại đây, hắn bái phỏng Kỳ Linh trưởng lão, cảm tạ trưởng lão lần trước đến thăm bệnh cho hắn, rồi tiếp tục mặt dày bắt chuyện với trưởng lão thêm một lúc.
Sau nửa canh giờ, hắn từ Đạo Tạng điện chạy về Tiểu Quỳnh phong, khoé miệng tươi cười...cuối cùng cũng có thể khẳng định được --- Kỳ Linh trưởng lão cũng không thể phát hiện Giấy đạo nhân phiên bản mới!
"Thần thông của Đại sư huynh cho quả thật rất lợi hại!"
Lý Trường Thọ tiêu tốn nửa năm khổ công nghiên cứu, giấy đạo nhân của hắn bây giờ đã có thể mang theo khí tức của "người sống", ngoài ra còn có thêm khả năng nguỵ trang tu vi bốn tầng - Thiển, Thấp, Trung, Cao, có thể tuỳ cơ ứng biến mà hiển lộ ra tu vi phù hợp. Hơn thế nữa, giấy đạo nhân thế hệ mới này còn có thể đạt tới tu vi Thiên Tiên cảnh sơ giai.
Kết hợp với khả năng nhất tâm đa dụng của mình, hắn có thể điểu khiển ba bốn đạo nhân giấy Thiên Tiên cảnh cùng một lúc, cùng nhau phối hợp chiến đấu.
Từ đây Lý Trường Thọ bắt đầu xây dựng 【 tiểu đội người giấy tinh anh 】, đem những người giấy Thiên Tiên cảnh phối hợp, tấn công, phòng thù, hạ độc, tấn công thần hồn...như thế có thể dễ dàng chém giết không ít những tên Thiên Tiên cảnh lợi hại...
Tất nhiên, ra tay luôn phải nhanh gọn và nắm chắc phần thắng mới làm.
Những đạo nhân giấy này vẫn còn điểm thiếu hụt mà hắn chưa có cách nào bù đắp được, đó là "tiên lực không thể tự động hồi phục giống như người sống". Hơn nữa, việc chế tạo người giấy này cũng tốn kém hơn rất nhiều, như là hao phí nguyên liệu gấp ba lần, tiêu hoa nhiều linh thú bảo huyết, dẫn đến cần nhiều nguyên thần chi lực để điều khiển.
Chế tạo giấy đạo nhân kiểu mới hao tốn như vậy, nếu gặp trường hợp phải tự bạo thì thật là đau lòng. Nhưng nhớ đến lợi ích từ tình huống tự bạo lần trước, hắn nhất định vẫn phải thiết kế cấm chế tự bạo cho những hoá thân này.
Lý Trường Thọ trở về Tiểu Quỳnh phong được nửa ngày thì lại lần nữa đi đến Phá Thiên phong, lần này là đi bái phỏng Thánh Nhân lão gia, dĩ nhiên phải dùng chân thân để đi rồi.
Vẫn theo thói cũ, hắn dâng ba cây "cao hương" trước bức hoạ, thấp giọng nói:
"Đệ tử lần này đi về phía đông Trung Thần Châu, lòng đầy nghi hoặc, không biết mình có thể đảm đương được nhiệm vụ hay không?"
Mấy vị trưởng lão Bách Phàm điện cũng nghe thấy lời nói thầm của Lý Trường Thọ, từng người đồng thời gật đầu cười, tăng thêm một chút thiện cảm đối với hắn.
Bức hoạ Thánh Nhân không có động tĩnh gì, cũng không có xuất hiện đạo vận nào cả. Nhưng trong lòng Lý Trường Thọ đột nhiên xuất hiện cảm ngộ lạ lẫm, từ từ ngưng tụ thành tám chữ, dần dần xuất hiện trong đầu hắn, xong lại nhanh chóng tiêu tán như chưa từng tồn tại vậy.
【 tĩnh 】, 【 tâm 】, 【 vô 】, 【 vi 】
【 thủy 】, 【 nhất 】, 【 ổn 】, 【 chung 】
Đây là...
Thánh Nhân chỉ điểm!
Đại lão không những thấy mình thuận mắt, lúc này còn thân thiết hơn chút, tự thân chỉ điểm cho mình!
Lý Trường Thọ lập tức phấn chấn tinh thần, trong lòng đã có quyết đoán về việc tham gia "Tam giáo khởi nguyên đại hội", sau khi dập đầu ba cái liền đứng dậy ra về.
Cùng lúc đó, dưới gốc cây bên trong hậu viện Đâu Suất cung, Huyền Đô đại pháp sư nháy mắt mấy cái, ánh mắt hiền lành.
"Lão sư có thể thông qua đại đạo truyền cảm ngộ cho người khác...
Biện pháp này thật hữu dụng!"
...
Trung Thần Châu, một trong số ít Nhân giáo đạo thừa tông môn, Tiêu Dao tiên tông...
Tại một ngọn núi đông đúc người ở, bên trong hộ sơn đại trận...
Một lão đạo Thiên tiên cảnh, đang cầm phất trần trên tay, lướt tới "Thạch ốc" của ái đồ mình...
Khi vừa đến gần thạch ốc, vị này liền cảm thấy run cầm cập, trong vô thức liền khởi động mấy tầng tiên lực bảo hộ xung quanh mình.
Ngẫm nghĩ thêm một chút, lão đạo lấy ra một chiếc hộ tâm kính, dán ngay tại ngực mình, lại lấy thêm một giáp trụ lóng lánh tiên quang rồi mặc vào.
Sau khi võ trang đầy đủ, cẩn thận tỉ mỉ, nhẹ nhàng đẩy cửa thạch ốc, trong miệng hô lớn:
"Linh Lỵ a, vi sư tới báo cho ngươi một sự kiện."
Hô ——
Bên trong truyền đến tiếng gió vun vút, một thân ảnh vạm vỡ mặc thiết giáp, tay không ngừng quơ quơ trường côn. Cây trường côn này nặng đến ba ngàn cân, được chế tạo từ Thổ Huyền linh thiết, tại trong tay Linh Lỵ lại chỉ nhẹ nhàng như một chiếc côn gỗ.
Lần này lão đạo phải dùng tiên linh lực hô lớn:
"Linh Lỵ a, sư phụ đến báo cho người một sự kiện!"
Lúc này thân ảnh to lớn kia mới quay đầu lại, hiện ra trước mắt lão là một khôn mặt thiếu nữ đáng yêu. Nàng nhìn thấy sư phụ mình liền mừng rỡ:
"A..., sư phụ! Người đến thăm đệ tử á!"
Lời còn chưa dứt, vì quá vui mừng kích động mà nàng tuột tay, cây trường côn kia bay thẳng đến trước mặt lão đạo... Trong nháy mắt, mặt mày của lão đạo trở nên tái mét...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT