*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người nghe nói không có hồi âm cũng không ôm mấy hi vọng, xung quanh đây có thể có bao nhiêu người? Zombie dưới lầu càng lúc càng nhiều rồi.

“Hay chúng ta trượt sang tòa đối diện từ chỗ này?” Có người đề nghị.

Nhưng cũng có người lập tức phản đối: “Thứ trên lầu biết bay, vừa rồi nó bay từ bên kia sang đây, sau đó leo một chốc đã lên tới nóc.”

Nếu trong lúc trượt qua thứ kia đột liên lao xuống hoặc có gì trục trặc họ sẽ rơi xuống, vừa đúng vào thi đàn, hình ảnh đẹp đến nỗi không dám nghĩ luôn.

“Mẹ nó, thừa dịp zombie ở dưới chưa nhiều thì hợp sức xông ra thôi!” Có người giận dữ.

Đề nghị này tuy không đáng tin nhưng giờ cũng chỉ còn cách đó, nếu không họ sẽ bị vây chết ở đây.

Nhưng… họ còn chưa hành động thì máy truyền tin bỗng kêu lên, có người nhận cuộc gọi đến, sau đó kích động hô: “Đội trưởng Diệp!”

Mọi người nhìn sang anh ta, anh ta cầm máy truyền tin liên tục gật đầu: “Đúng đúng, ở đây, tình huống của chúng tôi chính là thế đó!”

Anh ta thao thao bất tuyệt kể qua tình huống của họ một lượt, từ lúc họ phát hiện con zombie đến khi nó bắt đầu triệu hồi thi đàn như lên cơn điên, sau đó “vèo” phát bay lên tòa lầu chỗ họ, leo lên nóc nhà, cuối cùng còn nói: “Giờ con zombie đó ở đâu? Ài, các người ai biết nó đang ở đâu?”

Người này ban nãy không lên lầu, không rõ tình huống trên đó, những người có mặt trên lầu vội kể cho anh ta, anh ta lại truyền tin vào trong máy.

Những người khác nhìn nhau, có người nghi hoặc hỏi: “Anh ta đang nói chuyện với… vị kia?”

“Tôi nhớ hình như là người của Đại đội Chính Dương, có thể kêu anh ta gọi cho đội trưởng Diệp, cũng chỉ có vị đó thôi.”

“Dạ, vâng.” Người thuộc Đại đội Chính Dương liên tục nói: “Đúng ạ, đang có người đề nghị thừa lúc thi đàn còn chưa quá đông sẽ lao ra. Được, vâng, dạ.” Anh ta cúp máy, khi đối mặt với mọi người, anh ta bảo: “Đội trưởng Diệp đang ở gần chúng ta, anh ấy muốn đến đây, anh ấy nhờ tôi hỏi mọi người định chuẩn bị phá vòng vây thế nào, lựa chọn ai dẫn đầu, sau khi chọn ra anh ấy sẽ nói chuyện với người đó xem có thể đưa ra phương án nào không, nội ứng ngoại hợp.”

Việc này đã nhắc nhở mọi người, đúng, làm sao để phá vây? Họ không thể năm bè bảy mảng, phải tập trung lực lượng, mà như thế thì nhất định phải chọn ra một người ra lệnh.

Mọi người nhìn nhau, phần lớn bọn họ vì nhiều người sức lớn nên mới cùng nhau tụ tập, không phải quá quen, thậm chí còn có người hoàn toàn chẳng biết nhau, kêu họ chọn ra một thủ lĩnh cũng không phải chuyện dễ, tình hình đang cấp bách.

Thấy mọi người như thế, người của Đại đội Chính Dương lộ ra vẻ mặt như dự liệu, anh ta vô cùng tự hào nói: “Đội trưởng chúng ta còn bảo, nếu mọi người chưa chọn được người chỉ huy thì đừng vội nóng nảy, ổn định, đừng di chuyển xem tình huống phát triển thế nào, vì đội trưởng chúng ta nói là...” Anh ta tạm dừng một lúc, gương mặt toát ra vẻ kính nể, có người sốt ruột giục: “Anh ấy nói gì?”

Người nọ nói: “Anh ấy nói trong lầu không thể nhìn rõ tình huống bên ngoài nên anh ấy sẽ cẩn thận quan sát từ bên ngoài, tìm ra điểm yếu của thi đàn sau đó chúng ta hành động sẽ có lợi hơn. Mục tiêu của anh ấy là con zombie quỷ dị, mọi người có thể chờ, nếu anh ấy giết được nó thì tình huống sẽ chuyển biến tốt đẹp.

“Cho nên, nếu không có chuyện gì làm hãy giúp anh ấy chú ý hướng đi của con zombie kỳ lạ, đừng để nó chạy mất.”

Mọi người: “…” Bọn họ chỉ nghĩ phá vây, người ta đã nghĩ làm sao để giết con đầu sỏ, giải quyết gốc rễ của vấn đề, không hổ là sự quyết đoán của lãnh tụ. Nhưng vấn đề là, Diệp Tiêu có phải đối thủ của con zombie kia không? Có thể giết được nó chăng?

Chính lúc này, bọn họ lại nghe thấy trên lầu truyền ra tiếng rít, hơn nữa càng chói tai hơn, sức xuyên thấu cũng mạnh hơn, hiển nhiên con zombie kia đã phẫn nộ rồi.

Nói thật, nếu không tiêu diệt nó thì lúc họ phá vây, đột phá một hướng nó lại chỉ huy một hướng khác vây họ lại? Đó thật sự là chìm trong thi đàn, lên trời không được xuống đất chẳng xong.

Cho nên muốn sống thì phải giết con zombie đó trước.

Người đàn ông trung niên rất có uy tín nói: “Zombie còn trên mái nhà, chúng ta phân tán ra, quan sát bốn phía qua cửa sổ, nếu phát hiện nó rời khỏi mái nhà thì lên tiếng nhắc nhở.”

Bên kia, đang

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play