......
"Vụt vụt!"
Ngay khi bàn tay Migi kịp thời giật thanh bản lề, kích hoạt trận cấm chế mẫn diệt chi quang tiêu hủy đi thân thể Đế Vương vong linh Khufu; đột ngột có hai tiếng gió rít bất thường nhanh chóng xẹt qua sau lưng hắn.
Migi theo bản năng rút tay lại, lông tơ dựng đứng thất kinh, năng lực cảm giác vô cùng nhạy cảm giúp cho hắn nắm bắt được vị trí thanh âm phát ra trong nháy mắt, vội vàng nghiêng người né đi.
Vào lúc đó ánh mắt Migi chỉ kịp nhìn thấy một thanh nhiệt năng dữ dội như Thương Dương Thái Kiếm lướt cắt qua mặt, nhanh như chớp, mang theo nồng hậu vô cùng quang mang.
Thương Dương Thái Kiếm đâm vỡ bản lề trận pháp cấm chế, đồng thời ghim vào hạch tâm cổ lão lực lượng trong gian phòng mật thất, có thể nhìn thấy mật thất toàn bộ ánh sáng lúc này dao động mãnh liệt, gợn sóng quang mang bát phương tứ hướng đều bị dẫn tụ về mũi kiếm cắm sâu vào trung ương; giống như là mặt trời treo dưới chân Khufu vậy.
Ánh sáng cuồn cuộn dội từ dưới chân Khufu xuyên thẳng lên trời cao, nhìn thấy Khufu thoát chết trong gang tấc, nhưng đổi lại tiếp tục rên rỉ thống khổ, bị quang sóng trùng kích lên cơ thể hắc ám già nua; mà dường như cả gian phòng cũng bị hào quang chói chang kia làm cho chấn động kịch liệt.
Quá kinh hãi, Migi lập tức quay đầu lại, buông thả ý niệm của mình lên tới mức lớn nhất khóa chặt bóng đen kia, thứ này dĩ nhiên ở ngay sau lưng mình tự nãy đến giờ mà hắn còn không cách nào nhận ra được.
“Sà sà sà ~~~~~~~~~~~”
Một luồng khí tức cửu u không có nửa điểm nhiệt độ bỗng nhiên lan tràn ra bốn phía, bao phủ toàn bộ ngục giam.
Hắc ám dần dần bị ánh sáng xua tan, ngay khi sương mù giá lạnh cũng tản mát đi vài phần, Mạc Phàm từ từ trong bóng tối đi ra, khuôn mặt hắn chập chờn dưới quang huy chiếu rọi hừng hực; thân thể bên dưới lộ ra từng điểm ma mị ẩn hiện mờ mờ ảo ảo giữa dạ đàm.
“Mạc... Mạc huynh đệ?!” Migi ngốc trệ, từ ngốc trệ đến bàng hoàng, hoàn toàn mất đi vẻ mặt độc ác vốn có.
Nhìn thấy Mạc Phàm xuất hiện, trong lòng hắn không khỏi nhảy lên một trận hoảng hốt, hoảng hốt không chỉ là bởi vì sợ hãi Mạc Phàm, mà trên hết chính là có cảm giác linh hồn bản thân giống như đang bị một đôi tà đồng gắt gao khóa cứng vậy, là loại mẫn cảm đối với tử vong đang tiến tới gần.
“Đại thánh tể”. Mạc Phàm gật đầu khách khí.
Gương mặt của hắn bất đồng với chất giọng của hắn, giọng điệu hắn lúc này phải nói là cực kỳ chua ngoa, tựa như vắt chanh trực tiếp vào cuống họng người nghe, cảm giác sởn cả gai ốc.
“Chúng ta không hẹn mà gặp lại nha, càng không nghĩ tới có thể gặp được ngươi ở một nơi trang nghiêm cùng trịnh trọng đến vậy”.
Thái độ của Migi đối với Khufu trước đó trong nháy mắt tiêu biến không còn lại tí tẹo nào. Làm thành viên cấp cao trong Ngạn Thánh Giáo, Migi có năng lực dự cảm rất mạnh, đại khái đủ để ý thức được người ở trước mắt mình không phải xuất hiện với bất cứ ý đồ lương thiện hay thành giao hiệp nghị cái gì cả, hắn đã xuất hiện ở đây, khẳng định vẫn chỉ có sát tâm kinh thế hãi tục.
Mặt khác, thực lực giữa hai người liền có khoảng cách không hề nhỏ, dù sao người ta cũng là Thánh Nguyên Pháp Vương, là cái mục tiêu hàng đầu cần thanh trừng của Ngạn Thánh Giáo; lại không phải một cái hạng mục nho nhỏ như Migi có thể đối kháng trực diện được.
Trái tim Migi đập loạn xạ, thế nhưng tình huống càng nguy hiểm thì kinh nghiệm bản thân càng mách bảo cho hắn biết phải cố gắng giữ vững tỉnh táo.
Lẩm nhẩm ở trong thế giới tinh thần, chú ngữ niệm lên, Migi không do dự hiến tế đôi mắt, sử dụng một loại tà thuật được Đọa Thánh Vương ban tặng, đó là triệu hồi yểm báo giác quan.
Truyện Ngôn TìnhMà Mạc Phàm căn bản không thèm để ý tới Migi làm cái gì, chỉ nhàn nhạt đề ra một cái nghi vấn trong lòng:
“Nói một chút đi, thân phận ngươi trong Ngạn Thánh Giáo là gì? Nhìn theo phạm vi hoạt động của ngươi, có thể Kuran Yurri đều không biết ngươi, nhưng ngươi tùy tùy tiện tiện cũng có thể biết kế hoạch của nàng; đây nói rõ ngươi có cấp bậc so với nàng càng cao. Ngươi là Tuệ Tri Thần sao?”
Kiếp trước dù thế nào William hay Jasper đều không nhắc về Migi, để cho Mạc Phàm tin tưởng rằng Migi nhất định là chính đạo Thiên Quốc Đại Thánh Tể, đại nghĩa diệt thân, bị Ngạn Thánh Giáo Kuran Yurri đặt bẫy. Nếu bây giờ cân nhắc suy tính, rất có khả năng thân phận Migi so với đám người William, Jasper càng cao hơn.
Đại thánh tể Migi ngược lại chăm chú quan sát nhất cử nhất động của Mạc Phàm, Migi biết rõ ràng nếu bản thân mở miệng phủ định rằng chính mình hoàn toàn không phải thân phận Tuệ Tri Thần thì tên ác ma này nhất định sẽ giết ngay không chút do dự. Nhưng coi như là hắn thực sự mang thân phận Tuệ Tri Thần đi nữa, Mạc Phàm cũng tuyệt đối không lưu đường sống cho hắn. Dưới tình huống trước sau gì cũng phải chết, Migi dứt khoát thả ra chú niệm, quan sát hướng trái hay phải bỏ chạy sẽ tốt hơn.
Mất một lúc, không có nổi một âm thanh phản hồi.
Mạc Phàm nhàn nhạt lộ ra nụ cười quỷ dị: “Hiểu rồi, quả nhiên ta đoán không sai”.
Hỏi là một chuyện, đặt ra giả thuyết về lai lịch đối phương là một chuyện, nhưng Mạc Phàm cơ hồ đều nắm trên chín mươi lăm phần trăm tin chắc rằng Migi không thể nào là Tuệ Tri Thần cái nhân vật truyền kỳ kia được.
Có thể hắn là Ngạn Thánh Giáo cấp cao nhân viên, nhưng chắc chắn khó có thể đảm nhiệm cái danh tự Tuệ Tri Thần ba chữ nặng như ngàn cân này.
Lucifer là một con người tôn sùng cẩn thận, có lẽ bởi vì quá khứ của bản thân, Lucifer trong mắt Mạc Phàm thậm chí được xếp vào loại cẩn thận đến mức cực đoan. Nếu Tuệ Tri Thần là đầu não của Ngạn Thánh Giáo, là cánh tay đắc lực nhất của Lucifer, vậy không lý nào đều nhu nhược cùng hành động sơ sẩy như vậy.
Theo như tiểu Kuran Yurri miêu tả, Tuệ Tri Thần trước giờ vốn am hiểu đùa bỡn âm mưu quỷ kế, hẳn là một kiếp trước kia Mạc Phàm đều không cách nào thoát khỏi hắn quỷ kế, đến Vạn Yêu Thần Tọa cũng bị nắm bắt trù tính.
Nhưng mà hiện tại bước xuống hầm ngục này giải quyết Khufu thì tư tưởng tính toán từng bước chi ly của hắn lại không có đất thể hiện, nếu không muốn nói là có chút đi ngược lại yếu tố cẩn thận. Chẳng lẽ Tuệ Tri Thần ngu ngốc đến mức không nghĩ rằng sau giải đấu, Mạc Phàm cũng sẽ lập tức tìm kiếm tung tích Khufu sao? Hay là hắn biết rồi nhưng vẫn muốn làm để đi đặt cược? Hay là... ngay từ đầu hắn đã đặt cược bằng một món hàng khác để đổi giá trị khác?
Trên thực tế, Mạc Phàm nghiêng về giả thuyết thứ ba nhất. Tuệ Tri Thần đã biết Mạc Phàm khẳng định sẽ xuất hiện ở đây. Nên xác suất rất cao Tuệ Tri Thần đã cho người của Ngạn Thánh Giáo, hoặc là Jasper, hoặc là William tiến vào hầm ngục Thiên Quốc trước đó rồi, cải trang thành một nhân vật nào đó thần bí, nói với bọn hắn vài câu sáo rỗng về đại nhân vật Tuệ Tri Thần nhất định sẽ ghé thăm tru diệt Minh Thần Khufu.
Mục đích, Mạc Phàm hiện tại không rõ ràng lắm, nhưng nếu có thể lừa được Mạc Phàm cái này Migi chính là Tuệ Tri Thần, như vậy cũng tính là một màn ve sầu lột xác thành công.
“Mạc hoàng chủ, thân phận của ngươi, không thích hợp giết ta”. Migi nuốt vào một ngụm nước bọt, mặc cho trái tim run rẩy lẩy bẩy bao nhiêu, cuối cùng vẫn là phun ra một câu này.
Nói xong, dĩ nhiên bỏ chạy.
“Hốc ~~~~~~~~~~”
Một luồng yểm báo cổ lão lực lượng từ hắc ám vị diện xâm nhập đến thân thể Migi. Ánh mắt hắn triệt để hóa thành màu đen, cặp mắt màu đen nhìn xuyên qua hắc ám tập trung vào lối thoát ra hầm ngục sau lưng Mạc Phàm.
......