“Sà sà sà sà ~~~~~~~~~~”
Tiễn mạc từng cơn sóng liên tiếp, khiến cho bầu trời kia màn đêm đồng thiếc nhiễu xuống tràng cảnh càng thêm tráng lệ.
Alexandria thành mặc dù thổ nhưỡng không tính là yếu, nền móng tương đối vững chắc, nhưng cái này cũng tiễn mang một chút nham chi bên trên lại cường hãn quá nhiều, núi, đất, gió, sa bụi đều tụ trung giai, cao giai ma pháp bên trong công kích, bắn loạn khắp nơi vào trăm vạn đại quân.
Những này mũi tên có lẽ không có sắc bén như nỏ tiễn thực thụ, nhưng chúng nó mang thổ nguyên tố thao túng, hình thành loại này sạt lỡ sụp đổ hiệu quả, lại đối với những cái kia có được tu vi ma pháp sư càng có uy hiếp.
Ngẩng đầu nhìn trời cao, trời cao như Đại Sơn sập đổ, những cái kia Liên Bang binh sĩ thấy cảnh này đều lộ ra vẻ hoảng sợ, phảng phất trong lòng của mỗi người đều dâng lên đồng dạng một nỗi nghi hoặc: nội gián, lại có như thế cường đại nội gián thổ hệ bên trong Liên Bang.
“Thiên Lan bất tử”, đứng ở cánh quân sau đăng ngọc tháp, chỉ huy Roger mặc trang phục Ả Rập tướng soái, mở miệng nói ra.
Thân thể hắn máu me đầm đìa, là huyết tương bắn vào của vô số binh sĩ Liên Bang.
Chung quanh địa phương vị đội trưởng Thiên Lan đang đứng, khắp nơi lổn nhổn hàng trăm thi thể người chết. Tựa hồ lẩn vào trong quân đội thời điểm, nói ra một câu này về sau, kẻ nào xấu số nghe được, Roger tuyệt đối không có để cho bọn hắn sống.
Mấy năm nay ẩn giấu rất sâu bên trong Tứ Bình phản quân, cứ việc ai nấy đều tin rằng trước khi Mạc Phàm tới, Roger chắc chắn là pháp sư mạnh mẽ nhất, nhưng hầu như không ai biết hắn tu vi là bao nhiêu cao.
Chỉ có bây giờ một trận chiến tập kích này triển ra, Roger nguyên bản chính là một vị thổ hệ bán cấm chú cực kỳ mạnh mẽ.
Tiễn thủ nham đồng lạc trôi trên bầu trời Alexandria thành, đây là tác phẩm của hắn.
Đông nghịt lít nhít một trăm vạn quân đội, một nửa Thiên Lan phiến quân đều đã trà trộn vào dòng người không thể đếm hết bên trong.
Dựa vào tiễn thủ phát động của chỉ huy Roger, đám người lập tức thành thạo diễn kĩ tập dợt, nhuần nhuyễn trên bàn tay thả ra không ngớt ma pháp đánh vào lung tung đại quân.
Kiếm Hiệp HayBọn hắn vừa đánh loạn xạ, vừa miệng la lớn tên chỉ huy của mình, là một cái đô đốc nào đó trong Liên Bang liên minh, tạo hiệu ứng kích động.
Trong lúc nhất thời bùng phát, một trăm vạn đại quân đều là muốn điên đến nơi rồi, bản thân chưa từng nghĩ tới tình huống không nói, liền liền là cả chỉ hủy tướng lĩnh, nguyên soái của bọn hắn cũng mắt tròn mắt dẹt, xưa nay càng chưa có tiền lệ như vậy.
Nói tiền lệ thì hơi quá, bọn hắn dĩ nhiên là một chuyến thảo phạt này mới lần đầu hợp tác sáu quốc gia thành cái siêu cường Liên Bang.
“Có nội phản, có nội phản, chúng ta làm sao bây giờ?”, đám đông hỗn loạn, trận pháp vỡ tung, rất nhiều binh sĩ bị đồng đội đánh trọng thương mà thét tỏ bỏ chạy khỏi hàng ngũ.
“Đánh, đánh lại”, một cái tiểu binh quan Thiên Lan phiến quân kích động nói ra.
“Biết ai phản gián mà đánh”, vị kia bị hỏa diễm đốt cháy cả tấm lưng, khuôn mặt điên cuồng phẫn nộ mắng to.
“Ai đánh chúng ta, kẻ đó là phản gián. Ai mặc đồ khác màu, kẻ đó là địch”, tiểu binh quan Thiên Lan phiến quân trên khuôn mặt diễn rất chân thực nói ra.
Đại quân đám đông người nghe được đoạn hội thoại này.
Trăm người nhìn ngàn người, ngàn người nhìn vạn người, vạn người nhìn chục vạn người, cuối cùng ai nấy đều giống nhau nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Sáu quốc gia Liên Bang, mỗi một cái quân phục đều không tương đồng, màu sắc rõ ràng khác biệt.
Ai mặc đồ khác màu là địch…
Này không phải mang ý nghĩa Liên Bang sáu quốc gia đều muốn tranh chấp rồi???.
“Đừng nghĩ nhiều, đánh a, nếu không sẽ chết”
Càng ngày càng nhiều diễn kỹ nghệ nhân mở miệng khích bác kích động, rất nhanh kéo theo lòng quân không còn ổn định lao vào mà chiến.
Dân quân trí tuệ không hẳn là ngu ngốc, nhưng tình huống đến xem, tính mạng chính mình đều nguy kịch, muốn không ngu ngốc bị người ta lừa liền không được.
Bọn hắn nếu thông minh, liền là nhân sinh không về làm lính tốt!!!.
“Bang Bang Bang Bang ~~~!”
Tiếng đài ma pháp oanh tạc phi thường to lớn nổ ra, một trăm vạn quân từ không có đại địch thì bây giờ đại địch của bọn hắn chính là một trăm vạn đại quân.
Nhân số là một cái mấu chốt, binh gia chiến kĩ, đông có khuyết điểm của đông.
Nhìn thấy lính lác của mình ẩu chiến bạo loạn, mấy cái đô đốc sáu quốc gia kém chút cắn lưỡi tự vẫn.
Rõ ràng là thiên thời địa lợi cùng quân số thuộc về bọn hắn, vậy mà làm sao ra nông nỗi này?
Bọn hắn nhìn lên đăng ngọc tháp cao, hướng về phía thái tử Dante với ánh mắt phẫn nộ lẫn cầu xin đối pháp. Muốn cứu vớt được cái này tình huống, cho dù khó thừa nhận cách mấy, bọn hắn cũng chỉ có thể tin tưởng mỗi một mình Dante làm được.
Chỉ là sắc mặt kia…
Cao cao đăng ngọc tháp, thái tử Dante biểu hiện con ngươi đồng dạng không còn thong dong bình tĩnh nữa rồi.
Hắn có thể đã sớm biết được kiểu gì kế hoạch bị phản gian, chỉ là có chút không phòng bị kịp, mà lại là cho dù có phòng bị kịp, dường như Dante cũng không có cao siêu dự ngôn đến mức có thể hóa giải một đòn này của Ai Cập đáp trả.
"Ha ha ha ha, ngươi được lắm, các ngươi được lắm. Lại xài thủ đoạn hèn bẩn thế này kế sách với ta, ha ha ha", thái tử Dante một tay che mặt, cười lớn cười lớn đến rung người như kẻ điên vậy.
Quãng trường trung ương chỗ, quân thủ Nole nhìn xem thần sắc không bình thường của thái tử Dante, thế là không tiếp tục do dự, đọc ra một câu thần chú mà Mạc Phàm trước đó dạy hắn.
"Đô đốc Duya Fed là bằng hữu của ta, làm gì có chuyện chúng ta đánh nhau đâu. Israel cùng Ai Cập vĩnh viễn là đồng minh. Liền liền đô đốc Sudan, Jordan không phải trước đó cùng ta thương thảo qua hay sao. Các ngươi thôi diễn kịch được rồi."
Không có Duya Fed ở đây, Israel người nhất thời vô pháp kiểm chứng.
Mấy vị đô đốc khác quốc gia cũng bấn người, ngây như ngỗng vậy, nhất là hai vị đô đốc Sudan cùng Jordan.
Hai người bọn hắn run sợ ánh mắt nhìn mấy kẻ còn lại đang hoài nghi hiệu trung của bọn hắn.
“Chúng ta…chúng ta …”
Làm tới cương vị đô đốc, không phải là trong đầu không có một chút trí tuệ hiểu chuyện.
Bây giờ giải thích làm sao bây giờ, nói ra hai chữ “vu khống” sẽ có người tin sao?
Quân trường binh sĩ có phản gián là rõ rành rành không thể phản bác, chiến thuật này của Nole đẩy bọn hắn vào một cái vô pháp chống cự rồi.
Quan trọng nhất chính là, dựa theo câu nói của Nole đến xem, tựa hồ còn một cái tầng lớp ý nghĩa. Đó là Nole sẽ sẵn sàng bao dung với bọn hắn, nếu bọn hắn đứng về phía Nole bây giờ, chân chính phản bội lại Liên Bang, nhiều ít sẽ được Ai Cập tha mạng, càng là bảo hộ, càng là không cần phải đứng trước quốc tế phán xét về sau.
Đây là một nước cờ lùi mà quân thủ Nole đã ép bọn hắn ký vào đấy!!!.
“Được, ta thừa nhận, chúng ta phe Ai Cập. Các vị bình tĩnh nghe ta nói, chúng ta không cần thiết phải 100 vạn đại quân chiến đấu đến cạn kiệt nhau nữa. Hết thảy là kế hoạch ác độc của Dante, giờ phút này hậu kỳ tàn cuộc, các vị xin hãy tỉnh táo một điểm”, rốt cuộc đô đốc Sudan, LeVis Tùng lật bàn nói.