“Biết sao hắn chậm chạp không xuất thủ không?”. Vĩ Linh Hoàng nhìn Mạc Phàm cái trán đang cau lại, ân cần hỏi.
Mạc Phàm ngay thẳng gật đầu.
Biết!
“Chờ đến thời điểm thế giới ma pháp cách trở mở ra. Hắn sẽ ly khai Nhật Minh Giáo, dồn toàn lực cản trở ta rút khỏi Siêu Duy Vị Diện”.
“Ừm,
chính xác. Triều Ca đồ vật ai cần kệ người đó. Dạ Du Thần vốn chẳng cần. Hắn nhiệm vụ, hết lần này đến lần khác là muốn trì hoãn ngươi ta trở
về. Chậm một khắc thôi, bố cục bàn cờ tổng thể sẽ thay đổi”. Đối ứng một bên, Vĩ Linh Hoàng nhu thuận đáp.
Triệu Mãn Duyên không nghĩ đến, Mục Bạch không nghĩ đến, thậm chí đến Lão Lãnh hay Tô Lộc đồng dạng
luôn luôn cảm thấy rất lấn cấn. Nhưng có thể Mạc Phàm lại rõ ràng, hắn
bây giờ cùng lúc xưa khác biệt, hắn kinh nghiệm cùng trí lực xa xa đã
cải biến, cũng không phải người thường như Linh Linh, Thiệu Trịnh có thể so sánh, đã sớm từ lâu phán đoán ra được ý đồ của Dạ Du Thần Huỳnh
Nguyên.
Sở dĩ Mạc Phàm ngược lại chậm chạp không có động tĩnh gì,
đó là bởi vì hắn chưa nghĩ ra đối sách làm thế nào có thể tập kích thủ
tiêu Dạ Du Thần trước đó.
Xác thực, không sai cánh tay đắc lực của Cổ Nguyệt Đế !!!
Có thể không phải Thiên Đạo Đế Hoàng Trường Hoàng Tuấn. Trương Hoàng Tuấn
trương giáo chủ bất quá giống Lê Minh, Hạ Băng, Sở Giang như thế, cao
cao tại thượng dòm ngó xuống nhân gian, thôi động bàn xoay thời đại, đắp gạch an bài chờ một cái kỷ nguyên mới từ nơi Thần Mẫu phát động.
Thế đạo bên dưới sóng gió rõ ràng cùng bọn hắn sẽ không có nhiều lắm quan
hệ, trật tự hay không trật tự, hỗn loạn hay không hỗn loạn, chỉ cần đừng đụng trúng chân bọn hắn, giữ đâu đó một cái ranh giới cuối cùng không
thể xâm phạm liền được.
Chẳng qua là lần này Dạ Du Thần muốn trực tiếp nhắm vào Sở Giang, đây không nghi ngờ là muốn lôi Thiên Đạo Đế
Hoàng vào cuộc, càng đến thời điểm Mạc Phàm muốn trở về thế giới ma
pháp, dẫn dất đến càng nhiều chiến tuyến va chạm, tự nhiên sẽ khiến Mạc
Phàm vấp phải tảng đá trách nhiệm ở lại.
Cổ Nguyệt Đế đúng khôn,
Dạ Du Thần là tay sai của nó, đồng dạng phải khôn. Không giống Thanh
Long như thế kế hoạch an bài ở Triệu Hoán Vị Diện. Đối Siêu Duy Vị Diện, Cổ Nguyệt Đế mặc kệ là ai chung cuộc chiến thắng. Nơi này có quá nhiều
cường địch tập hợp, lại thêm Mạc Phàm dạng này thần tốc phát triển, thực sự rất khó để chiến thắng. Cho nên hắn không cảm thấy đánh bại Mạc Phàm là một ý tưởng tốt. Ngược lại, phái đến Dạ Du Thần quấn quanh gọng kìm, buộc Mạc Phàm cùng đồng bạn về thế giới ma pháp chậm trễ.
Nhận
phúc lợi vị diện, nhận Thần Mẫu chiếu cố, Mạc Phàm trở thành Thiên Đạo
Đế Hoàng là nằm trong bọn nó tính toán. Dạ Du Thần minh bạch, cho nên
hắn mới biết rõ mọi đường đi của Mạc Phàm, biết rõ hắn chung quy phải
trả lễ. Quy cũ này là không thể sửa đổi nếu muốn rời đi khỏi Siêu Duy Vị Diện. Thiên Đạo Thần Mẫu đều sửa không được. Nếu không, nếu để Mạc Phàm miễn cưỡng rời đi, phần nhân quả kia của Mạc Phàm sẽ rơi xuống trúng
Siêu Duy Vị Diện thương linh sinh vật, thậm chí rơi trở về Thần Mẫu Gaia trên vai, nàng hiện tại có cái tịch mịch đi gánh vác.
Mặt khác,
quay trở lại vấn đề cũ, căn cứ nếu dẫn dắt Thiên Đạo Đế Hoàng vào cuộc,
Dạ Du Thần chắc chắn sẽ ly khai Nhật Minh Giáo ý chí, bởi vì Trương
Hoàng Tuấn tuyệt đối không có khả năng cho phép hắn khiêu khích Sở
Giang. Cuối cùng Dạ Du Thần ngay cả Nhật Minh Giáo cũng sẽ cho phản lại, đây là Mạc Phàm lập luận thuyết phục nhất trong suốt mấy năm qua, liền
liền Cao Kiệt, Lạc Nhạn đều nhìn không thấu.
Giáo chủ Trương Hoàng Tuấn cũng không có nuôi ong tay áo. Chẳng qua là, diễn kiếp trở thành
Thiên Đạo Đế Hoàng của hắn là bắt buộc phải diễn ra, Dạ Du Thần đóng vai trò quan trọng trong số đó để trao đổi.
Dạ Du Thần chắc chắn sẽ thoát ly khỏi Nhật Minh Giáo vào một thời điểm nào đó.
Song, nhận định nói Dạ Du Thần phản cũng không đúng, chẳng bằng nói, ly khai, ngươi ta hợp tác hợp đồng đã xong xuôi, đến cuối cùng không quan hệ,
sống chết mặc nó. Nó đã có chính mình quyền lực cùng giáo phái Dạ Du.
Dù sao đi nữa, Dạ Du Thần suốt thời gian qua làm rất tốt một cái công tác, đó là bành trường Nhật Minh Giáo đến cực hạn, vừa phát dương quang đại, cũng nhất nhất không phạm vào tối kỵ tổng khai chiến, thẳng thắng mà
nói, Hàn Hải Điện, Nhật Minh Giáo, Thanh Vũ Quốc đúng chưa từng có tổng
lực khai chiến, không mâu thuẫn đến Thiên Đạo ý chí, nói không chừng kể
cả khai chiến, Thiên Đạo đồng dạng chưa chắc đã quan tâm. Chỗ này thủ
đoạn rõ ràng vô cùng cao tay, là then chốt dẫn dắt của vấn đề.
Chỉ có sắp tới dẫn động công kích vào Triều Ca, đánh đến Sở Giang lãnh địa, đây mới là sa đọa cần diệt trừ.
Mạc Phàm không biết Trương Hoàng Tuấn nhận được Thiên Đạo Thần Mẫu ý chí là gì, có hay không lần sắp tới cũng sẽ xuất quân kéo vào, đứng về bên nào của cuộc chiến, nhưng hắn là mặc kệ.
Dạ Du Thần đã bước lại vào Đế Hoàng cảnh. Hắn hướng Sa Đọa.
Như chính mình vị này Xích Miện Thẩm Thần không thể đem cái u ác tính Hắc
Ám Vị Diện này cho xử tử, thật ngủ không ngon. Hắn rất có thể sẽ cho thế giới này mang đến một trận đáng sợ nhất hạo kiếp, đoán chừng có cùng
mình khả năng rời đi Siêu Duy Vị Diện làm lung lay.
Thần Mẫu đối Dạ Du Thần không vấn đề gì, bởi vì đây là nàng giành cho Mạc Phàm lịch luyện bước cuối cùng.
Nhiệm vụ này là của Mạc Phàm, là hắn Thần Ý Chí trọng trách. Ngay từ khi Mạc
Phàm đặt chân đến Siêu Duy Vị Diện, Thiên Cơ cùng Thần Mẫu đã xác định
Dạ Du Thần chính là cửa ải cuối cùng trong tuyến mệnh quỹ của hắn ở Siêu Duy.
“Đám người này, ngươi dự định xử trí như thế nào bọn hắn?” Mạc Phàm hỏi.
“Bọn hắn nếu là đến đây triều bái nghe thuyết giảng, hết thảy liền rất đơn
giản, chỉ cần đem bọn hắn toàn bộ diệt”. Vĩ Linh Hoàng nhàn nhạt nói
ra.
“A, có thể có người tốt đâu. Trong số kia bị dẫn dắt đệ tử
Điền gia, nhiều người trong số khả năng là nghe theo cấp trên đi tới
cống hiến. Bọn hắn kì thật cũng chỉ trẻ người non dạ, bị lợi dụng mà
không biết”. Mạc Phàm e dè nói ra.
Điền gia nội tình đông đảo,
nhưng không hẳn là toàn bộ người xấu. Thực ra xấu tốt ở giữa đúng là rất khó phân biệt, nhưng một khi không được dạy bảo đủ kiến thức, kết quả
cuối cùng sẽ là mù quan đi theo tà ác đại đạo.
“Ta hiểu rõ bọn hắn như thế, bởi vì lúc tuổi còn trẻ ta cũng là như thế. Những người như
thế có một cái nhược điểm trí mạng, bọn hắn không nhìn rõ máu me tràng
cảnh hiện thực, không biết thế cục chính mình đám đông hành vi là dễ bị
lừa nhất. Ngày xưa, khi ta chứng kiến càng nhiều người cùng nhau vì là
số ít người biểu dương chính nghĩa đặt ở cùng một chỗ, bọn hắn thực sự
tốt, nhưng kết quả hiện thực sau cùng chỉ rõ, tất cả đều là quân cờ, rồi mọi thứ chỉ là dùng niềm tin của chính mình đi đánh đổ niềm tin của
mình”.
Ở thế giới ma pháp, Mạc Phàm đã từng nhỏ bé như thế nào,
hiểu rõ ràng trắng đen phải trái như thế nào, hắn biết chứ. Biết, lộ ra, cho nên mới bị người khác lợi dụng. Cuối cùng về căn bản lại người chủ
nghĩa anh hùng trong sâu nội tâm của họ đều là nhu nhược, sở dĩ còn nhìn qua kiên quyết không rời, là bởi vì hắn chưa bao giờ gặp cực lớn thiên
nhiên bão táp liền hùng ưng đều muốn hoảng sợ không muốn bay đi.
Mạc Phàm ngày xưa có thoát kiếp nạn ngoạn mục, phá vỡ thế cực mà không bị
lừa, đó cũng là do sau lưng hắn, rất nhiều hắc màn nguyện ý gửi gắm hi
vọng cùng trao đổi. Trảm Không, Hoa Quân Thủ, đại nghị viên Thiệu Trịnh, quân bài Nhật Ánh...cả Linh Linh nữa, là những người này hết lần này
đến lần khác phá giải thế cục cho hắn, để hắn một thời tuổi trẻ có thể
lịch luyện phát triển mà không thành con tốt thí trong tay ai đó.
“Ừm, cho nên những này trẻ tuổi thanh thiếu niên có quan hệ với Điền gia đa
số là vô tội cừu non”. Vĩ Linh Hoàng nói đến đây lời nói, lại chậm rãi
giơ lên tay của mình tới.
Tay của nàng, thất đại nguyên tố tề tụ,
thứ nguyên chi pháp tề tụ, bạch kim màu sắc, có thể trong không khí đã từ từ nổi lên một khẩu Cơ Quan Chu Tước đại bác treo lơ lửng đỉnh đầu
nàng, Cơ Quan không lớn lắm, miệng Chu Tước là một cái nồng pháo thứ
nguyên đường kính một mét, nó chỉ hướng cái kia tráng lệ trong bóng tối
Ngọc Phủ, tựa hồ lên đạn cho nhắm.
“Chủ nghĩa anh hùng một khi trở nên quá nhiều, tập hợp thành bầy đàn đám đông, ngược lại sẽ phản tác
dụng. Nó không lỗi thời, nó chỉ là cần phải có cách tân đổi mới. Ngược
lại cổ hủ tin tưởng làm tốt có trời phù hộ, nha, trời không phù hộ kẻ
ngốc”. Nghe ra được, ngôn ngữ cùng ngữ điệu của Vĩ Linh Hoàng đột nhiên
toát ra một vẻ lạnh lẽo đến cực điểm, phút chốc tưởng chừng La Sát địa
ngục giáng lâm.
“Đổ xí ngầu kiểm chứng đi, ai có thể được trời độ
liền sống cứ sống, một phát ăn ngày. Còn không được thì cùng một chỗ đầu thai, làm gương cho nhân thế”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT