Mạc Phàm bắt đầu phản kháng, ăn miếng trả miếng cùng Bàn Côn Thiên Sứ Long. Bàn Côn Thiên Sứ Long đồng dạng quá mức hung hăng, cuồng dã đến cực điểm, bị thương thành ra cái dạng này vẫn có thể chiến tiếp.
Nếu như Mạc Phàm có Trùng Minh Tà Diễm liệt hỏa tái tạo thì Bàn Côn Thiên Sứ Long lại có long lân bao trùm toàn thân tựa như khải giáp đúc bằng kim loại, thân thể da thịt tràn đầy tính bạo tạc, càng có một Long Tâm sinh mệnh, bền bỉ dai dẳng nhất trong ức vạn thương linh.
Lấy Mạc Phàm và Tiểu Dạ làm chủ công cùng luân phiên thế chỗ nhào đánh, phía sau càng có những Lonna, Tô Lộc, Austin, Lãnh Liệp Vương giống như những vệ tinh xung quanh liên tục bào mòn Bàn Côn Thiên Sứ Long. Trong đêm đánh như đến thiên ngoại phi tinh rơi đầy trời.
“Ầm ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~~~~~ “
Ác ma và bộ hạ cùng Tổ Hoàng Chân Long giao tranh dữ dội đến tận cùng của Lãnh Hà đại địa.
Mặt đất run rẩy dữ dội, núi sông xa xa không tên nâng cao, rồi hạ thấp biến dị, thật giống như là đang trải qua muôn vàn lần động đất thai nghén lại thổ địa
Đi về hướng Đông Lãnh Hà Thung Lũng sẽ có một eo đường tiếp giáp mặt biển. Lúc này mặt biển bắt đầu nghiêm trọng rút đi, lộ ra một mảnh bãi biển lớn tràn đầy bùn cát, kéo rộng có mấy trăm km, nguyên bản một chút là có thể trông thấy biển màu lam phảng phất như bị sức mạnh khổng lồ gì đó rút đi, nước biển càng ngày càng xa.
Đồng bằng còn đang đứng thẳng, thật giống như cả khối đất bị cái gì đó lực hút cõng lên.
Mà loại rung động này càng ngày càng mãnh liệt, mãnh liệt đến kiến trúc rất nhiều quần tộc bắt đầu thẳng tắp rơi vào trong vết rách đại địa.
Cũng không phải là không ai muốn xen vào cuộc phân tranh này, nhưng kì thật, toàn bộ khu vực cận và kề cận trong phạm vị mấy chục vạn dặm quanh Lãnh Hà Thung Lũng chỉ có một chút trấn nhỏ và trạm dịch, trong trấn hầu như cũng không có quá nhiều người ở, thực lực đều phổ thông bình thương.
Ai có thể dám cùng sử thi cấp giao đấu đút một bàn tay vào đâu?
“Hống hống!!!!!!”
Bàn Côn Thiên Sứ Long bị rơi vào thế hạ phong tự nãy giờ, từ gốc rễ truyền thuyết thiên sứ 16 cánh, hiện tại rớt còn về chỉ có 6 đoạn long dực. Tuyệt đại đa số cánh là bị Vĩnh Dạ Ma Kiếm chặt đứt, thực lực suy giảm trên diện rộng, hiện nay gần như không còn cách lật ngược thế cờ.
Nhìn thấy được Bàn Côn Thiên Sứ Long bị kẻ địch tám phương tứ hướng vây đánh có chút bị bóp nghẹt thở dốc, đòn đánh của đối phương thì càng lúc càng thêm hung hiểm, điên cuồng đổ ập xuống người nó.
Vốn ban đầu là Bàn Côn Thiên Sứ Long chiếm cứ ưu thế sinh mệnh lực và tấn công, nhưng mà đối mặt hàng loạt công kích cũng lộ vẻ phản công không nổi, một lát sau hoàn toàn hết lần này đến lần khác chỉ có phòng ngự cùng chống đỡ.
Không thể để tình trạng này tiếp diễn, Bàn Côn Long đột nhiên cố gắng phá tan vòng vây, vỗ cánh bay lên bầu trời, cách mấy chục dặm gào một cái, cái kia một cái Vị Diện Long Nhãn đột nhiên bày ra vô địch chiếu quét lĩnh vực, nhất thời hóa thành dung nham màu cam lực xung kích tản ra cả vùng màn trời, long đồng bắn ra tiên quang dày đặc như cuồng phong mưa rào, một mực là cực nóng nhất, nhiệt độ cao nhất, lại mang vào ăn mòn lực lượng!!
Ngân dị ác ma Mạc Phàm đạp ra vô số u ảnh màu đen, ẩn thân vào trong những vân sơn biên giới liên miên kia. Tiên quang chiếu quét từ long nhãn dễ như ăn cháo quét vỡ những vân sơn này, càng thậm chí ăn mòn biên giới vân nhai chiến trường mở ra rất nhiều lỗ thủng.
Mỗi một nơi Long Nhãn cuốn qua cũng có thể đạt đến quy mô núi lửa sí cầu, cuốn lên khói đen nồng đậm chiu vào trong bầu trời nâu đỏ.
Một ít công kích tiên quang bắn dày đặc hơn thậm chí bào mòn đến hố ma trong mặt đất, tạo thành một cái lại một cái hỏa đầm màu cam, loang loang lổ lổ, vỡ tan không chịu nổi!
Mạc Phàm thay đổi quỹ đạo, dán vào mặt đất đại địa lồi lõm, khi thì trọng trạng Dạ Hoàng Kim Quân Long hóa thành một thớt ảnh Chân Long, bay nhanh trong tranh cát đồng nguyên bao la này, khi thì tinh quang lấp loé, nương theo rừng Bạch Ngân thuấn di, sợi tơ màu bạc phác họa ra hắn nhảy nhót quỹ tích không gian.
“Tiểu Dạ, che mắt nó”.
Vĩnh Dạ Ma Kiếm đem hắc ám buông xuống từ vị trí đỉnh đầu có Bàn Côn Long. Giữa không trung huy kiếm vẽ ra một đạo tà nguyệt chém tới Long Nhãn.
Mặc dù một chém này cũng không có khả năng để Bàn Côn Long triệt để mù lòa, nhưng một chém này lại hoàn toàn có thể để Bàn Côn Long cảm thấy bầu trời tuyệt đối sụp đổ, hư vô mịt mù tối đen không còn ánh sáng.
Mạc Phàm cười gằn, hắn thì chỉ chờ có thế.
“Ngươi chết đi cho ta!!” Phía sau Mạc Phàm có Lăng Tuyệt Phi Phong dài dòng, hắn càng như là một viên tinh cầu bùng cháy kịch liệt, lại một lần Huyết Hoa Quyền trực diện đấm vào trên ót của Bàn Côn Thiên Sứ Long cho đấm.
Đây đã là cái Huyết Hoa Quyền thứ tư rồi đấy!
Không một phản kháng, không một nhận biết, không một tư thế đỡ đòn, Bàn Côn Thiên Sứ Long bị Tiểu Dạ huy kiếm cho mất đi tầm mắt trong thời gian có hạn, không thể làm gì được.
Nghe oành một tiếng vỡ vụn, không khí nhiệt độ đạt đến tối khô nóng điểm, theo Mạc Phàm nắm đấm bá cuồng nhiên vung vẩy mà ra, cái kia phá tan đêm đen Hoa Thương to lớn quyền liền như là đang cùng ty Vị Diện Long Thần chống lại sức mạnh.
Tà diễm một lần lại một lần đem khắp nơi trên thiên địa ngọn lửa cho dẫn đốt, kịch liệt lạnh rung rung động.
Bàn Côn Thiên Sứ Long lưng dựa trời, sáu cánh mệt mỏi buông xuống, thân thể của nó trong nháy mắt này đã biến thành một pho tượng thuần bạc, chỉ có con mắt của nó vẫn là hiện ra ánh sáng không thể nhìn thẳng!
Một quyền này, triệt để ảnh hưởng đến long não, long não nở hoa diễm, bào rút vô hạn sinh mệnh lực của Bàn Côn Thiên Sứ Long.
Rắc rắc ~~~~~~~~~~!
Oanh Oanh Oanh Oanh!!
Vỡ long giác, nát long khôi, một quyền nện vào ót móp cả hộp sọ, Huyết Hoa rãi thảm, pháo hoa hoa lệ nổ bơm bốp trải dài từ đỉnh đầu xuống toàn bộ thân thể đến tận long vĩ.
Cả thân thể Bàn Côn Long đổ ập xuống đỉnh núi Lãnh Hà Thung Lũng, đồng thời đem đỉnh núi trung ương san phẳng một dạng.
Cuối cùng thất bại.
Lãnh Hà Yêu Chủ - Bàn Côn Thiên Sứ Long cuối cùng thất bại, tại thời khắc cuối cùng thất bại trong tay ác ma Mạc Phàm.
Mạc Phàm cẩn thận đáp xuống, tiến lại gần Bàn Côn Thiên Sứ Long.
Xung quanh hắn vạn dặm, Tiểu Dạ và Tô Lộc đã đem hắc ám buông xuống bao phủ, một con ruồi cũng không thể bất thanh động sắc rúc đầu vào.
Đây là Mạc Phàm vì chính mình an toàn chuẩn bị, miễn cho phát hiện một chút động tĩnh có kẻ thứ ba trở lại thừa nước đục thả câu.
Tiểu Dạ và Tô Lộc làm việc, Mạc Phàm nhưng là tuyệt đối tự tin.
Chưa kể xung quanh hắn còn có Bạch Ngân lĩnh vực. Quá đáng lám, vậy thì vẫn còn một ách chủ bài Bạch Dương Nhật Kiếm. Trừ phi là Đế Hoàng tới kiếm chuyện với hắn, còn lại những cái khác, Mạc Phàm không nhất định sẽ phải lo sợ không chạy được.
“Rống ~~~~~~~~~!”
Đang hấp hối, Bàn Côn Thiên Sứ Long vừa nhìn thấy Mạc Phàm đến gần liền liên tục gầm thét mấy tiếng bi thương.
Tâm lý như vậy cũng là dễ hiểu.
Đường đường thế gian này Tổ Hoàng Chân Long, ngăn ngắn mấy năm thời gian, trước đó nó bị Minh Nguyệt Thần Cơ đánh suy yếu từ nửa bước Đế Hoàng xuống tầm cấp thấp sử thi, sau đó lại bị Nhật Minh Tả Hữu Sứ của Nhật Minh Giáo bắt sống tra tấn qua. Việc bị nhốt vào lồng giam Địa Khung Bát Quái như động vật trong sở thú thế kia đối với cương vị một Chúa Tể như nó thì quá là vô cùng cảm giác vũ nhục.
Hiên tại thì Mạc Phàm lần nữa đổ dầu vào lửa, đánh cho nó sinh mệnh cạn kiệt không lếch nổi người, từng cái từng cái trong mơ cũng không nghĩ tới tai ương, kì thật để cho Bàn Côn Thiên Sứ Long bị đả kích tâm lý trầm trọng, sắp chết não, không thể chịu đựng nổi.
................
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT