Dương Thiên hài lòng với kết quả này, mặc dù ở bên trong cuộc đàm phán, hắn phải lâm thời thay đổi kế hoạch nhiều lần, định ra phương án mới chưa thể hoàn mĩ chau chuốt, nội dung cũng có một đống cạm bẫy giăng đầy, nhưng chung quy lại là đã đạt được mục đích.

Hơn nữa Dương Thiên cũng không hề lừa gạt Quân Thanh Uyên gì cả, mọi điều hắn nói ra đều có cơ sở rõ ràng. Mặc dù Dương Thiên không biết cụ thể những chuyện đang xảy ra là như thế nào, nhưng Quân Thanh Uyên đúng là không cần để ý đến thập đại gia tộc thật.

Mười đại gia tộc ẩn thế nhiều năm, chỉ âm thầm duy trì cần bằng của đại vực từ đó thu đến nguồn lợi lớn nhất có thể thôi. Chiến tranh là điều bọn họ không muốn thấy nhất, thế mà bây giờ chiến sự đang bùng nổ hết sức căng thẳng.

Chấp Pháp Điện cũng chưa thấy có động thái gì cả, cứ như mặc kệ mọi việc vậy. Rõ ràng là đại vực đang có biện động ở tầng thứ đỉnh cấp rồi, Thần Hành Thương Hội còn chưa nắm được thông tin rõ ràng thì chứng tỏ tầng thú chưa đủ để nhúng chân vào sự biến đổi này.

Cũng tức là bọn họ chưa đủ tư cách để thập đại gia tộc phải ra tay.

Chưa kể đến Dương Thiên cũng biết đến một số bí văn, hắn hiểu rõ nước ngầm của Đông Nam Vực này sâu thế nào, tầng thứ như Thần Hành Thương Hội hơi khó nuốt với hắn thật, nhưng không đến nỗi bất khả thi.

Nói chung thì tạm thời vẫn an toàn, cho nên Dương Thiên mới tự tin thôn tính Thần Hành Thương Hội.

Quân Thanh Uyên khôi phục lại vẻ lãnh đạm nhìn về Dương Thiên. Nàng đã lựa chọn đầu nhập vào Dương Thiên rồi, lúc này nàng đang chờ đợi Dương Thiên “thể hiện” sự đảm bảo với lời nói của mình, nếu không nàng sẽ càng cá chết lưới rách ngay ở dây, dù sao cũng chỉ là chết mà thôi.

Dương Thiên sắc mặt như thường, nàng cần sự đảm bảo từ phía của hắn cũng là chuyện bình thường thôi. Nhưng Dương Thiên không tính sử dụng Thiên Đạo Thệ Ngôn, trong trường hợp này không cần phải như thế. Hắn bình đạm mởi miệng.

“Ngươi có thể trở về điều chỉnh trạng thái tốt nhất, ta sẽ giúp ngươi cấy ghép Khiếu Dược Hồng Ngưu. Sau khi hoàn thành thì việc tái thiết lại hệ thống truyền tống trận mới có thể bắt đầu được.”

Nói rồi Dương Thiên đánh một sợi huyền khí mang theo một chút hỗn độn khí đến trước mặt Quân Thanh Uyên. Nàng hơi nghi hoặc một chút liền thử tiếp nhận sợi khí này, cảm giác đầu tiên là vô cùng quái dị khó hiểu, nặng nề vô cùng lại giống như khuyết thiếu gì đó.

Ào!!!

Công pháp của nàng giống như mặt nước gặp phải dung nham, sôi trào lên, tham lam hấp thụ sợi huyền khí này, ban đầu là do công pháp tự chủ vận chuyển, nhưng về sau nàng minh bạch ra vấn đề liền chủ động hấp thu hết sợi huyền khí này.

Cảm thụ được sợi cơ khí trong cơ thể mình giống như được nâng lên mấy cấp độ khiến cho Quân Thanh Uyên hơi bất ngờ, đồng thời còn vui mừng một chút, vì sợi khí cơ này chính là mấu chốt để nàng cấy ghép Khiêu Dược Hồng Ngưu.

Quân Thanh Uyên đã biết được khả năng của Dương Thiên rồi cho nên lòng tin cũng tăng thêm một phần, nàng chắp tay phát ra giọng nói rè rè.

“Tham kiến chủ nhân.”

Dương Thiên lắc đầu nói.

“Gọi công tử là được. Việc này không nên rêu rao ra ngoài, thân phận của ta cứ tạm thời giữ kín mới là tốt nhất.”

Quân Thanh Uyên tán thành, dù sao Thần Hành Thương Hội vẫn có rất nhiều người là thủ hạ của ông nội nàng, nếu biết nàng mang thương hội thuần phục người khác thì thương hội này chắc chắn sẽ sụp đổ ngay.

Dương Thiên ngẫm nghĩ một chút rồi tiếp lời.

“Một tháng sau Vãng Sinh Tửu sẽ được đem tới, tạm thời cứ duy trì trong cảnh nội của Đường Đô trước đã. Đồng thời chuyện bán ra ngoài để Nguyệt Dao tỷ giúp ngươi đi.”

Quân Thanh Uyên hơi chau mày lại, nàng hết sức không nguyện ý để cho Hồng Nguyệt Dao có dính líu đến thương hội của nàng đấy. Hồng Nguyệt Dao cũng không phải hạng người tầm thường, nàng liền lập tức mở lời.

“Được rồi. Đây là tư cách cá nhân, ta cũng không đại diện cho Hồng gia.”

Quân Thanh Uyên hơi sửng sốt một cái, luôn cảm thấy có điểm gì đó lạ lạ nhưng trong nhất thời không thể nghĩ ra được, suy nghĩ lâm vào trong một vòng luẩn quẩn lại bị Dương Thiên đánh gãy.

“Ngươi cần thời gian bao lâu mới có thể tự tin cấy ghép Khiêu Dược Hồng Ngưu?”

Quân Thanh Uyên thực tế không có nhiều thời gian nữa nên nàng đã chuẩn bị từ trước là sẽ cấy ghép rồi, hiện tại có thêm Dương Thiên trợ giúp thì cứ đẩy nhanh tiến độ mà làm thôi, cho nên nàng lập tức trả lời Dương Thiên.

“Ít nhất cần hai tháng nữa.”

Dương Thiên gật đầu không tiếp tục lên tiếng, ý niệm vừa chuyển không gian xung quanh chợt rung lên sau đó vỡ nát thành từng phần, hắc khí nhanh chóng tán loạn biến mất không còn giấu vết gì cả.

“Cứ như vậy đã, qua một thời gian sẽ có người tới trao đổi với Quân hội trưởng.”

Quân Thanh Uyên quan sát khung cảnh xung quanh, đã có thể cảm ứng được ngoại cảnh trở lại, bầu không khí trở nên thân thuộc đối với nàng ánh mắt không khỏi hơi lấp lánh. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.

Thủ đoạn này của Dương Thiên thật sự quá thần kỳ, dễ dàng có thể trấn áp nàng. Điều này làm cho Dương Thiên trở nên vô cùng thần bí trong mắt nàng. Quân Thanh Uyên cảm thấy rõ ràng khí thế của Lâm Nhất cùng Trương Ấu cho nên cho nên nàng ăn ý gật gù.

“Đã vậy để ta đưa tiễn hai vị đi.”

Bầu không khí trở nên hòa hợp dưới ánh mắt ngỡ ngàng của ba vị huyền phủ cảnh cường giả.

...

“Tiểu đệ đệ, rốt cục là ngươi định làm gì?”

Sau khi trở về từ Thần Hành Thương Hội, Hồng Nguyệt Dao nín nhịn nửa ngảy, cuối cùng cũng phải hỏi lên. Mặc dù kết quả khá tốt đấy nhưng nàng thật sự không thể hiểu nổi Dương Thiên. Nếu như đã nắm trong tay át chủ bài như thế còn cần gì vòng vo, cứ trực tiếp đánh hạ chẳng phải hơn sao.

Nàng cũng không biết đây là Dương Thiên lâm thời làm ra quyết định, nếu không sẽ còn tức giận hơn là việc hắn “giấu” nàng nữa đấy. Để nàng không thể biến hóa theo được, kém chút là hỏng việc rồi.

Dương Thiên ung dung ngồi uống một chén Vãng Sinh Tửu, không quá để ý đến Hồng Nguyệt Dao đang bày ra xuân phong vô hạn kia, trong lòng đang ngẫm nghĩ kỹ càng những việc cần làm trước mắt.

Ngẫm nghĩ một lúc, hắn liền đem khúc mắc của mình ra hỏi.

“Nguyệt Dao tỷ, thập đại thế gia hiện tại tình hình như thế nào?”

Hồng Nguyệt Dao thoáng nghiêm túc lên, mị nhãn câu hồn đoạt phách nhìn thẳng vào Dương Thiên, một thời gian thật lâu sau mới khẽ thở dài.

“Tình hình cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, khoảng hơn một tháng trước ta đã không nhận được thông tin cụ thể nào rồi. Nếu không...có lẽ ta cũng không còn ở đây nữa.”

Dương Thiên suy ngẫm thật lâu, thập đại thế gia luôn là hắc thủ sau màn của cả đại vực, hắn cũng không muốn trêu chọc đám cự vô phách này. Nhưng hắn cũng không hiểu rõ thập đại thế gia, nếu như có được thông tin đầy đủ thì hắn đỡ bị động hơn rất nhiều.

Ngẫm nghĩ đi ngẫm nghĩ lại thì đúng là thiếu thốn tình báo quá mức thật.

Dương Thiên ngẫm nghĩ một chút mới nói.

“Nguyệt Dao tỷ, bên phía Thần Hành kia tỷ cũng ra tay đi thôi, không cần thiết phải giữ lại nữa. Đồng thời kết hợp với Quân Thanh Uyên một chút sẽ thuận lợi hơn.”

Hồng Nguyệt Dao gật gù, nàng cũng có ý định nuốt lấy Thần Hành về để làm chỗ dựa cho mình từ lâu rồi, chẳng qua hiện tại quy phục vào Dương Thiên thì không phải vấn đề. Trong tình cảnh của nàng thì ngoài Dương Thiên ra, nàng chưa thấy ai có thể đưa cho nàng hi vọng lúc này cả. Với lại nhân thủ vẫn là của nàng, mọi chuyện nàng vẫn có thể khống chế được, nàng rất sẵn lòng bỏ công sức.

Dương Thiên lại tiếp lời.

“Đồng thời tỷ cũng cần chú ý Hồng Bá Ngạo nữa, ta nghĩ tạm thời hắn không dám vọng động nhưng có lẽ không quá lâu đâu.”

Hồng Nguyệt Dao vẫn mở to mắt chăm chú Dương Thiên. Nàng rất muốn biết Dương Thiên sẽ cho nàng bất ngờ nào nữa đây.

Dương Thiên suy tử kỹ càng một hồi rồi nói.

“Nguyệt Dao tỷ chuyển cho ta một chút giấy mực, trong một tháng này ta muốn luyện tập huyền văn.”

Hồng Nguyệt Dao thở dài, nàng đang rất tò mò xem thực lực của Dương Thiên rốt cục là như thế nào đây này, lúc yếu lúc mạnh thần thần bí bí nhưng mà Dương Thiên cũng không định đề cập đến thì nàng cũng thôi vậy, giao cho nàng rõ là niều việc, hết cả thời gian uống rượu.

...

Vân Lan Vương Đô, Vãng Sinh Trì.

Thường Long ở bên dưới mật thất, ánh mắt đảo qua một vòng cuối cùng khẽ thở dài. Vãng Sinh Tửu miễn cưỡng đủ để chờ đến lô mới xuất lò, cố gắng hạn chế lượng tiêu thụ mỗi ngày là được. Nhưng vấn đề là các thế lực chèn ép cũng quá gắt gao đi.

Nếu không có Dương Tiềm Ngạn mượn danh tiếng của Dương Gia đến đè ép thì lúc này Thường Long đã chẳng biết mất mạng đi đời nào rồi.

Nhưng Dương Tiềm Ngạn cũng không ở Vương Đô lâu nữa, mấy ngày tới nàng chuẩn bị ra tới chiến trường, hơn nữa thời gian này tu vi của nàng tinh tiến thần tốc cho nên cũng không quá để tâm đến mấy việc nhỏ nhặt này rồi.

Thường Long tự biết mình chẳng có tài gì trong lĩnh vực kinh doanh cả nên chẳng biết chống đỡ được bao lâu. Đúng cái lúc quan trọng thế này thì Dương Thiên lại mất tích khiến cho Thường Long muốn chửi bậy không thôi. Đi một lần mấy tháng trời mà cũng chẳng có tin tức gì, đích thật là một tên “vung tay chưởng quỹ” chân chính.

Thường Long xoay người, đang muốn sắp xếp số rượu cho ngày mai thì hắn chợt giật bắn cả người, cảm giác lạnh lẽo bảo phủ toàn thân, mồ hôi lạnh bất giác chảy ra như tắm.

Ở phía sau hắn đang đứng một người mặc áo choàng che kín toàn thân, thế mà từ đầu đến cuối hắn đều không thể phát giác được sự tồn tại của đối phương, chẳng khác nào nãy giờ hắn đã chết mấy lần rồi. Chưa kể người này còn dùng giọng điệu lanh lảnh âm u nói.

“Tìm thấy ngươi rồi!”

...

p/s: Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho Huyền Linh Ký.

Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play