Bữa tối được đặt tại một nhà hàng Tây gần công ty, nhà hàng này rất nổi tiếng trong giới, gặp minh tinh cũng không gây nhiều phiền toái, Tinh Hà cũng rất nhiều lần tổ chức liên hoan ở đây.

Tô Tân không lái xe mà đi bộ đến nhà hàng, Cố Phi Nam và Trịnh Vân vừa ra khỏi xe, chưa kịp chào hỏi thì đèn flash lại nháy lên, vài tên chó săn đã chụp được vài tấm ảnh.

Cố Phi Nam và hai trợ lý vội vàng bảo vệ Tô Tân đi vào trong, Trịnh Vân thì ở lại bên ngoài thương lượng với mấy tên chó săn, đến khi họ gọi món xong mới vào.

“Tôi thật sự phục bọn họ luôn rồi.” Trịnh Vân tỏ vẻ bất lực: “Bọn họ đoán được Cố Phi Nam khi về công ty việc đầu tiên sẽ cùng Tô tổng ăn cơm, từ giữa trưa đã bắt đầu ngồi canh ở đây, nói là muốn là người đầu tiên đưa tin về việc Phi Nam về nước, kệ đi, hai người này cũng khá tin cậy, tôi đã yêu cầu bọn họ gửi bản thảo đến chúng ta trước khi đăng tin.”

“Chị Tân, không cần quan tâm những chuyện như này.” Cố Phi Nam vui vẻ lấy ra hai túi xách: “Em mang quà về cho chị, chị xem có thích không.”

Một bộ sản phẩm chăm sóc da cao cấp, một chiếc túi vuông nhỏ màu hồng nhạt rất được ưa chuộng trong mùa hè này, Tô Tân rất thích, đeo thử lên người một lúc, khích lệ nói: “Nhìn không ra a, em lại rất biết phụ nữ bây giờ thích gì, không có chuyện gì chứ?”

Trịnh Vân ở bên cạnh lập tức cảnh giác: “Cái gì? Cố Phi Nam đừng tìm thêm việc cho tôi!”

Cố Phi Nam vui vẻ: “Làm sao có thể? Trong hợp đồng có ghi rằng không được phép yêu trong vòng năm năm, nếu em dám tìm bạn gái, chị sẽ vặn cổ em mất.”

Tay cầm túi của Tô Tân đơ lại, nghiêm mặt nói: “Phi Nam, mặc dù trong hợp đồng có điều khoản này nhưng chị hy vọng em có sự nghiệp đỉnh cao sáng lạng, nhưng nếu em thật sự gặp được cô gái mình thích thì nói cho bọn chị, để công ty có thể đưa ra kế hoạch an toàn nhất và tốt nhất cho em, dù sao hạnh phúc của em mới là điều quan trọng nhất.”

Một dòng nước ấm lướt qua đáy lòng Cố Phi Nam.

Ông chủ của các công ty giải trí khác đều nghĩ trăm phương ngàn kế kiếm tiền từ nghệ sĩ, hận không thể khiến nghệ sĩ làm việc 48 giờ một ngày, nhiều người trong số họ chỉ kiếm tiền vì lợi ích trước mắt.

Cậu thật may mắn khi gặp được Tô Tân, một Bá Nhạc [1] trong giai đoạn mơ hồ nhất, sẵn sàng dành thời gian để vun đắp cho cậu, nhìn về tương lai, đối xử chân thành với cậu, vì cậu suy nghĩ mọi chuyện.

[1] Bá Nhạc: Là một người say mê ngựa, vườn nhà rộng nên ông đã xây rát nhiều chuồng ngựa và tìm kiếm nhiều chú ngựa tốt về nuôi và dể chăm sóc tốt chúng ông đã tìm hiểu đọc sách và đúc rút kinh nghiệm nên trở thành người am hiểu và đoán biết tượng ngựa giỏi.

“Đừng lo, em không yêu đương, trong kịch bản đã nói qua, không thú vị.” Cậu tham vọng nói: “Em sẽ chăm chỉ luyện tập, giúp chị và Tinh Hà kiếm được nhiều tiền.”

“Vậy thì tốt, em nhìn Trịnh Vân đi, toát mồ hôi lạnh rồi kìa.” Tô Tân cười nói.

Trịnh Vân thực sự rất lo lắng, hiện tại Cố Phi Nam cánh cứng cáp rồi, muốn yêu đương cô cũng không quản được. Sau khi nghe được tham vọng của Cố Phi Nam, cô vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm: “Tô tổng, cô cũng đừng dọa tôi, nếu Phi Nam nói chuyện yêu đương, đó chắc hẳn là một trận mưa máu gió tanh chưa từng có, để cho tôi bình yên chừng hai năm nữa đi.”

Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, nói cười rôm rả. Một lúc sau, bản thảo của hai tên chó săn được gửi đến, Trịnh Vân xem qua, cảm thấy không có vấn đề gì, liền đồng ý.

Sau khi ăn được nửa buổi, Trịnh Vân lướt weibo, # Cố Phi Nam Tô Tân # lên hot search.

Đây không phải là chủ đề mà hai tên chó săn đã gửi đến, cô có chút tức giận, nhấp vào blog xem # Cố Phi Nam lộ diện sau khi đóng máy #, cũng nằm trong hot search, trên trang trước có thông tin rằng hôm nay Cố Phi Nam về nước, cùng đoàn đội và Tô Tân đi ăn ở nhà hàng Tây, trông rất thoải mái và vui vẻ, có vẻ như bộ phim « Interstellar King » đã diễn ra rất suôn sẻ, chờ mong tác phẩm mới sớm ngày ra mắt khán giả.

Nhưng có lẽ vì họ đã đề cập việc ăn cơm cùng Tô Tân, nên người hâm mộ bắt đầu tìm kiếm hai cái tên này, cái này có thể thành hot search, nhiệt độ cũng vô cùng hot.

“Tô tổng, có muốn xóa không?” Trịnh Vân bất an hỏi.

“Kệ đi, cũng không có bình luận tiêu cực.” Tô Tân nhìn mấy lần, không để trong lòng.

Quay đầu lại nhìn, Cố Phi Nam không biết tại sao lại cầm điện thoại nén cười, cô kỳ quái hỏi: “Sao vậy?”

“Chị Tân... Nhìn vào vòng bạn bè của Trình tổng này...” Cố Phi Nam cuối cùng cũng không nhịn được nữa, bật cười thành tiếng trên bàn.

Tô Tân mở Wechat lên, thấy Trình Tử Hạo đăng bài trong vòng bạn bè 10 phút trước.

[ Đây là bài viết đã chặn dấm vương, mạnh dạng đặt cược, # Toàn Tâm Toàn Ý # sẽ lên hot search, dấm vương mấy phút nữa sẽ đăng weibo show ân ái. ]

Phía dưới rất náo nhiệt, bạn bè hai bên bình luận nhiệt tình.

Hoắc Chí Từ: Mười lăm phút, không thể ít hơn nữa, bằng không dấm vương sẽ nóng lòng rống lên, thật không biết xấu hổ.

Điền Chỉ Lam: Tôi nghĩ sớm nhất cũng phải mất nửa giờ, nếu không thì Weibo cũng quá không biết xấu hổ rồi, ông chủ Nhanh Chụp muốn lên là lên, dù sao cũng là chuyện đúng đắn.

Từ Đông Tô: Ăn dưa xem náo nhiệt, hôm nay sẽ không cập nhật. ( Ý là không ra chương mới đó ạ:v)

Cố Phi Nam: Tôi chỉ biết rằng Giản tổng sẽ sớm đến hiện trường giết tôi, nhiều nhất năm phút, mọi người có thể tới nhặt xác giúp tôi...

Tô Tân cạn lời, trả lời: Tôi thấy mọi người quá nhàn rỗi rồi!

Vừa bấm vào để gửi, cửa bị đẩy ra, Giản Diệc Thận bước vào, mặt âm trầm nhìn Cố Phi Nam, không khách khí di chuyển một cái ghế và chèn vào giữa Tô Tân và Cố Phi Nam.

Cố Phi Nam cười đến phát run: “Năm phút... Thật sự là năm phút...”

Giản Diệc Thận bị cậu cười, cảm thấy khó hiểu hỏi: “Năm phút?”

Cố Phi Nam lắc đầu nguầy nguậy, nếu như bị Giản Diệc Thận biết bọn họ đặt cược trong vòng bạn bè, nhất định sẽ cho bọn họ được bình yên.

Tô Tân tranh thủ thời gian chuyển hướng chủ đề: “Xong việc rồi sao?”

Giản Diệc Thận ánh mắt trì trệ: “Chưa xong, có chút phiền phức.”

“Vậy anh cứ việc làm tiếp, không cần phải đến đây làm gì?” Tô Tân bất đắc dĩ hỏi.

Còn có thể vì chuyện gì? Đương nhiên là sau khi thấy hot search trên weibo, Giản Diệc Thận đã vội vàng chạy tới, may mà nơi làm việc của anh gần đây, giẫm mạnh chân ga liền đến.

Mặc dù tin vào lời của Tô Tân, nhưng một đại minh tinh luôn bắn ra mị lực như Cố Phi Nam, dưới hot search đều là đám fan “Ngao ngao” muốn làm vợ Cố Phi Nam, điều gì sẽ xảy ra nếu Tô Tân và cậu ta có chemistry? Có thể để cho Tô Tân và đại minh tinh này đơn độc ở chung được sao.

Dù sao những việc trong tầm tay cũng không thể gấp gáp, còn phải đi vài ngày nữa, lấy lui làm tiến mới có hiệu quả tốt.

Đương nhiên, lời này anh ở trong lòng ngẫm lại thật kỹ, kiên quyết không được để lộ một chút dấu vết trước mặt Tô Tân, nếu không sẽ bị Tô Tân cười nhạo cả đời.

“Chuyện này không phải lo lắng, anh đói bụng nên muốn qua ăn cơm cùng em.” Anh nhẹ giọng nói: “Phi Nam vừa trở về, cậu ấy xem em như chị gái sao người làm anh rể như anh lại không đến mời khách được.”

Cố Phi Nam lòng dạ biết rõ, vị CEO này thích ăn dấm, muốn nhân cơ hội này để sửa đổi địa vị, đầu ngón tay cậu tung bay trên màn hình điện thoại, cho đám người đang xem nào nhiệt kia biết hiện trường đã xảy ra chuyện gì, sau đó đứng dậy và rót một ly rượu cho Giản Diệc Thận, nâng chén cụng ly rồi uống cạn: “Giản tổng đã để mắt đến tôi nhiều như vậy, vậy tôi liền không khách sáo, sau này sẽ gọi anh một một tiếng anh rể, chị Tân, anh rể, chúc hai người hạnh phúc mỹ mãn, sớm sinh cháu ngoại trai cho em ôm bồng.”

Giản Diệc Thận bỗng nhiên cảm thất rất hài lòng với bữa tối này.

Cố Phi Nam đã nhận anh là anh rể, họa lớn trong lòng tạm thời có thể đặt sang một bên.

Chỉ có điều không tốt lắm là cái tên nhận anh rể này kính rượu anh rất nhiều lần, anh chỉ có thể miễn cưỡng uống hai ngụm, mặt liền đỏ bừng tới mang tai, làm tổn hại rất nhiều đến hình ảnh ” anh rể” của anh.

Khi trở về nhà, anh còn có chút đầu nặng chân nhẹ, thay quần áo rồi nằm xuống giường, Tô Tân ngâm cho anh một ly nước mật ong cho tỉnh táo, sau đó mở WeChat của điện thoại lên.

Wechat bên trong rất náo nhiệt, nhắc nhở cô có hơn mười mấy thông báo chưa xem, đều là thông báo vòng bạn hữu của Trình Tử Hạo.

Cố Phi Nam: Anh ta quả nhiên năm phút liền chạy tới, dỗ dành tôi để tôi nhận anh rể.

Hoắc Chí Từ: [ Ôm ngực cười. jpg]

Trình Tử Hạo: Anh ta ở trên weibo show ân ái! Không được, tôi cảm thất thật chua, tôi muốn ngày mai mình cũng có thể nói chuyện yêu đương!

Từ Đông Tô: Mùi chua của tình yêu đang tỏa sáng, không được, tôi quyết định ngày mai chia tay một ngày.

Điền Chỉ Lam: Các bằng hữu, hot search lên, 25 phút, nhanh hơn 10 phút so với lần trước

Trình Tử Hạo: Đổ bình dấm ấy mà, ngồi xuống, làm vài động tác cơ bản.

Hoắc Chí Từ: Tôi sợ cậu ấy luôn rồi! Không hổ là dấm vương!

...

Tô Tân nhịn không được mà nhấp vào Weibo. # Cố Phi Nam Tô Tân # đã giảm độ hot sau khi ở vị trí cao quá lâu, tụt xuống vị trí thứ 2, # Toàn Tâm Toàn Ý # ở vị trí thứ 20.

Nhấn vào xem xét,bài viết đầu được đăng bởi Giản Diệc Thận nửa giờ trước.

[ thỏa mãn. # Toàn Tâm Toàn Ý #]

Kèm theo tấm ảnh hôm Tô Tân trên sân thượng ăn kem, màu xanh tươi của sân thượng đã được cố tình làm mờ đi, hình ảnh Tô Tân dựa vào ghế tựa rất rõ ràng, trên bàn trà đặt túi kem và vài cuốn sách, bộ lọc có tông màu ấm làm cho toàn bộ bức ảnh cảm thấy bình yên và yên bình.

Những bình luận phía dưới rất đa dạng, có hâm mộ, có trào phúng, có chua ngoa, nhưng náo nhiệt nhất lại là một nhóm người hâm mộ đang tranh luận liệu cây kem này có phải là do Giản Diệc Thận tự mình đi xếp hàng mua hay không.

Nếu show ân ái như vậy mà để trợ lý đi mua thì có nghĩa là mọi chuyện đều là giả, trường hợp công khai hình tượng vợ chồng ân ái vợ chồng như này thực chất là bằng mặt không bằng lòng vợ chồng đã ly hôn.

Bên còn lại thì cho rằng chắc chắn là không rồi, quán kem nổi tiếng trên mạng này phải xếp hàng chờ hơn 1 tiếng đồng hồ và không nhận đồ mang đi, lấy thân phận của Giản Diệc Thận làm sao có thể bỏ 1 tiếng đồng hồ đi xếp hàng được chứ?

Kéo xuống nhìn một hồi, Tô Tân đổi mới lại, bình luận liền thay đổi.

Donut: Tôi có thể chứng minh việc Giản tổng tự mình xếp hàng mua, tất nhiên, anh ấy không đợi lâu nên đã mua ngay một chỗ, trực tiếp cho người đứng đầu 500 tệ. Nhân tiện tôi là quản lý của S-sweet, cũng là fan của CP Toàn Tâm Toàn Ý, kem ngon lắm, hoan nghênh các cặp dôi ghé đến quán kem nhé.

Giản Diệc Thận ủng hộ cô ấy, gửi cho cô ấy một bài đánh giá.

[ a a a a thật sự là Giản tổng đi mua! Mùi chua của tình yêu! ]

[ thổ hào a! ]

[ dùng tiền mua vị trí có gì lạ? Có tiền thì giỏi lắm sao? ]

[ lầu trên bớt gõ bàn phím đi, nói không chừng xếp hàng mua cho bạn gái còn không dám đi, bị đau mắt thì phải đi trị! ] ( Ý nói lầu trên bớt gạnh tỵ)

...

Các bình luận của fan rất đa dạng, làm mới lần nữa lại hiện thêm hàng trăm bình luận, chua mắng, hâm mộ, chúc phúc... Đủ náo nhiệt.

Tô Tân đọc mà buồn cười, bình luận trên Weibo của Giản Diệc Thận: Chỉ mua một cái, quá keo kiệt.

Vài giây sau, Giản Diệc Thận đang dựa vào trên giường lướt điện thoại, ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt ôn nhu: “Lại đây.”

Tô Tân đi qua, ngồi xuống bên cạnh anh với vẻ mặt vô tội: “Có chuyện gì vậy?”

Giản Diệc Thận đưa tay ra, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng sờ đường viền môi cô. Mùi rượu thoang thoảng đánh tới, xúc tác cho sức nóng trong người của nhau.

“Tiểu Tân ” Giản Diệc Thận thấp giọng nói “Nếu em thích ăn, ngày nào anh cũng mua cho em, mua cả đời, nhất định không keo kiệt.”

...

Ngày hôm sau, Giản Diệc Thận có một cuộc họp và rời đi từ sáng sớm, công ty của Tô Tân không có việc gì lớn, vì vậy cô có chút lười biếng, dậy muộn một chút.

Tối hôm qua hai người thay quần áo còn chưa kịp dọn dẹp, Tô Tân cầm lên ném vào giỏ quần áo bẩn, để nhân viên làm thêm giờ tới cửa giặt. Âu phục của Giản Diệc Thận nhăn nhúm, trên ngực vẫn còn vương chút vết rượu, Tô Tân vô thức ngửi nó, bỗng nhiên, có một mùi nước hoa và mùi rượu xộc vào mũi.

Quái lạ, lại là mùi thơm của ” Black Poppy “.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play