Editor: Aminta.

Bình nguyên Đoạn Hà, thôn Dogo.

Hôm nay thôn Dogon có hơi náo nhiệt, từ các ông bà lão, các chú các dì, cho tới mấy đứa con nít đi chập chững đều tụ lại ở bãi cỏ trống trong thôn, xếp thành vòng tròn.

Ở trung tâm vòng tròn để trống một khu vực nhỏ, đứng ở đấy là thôn trưởng Vaughn và Derek.

"Khụ khụ!" Derek nặng nề tằng hắng một cái như tiếng sấm rền vang trên đầu mọi người, khiến đám người ngưng bàn tán xì xào. Cái tai nhọn và xù lông mọc ra từ trong mái tóc đen của ông run run, ông rất hài lòng với khung cảnh mình tạo ra, rồi ông trầm giọng nói, "Mọi người im lặng. Nghe Vaughn nói!"

Ngoại trừ lỗ tai khác thường, chỗ gần mắt ông cũng có đường vân màu xanh bạc, giống như là một loại hoa văn trên da của ma thú nào đó, trông vừa hoang dại vừa thô kệch.

Nhưng các thôn dân xung quanh đều không cảm thấy kinh ngạc, trong mấy ngày nay, ai mà không mọc thêm sừng, cánh, đuôi, lỗ tai hay hoa văn gì đó thì mới là kỳ quái.

Ngay cả thôn trưởng Vaughn cũng vậy, móng tay của ông mọc ra rất dài nhìn y chang phụ nữ. Điểm khác biệt duy nhất nằm ở chỗ móng tay của ông không chỉ dài mà còn bén nhọn, người trong thôn đã cầm nồi niêu chén dĩa dao thử một lần, tất cả đều bị móng tay sắc bén và cứng rắn của ông đâm lỗ chỗ.

Lúc này Vaughn cầm xấp tài liệu trong tay, chỉ mới vài ngày mà ông đã có thể sử dụng hai tay của mình một cách linh hoạt, không bị móng tay dài làm vướng chân vướng tay. Phải biết rằng khi móng tay vừa mới mọc dài, ông chẳng quen lắm, thế nên đệm chăn, quần áo, đồ đạc trong nhà... gần như hỏng hết.

Ông dùng móng tay nhọn nhẹ nhàng lật xấp tài liệu thật dày trong tay, mỉm cười nhìn mọi người: "Chắc mọi người cũng đã nghe nói bên Ilov có một thứ gọi là báo đúng không?"

Các thôn dân gật đầu.

"Báo của Ilov cũng chia ra rất nhiều loại. Gần đây, có một loại báo tên là nhật báo Rực Rỡ đã phát hành đến bình nguyên Đoạn Hà của chúng ta." Ông nói.

Nhật báo Rực Rỡ?

Rực Rỡ?

Các thôn dân nghe được chữ mấu chốt, rồi kết hợp với lý do thôn trưởng bỗng nhiên tập hợp họ ngày hôm nay, bất chợt cả đám người trở nên kích động.

"Ồ, là Rực Rỡ trong vương tọa Rực Rỡ hả?"

"Báo à? Tôi nghe đài phát thanh "Đôi tai của Wendy" nói là báo dùng để đăng mấy tin tức lớn nhỏ thì phải?"

"Chẳng lẽ trên báo có tin tức về Ash?"

"Có tin về Ash thật hả?"

"Khụ khụ." Derek lại tằng hằng một tiếng rền vang: "Yên lặng, yên lặng. Đúng vậy, đúng như mọi người nghĩ! Vaughn đã cắt các tin tức về Ash từ tờ báo và tổng hợp lại, thôn trưởng sẽ đọc cho mọi người nghe ngay đây!"

Các thôn dân hưng phấn nhìn Vaughn và im lặng lần nữa.

Là tiêu điểm trong ánh mắt mọi người, Vaughn vẫn bình tĩnh nói: "Tờ báo Rực Rỡ tôi lấy được là báo của một năm trước. Họ nói là đưa cho chúng ta đọc thử. Sau khi xem xong, nếu chúng ta muốn thì có thể liên hệ họ để đặt hàng nhật báo mới nhất từ giờ trở đi."

Ông cụp mắt nhìn xấp tài liệu cắt ra từ báo, trong mắt ẩn chứa ý cười: "Ash rất giỏi, chưa đến một năm thì đã lên báo nhiều lần, còn lên trang đầu nữa."

Ông bắt đầu đọc bài báo cho mọi người theo thứ tự ngày tháng.

Tin thứ nhất: "Hiệp hội phù thủy lại có gián điệp của liên minh thần bí, tiểu đội làm nhiệm vụ trắng tay quay về".

Nội dung rất bình thường, tóm lại là kể về việc trong tháp thứ bảy của vương tọa Rực Rỡ có nội gián của liên minh thần bí, khiến nhiệm vụ của họ thất bại ở trang viên Familio gì đó.

Ash cũng không phải là nhân vật chính của bài báo, tên của cậu chỉ xuất hiện một lần.

Là bởi vì cậu là người qua đường vô tội bị liên lụy trong sự kiện này.

Aubrey chen tới hàng đầu tiên, cậu ta cau mày: "Tờ báo này nói bậy bạ! Ash không phải trẻ mồ côi ở thành phố Cự Thạch! Cậu ấy là người của thôn Dogo chúng ta!"

Sa"anna ở bên cạnh dùng sức chọc chọc cái sừng trên trán cậu ta, gần đây cô cảm thấy rất hứng thú với nó: "Anh muốn Ash lớn tiếng tuyên bố với Ilov cậu ấy là người của bình nguyên Đoạn Hà chúng ta lắm hả? Đầu óc của anh bị cái sừng này giành chỗ rồi à?"

Aubrey siết chặt tay: "Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày anh khiến Ash có thể lớn tiếng tuyên bố lai lịch của mình trên toàn Ilov!"

Còn những người lớn bên cạnh thì cảm thấy lo lắng cho Ash khi cậu nguy hiểm lúc mới đến Ilov.

"Liên minh thần bí này là ai vậy, không oán không thù với Ash, sao họ lại tấn công Ash trên đài nguyên? Tên quỷ hút máu tên Quentin kia bị mù hay có vấn đề về não vậy? Ash ngoan như thế, sao hắn nỡ ra tay?"

"Đúng vậy, tên quỷ hút máu này đáng ghét thật!"

"Mà quỷ hút máu cứu Ash... À, tên Trăng Đỏ đúng không? Cái tên này kỳ lạ quá! Nhưng Trăng Đỏ tốt thật sự!"

"Trăng Đỏ? Phải cảm ơn người này mới được. Không có Trăng Đỏ, Ash đã gặp nguy hiểm rồi."

"Chậc, quỷ hút máu cũng có tốt có xấu. Ash may quá, gặp phải quỷ hút máu tốt còn mạnh hơn nhiều tên quỷ hút máu xấu xa kia!"

"Nếu như sau này có cơ hội gặp mặt Trăng Đỏ, chúng ta phải cảm ơn người ta đàng hoàng!"

"Ừ ừ ừ! Đúng đúng đúng!"

"..."

Vaughn nghe mọi người thảo luận, ông nhếch môi cười một cách quái dị, có cơ hội gặp mặt? Cảm ơn?

Ông đợi mọi người thảo luận xong thì mới bình tĩnh đọc tiếp.

Tin thứ hai: "Người chiến thắng cuộc thi Lấp Lánh ngày Sao Rơi: Tháp phù thủy thứ ba! (Hình minh hoạ: Lấp lánh nhất từ trước tới nay! Dải ngân hà kéo dài cả vương thành!)"

Vaughn ho nhẹ một tiếng: "Tin này không nhắc đến Ash, nhưng nhắc đến Trăng Đỏ vừa nãy. Mà mọi người hãy nhìn tấm hình này đi, tôi cảm nhận được Ash ở chỗ sáng nhất."

Ông đưa xấp tài liệu ra ngoài cho các thôn dân xem.

Đó là một tấm hình bầu trời đêm với độ nét cao.

Dải ngân hà tràn đấy ánh sao lấp lánh giống như đang trút xuống, khiến cả không trung mênh mông sáng rực.

Trong ánh sao vô tận, ở điểm cuối ngân hà có một vùng ánh sao chói mắt nhất.

Chẳng qua chỉ là một vùng ánh sao mà thôi.

Dù phía sau ánh sao có gì cũng hoàn toàn không thấy được.

Nhưng Aubrey nhìn chằm chằm bầu trời sao, cậu ta hoảng hốt nói: "Hình, hình như tôi... nhìn thấy Ash thì phải?" Cậu ta mở to hai mắt nhìn ánh sao một cách khó tin: "Tôi thấy được Ash!"

Rõ ràng là chẳng có gì, rốt cuộc sao cậu ta nhìn thấy được?

Aubrey cũng không khỏi nghi ngờ bản thân.

Nhưng rất nhanh, những giọng nói khác nhau liên tục vang lên ở xung quanh.

"Tôi cũng thấy vậy."

"Hình như Ash ở chỗ đó thì phải?"

"Chỗ này hả? Tôi cũng cảm thấy Ash ở đó!"

"..."

Cảm xúc không chắc chắn của Aubrey dần dần bình tĩnh lại, nếu tất cả mọi người đều cảm thấy như vậy, chắc không phải tất cả đều gặp ảo giác đâu nhỉ?

Cậu ta nhìn chằm chằm bầu trời sao và chép miệng: "Chẹp, sao thằng nhóc Ash này lại làm lớn như vậy? Vậy có sao không nhỉ? Trông như bị nổ thành pháo hoa vậy."

Sa"anna im lặng chọc sừng cậu ta, bị nổ thành pháo hoa là cái gì? Nói chuyện kiểu gì vậy hả?

Rõ ràng là khung cảnh xinh đẹp lãng mạn mà!

Nhưng dù gì cô cũng là con gái, suy nghĩ rất nhạy bén, cô chú ý đến một điều rất khó phát hiện: "Tin tức nói pháo hoa này rất có thể là Trăng Đỏ tạo ra. Bây giờ trong pháo hoa có Ash, sau khi Ash được Trăng Đỏ cứu thì họ kết bạn hả?"

Vaughn mỉm cười, quá ngây thơ rồi cô bé.

Ash của thôn ta còn giỏi hơn vậy nữa, biết chưa?

Ông tiếp tục đọc tin thứ ba: "Quyết đấu vì tình yêu! Chân tướng trong cuộc đối đầu giữa tháp thứ nhất và tháp thứ ba!"

Sự kiện quyết đấu xảy ra sau sự kiện Lấp Lánh không lâu.

Nhân vật chính là Lawton Bloomer – cháu của chủ nhân tháp thứ nhất, say mê sắc đẹp của Trăng Đỏ và Ash Erwin – phù thủy tháp thứ ba, người theo đuổi Trăng Đỏ, dưới sự chứng kiến của thầy Zekks ở học viện, hai người đã tiến hành một cuộc quyết đấu giữa hai người đàn ông.

Kết quả: Ash thắng hoàn toàn.

Sau khi ông đọc xong, mọi người lặng ngắt như tờ, rơi vào một sự im lặng quái dị.

Thật lâu sau, bà Lena lớn tuổi nhất trong thôn run rẩy nói: "Lúc trước... bà nói sai rồi."

Mọi người nhìn bà: "Bà nói gì?"

Bà Lena vui mừng nói: "Lúc trước bà nói rằng Ash yên tĩnh quá, cũng chẳng chơi đùa với con gái, nếu nó muốn có vợ thì trừ khi được trời giúp. Không ngờ nó mới ra ngoài mấy tháng đã chủ động theo đuổi con gái. Trăng Đỏ, ấy chà, tuy cô gái này không phải là người và còn biết đánh đấm nữa, nhưng chỉ cần Ash thích là được rồi!"

Vaughn: "..." Hình như Trăng Đỏ là con trai, bà ạ.

Không đợi Vaghn giải thích, cái bác gái khác cũng tán thành: "Đúng vậy đúng vậy! Ash thích là được!"

"Trăng Đỏ đã cứu Ash, đây chính là duyên phận đó!"

"Chắc cô bé là một cô gái hiền lành tốt bụng! Gu của Ash cũng đâu tệ lắm!"

"Nhưng hình như cô gái này nổi tiếng là mạnh mẽ ở Ilov đúng không? Ash theo đuổi nổi không?"

"Sao mà không nổi chứ? Ash nhà chúng ta tốt vậy mà, hai đứa rất xứng đôi!"

Các chiến sĩ trong đội đi săn cũng cũng rất vui: "Hay quá! Thằng nhóc Ash không hề làm mất mặt đội đi săn chúng ta!"

"Làm tốt lắm!"

"Có người ngoài dòm ngó vợ mình thì phải đánh một trận nhớ đời! Cho tên đó biết không phải người nào cũng có thể tơ tưởng!"

Phạm Ân: "..." Hmmm... Để mọi người hiểu lầm như vậy có vẻ cũng thú vị nhỉ?

Ông không hề giải thích, khi mọi người dồn dập hỏi sau này Ash đã theo đuổi được Trăng Đỏ chưa, ông bắt đầu đọc tin thứ tư.

"Sào huyệt tuyết yêu có biến, Trăng Đỏ mất tích".

Nhân vật chính vẫn là Trăng Đỏ, chỉ là có thêm một câu: "Đồng thời mất tích với Trăng Đỏ còn có Ash Erwin – học viên của học viện Rực Rỡ".

Ơ! Mới qua bao lâu mà đã có chuyện rồi ư?

Các thôn dân lo lắng, tuy họ đoán được sau này Ash sẽ không có chuyện gì, nhưng họ vẫn không nhịn được thúc giục Vaughn mau chóng đọc tin tiếp theo.

Chỉ cần tin tức tiếp theo có Ash xuất hiện thì sẽ biết cậu có bình an vô sự hay không.

Vaughn hiểu tâm trạng của mọi người, bởi vì lúc ấy khi ông chọn lọc tin tức trên báo và nhìn thấy tin này, tay ông cũng run rẩy, suýt nữa là xé rách tờ báo.

Ông bắt đầu đọc tin thứ năm khác hẳn với các tin trước đó: "Ngài Erwin, xin ngài hãy dạy cho chúng tôi cách yêu đi!"

Tin tức này nằm ở mấy tháng sau, Ash xuất hiện trở lại trên nhật báo, cậu không chỉ bình an vô sự mà còn thành công chiếm được trái tim người đẹp.

"Ái chà chà."

"Chậc chậc chậc."

Các vị phụ huynh yên tâm phát ra một tràng cảm thán vui vẻ. Ash ra ngoài kết bạn, tìm được người yêu, cuối cùng họ đã có thể thở phào nhẹ nhõm, yên tâm rất nhiều. Chí ít họ biết sẽ có người trên Ilov quan tâm đến Ash.

"Ash đỉnh thật!"

"Ash nhanh tay quá!"

Đám bạn của Ash cười toe toét: "Báo nói theo đuổi Trăng Đỏ khó dữ lắm, nhưng xem ra không khó mấy." Trong mắt họ, Ash làm gì biết mánh khóe tán tỉnh. Ngay cả Ash vụng về cũng có thể tán được Trăng Đỏ, xem ra cô gái này không phải kiểu lạnh lùng xa cách như trên báo nói đâu nhỉ?

Chắc chắn là báo giật tít rồi!

Ngoại trừ Aubrey và Sa"anna ra, đám bạn chưa thoát ế còn lại đều giả vờ không hề ghen tị, tỏ vẻ không thèm để ý: "Nếu là tụi mình thì bao nhiêu Trăng Đỏ cũng tán được hết!"

Vaughn mỉm cười: "Đúng rồi, nhật báo Rực Rỡ còn tặng cho chúng một ấn bản hiếm của mấy năm trước nữa."

"Mấy năm trước cũng đâu có Ash." Có người nói: "Thôn trưởng nhắc đến nó làm gì?"

"Trong đó có một bảng xếp hạng sắc đẹp sinh vật ma pháp trên Ilov." Vaughn lấy tờ báo và mở ra cho mọi người xem: "À, người yêu của Ash xếp thứ nhất đó."

Dung nhan đẹp đẽ hoàn mĩ của quỷ hút máu cứ thế lộ diện trước mặt các thôn dân chưa kịp chuẩn bị gì hết.

Mọi người lại rơi vào sự im lặng quái dị lần nữa.

Thậm chí cả tiếng hít thở cũng trở nên nhỏ bé.

Một sự im lặng dài đằng đẵng.

Sau một lúc lâu ơi là lâu, đám bạn của Ash gian nan mở miệng: "Ash tài thật!"

Trong lòng họ điên cuồng rống to...

"Ngài Erwin, xin ngài hãy dạy cho chúng tôi cách yêu đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play