- " Cô ấy là vợ sắp cưới của Tần Ngạn Quân tôi. Các người có ý kiến?". Anh lạnh lùng nói, ánh mắt chỉ còn lại tia chết chóc khiến đám người Phan Dĩ Minh phải run sợ mà không dám nói nên lời.
- " Chúng ta về thôi". Nhìn thấy nét mặt táu xanh của Phan Dĩ Minh cô chợt có chút dao động, ôm lấy cánh tay anh cùng anh rời khỏi đó.
- " Lạc Y cô là đang không đành lòng trả thù ông ta?". Khi ra xe Hạ Khải Phong cất giọng lạnh lùng hỏi cô thái độ của cô khi nảy đã nói lên điều đó.
- " Dù sao cũng có chút không nỡ, tôi gọi ông ta bằng ba suốt 18 năm trời nay lại...". Cô nghe Hạ Khải Phong hỏi chợt run nhẹ, không ngờ Hạ Khải Phong lại có thể nhận ra điều đó. Nhưng Hạ Khải Phong đã nhận ra chẳng lẽ người ngồi cạnh cô lại không nhận ra?
- " Lạc Y, nếu em đã chọn con đường trả thù thì tuyệt đối không nhân nhượng với bất kì ai. Càng không thể nói câu không đành lòng". Lúc này anh mới lên tiếng nhìn thẳng vào cô nói.
Cô nghe anh nói vậy thì gật đầu nhẹ, cả thân hình nhỏ nhắn dựa vào lòng ngực anh. Anh nói đúng cô đã chọn con đường trả thù thì không nên để tình cảm trước kia làm sao lãng ý chí của mình.
- -----------------------------
Hạ Khải Phong cùng anh và cô đến công ty ¥S bàn việc của công ty này với Cố Thị. Anh vì phải đi gặp một lão đại ở đâu đó nên không ở lại chỉ có cô và Hạ Khải Phong cùng nhau làm việc.
- " Làm việc cả buổi rồi, nghĩ ngơi ăn tí gì đi". Hạ Khải Phong vừa nói vừa đưa cho cô một phần mỳ ý cô cầm lấy rồi cười cười nhìn anh ta rồi cứ vậy mà giải quyết bữa trưa của mình.
- " Khải Phong, anh từng thích ai chưa?". Khi ăn xong thấy Hạ Khải Phong đang ngồi nhìn vào loptop cô liền cất giọng tò mò hỏi anh ta.
- " Có, sao vậy?". Nghe cô hỏi Hạ Khải Phong chợt khựng lại vài giây rồi sau đó cất giọng trả lời cô.
- " Là ai vậy? Tiểu Ngạn biết không?". Nghe anh ta nói vậy sự tò mò trong lòng cô lại bắt đầu, liên tục hỏi anh ta.
- " Bí mật". Hạ Khải Phong nói xong đưa tay lên miệng suỵt một cái làm ra vẻ bí mật, ánh mắt có phần ấm áp hơn khi nhắc về người mình yêu đôi môi nhếch lên tạo thành một nụ cười lạnh giá.
Cô thấy anh ta như vậy liền lắc đầu rồi tập trung vào việc làm của mình.
Cô làm mãi đếm chiều tối cô cùng Hạ Khải Phong trở về biệt thự. Cô lên phòng tắm rữa, đi ăn tối và đi ngủ. Chỉ là trong đầu cô chợt hiện lên sự thắc mắc vì sao anh chưa về? Anh có gặp nguy hiểm gì hay không?
Đến khuya hôm đó anh về đến biệt thự liền lên phòng tìm cô. Bữa vào phòng cảnh đầu tiên anh thấy đó là cô đang ngủ gục trên bàn.
Thấy cô như vậy trong lòng anh chợt nỗi lên một sự xót. Tiến lại gần bế cô lên giường, dạo này cô có hơi tăng kí rồi a~.
- " Ưm, Tiểu Ngạn anh về rồi". Cảm nhận có người đang ôm mình cô liền tỉnh giấc cất giọng ngái ngủ hỏi
- " Ừm". Anh nói rồi đặt cô lên giường rồi nhanh chóng nằm đè lên người cô.
Bàn tay mạnh mẽ vuốt nhẹ khuôn mặt ngái ngủ của cô. Nhìn cô lúc này rất đáng yêu nhùn đôi môi đỏ mọng kia khiến anh chỉ muốn nuốt nó vào bụng. Nghĩ là làm anh liền cúi xuống hôn đôi môi đỏ mọng của cô.
Nụ hôn lúc đầu là nhẹ nhàn sau đó là nhanh dần. Anh tham lam hút lấy mật ngọt từ miệng cô.
- " Tiểu Ngạn, ưm". Không chịu nỗi sự kích thích cô khẽ rên lên một tiếng cả thân hình mềm nhũn ra như nước.
- " Tiểu yêu tinh". Anh nói rồi Hickey vào cổ cô để lại dấu ấn của riêng anh. Cô chỉ vòng tay xoa rối mái tóc của anh, đôi mắt anh lúc này chỉ còn lại sự dục vọng.
(#Lề: chương này được 70 ⭐ thì chương sau tui viết H+ nha mọi người. Mn đừng xem chùa tội Lỳ lắm nha bỏ cả tiếng đồng hồ viết đấy 😔😔)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT