Đại Hắc nhuyễn manh nằm trên ghế sô pha, lộ ra cái bụng tùy ý cho viên chức nhỏ vuốt lông, viên chức nhỏ hoàn toàn trở thành thằng sen mới cho Đại Hắc.

Đại Hắc khó chịu meo meo, muốn ăn bánh quy cho mèo vừa rồi viên chức nhỏ đút cho nó. Viên chức nhỏ nhìn về phía đàn anh, đàn anh lắc đầu: “Hôm nay không thể cho Đại Hắc ăn nữa.”

Đại Hắc biết viên chức nhỏ không có bánh quy thì lập tức trở mặt, cao ngạo xoay người, chạy ra ban công phơi nắng.

“Đàn anh.” Viên chức nhỏ lưu luyến mà nhìn Đại Hắc, còn chưa có sờ đủ!!!

“Đại Hắc ăn nhiều quá sẽ không tiêu hóa được.” Đàn anh mang một đĩa bánh nhỏ ra, nói với cậu: “Em nếm thử xem.”

Viên chức nhỏ cầm một miếng lên, là bánh đậu xanh mặn ngọt. “Ngon quá đi mất, đàn anh tự tay làm ạ?”

“Ừ.”

Fanboy viên chức nhỏ: “Đàn anh thật là lợi hại, vừa biết xào rau nấu cơm, lại còn biết làm bánh nữa chứ. Em thì lại chẳng biết làm gì cả.”

“Em chỉ cần biết ăn là đủ rồi.”

Viên chức nhỏ đỏ mặt nghĩ thầm: Đàn anh đang thả thính mình đấy à??

Chiều hôm ấy, viên chức nhỏ vừa được nựng Đại Hắc, Tiểu Bạch của đàn anh, vừa được ăn cơm tối ở nhà anh, cảm thấy ngày hôm nay đặc biệt mộng ảo.

Mãi đến tận khi đàn anh đưa cậu về tới nhà, viên chức nhỏ vẫn còn đang trong hoảng hốt, ngây ngốc mà chào tạm biệt đàn anh, sau đó khẩn trương chạy lên tầng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play