"Các ngươi rất thích Bút Tiên đúng không?" Trong sự thấp thỏm lo âu của mấy người, Cao Dương mở miệng hỏi một câu thâm ý như vậy.
Câu này vừa nói ra khiến cho Triệu Nham cùng với Lưu Tình Tình và Lý Mộng Khê ở bên cạnh đều muốn khóc, trước đó là do bọn họ không hiểu chuyện, nếu như biết chơi trò này thật sự sẽ chiêu được quỷ, có cho bọn hắn thêm vài lá gan nữa cũng không dám chơi!
Vì vậy, Lý Mộng Khê gần như là vừa khóc vừa nói: "Đại ca, chúng ta sai rồi, sau này chúng ta không bao giờ chơi Bút Tiên nữa."
Triệu Nham cùng với Lưu Tình Tình ở bên cạnh cũng giống như gà con mổ thóc gật đầu lia lịa tỏ vẻ rằng ý nghĩ của mình cũng giống như vậy.
Nhưng mà, đối với lời nói của Lý Mộng Khê, Cao Dương lại giống như không có nghe được, hắn tiếp tục nói: "Ta hỏi là các ngươi có thích chơi Bút Tiên không?"
Không biết Cao Dương nhấn mạnh cái vấn đề này có ý gì, nhưng mà ba người đều kiên định lắc đầu nói: "Không thích."
Thấy vậy, Cao Dương sâu xa nói: "Không, các ngươi thích."
Ba người Triệu Nham: "?????"
Nghiêm Tiểu Yên: "?????"
Phải nói rằng, mấy người này đúng là bị lời nói của Cao Dương làm cho bối rối.
Nghiêm Tiểu Yên càng là nghi ngờ nói: "Cao Dương, lời này của ngươi rốt cuộc có ý gì?"
Cao Dương cười nói: "Không có gì, chỉ là bỗng nhiên ta muốn chơi Bút Tiên, nên muốn các ngươi cùng chơi."
Sau khi gặp qua Nghiêm Tiểu Yên lúc sáng, Cao Dương liền tra xét một chút tài liệu ở trên mạng, phát hiện ra chơi loại trò chơi thông linh giống như Bút Tiên này ít nhất cần ba người trở lên, Cao Dương chỉ có một người nhất định là không có biện pháp gì.
Hơn nữa, dựa theo trước đó con Oán Quỷ nói, càng nhiều người cùng chơi trò này, chiêu ra quỷ cũng càng nhiều.
Năm người nói không chừng còn có thể đưa tới mấy con quỷ vật một lúc.
"Lại, lại chơi? Đại ca, ngươi nói đùa phải không!" Biết ý tứ của Cao Dương, Triệu Nham có chút không dám tin nói.
Cao Dương lãnh đạm lên tiếng: "Ngươi thấy ta giống như đang nói đùa sao? Đừng sợ, có ta ở đây, quỷ đến cũng chỉ là hàng khuyến mãi."
Nói xong, Cao Dương kêu mấy người đến ngồi xuống bên cạnh cái bàn lớn, thấy hắn đã nói như vậy, Nghiêm Tiểu Yên đã từng hai lần chứng kiến Cao Dương giải quyết quỷ vật, mặc dù cảm giác có chút không đáng tin cậy cho lắm, nhưng cũng không có phản đối gì.
Mà nghĩ lại biểu hiện lúc trước của Cao Dương, coi như mấy người Triệu Nham không cam lòng nhưng cũng không dám cự tuyệt, cứ như vậy, năm người bắt đầu ngồi vây quanh cái bàn giữa phòng khách.
Một giây
Hai giây
Ba giây
………..
Cho đến khi trôi qua một phút, bầu không khí bỗng nhiên có chút lúng túng.
Nhìn mấy người vẫn như cũ khẩn trương cùng bất an mà ngồi chỗ đó, Cao Dương không nhịn được mới lên tiếng nói: "Các ngươi nên bắt đầu đi a! Ta còn chưa có chơi qua bao giờ, không biết chơi trò này như thế nào."
Sau khi Triệu Nham do dự một chút mới lo sợ nói: "Đại ca, thật ra ta rất muốn bắt đầu, nhưng vấn đề là chơi Bút Tiên cần giấy cùng bút lông, không có thứ này là không chơi được a!"
"Vậy sao ngươi không nói sớm! Lãng phí tâm tình." Cao Dương tức giận nói.
Triệu Nham cố nặn ra một nụ cười, trong lòng giận mà không dám nói gì.
Cũng may bình thường lúc Nghiêm Tiểu Yên rảnh rỗi cũng luyện tập qua một chút thư pháp, trong nhà vẫn có bút lông cùng giấy trắng mấy thứ này.
Nhưng mà lần này trước khi bắt đầu, Triệu Nham lại giải thích trước: "Đại ca, trong lúc chơi Bút Tiên, trước khi trò chơi kết thúc nhất định phải chú ý tuyệt đối không thể thả lỏng tay nắm bút viết. Ngoài ra, nếu chúng ta hỏi vấn đề mà Bút Tiên không trả lời được cũng không cần truy hỏi, giống như lần trước, cũng là bởi vì ông chủ bỗng nhiên gọi điện thoại hỏi tiến độ tăng ca như thế nào cho nên chúng ta mới thả lỏng bút ra trêu chọc đến hai con quỷ vật này."
Một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng đúng là miêu tả Triệu Nham lúc này, sau khi có kinh nghiệm của lần trước, bây giờ hắn rất sợ trêu chọc thêm một hai quỷ vật khác, cái mùi vị ngày ngày phải lo lắng bất an khiến cho hắn chịu đựng thật sự là quá đủ rồi.
"Đừng sợ, mạnh mẽ lên, xảy ra chuyện gì thì có ta gánh." Cao Dương an ủi nói.
Nhưng mà Triệu Nham nghe được lời này cũng không có một chút phấn khích nào, chỉ vì bộ dạng của Cao Dương bây giờ, rõ ràng chính là một bộ muốn gây sự, hắn suy đoán lần này chơi Bút Tiên, tám chín phần mười sẽ giống với lần trước, chắc chắn sẽ dẫn tới một chút quỷ vật, bây giờ Triệu Nham chỉ có thể hy vọng nếu thật sự Cao Dương gây chuyện, những quỷ vật kia liền có thể dễ dàng giải quyết hết, nếu không thì thật sự là bị kịch.
Trong sự thấp thỏm của Triệu Nham cùng với sự hưng phấn của Cao Dương, mấy người đứng dậy sau đó cùng cầm vào trên cây bút lông.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Triệu Nham bắt đầu nhỏ giọng nói: "Bút Tiên Bút Tiên, ta là kiếp trước của ngươi, ngươi là ta kiếp này, nếu như muốn cùng ta tục duyên(*), mời vẽ vòng trên giấy…."
(*)Tục duyên: ý nói tiếp tục mối duyên phận này.
Có lời nhắc nhở của Triệu Nham lúc nãy, Cao Dương cùng với 3 người Nghiêm Tiểu Yên cũng là bắt đầu nhỏ giọng nói theo Triệu Nham lẩm bẩm từng câu triệu hoán Bút Tiên.
Bên trong màn đêm yên tĩnh, chỉ có năm người cùng nhau nhỏ giọng đọc vang vọng từng câu, hơn nữa dần dần truyền ra xa.
Không lâu lắm, một trận gió nhẹ phất qua, cửa sổ lúc trước vẫn đóng chặt cùng với cửa kính trên ban công đều yên lặng không tiếng động mà mở ra, rèm cửa sổ trong phòng khách bỗng nhiên lay động, khiến cho trong phòng lặng lẽ tăng thêm vài phần cảm giác âm lãnh.
Cảm nhận được thay đổi trong phòng, trên mặt Cao Dương bất tri bất giác hiện lên một nụ cười châm biếm.
Đám người Triệu Nham nhìn thấy toàn bộ biểu hiện trên mặt Cao Dương không tự chủ được mà nghĩ tới thời điểm hắn đối mặt với Oán Quỷ, thật giống như Cao Dương cũng từng hiện ra nụ cười như thế.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT