Cho dù Cao Dương biết ngày này sẽ đến, nhưng không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy.

Cái thân thể nhỏ bé này của Cao Dương bây giờ làm sao có thể cưỡi được Liễu Chiêu Vân hung tàn đại quỷ.

Không có so sánh liền không có tổn thương!

Vào lúc này, Cao Dương đột nhiên cảm giác được, bị Liễu Chiêu Vân coi mình làm cừu lấy lông thật ra cũng không tệ, tốt xấu gì mỗi lần mình cũng được coi là hưởng thụ, cũng không có quá nhiều thua thiệt.

Nhưng mà nếu bây giờ khoái hoạt có lẽ mấy giây sau liền lạnh, có thể sẽ thua lỗ lớn, nếu mà mình thật lạnh, vậy thì ai chăm sóc mẹ mình?

Mấy giây sau, Cao Dương không nhịn được mở miệng nói: "Có thể ở riêng không?"

Nhìn dáng vẻ bi thống của Cao Dương, Liễu Chiêu Vân làm sao còn không biết trong lòng Cao Dương nghĩ cái gì?

Rồi sau đó nàng cười lạnh một tiếng nói: "Mới vừa kết hôn ngươi liền muốn ở riêng, cho ngươi thêm mấy ngày chẳng phải liền muốn ra khỏi giới hạn?"

Nói xong, một cái tay của Liễu Chiêu Vân khẽ giơ lên, ngay sau đó một luồng âm khí nồng nặc tới cực điểm từ trong tay nàng tràn ra hóa thành một cái bàn tay âm khí trực tiếp bắt lấy Cao Dương, cứ như vậy đem Cao Dương hoàn toàn không có sức phản kháng kéo đến bên người mình, sau đó cùng theo sau lưng Liễu Chiêu Vân tiến vào phòng ngủ.

Một lát sau, cửa phòng liền khép lại.

Nhìn vẻ mặt Liễu Chiêu Vân bên cạnh hứng thú nhìn chằm chằm, hơn nữa ngón tay còn nhẹ nhàng vuốt ve trên người mình, Cao Dương kinh hoảng nói: "Ngươi muốn làm gì? Có tin hay không ta hét lên?"

Liễu Chiêu Vân ôn nhu nhìn Cao Dương nói: "Ngươi hét a! Ngươi hét càng lớn tiếng ta càng hưng phấn, xem ngươi hét có rách cổ họng sẽ có người tới cứu ngươi hay không."

Cao Dương nghe vậy thần sắc bi thương nói: "Ngươi đây là tát ao bắt cá a! Chơi đùa dưỡng thành không tốt hơn sao?"

Lúc này, Liễu Chiêu Vân rốt cục không nhịn được mà bật cười: "Yo, thật nhiều ý tưởng a!"

Sau đó, trong tầm mắt Cao Dương cũng chỉ có mặt ngọc của Liễu Chiêu Vân gần trong gang tấc cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống trong đầu Cao Dương không ngừng nhắc đến dương khí đang điên cuồng giảm xuống.

Ngày thứ hai, nhìn chằm chằm vành mắt thâm đen cùng với thân thể trầm trọng, Cao Dương từ trong phòng ngủ đi ra.

Nghiêng đầu qua nhìn kẻ sắc lang Liễu Chiêu Vân đang ngủ lộ ra vóc người thon dài, Cao Dương cảm thấy lưng mình còng xuống thêm mấy phần.

Dù sao ở trên khế ước có quy định rõ ràng người ký khế ước không thể gây tổn hại cho đối phương, nếu mà bây giờ Liễu Chiêu Vân thật sự ăn Cao Dương, đó chính là vi phạm vào khế ước.

Cho nên tối hôm qua sau khi chơi đùa trong chốc lát, Liễu Chiêu Vân liền tản đi bàn tay bằng âm khí đang khống chế Cao Dương, sau đó kéo tay hắn qua làm cái gối đầu, nhưng cho dù chỉ như vậy, Cao Dương cũng là một đêm không chợp mắt.

Cũng hết cách, cùng Liễu Chiêu Vân thân mật lâu như vậy, dương khí của Cao Dương hầu như cứ cách một lúc là sẽ rớt một điểm.

Lúc này, Cao Dương rốt cục hiểu rõ tại sao người ta nói hôn nhân là phần mộ của đàn ông.

Dương khí của Cao Dương lúc này, nếu ngủ thiếp đi khi ở cùng với Liễu Chiêu Vân, chỉ sợ thật sự ngủ một giấc liền không tỉnh, hoàn toàn an nghỉ.

Hắn chỉ có thể cưỡng ép nhìn chằm chằm dương khí của mình, sau đó lặng lẽ cắn thuốc và ra vẻ kiên cường.

Đến nửa đêm, Cao Dương không thể không đem Quỷ Châu lấy được từ Mị Quỷ chuyển hóa thành ba điểm số hệ thống, sau đó cường hóa một lọ Hối Nguyên Thận Bảo cuối cùng.

Nhưng cho dù là như vậy, trong thời gian một đêm cũng thành công hao tổn sạch sẽ toàn bộ một lọ thuốc.

May mắn thay, rốt cục trời cũng đã sáng.

Lúc dương khí của hắn chỉ còn lại 200 điểm, Cao Dương cuối cùng cũng thành công chịu đựng qua được một đêm, sau khi ra cửa, Cao Dương thẳng tắp chạy đến hiệu thuốc bên ngoài tiểu khu.

"Ông chủ, lấy cho ta một bình Hối Nguyên Thận Bảo! " Sau khi tiến vào tiệm thuốc, Cao Dương nói thẳng không chút kiêng kỵ.

Sáng sớm, Cao Dương chạy đến mua nhiều thuốc bổ như vậy, hơn nữa bộ dáng còn đầy vẻ mệt mỏi, tinh thần không phấn chấn.

Việc này làm cho ông chủ tiệm tuổi tầm trung niên không nhịn được lên tiếng khuyên giải: "Người trẻ tuổi a! Đừng ỷ vào tuổi còn trẻ liền qua loa, phải chú ý tiết chế a!"

Cao Dương đang lấy điện thoại di động ra để chuyển khoản bằng Wechat nghe được chủ tiệm nói như vậy quả thực muốn rớt nước mắt mà nói.

Sau khi nặng nề thở dài một hơi, Cao Dương bất đắc dĩ nói: "Ta cũng muốn lắm! Nhưng giận mà không dám nói gì a!"

Chủ tiệm nghe nói như vậy liền ngẩn người, rồi sau đó không biết là nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên ôm lấy lưng mình.

Rồi sau đó, lúc nhìn về phía Cao Dương lần nữa, bỗng nhiên cảm giác lưng mình có chút khó chịu, lão thở dài một hơi rồi bớt cho Cao Dương 50%, sau đó còn tặng thêm cho Cao Dương nửa cân Cẩu Kỷ.

"Điều này lão ca có thể hiểu, nửa cân Cẩu Kỷ này coi như là lão ca tặng cho ngươi, bất kể là ngâm nước hay là ăn sống đều được, có thể bổ được điểm nào hay điểm ấy đi! Làm nam nhân, không dễ dàng a!"

Vẻ mặt của ông chủ tiệm thuốc giống như là đồng cảm nhìn vào mắt Cao Dương, hắn rất muốn giải thích một chút cho lão, nhưng nhìn nửa cân Cẩu Kỷ ở trong tay mình một chút, hắn cũng không biết nói gì hơn.

Sau khi đi ra khỏi tiệm thuốc, nhìn Cẩu Kỷ đỏ rực ở trong tay, trong lòng Cao Dương cực kỳ bi thương mà nhìn trời.

Đều nói trung niên bất đắc dĩ

Trong bình giữ ấm ngâm Cẩu Kỷ*

Cẩu kỷ khó cản Tuế Nguyệt thúc

Trong chén lại thêm chút Đương Quy*

Cao Dương cảm thấy mình đã sắp bước vào cuộc đời trung niên.

Cuộc sống thật gian nan a.

*Cẩu Kỷ, Đương Quy: đều là thảo dược có tác dụng bồi bổ sinh lý, chống xuất tinh sớm cho nam giới:v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play