Sau khi ăn một bữa ăn khuya hoàn mỹ, Cao Dương mới chậm rãi tản bộ về nhà, nhưng ngay khi Cao Dương mới vừa ngồi vào trên ghế salon chuẩn bị lướt điện thoại một lúc, điện thoại của hắn liền đổ chuông.

Nhìn trên màn hình điện thoại là "Cô nàng lầu dưới dễ thương", Cao Dương liếc mắt một cái sau đó nhận nghe điện thoại.

Sau khi điện thoại được kết nối, thanh âm Nghiêm Tiểu Yên vang lên ngay lập tức: "Ngươi đã về rồi?"

Cao Dương "ừ" một tiếng sau đó hỏi: "Chuyện gì?"

Nghiêm Tiểu Yên nói: "Vậy, ngươi tối hôm qua không phải là đã cứu ta sao? Cho nên ta muốn mời ngươi ăn một bữa cơm cảm tạ! Nếu không ngươi bây giờ nhà ta, ta mời ngươi ăn cơm?"

"Mẹ nó"

Lúc này, trong lòng Cao Dương vẫn là không nhịn được xổ ra một câu cửa miệng.

Nữ nhân này không phải là có bệnh chứ? Không phải đã nói hết rồi sao, cả ngày lẫn đêm luôn nghĩ làm sao lừa gạt mình đi theo đến nhà nàng, coi lão tử là cái gì? Kẻ theo đuôi sao?

Cao Dương có chút nhức đầu bất đắc dĩ nói: "Ngươi có nghe qua một câu nói hay không?"

Nghiêm Tiểu Yên: "Câu nói gì?"

"Liếm chó không liếm ở nhà." Cao Dương sâu kín phun ra một câu nói như vậy.

"Cmn, lại dám nói lão nương là liếm chó?"

*Liếm chó: hành động nịnh hót, lấy lòng. Từ lóng của dân mạng TQ nên mình cũng không quá hiểu rõ để dịch được cả câu này.

Cùng lúc đó, Nghiêm Tiểu Yên đang co ro ở trong phòng nghe được thanh âm của Cao Dương ở trong điện thoại, thiếu chút nữa không nhịn được mà đem điện thoại ném đi.

Mình cũng là thanh xuân mỹ lệ, đi tới đâu cũng đều là tồn tại chúng tinh phủng nguyệt*, bây giờ lại bị Cao Dương gọi là liếm chó, chả lẽ mình không có sĩ diện sao?

*Chúng tinh phủng nguyệt: Trăng sao vây quanh, ý nói luôn được che chở, là cái rốn của vũ trụ

Hầu như là theo bản năng, Nghiêm Tiểu Yên liền muốn mắng chửi người, sau đó cúp điện rồi đưa hắn vào danh sách đen, nhưng vào lúc này, một trận gió nhẹ phất qua trực tiếp lay động rèm cửa sổ, khiến cho trong phòng bỗng nhiên tăng thêm mấy phần lạnh lẽo.

Sau khi thân thể hung hãn run lên một cái, ngón tay đang định cúp điện thoại của nàng trực tiếp dừng lại ở trên không trung.

Nàng hít một hơi thật sâu, sau đó trực tiếp mở miệng nói: "Như vậy, ta bao ngươi mỗi giờ năm trăm, có làm hay không?"

Trước kia Nghiêm Tiểu Yên xem tin tức chủ nhà mới đến, biết được tuổi Cao Dương chỉ mới 21, hơn nữa ngày đó còn cơ bản nắm được lịch học của hắn, bởi vì cũng giống như mình vẫn còn đang đi học đại học, năm trăm mộtgiờ cũng là giá cao, Nghiêm Tiểu Yên cảm thấy Cao Dương như thế nào cũng không thể không động tâm.

Nhưng mà, chuyện không có tuyệt đối.

Nếu đổi lại là lúc trước, tiền lương năm trăm một giờ, hơn nữa yêu cầu chẳng qua là đi theo mỹ nữ như Nghiêm Tiểu Yên sống chung một chỗ, Cao Dương dù có muốn hay không cũng làm.

Nhưng mà bây giờ, tiền gửi bên trong ngân hàng của Cao Dương vẫn còn hơn 90 triệu, bên dưới tâm tính bành trướng, làm gì còn để chút tiền này của Nghiêm Tiểu Yên vào mắt?

Vì vậy, sau khi khinh miệt cười một tiếng, Cao Dương trực tiếp trả lời một câu: "Có năm trăm mà muốn bao ta? Ngươi đợi chút nữa lúc ngủ lót thêm ít gối, nằm mơ cho tốt."

Rồi sau đó Cao Dương còn bổ sung thêm một câu: "Nếu là gặp phải quỷ tìm ta thì có thể, còn tiếp tục qua loa quấy rầy ta, có tin hay không ta lập tức block ngươi, xem ngươi về sau gặp phải phiền toái thì làm gì."

Sau khi nói xong, Cao Dương liền cúp điện thoại.

Về phần tâm tình cùng phản ứng của Nghiêm Tiểu Yên, hắn quan tâm cái rắm, ngược lại đối với nàng mình cũng không có cái ý tưởng gì, sau đó hắn lại dựa lưng vào ghế salon lướt điện thoại di động cùng vô xem Group Chat, thông qua tán gẫu cùng với các lão đại tìm hiểu về tin tức của quỷ vật càng nhiều hơn.

Nhưng ngay tại lúc Cao Dương đang cùng đám lão đại trong nhóm cùng nhau trò chuyện, hắn chợt phát hiện hình xăm trên mu bàn tay phải bỗng nhiên sáng lên, một giây sau, Cao Dương bỗng nhiên cảm thấy hơi nặng.

Liễu Chiêu Vân mấy ngày không thấy cứ như vậy đột nhiên xuất hiện, sau đó ngồi ở trên người mình.

Trong lúc ngón tay nhẹ nhàng lướt trên mặt Cao Dương, Liễu Chiêu Vân tràn đầy hơi thở ngự tỷ mở miệng nói: "Yo, chàng trai, nhớ ta không?"

Nhìn Liễu Chiêu Vân xinh đẹp nổi bong bóng, trong lòng Cao Dương than thở một tiếng, chẳng lẽ là năm nay mình dính phải đào hoa kiếp trong truyền thuyết? Vừa mới xử lý xong nữ nhân lầu dưới kia, bây giờ lập tức đến một người khác.

Càng mấu chốt là, cái người bây giờ, mình thật sự không có biện pháp nào đối phó.

Sau khi trầm ngâm một chút, Cao Dương yên lặng hỏi một câu: "Hôm nay vẫn theo lệ cũ sao?"

Liễu Chiêu Vân cười nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Cao Dương suy nghĩ một chút, vẫn còn có chút không cam lòng nói: "Hay là chúng ta thử dắt tay nhau đơn giản tán gẫu một chút? Hôn miệng gì đó không có ý vị gì."

Rất khó có thể tưởng tượng, mình cũng sẽ có một ngày nói lời như vậy, hơn nữa còn hướng về đại mỹ nhân như Liễu Chiêu Vân.

Nhưng đối với lời nói của Cao Dương, chẳng qua Liễu Chiêu Vân chỉ cười chứ không nói lời nào.

Thấy vậy, Cao Dương chỉ có thể thở dài.

Sau khi liếc mắt nhìn điểm dương khí của mình, trong lòng Cao Dương có chút bi thương để điện thoại di động xuống, chọn một cái tư thế cảm thấy thoải mái một chút, sau đó hắn nằm ngửa ra sau nhắm hai mắt lại.

Nhìn động tác của Cao Dương, nụ cười trên mặt Liễu Chiêu Vân tăng thêm mấy phần.

Chờ đến sau khi Liễu Chiêu Vân làm xong rồi đứng dậy, Cao Dương mới chân tay bủn rủn đổ ra mấy viên thuốc cuối cùng trong lọ, lúc này trong lòng hắn bỗng nhiên có một cảm giác đìu hiu.

Cmn lại bị ép cạn thêm một lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play