Edit: Phong Nguyệt

Lục Ý mơ một giấc rất dài, trong mơ, cậu và Cố Diễn quay về thời cấp ba.

Đó là hôm sinh nhật 18 tuổi của cậu, có rất nhiều người vây quanh bánh gato, trên mặt ai cũng treo nụ cười vui vẻ.

Lục Ý cắt bánh xong, cầu nguyện, đưa miếng bánh đầu tiên cho Cố Diễn, nói: “Diễn ca, tớ biết cậu thích ăn xoài, nên tớ đặc biệt lấy một miếng bánh có xoài cho cậu.”

Cố Diễn nhìn cậu, trong mắt nổi lên ý cười.

Sau khi tiệc kết thúc, mọi người lục đục rời đi, cuối cùng chỉ còn lại hai người Lục Ý và Cố Diễn, đây là lần đầu tiên Lục Tiểu Ý uống rượu, Cố Diễn sợ cậu say, chỉ cho cậu uống rượu trái cây, còn cố tình khống chế liều lượng, thế nhưng Lục Ý vẫn ngà ngà say.

Lục Ý nhìn Cố Diễn bận trước bận sau thu dọn đồ đạc, ánh mắt dập dờn, bắt đầu cảm thấy mê man, mềm nhũn kêu: “Diễn ca.”

Cố Diễn quay đầu nhìn cậu, dùng khăn ướt lau sạch tay, chậm rãi bước đến.

Lục Ý chưa kịp từ ghế salon ngồi dậy, Cố Diễn đã đẩy ngã cậu, đầu gối áp lên ghế, cúi người qua.

“Anh đây có chuyện muốn hỏi cậu lâu rồi.” Cố Diễn vuốt ve gò má cậu, nhìn chằm chằm cậu ở khoảng cách gần, thanh âm mỉm cười: “Nhóc con, cậu thích anh đây bao lâu rồi, hôm nay có chịu thành thật khai báo không, hửm?”

… 

Cảnh kiều diễm trong mơ từng bước tiêu tán, Lục Ý mơ mơ hồ hồ xoa trán, đầu đau như búa bổ mà từ trên giường tỉnh lại.

Ký ức từng chút từng chút trở về, cậu nhớ hôm qua cậu mời rượu Cố Diễn, có lẽ do say rượu nên sau đó đã nói với Cố Diễn hai câu, cậu không có đối tượng, còn độc thân.

— Đây là lần cuối cùng.

Lúc đồng ý tham gia họp lớp, Lục Ý đã nói như thế với bản thân.

Bây giờ cậu và Cố Diễn đã là người của hai thế giới, sau này cũng không gặp nhau nữa, dẫu có liên hoan họp lớp như lần này cậu cũng không tham gia nữa.

Coi như buông thả bản thân lần cuối, gặp anh một lần.

Về sau mỗi người một nơi, quay lại cuộc sống thực tế.

Lục Ý từ trên giường đứng lên, đi rửa mặt, chọn một bộ quần áo mặc vào, sau đó một bên nấu bữa sáng một bên theo thói quen mở điện thoại lên.

Nhưng điện thoại di động vừa mới mở, đứng máy khoảng một phút.

Vô số thông báo trên weibo, tin nhắn wechat ùn ùn kéo tới.

Lục Ý chờ nó load thông tin xong, mấy phút sau, cậu mới lên weibo, soát hot search, no 1 hot search: Lục Ý Cố Diễn bạch nguyệt quang

Hai mắt Lục Ý từ từ trợn lớn.

***

Lục Ý chưa từng nghĩ mình còn có thể gặp lại Cố Diễn, hơn nữa còn ở trong thời gian ngắn như vậy.

Trong phòng họp nhỏ họp có ba người ngồi, một người là người đại diện của Lục Ý- Văn Túc, hai người còn lại là Cố Diễn và người đại diện Vu Lộc, cộng thêm Lục Ý, tổng cộng bốn người.

Sáng sớm hôm nay bảng hot search đại bạo, tình yêu của Lục Ý cùng Cố Diễn hồi cấp ba bị lộ ra, kèm theo ảnh chụp làm chứng.

Mà chuyện phát sinh lớn thứ hai đó là phòng làm việc của Cố Diễn phòng làm việc thu mua công ty quản lý của Lục Ý, chuyện này đã đàm phán từ trước, thẳng đến hai ngày nay mới có tin tức chứng thực.

Công ty quản lý của Lục Ý không lớn, trên dưới cũng chỉ khoảng trăm người, minh tinh ký hợp đồng cao nhất cũng chỉ có một người tuyến hai, sau tin tức và thông cáo chính thức hôm nay, tất cả mọi người đều bận đến bù đầu bù cổ.

Đoàn đội duy nhất của công ty cũng bởi vì scandal của Lục Ý cùng Cố Diễn mà sứt đầu mẻ trán, chân không chạm đất.

“Lỗi do công ty chúng ta làm không thỏa đáng” Văn Túc ấn bả vai của Lục Ý, dùng âm thanh chỉ hai người nghe được nói, “Công ty quản lý bị điên rồi, muốn vét máng lần cuối, không biết lấy được tin đồn chỗ nào, thế mà dám bán cho cẩu tử.”

Công ty muốn buộc chặt Lục Ý vào Cố Diễn không phải ngày một ngày hai, trước kia cũng trao đổi với cậu rất nhiều lần, nhưng đều bị Lục Ý từ chối, khi đó công ty còn chửi cậu không biết tốt xấu.

Không nghĩ trong lúc mấu chốt, bọn họ còn vì quyền lợi tiền tài làm mù mắt, dám làm ra chuyện tày trời này, sau đó ôm tiền bỏ trốn.

Lục Ý khẽ hít một cái, tay phải vuốt ve ngón cái, theo thói quen muốn cắn gì đó, cuối cùng lấy một viên bạc hà, ngậm trong miệng.

“Chuyện này ảnh hưởng rất lớn với Cố Diễn” Người đại diện Vu Lộc của Cố Diễn trầm ổn mở miệng, “Cố Diễn mới vừa cầm ảnh đế, không biết có biết bao nhiêu anti đang ngồi hóng cậu ta rớt đài đâu, công ty của các người cũng sắp lên thớt…”

“Là công ty không đúng” Lục Ý thái độ chân thành, nhỏ giọng nói “Chúng tôi có lỗi, xin lỗi.”

“Đây cũng không phải là vấn đề xin lỗi là xong,” Vu Lộc nhìn cậu, nghiêm giọng,  “Cậu có biết từ lúc tuồng scandal ra đến giờ, Cố Diễn tổn thất bao nhiêu không? Tính riêng mỗi chuyện yêu sớm, cũng đủ để truyền thông đảng phê bình. Lại nói, Cố Diễn từ lúc xuất đạo đến nay đều đi theo hình tượng trầm ổn thành thục, đột nhiên xuất hiện tin yêu sớm, cậu có biết được bao nhiêu người la hét đòi thoát fan không? Cậu có biết các thương hiệu đại ngôn lấy cớ sụp đổ hình tượng yêu cầu bồi thường hợp đồng không?”

Vu Lộc mặt không đổi sắc: “Nói cho các người biết, tiền đền bù hợp đồng đã vượt hơn con số ba triệu rồi.”

Lục Ý trầm mặc, cậu máy móc cắn viên kẹo, không tự chủ được nhìn về phía Cố Diễn, song Cố Diễn ngồi bên cạnh Vu Lộc, nửa người dựa vào vào ghế, ở góc độ của Lục Ý, thấy không rõ mặt của anh.

Lục Ý cũng ở trong giới, biết những lời Vu Lộc nói đều là thật.

Thậm chí tình huống có thể còn hỏng bét hơn.

Văn Túc đứng ra hòa giải, cười giả lả nói: “Ừm, chuyện này… Thiệt hại cũng đã thành, có phải chúng ta nên nghĩ phương án giải quyết không?”

“Phương án giải quyết? Cậu cảm thấy phải giải quyết như thế nào đây?” Vu Lộc hỏi ngược lại, dường như nghe thấy chuyện tiếu lâm, “Đám anti fans này quả thật tài ba, dường như bọn họ đã thương lượng với nhau, ăn ý hắc Cố ảnh đế đối với tiểu minh tinh tuyến 18 họ Lục mong mà không được, ngẩn ngơ phát cuồng, đem hết thủ đoạn…”

Vu Lộc đại khái cũng thấy khó mở miệng, hắn chỉ có thể cố gắng chịu đựng mà nói: “Đem hết thủ đoạn thu mua công ty người khác, cường thủ hào đoạt, chơi trò bá đạo tổng tài và tiểu kiều thê, cậu có biết đối với hình tượng thiết lập của cậu ấy ảnh hưởng bao nhiêu không?”

Chuyện công ty quản lý của Lục Ý đổi chủ cũng bạo theo, bay lên hot search, bọn anti này không sợ thiên hạ chưa loạn còn thuận tay thổi lửa góp vui.

Vì vậy tiếp nối scandal ánh trăng sáng Lục Ý Cố Diễn, chính là Cố Diễn thu mua công ty quản lý của Lục Ý lên hot search.

Quần chúng ăn dưa nhất thời não bổ ra một vở kịch.

Vô cùng đặc sắc, hấp dẫn đầy kịch tính.

Lục Ý cắn nát viên kẹo, ngồi thẳng người, cúi đầu: “Vậy bây giờ có cách… Có cách cứu vãn không?”

“Cứu vãn?” Vu Lộc nhìn cậu “Tiền đền bù là ba triệu, nếu cứ theo đà phát triển này vài ngày sau sẽ là ba chục triệu! Đem bán công ty rách nát của cậu cũng không đủ, cậu chỉ là tuyến 18, có thể cứu vãn như thế nào?”

“Cũng không thể nói như vậy” Văn Túc nắm tóc, cảm giác trong một buổi trưa ngắn ngủi mình đã già thêm mười tuổi, hắn vắt hết óc nghĩ biện pháp, “Cái này dù sao cũng là scandal của Lục Ý chúng tôi và Cố Diễn của các người, phương pháp phải tìm trên người họ… Để tôi nghĩ xem có thể phát thanh minh không…”

“Phát thanh minh thế nào?” Vu Lộc ngữ khí hùng hổ dọa người, “Ván đã đóng thuyền! Có muốn thanh minh cũng không kịp, sẽ bị người mắng nói lừa bịp, tẩy trắng!”

Văn Túc nghe hắn quát một câu, không dám lên tiếng.

Lục Ý sờ kẹo, nhưng mãi không tìm thấy, mặt cậu thoáng chốc tái nhợt.

Cậu liếm liếm răng, nếm vị hương bạc hà hòa quyện giữa răng môi, sau khi lần lượt điểm qua các phương án trong đầu mới bình tĩnh nói: “Bằng không như vậy đi, công khai nói tôi và Cố Diễn…”

— Tôi và Cố Diễn vẫn đang yêu nhau, từ tốt nghiệp cấp ba đến nay. Bọn tôi sau mười tám tuổi mới xác định quan hệ, không phải yêu sớm, trước đây không công khai là do bản thân tôi không muốn công khai.

Cậu còn chưa nói hết câu này, chỉ mới nói xong câu trước đã bị đánh gãy.

“Nếu như vậy” Cố Diễn rốt cục lần đầu tiên mở miệng, anh từ từ ngồi thẳng dậy, thờ ơ nói, “Tạm thời kết hôn có thể giải quyết vấn đề không?”

Kết hôn?!

Hai chữ này tựa như lựu đạn oanh tạc trong đầu cậu, khiến cậu suýt chút nữa cắn trúng lưỡi mình, nửa câu còn chưa nói ra miệng đều bị hai chữ này đánh cho tiêu tan thành mây khói.

Văn Túc trợn tròn mắt, không ngờ Cố Diễn lại đề nghị phương án táo bạo như thế, miệng há hốc: “Cái này…Cái này…”

“Kết hôn?” Vu Lộc nghe thấy câu này, hít một cái, chống cằm, nghiêm túc suy xét.

Trong nhất thời không ai lên lên tiếng, yên tĩnh đến đáng sợ.

Lát sau, Vu Lộc phân tích: “Tôi cảm thấy cái này có thể, nếu hai người kết hôn, mức độ thiệt hại giảm xuống tối thiểu. Chúng ta tìm vài người diễn trò, nói rằng đã sớm biết tin hai người kết hôn, sau đó nói vốn hôm nay định công bố tin kết hôn, văn bản cũng định viết hai người sau khi tốt nghiệp đã bên nhau sáu năm, ai ngờ bị anti tìm được lỗ hổng, giành trước.”

“Về chuyện công ty thu mua” Con mắt Vu Lộc cũng không chớp một cái, nói tiếp, “Cái này vốn đã thương lượng từ trước, là do công ty quản lý của các người có chuyện, hai người thử nhìn xem người điều hành hiện tại, trước khi đi còn muốn làm sóng lớn, sau khi cầm tiền thì chạy mất hút, chúng tôi không truy cứu là may.

Phòng làm việc chúng tôi có thể cùng công ty các người phát thông cáo chung, chuyện thu mua công ty không liên quan đến Lục Ý. Sau đó, chúng ta thuận thế thiếp lập tính cách thâm tình, sủng vợ cho Cố Diễn, đối với thiết lập tính cách phía trước như của cậu ấy hổ thêm cánh, Cố Diễn sắp tới sẽ chuyển hình, vừa lúc lọc một đám fan lưu lượng, rất hoàn mỹ.”

Kín kẽ không sơ hở, các biện pháp phía sau cũng rất toàn vẹn, không hổ là người đại diện kim bài của ảnh đế, năng lực phản ứng quá trâu bò.

Văn Túc cũng bị dắt theo, không tự chủ được suy nghĩ vấn đề hắn nói, cảm thấy không có vấn đề gì: “Ai… Hình như không phải không được….”

Tựa như một kẻ bị thiếu nợ ba chục triệu trong phút chốc tìm đường sinh trong cửa tử, Văn Túc mừng như điên, hắn quay đầu nhìn về phía Lục Ý: “Lục Ý, cậu thấy sao?”

“Tôi à…” Lục Ý cảm thấy hoang mang, tất cả sự bình tĩnh bay sạch không sót gì, cậu kinh ngạc nhìn về phía Cố Diễn, nhíu mày, “Cậu… Cậu thấy ổn không?”

“Theo logic mà nói thì có thể, đây chỉ là hôn nhân giả, chúng ta chỉ tìm cách cứu thế cục mà thôi.” Trên mặt Cố Diễn cũng không có bất kỳ biểu cảm dư thừa nào,“Nhưng con người tôi đây không bao giờ làm chuyện ép buộc người khác, nếu Lục tiên sinh không muốn thì xem như tôi chưa từng nói tới.”

Anh nói xong câu này cũng bắt đầu hối hận, anh chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với Lục Ý, cũng không tưởng tượng ra cảnh sau khi hai người kết hôn như thế nào.

Cố Diễn cảm thấy có lẽ vì nhớ tới chuyện tối qua cho nên mới nhất thời ma xui quỷ khiến mà nhắc đến đến chuyện kết hôn.

Anh ngược lại hy vọng Lục Ý trực tiếp cự tuyệt mình.

Nghe thấy ba chữ khách khí lại xa cách “Lục tiên sinh”, Lục Ý nhắm mắt một cái, lát sau mới khó khăn mở miệng nói: “Không phải…”

Cố Diễn thầm giật mình.

Lục Ý rũ mắt: ”Để tôi suy nghĩ một chút.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play