Băng Nhi rất nhanh trí trong việc lời ăn tiếng nói. Nếu Bella muốn diễn
kịch. Được vậy thì tôi sẽ cùng cô diễn cho hết vở kịch này.
"Cô ta nói vậy là sao? Bella từng kết hôn ư?"
"Tên cô ta không phải là Bella ư?"
"...'
Vô số những câu hỏi mà mọi người đang bàn tán. Riêng Nhạc Phong, anh không tức giận về câu nói của Băng Nhi. Cô ấy không còn là một cô gái yếu
đuối nữa rồi.
"Băng Nhi à, có lẽ đây không phải là thời gian để nói về chuyện cá nhân đâu."
Ken lên tiếng làm tan cái bầu không khí khó chịu đó.
"Thôi chết tớ lỡ lời. Không nên nhắc về những chuyện đó. Thôi vui vẻ lên nào. Dù gì chúng ta là bạn thân. Đừng nên suy nghĩ quá tiêu cực."
Bella nuốt cục tức xuống. Định chơi cô ta lại ngờ lại bị cô ta chơi lại.
"Tớ không có sao."
Bella nói xong liền ôm Băng Nhi vào lòng. Băng Nhi cũng thuận theo mà ôm bởi
vì diễn biến quá nhanh. Bella nói thầm bên tai Băng Nhi.
"Cô giỏi lắm! Để xem cô còn thắng được tôi hay không?"
"Được thôi. Nhưng cô hãy nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh tôi đi. Hắn ta đang nhìn cô bằng ánh mắt cực kì phẫn nộ. Hắn ta còn nói 'Định mệnh sẽ cho
chúng tôi quay trở về với nhau!'"
Nói xong Băng Nhi liền xoay người. Nhưng cô ấy không về lại chỗ ngồi mà đi
theo hướng cánh cửa của buổi tiệc. Tất cả mọi người khá ngạc nhiên về
hành động này của cô. Bella cũng rất phẫn nộ.
"Băng Nhi cậu đi đâu vậy? Bữa tiệc còn chưa kết thúc mà."
"Chính vì là sinh nhật của cô nên khiến tôi cảm thấy buồn nôn hơn. Cô chỉ lợi
dụng bữa tiệc này để cho mọi người biết cô xinh đẹp và giàu có như thế
nào.
TÔI GHÉT NHỮNG BỮA TIỆC NHƯ VẬY!"
Nói xong, Băng Nhi rời khỏi bữa tiệc. Nhạc Phong thấy vậy liền chạy theo cô mặc cho đám đông đang bàn tán xôn xao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT