Kiều Y Dương là vai nam chính mới mà đoàn phim vừa tìm, nghe nói đạo diễn Vương vì để cho Kiều Y Dương nhận nhân vật này, không chỉ có dốc hết vốn liếng đưa ra thù lao đóng phim giá trên trời, còn ba lần bảy lượt đến nhà mới hắn.
Thân là ảnh đế lão luyện, Kiều Y Dương mang theo số lượng nhân viên tự nhiên không ít.
Nghe Tiểu Đặng Tử giới thiệu, hắn không chỉ có dẫn theo người đại diện cùng ba trợ lý, còn có chuyên gia trang điểm và stylist cùng với bác sĩ tư nhân, phân phối đầy đủ.
Dùng thân phận Tổ Kỳ cùng trình độ đến xem, cậu cần phải chủ động hướng Kiều Y Dương chào hỏi, nhưng mắt nhìn Kiều Y Dương từ đầu đến chân võ trang đầy đủ bị nhóm trợ lý chặt chẽ vây vào giữa, Tổ Kỳ nhất thời có chút do dự.
Lúc này, người đại diện của Kiều Y Dương cũng nhìn thấy bọn họ, sau đó ánh mắt dừng lại trên gương mặt ổn định của Đoạn Khải, vừa kinh ngạc vừa vui mừng nở nụ cười: "Đoàn ca? Trùng hợp như thế."
Đoạn Khải hình như quen biết người đại diện của Kiều Y Dương, đi tới cùng hắn nắm tay, hàn huyên vài câu mới nói: "Tôi hôm qua mới lâm thời quyết định đến đây, chưa kịp hướng cậu chào hỏi, liền chuẩn bị ngày hôm nay tự mình đến nói với cậu một tiếng."
"Hiện tại mới nói cho tôi, Đoàn ca anh cũng quá không có suy nghĩ, chờ hết rồi chúng ta đồng thời ăn một bữa cơm, ngươi nhất định phải tự phạt ba chén mới được." Người đại diện của Kiều Y Dương là Chu Hải cười nói.
Đoạn Khải hiếm thấy không banh một tấm mặt băng sơn, kéo nhẹ khóe miệng: "Tối hôm nay là được, vừa vặn chúng ta ở chung trong đoàn kịch."
"Mỹ Đồng cũng tới?" Chu Hải thăm dò đầu hướng phía sau Đoạn Khải nhìn quanh một cái, lập tức đột nhiên nhớ tới, "Không đúng rồi... Mỹ Đồng không có nhận bộ phim Cung Tường này đi?"
Vừa dứt lời, Chu Hải đã nhìn thấy Tổ Kỳ cùng Tiểu Đặng Tử, lập tức run lên hai giây, chỉ cảm thấy Tổ Kỳ khuôn mặt này đặc biệt nhìn quen mắt.
Đoạn Khải nói: "Tôi đang dẫn người mới." Nói xong, hắn vẫy tay đem Tổ Kỳ gọi qua, thuận tiện làm giới thiệu lẫn nhau.
Sau khi nghe đến tên Tổ Kỳ, Chu Hải mới đột nhiên phản ứng lại —— tiểu minh tinh lớn lên xinh đẹp trước mắt này không phải là đối tượng của Tiết Giác trên weibo hay đồn thổi sao?
Lúc đó hắn còn đang suy nghĩ, Tổ Kỳ thủ đoạn nhất định lợi hại, không chỉ đem kim cương Vương lão ngũ Tiết Giác từ trước đến giờ không có bất kỳ scandal nào ăn được gắt gao, hơn nữa dựa vào chuyện này ở trên mạng xào túc nhiệt độ, e sợ bước kế tiếp chính là quay lại đóng phim và quay quảng cáo.
Không nghĩ tới, đúng là hắn đã đoán chuẩn.
Bất quá nghĩ đến cọc cọc kiện kiện sự tình trước đó, Chu Hải đối với Tổ Kỳ nhìn bề ngoài thuần lương vô hại một chút đều không thích.
Tổ Kỳ không phải người mù, cho dù Chu Hải chưa hề đem cảm xúc không thích cậu trực tiếp biểu hiện ở trên mặt, cũng có thể cảm giác được hắn đối với mình lạnh nhạt, vì vậy sau khi bắt chuyện xong liền bất động thanh sắc lùi tới phía sau Đoạn Khải, hoàn toàn đem chính mình ngụy trang thành người trong suốt.
Về phần Kiều Y Dương bị cư dân mạng gọi đùa là hoàng đế điện ảnh bảy trăm triệu, trước sau không nói một lời trốn ở trong vòng vây của nhóm trợ lý, khẩu trang cùng kính râm cơ hồ đem cả khuôn mặt của hắn đều che hết, không nhìn ra được biểu tình lúc này.
Mà Tổ Kỳ vẫn nhạy cảm có thể cảm thấy tâm tình của Kiều Y Dương có vẻ không tốt lắm.
Hơn nữa Tiểu Đặng Tử chỉ dựa vào quần áo cùng trợ lý đi theo mà có thể nhận ra đó là Kiều Y Dương thì Tổ Kỳ cảm thấy bội phục sâu sắc...
Thấy Đoạn Khải cùng Chu Hải còn dự định nói chuyện một chút, Tổ Kỳ cùng Tiểu Đặng Tử liền dự định lên trước tìm phòng.
Bọn họ giải quyết tốt thủ tục nhận phòng, lúc đi tới trước thang máy phát hiện đoàn người của Kiều Y Dương cũng ở đó chờ, Tổ Kỳ rõ ràng trong lòng những người kia không quá muốn phản ứng chính mình, gật đầu hỏi thăm một chút sau đó liền yên lặng đứng ở bên cạnh.
Cửa thang máy mở, Kiều Y Dương cùng nhóm trợ lý đều đâu vào đấy đem hành lý đẩy mạnh vào trong thang máy, chuyên gia trang điểm và stylist nhanh chóng kéo valy đuổi theo, ngay cả bác sĩ tư nhân cũng mang theo bao lớn bao nhỏ.
Một đám người sau khi đi vào, thang máy rất nhanh liền không chứa nổi.
Tổ Kỳ vốn là không quá muốn cùng Kiều Y Dương ngốc trong một không gian, thấy thế lập tức xua tay nói rằng: "Mọi người đi lên trước đi, bọn tôi đi chuyến tiếp theo."
Không đợi trợ lý phía ngoài cùng mở miệng, ngược lại là Kiều Y Dương bị che chở ở chính giữa gật đầu, lễ phép nói: "Cảm tạ."
Tổ Kỳ cười: "Không có chuyện gì."
Đợi đến cửa thang máy từ từ đóng lại, Tiểu Đặng Tử vẫn luôn căng thẳng mới thở phào nhẹ nhõm, kỳ quái gãi đầu một cái: "Em còn tưởng rằng nhóm paparazzi đều là bát quái bậy bạ, không nghĩ tới là thật."
Tổ Kỳ quay đầu nhìn về phía Tiểu Đặng Tử: "Cái gì thật sự?"
"Anh không thấy bác sĩ tư nhân kia sao? Chính là người đàn ông mặt đồ đen mà em chỉ anh đó." Tiểu Đặng Tử vô cùng thần bí mà nói, "Có một số paparazi nói Kiều Y Dương có thân thể bệnh tật, vô luận đóng kịch hay là đi quay chương trình đều sẽ mang theo bác sĩ."
Tổ Kỳ nhất thời cảm thấy được có chút buồn cười, mang theo bác sĩ riêng mà thôi, này cũng đáng để nhóm paparazi đào móc tin tức lớn sao?
Tiểu Đặng Tử liền than thở: "Hình như là Kiều Y Dương mắc chứng kén ăn, cần thiết có bác sĩ giúp hắn điều trị, anh xem hắn đều gầy thành hình dáng ra sao, nếu những người ái mộ mà nhìn thấy hình dáng này còn không biết sẽ đau lòng biết bao nhiêu."
Tổ Kỳ đối với chứng kén ăn không biết, cũng không tiện đánh giá quá nhiều, cậu yên tĩnh nghe Tiểu Đặng Tử líu ra líu ríu nói một phút chốc, mới lên tiếng nói: "Thang máy đến."
Hai người rất mau tìm đến gian phòng cũng dàn xếp xong xuôi hành lý sau đó mỗi người trở về phòng của mình mà nghỉ ngơi.
Tổ Kỳ tối hôm qua ngủ không được ngon giấc, trưa hôm nay liền ở trên xe gần tới ba tiếng, lúc này tắm xong thay quần áo nằm dài trên giường không bao lâu liền ngủ mất.
Cơm trưa là Đoạn Khải hỗ trợ gọi phòng khách phục vụ, Tổ Kỳ ở khách sạn ngủ đến chạng vạng bảy giờ mới không thể không bò khỏi giường —— thời gian đoàn kịch liên hoan là bảy giờ rưỡi, cậu làm ngôi sao điện ảnh nhất định phải trình diện.
Mới vừa mặc quần áo tử tế, Đoạn Khải cùng Tiểu Đặng Tử liền đến gõ cửa.
Tiểu Đặng Tử mang đến hòm hóa trang cùng keo xịt tóc, tay chân lanh lẹ dùng tốc độ cực nhanh làm xong trang điểm mặt cùng tạo hình tóc cho Tổ Kỳ, lập tức ngửa ra sau dựa vào ở trên vách tường, biểu tình kinh diễm mà vỗ tay cái độp: "Thật là đẹp trai, Kỳ ca của chúng ta không có kém chút nào so với những tiểu thịt tươi kia."
Đoạn Khải hai tay ôm ngực, dù bận vẫn ung dung mà cụp mắt nhìn Tổ Kỳ, nghe vậy sách một tiếng: "Nếu quả thật muốn dùng tuổi tác cùng sắc đẹp để tính, cậu ta so với thịt tươi còn tươi hơn."
"Đúng nha." Tiểu Đặng Tử cười hì hì víu vai Tổ Kỳ, cuồng nịnh hót, "Kỳ ca của chúng ta vẫn chưa tới hai mươi tuổi, so với nhóm thịt tươi trẻ tuổi hơn, Kỳ ca hẳn là thịt tươi nho nhỏ mới đúng."
Đoạn Khải lạnh lẽo mà liếc mắt nhìn Tiểu Đặng Tử: "Là so với cậu còn trẻ hơn."
Tiểu Đặng Tử: "..." Tại sao đề tài bi thương như thế lại đột nhiên kéo tới trên người mình?
Tổ Kỳ cũng cùng trêu chọc: "Tôi thiếu chút nữa quên cậu còn lớn hơn tôi, hay là sau này tôi gọi cậu là Đặng ca đi."
Tiểu Đặng Tử lập tức đem đầu lắc thành trống bỏi, nghĩa chính ngôn từ mà từ chối: "Không không không, anh vẫn là gọi em là Tiểu Đặng Tử đi, luôn cảm giác là em đang chiếm tiện nghi của anh."
Tổ Kỳ cười ha ha: "Được, Đặng ca."
Tiểu Đặng Tử phun một búng máu.
Hai người cười vui vẻ đi ra khỏi phòng, Đoạn Khải thì lại trầm mặc không nói theo ở phía sau, địa điểm đoàn kịch liên hoan ở bên trong nhà hàng bên cạnh khách sạn không xa bước đi mấy phút đã đến.
Lúc đứng chờ thang máy, bọn họ liền đụng phải nhóm người Kiều Y Dương.
Lần này có Đoạn Khải cùng Chu Hải ở chính giữa tán gẫu nên bầu không khí giữa hai bên cũng không quá lúng túng.
Chỉ là Kiều Y Dương vẫn như cũ mang khẩu trang cùng kính râm, cả người cũng phải vũ trang kín, đồng thời được ba người trợ lý cẩn thận từng li từng tí một vây vào giữa, nhìn như không cho bất luận người nào tới gần.
Điệu bộ này...
E sợ ngay cả hoàng đế cổ đại vi phục xuất tuần cũng không sánh nổi...
Tổ Kỳ bất thình lình nhớ tới Tiểu Đặng Tử nói qua chứng kén ăn, không khỏi nhìn nhiều Kiều Y Dương, nào có biết lần thứ hai nhìn sang tựa hồ nhận ra được ánh mắt của cậu, Kiều Y Dương phút chốc xoay đầu lại ——
Sau một khắc, bốn mắt nhìn nhau.
Vô hình phảng phất có thể cảm giác được lúng túng nhàn nhạt.
Tổ Kỳ vội vội vàng gật đầu, xem như là chào hỏi, sau đó đem đầu nghiêng qua một bên tránh được tầm mắt trừng trừng của Kiều Y Dương.
...
Xung quanh thành phố điện ảnh nhà ở và khu buôn bán đều rất ít, đồng thời thành phố điện ảnh này mới mở không lâu, bởi vậy khách hàng chủ chiểu của khách sạn và quán cơm nơi đây chủ yếu toàn là nhân viên công tác đoàn phim.
Nhà hàng lẩu sinh ý so với trong tưởng tượng của Tổ Kỳ còn quạnh quẽ hơn rất nhiều, lúc vào sảnh chỉ thấy có ba bàn khách.
Người phục vụ đem một đám người bọn họ đến lô ghế riêng, không ít người sớm đến cũng ngồi ở vị trí của mình mà uống trà tán gẫu, đạo diễn Vương cùng hai biên kịch còn chưa tới, trợ lý đạo diễn chỉ có thể an bài cho mọi người ngồi chờ trước.
Kiều Y Dương một nhóm có tới tám người, hơn nữa Tổ Kỳ bên này ba người, coi như trừ Chu Hải đi phòng rửa tay, cũng có mười người.
Khi bọn họ đồng loạt tràn vào lô ghế riêng, trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người bên trong bao sương.
Tuy rằng Kiều Y Dương so với hết thảy diễn viên bên trong là lớn tuổi nhất, cũng là vai nam chính, thế nhưng hắn lúc này đem mình che chắn đến chỉ lộ ra một cái trán trơn bóng đi ở sau trợ lý bụ bẫm tự nhiên không ai có thể ngay lần đầu tiên chú ý tới hắn.
Ánh mắt của mọi người ở mười người tiến vào duy chuyển một vòng, rất nhanh liền cố định hình ảnh tại trên người Tổ Kỳ cùng Đoạn Khải.
Nguyên nhân là hai người là người lớn lên đẹp mắt nhất trong nhóm người, người đại diện kim bài Đoạn Khải sắc đẹp cùng năng lực tương đương, bọn họ đương nhiên biết, cơ hồ ở đây tất cả mọi người đều theo dõi weibo của hắn.
Thế nhưng nam thanh niên xinh đẹp bên cạnh Đoạn Khải, tất cả mọi người cảm thấy nhìn rất là quen mắt lại nhất thời nhớ không ra tên.
Mãi đến tận khi Tiểu Đồng đứng lên, phất phất tay hô: "Tổ Kỳ! Các cậu tới rồi.!"
Mọi người thoáng chốc phản ứng lại.
Nguyên lai người này chính là Tổ Kỳ a...
Chỉ là Tổ Kỳ trước mắt cùng với tin tức bôi đen trên mạng có vẻ như không giống nhau lắm, dù sao Tổ Kỳ cáo biệt vòng giải trí đã một năm, lại chưa bao giờ ở trên weibo đăng ảnh, mọi người biết đến tướng mạo của cậu đều dựa vào ảnh chụp trộm của phóng viên.
Tổ Kỳ bên trong những bức hình kia... Rất một lời khó nói hết.
Không không đến nỗi xấu xí,có thể xác thực cùng soái không hề liên quan, trái lại có mấy tấm hình bên trong tư thế cùng biểu tình đều đặc biệt vặn vẹo.
Trái lại người trước mắt, cặp mắt hoa đào đẹp đẽ bên trong giống như đổ đầy vụn ánh sao, liền phảng phất có một cái vòng xoáy, có thể đem toàn bộ lực chú ý của người khác hấp dẫn mà đi, môi của cậu màu sắc hơi đậm, căng mướt, hình dáng môi hoàn mỹ, làn da trơn bóng trắng nõn ở dưới ánh đèn như bỏ thêm một tầng lự kính, mà khóe môi trước sau hơi nhếch lên, rất dễ dàng khiến người ta sinh ra hảo cảm trong lòng.
Trên mạng truyền ra chiều cao Tổ Kỳ không vượt quá một mét bảy mươi lăm, xem ra tuyệt đối có một mét tám, cậu so với Đoạn Khải cao một mét tám mươi bảy cũng được xếp là cao thứ hai.
Nhóm phóng viên quả thực là nói hưu nói vượn!
Các nữ sinh ở đây trong lòng căm giận bất bình nghĩ.
Sự thực chứng minh mặt có thể coi như cơm ăn, ít nhất đang nhìn đến tướng mạo Tổ Kỳ cũng không có dựa vào trên mạng mà tỏ thái độ mọi người đối với cậu đều rất nhiệt tình.
Người ngồi bên ngoài dồn dập vây đến, bao vây Tổ Kỳ cùng Đoạn Khải chuẩn bị ở trước bàn ăn ngồi xuống, Tiểu Đặng Tử thì bị an bài đến bàn bên cạnh.
Nữ chính cùng với nữ phụ vì có nguyên nhân riêng nên sẽ vào đoàn phim trễ, không tính nam chính Kiều Y Dương nơi này Tổ Kỳ là thuộc phân lượng nặng nhất... Dù cho cậu chỉ là người mới mà thôi.
Mọi người mồm năm miệng mười đối với Tổ Kỳ hỏi han ân cần, Tổ Kỳ thụ sủng nhược kinh, mà cũng chen trả lời vấn đề của mọi người.
Sau đó không biết ai hỏi nói: "Đúng rồi, các người trên đường tới có hay không có đụng phải Kiều ảnh đế? Đều đã trễ thế này bọn họ còn chưa tới, sẽ không phải là quên đêm nay có liên hoan đi?"
Tổ Kỳ: "..."
Động tác uống trà của Đoạn Khải ngừng lại: "..."
Sau khi trầm mặc nửa ngày, Tổ Kỳ vương một đầu ngón tay ra chỉ về Kiều Y Dương không biết bị người nào an bài đi chen vào bàn của tổ đạo cụ bên kia: "Anh ta không phải đã tới sao..."
Mọi người: "..."
Vừa vặn lúc này, Chu Hải từ phòng rửa tay trở về đẩy cửa mà vào, tầm mắt quét đến trên người Kiều Y Dương yên tĩnh như kê, nhíu mày nói rằng: "Cậu không phải nên cùng đạo diễn Vương bọn họ ngồi cùng bàn sao? Chen ở đây làm gì?"
Mọi người: "..."
Một hồi lộn xộn đi qua, Kiều Y Dương cuối cùng cũng coi như về tới vị trí chính xác, ngược lại là Chu Hải có vẻ như bởi vì chuyện này không quá cao hứng, trước sau vẫn trưng khuôn mặt đưa đám.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT