gamemobi2205 đã đề cử 4 Nguyệt phiếu và đặc biệt donate cho Tà 30 000 đậu. Nào giờ mới được tặng nhiều đậu vậy luôn a. Cảm ơn nhiều nhen ^^)
- Trần công tử, đây là số vải lụa mà ngài đã đặt mua ở Vinh Bảo Trai. Mời công tử kiểm tra lại.
Trần Tĩnh Kỳ mỉm cười, phất tay bảo:
- Lão Bao, ngươi trả tiền cho hắn.
Bao Bọc Vàng liếc qua:
- Công tử, tiền ngài đưa cho ta, toàn bộ đều đã được dùng để chi trả việc tu sửa phòng ốc rồi.
"Lão keo kiệt."
Trần Tĩnh Kỳ thầm mắng, đành phải bỏ tiền túi ra đưa cho tên hạ nhân.
Khi hắn rời đi, lúc này Bao Bọc Vàng mới cẩn thận kiểm tra số vải vóc. Từ một trong năm xấp vải, hắn lấy ra một bức thư được cuộn tròn giấu kín, đưa cho Trần Tĩnh Kỳ.
Trần Tĩnh Kỳ mở thư ra xem, xem xong lập tức đem nó tiêu hủy.
Ở Hạng đô này, Khu mật sứ - cơ quan bí mật coi giữ quyền binh của Trần quốc - đã âm thầm thành lập một số căn cứ tình báo. Vinh Bảo Trai bề ngoài là một hiệu buôn vải, nhưng kỳ thực toàn bộ những người ở đó đều là nhân sĩ Trần quốc, có nhiệm vụ thu thập thông tin, phụ trách liên lạc. Bức thư mà Trần Tĩnh Kỳ vừa mới tiêu hủy chính là chỉ thị từ Trần quốc gửi sang cho hắn.
- Công tử, trong thư nói gì vậy?
- Thất hoàng thúc ta nói trong triều đang có biến động, tạm thời chưa thể phái mưu sĩ sang trợ giúp, bảo ta tùy cơ ứng biến, tận lực ẩn nhẫn.
- Xem ra quả đúng như công tử dự đoán.
Trần Tĩnh Kỳ nhếch môi cười nhạt, không ý kiến.
...
Tính tới hôm nay thì nhóm ba người Trần Tĩnh Kỳ, Bao Bọc Vàng, Bao Tự đã ở trên đất Hạng được bốn tháng. Trong quãng thời gian này, Châu Vân vẫn thường ghé thăm, thỉnh thoảng Trần Tĩnh Kỳ cũng được đại lão bản của Vân Minh thương hội là Chu Đại Phú mời đi uống rượu, dắt tới thanh lâu.
Càng lúc, cuộc sống của hắn càng được tự do. Cho đến thời điểm hiện tại, Thái tử Lý Long Tích đã hoàn toàn buông lỏng, không có hạn chế gì nữa. Chỉ cần Trần Tĩnh Kỳ hắn không ra khỏi Hạng đô, mọi nơi khác đều có thể đi.
Chưa hết, thỉnh thoảng Thái tử Lý Long Tích cao hứng còn tự mình đến Chất tử phủ xem hắn, cùng hắn uống rượu ngâm thơ; những khi Thái tử phủ thết đãi yến tiệc, Trần Tĩnh Kỳ hắn đều luôn được mời, ghế xếp hạng đầu. Nhờ vậy, thân phận của hắn cũng dần trở nên tôn quý hơn, được nhiều người trọng thị hơn. Hai chữ "An Vương", hôm nay đã không ít kẻ gọi.
Lý Long Tích tất nhiên là có dụng ý. Trần Tĩnh Kỳ hiểu được. Hắn biết vị Thái tử Hạng quốc này đang muốn nhìn xem "bản chất" con người mình.
Trước một kẻ đa nghi như Lý Long Tích, Trần Tĩnh Kỳ không thể không thay đổi chiến thuật. Trải qua nhiều phen cân nhắc, hắn quyết định mình phải bộc lộ một chút gì đó, chứ nếu vẫn cứ tiếp tục đóng vai một tên nhu nhược hèn nhát, thể nào cũng sẽ khiến Lý Long Tích hiềm nghi.
Câu hỏi đặt ra là: Nên bộc lộ cái gì?
Trần Tĩnh Kỳ suy nghĩ, cuối cùng lựa chọn thi hoạ. Hắn sẽ biểu hiện ra một chút tài năng văn chương. Dự định của hắn là phô bày cái tâm hư vinh, cầu trọng thị, nhưng chỉ ở lĩnh vực văn chương thơ hoạ, ý chí phải hướng đến sự tiêu dao khoái hoạt...
Sau khi tìm hiểu, Trần Tĩnh Kỳ nhận thấy ở Hạng đô có một nơi rất phù hợp để cho mình thể hiện, đó là Túy Vân Lâu, hay còn gọi là Tuý Vân thi quán.
Túy Vân thi quán nằm ở phía đông Hạng đô, toạ lạc ở trên một ngọn đồi nhỏ cách xa khu dân cư. Quán chủ của nơi này là một kỳ nữ tên gọi Viên Hi, rất được giới thi nhân văn sĩ kính trọng, danh tiếng thậm chí chả thua gì những bậc đại trí đương thời.
Khiến cho Trần Tĩnh Kỳ ngạc nhiên là vị kỳ nữ Viên Hi này lại là một cô gái còn rất trẻ, tuổi mới bất quá hai mươi hai. Một nữ nhân hai mươi hai tuổi lại có thể được so sánh với những bậc đại trí đương thời, đây quả là điều khó tin. Song Trần Tĩnh Kỳ lại không thể không tin. Bởi vì theo như hắn lân la tìm hiểu thì chính miệng các bậc đại trí kia đã đồng lòng công nhận tài năng của Viên Hi.
Trong dạ hiếu kì, Trần Tĩnh Kỳ lại tiếp tục hỏi thăm tin tức về Viên Hi. Cuối cùng hắn cũng biết được, thì ra Viên Hi chính là môn khách của phủ Trung Vương, Túy Vân thi quán cũng là do Trung Vương xây dựng cho nàng.
Lại nói đến Trung Vương... Vị này tên họ đầy đủ là Lý Long Việt, con của Bình phi Lâm Thục Nhu, năm nay tròn hai mươi tuổi, là vị hoàng tử thứ bảy của Hạng đế Lý Uyên. Trái ngược hoàn toàn với Thái tử Lý Long Tích, Trung Vương Lý Long Việt bình sinh chán ghét tranh đấu, từ nhỏ đến lớn đều không quan tâm gì đến chính trị, chỉ thích uống rượu, ngâm thơ, kết giao bằng hữu khắp bốn phương. Trong Trung Vương phủ của hắn, môn nhân thực khách thực sự rất nhiều, thiết nghĩ chưa đủ một ngàn thì cũng được tám trăm...
P/s: Sắp tới sẽ là so đấu văn chương, thượng... à đoạt mỹ nữ ^^
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT