Edit: Như Ý
—————————
“Về phần quá trình chúng con quen
biết…” Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, tiếp tục giải thích, “Là anh ấy
theo đuổi con trước, lúc đầu con cũng không thích anh ấy, quan hệ
cũng rất không xong, dù sao khi đó con một lòng đều ở trên người Cố
Việt Trạch, hy vọng vãn hồi chút tình cảm, đã làm rất nhiều chuyện
ngốc nghếch, thậm chí còn xích mích với hai người và anh trai. Đoạn thời gian đó là thời điểm con thống khổ nhất, gian nan nhất, nhưng
anh ấy lại chỉ yên lặng làm bạn ở bên cạnh, không rời không bỏ, đối
với con thương yêu đầy đủ, đảm nhiệm việc đánh mắng, con dần dần bị
cảm động, mới đón nhận tình cảm của anh ấy…”
Tư Dạ Hàn nghe vậy, nhìn về phía Diệp Oản Oản đang ba hoa thiên địa, vẻ mặt rất là… Khó mà hình dung… Diệp Oản Oản trừng anh,nhìn em làm gì? Cô nói sai rồi
sao? Chẳng lẽ anh không phải là làm việc ở Tư Thị sao? Chẳng lẽ không
phải là anh theo đuổi cô trước sao? Đuổi theo cô đến tận trời cuối đất … Chẳng lẽ không phải là anh không rời không bỏ sao? Cô muốn chết đủ
loại đều không có biện pháp chia tay… Về phần đảm nhiệm đánh đảm nhiệm
mắng… Cô trước huyên náo còn thiếu sao, lại khóc lóc om sòm, mắng anh
đánh anh, mặt anh lúc nào cũng như tấm băng sơn không có phản ứng
chút nào, không phải là đảm nhiệm đánh đảm nhiệm mắng là cái gì… Nếu
để cho anh giải thích, hai người bọn họ đã sớm bắt cô chia tay có
được hay không?
“Nguyên lai là như vậy…” Nghe đến đó, sắc mặt
Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân rõ ràng đã hòa hoãn lại, lúc
nhìn biểu tình của Tư Dạ Hàn cũng thuận mắt hơn nhiều. Mặc dù cha
không còn, mẹ ở nước ngoài, nhưng quan trọng là đối tốt với con gái, công tác cũng ổn định. “Cho nên, cha, mẹ, hai người đừng vì tướng mạo của anh ấy mà ôm thành kiến, anh ấy chắc chắn sẽ không làm chuyện có lỗi với con, lại nói con gái hai người con gái dáng dấp cũng không an toàn có được hay không? Nói thế nào cũng huề nhau mà!” Diệp Oản Oản
nói.
“Con a…” Lương Uyển Quân một mặt bất đắc dĩ, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mở miệng nói, “Chuyện lúc trước của Oản Oản, chắc hẳn cậu
cũng biết một chút, đứa nhỏ này, chịu không ít khổ, cho nên chúng tôi
mới đặc biệt lo lắng, sợ nó lại bị đả kích, hy vọng nó tìm một con
đường thực tế, hy vọng cậu bỏ qua cho.”
Tư Dạ Hàn mở miệng: “Không sao.”
Lương Uyển Quân thấy hắn nói năng không tốt, bất quá ánh mắt sạch sẽ, không
giống người có tâm địa gian xảo, ngược lại là so với mấy tên đàn ông
dịu dàng kia tốt hơn nhiều, không khỏi tăng thêm mấy phần hảo cảm. Diệp
Thiệu Đình trầm giọng dặn dò, “Tình cảm không phải là trò đùa, mặc dù
tương lai sẽ như thế nào cũng không ai biết, chỉ hi vọng cả hai đều có thể nghiêm túc đối đãi, giúp đỡ lẫn nhau, ở bên nhau thật tốt.”
Tư Dạ Hàn nhìn về cô đang ngồi bên cạnh, đáy mắt thâm trầm giống như
mặt biển mênh mông, lẳng lặng mở miệng nói: “Con sẽ che chở cô ấy một
đời chu toàn.”
Diệp Oản Oản đối diện ánh mắt thâm trầm của
anh, bỗng nhiên sững sốt, đại khái là không nghĩ tới, lấy tính cách của Tư Dạ Hàn còn có thể nói những lời như vậy… Cuối cùng, Diệp Oản Oản
cùng Tư Dạ Hàn phụng bồi cha mẹ ăn một bữa cơm, bầu không khí coi như
hài hòa, bởi vì là lần đầu tiên gặp mặt, cha mẹ không có quá mức làm
khó, hỏi thăm quá nhiều, cuối cùng cũng miễn cưỡng ứng phó được.
Mãi đến khi trở về Cẩm Viên, trong lòng Diệp Oản Oản vẫn còn có chút sợ
hãi. Diệp Oản Oản vừa đi lên lầu, vừa nghiêng đầu hướng về phía Tư Dạ
Hàn than phiền, Tư Dạ Hàn một mực trầm mặt đi ở sau lưng cô. Đi cả
một đoạn, anh vẫn không có nói tiếng nào, cũng không biết đang suy
nghĩ gì. “Nào có người nào trả lời vấn đề như vậy với cha mẹ vợ?
Không biết còn tưởng rằng anh căn bản cũng không yêu thích em, muốn cùng em chia tay a! Ai, cũng còn may trình độ của em đủ cao, coi như anh
trình độ không tốt, chúng ta cũng có thể trung hòa…”
Diệp Oản Oản một bên nghiêng đầu vừa nói chuyện, kết quả không cẩn thận dưới chân
đạp hụt, thân thể nhất thời ngửa ra sau, “A…” May mắn, Tư Dạ Hàn đang ở phía sau, vững vàng đỡ cô ôm vào trong ngực. “Ây…” Không đứng vững…
Diệp Oản Oản le lưỡi một, đang muốn mở miệng, giây kế tiếp, đỉnh đầu hạ xuống một bóng đen, Tư Dạ Hàn bỗng nhiên nghiêng người, hôn một cái
lên môi của cô…
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT