"Nói cho cùng, ta là Cửu thúc của ngươi." Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm
Tư Hạ bị đánh tới ứng phó không kịp: "Thu tay lại, nếu không sẽ chết!"
"Ngươi...!"
Tư Hạ cắn răng nghiến lợi, "Bớt bày ra cái giá Cửu thúc với ta đi! Ngươi không có tư cách đó!"
"Ta lặp lại lần nữa." Tư Dạ Hàn mặt không cảm xúc, "Thu tay lại!"
Ngay vào lúc này, một đội xe việt dã quân dụng màu đen, lặng yên không một tiếng động, từ phía sau lái vào chiến trường.
Những chiếc xe việt dã võ trang đầy đủ này đột nhiên xuất hiện tại chiến
trường, trong nháy mắt khiến cho mọi người đều cảnh giác nhìn sang.
Một giây kế tiếp, xe dừng lại ở một bên. Sau đó, ba nam một nữ từ trong
chiếc xe đầu tiên đi xuống. Bên trong mấy chiếc xe phía sau, nhanh chóng xuất hiện đông đảo nhân mã toàn thân mặc đồ đen, có vẻ được huấn luyện
rất nghiêm chỉnh.
Diệp Oản Oản híp hai con ngươi lại, "Những người này là..."
Bên cạnh nàng, hai tay Nhiếp Vô Danh đột nhiên siết thật chặt, tạo thành
quả đấm, sắc mặt âm trầm mở miệng nói, "Trọng Tài Hội..."
"Cái gì? Trọng Tài Hội?" Diệp Oản Oản nhất thời đổi sắc mặt.
Chỉ thấy ba nam một nữ cầm đầu kia tựa hồ là cao tầng của Trọng Tài Hội, bộ dáng ước chừng đều khoảng 40-50 tuổi, người phụ nữ đi đầu có vẻ trẻ
nhất trong số bọn họ, cùng lắm chỉ khoảng hơn 30 tuổi mà thôi.
Diệp Oản Oản không nhịn được nhìn người phụ nữ kia nhiều hơn một cái, bởi vì tướng mạo của cô ta thật sự là quá đẹp, chẳng qua là biểu cảm vô cùng
âm trầm lạnh lẽo âm u, không thể nghi ngờ đã phá hỏng đi hình tượng đẹp
đẽ của khuôn mặt cô ta.
Cũng không biết có phải là phát giác tầm
mắt của Diệp Oản Oản hay không, ánh mắt người phụ nữ kia đột nhiên giống như lưỡi dao sắc bén bắn về phía Diệp Oản Oản.
Ánh mắt kia mang theo cảm xúc cực kỳ không hữu hảo, căm ghét và chán ghét, khiến cho đáy lòng Diệp Oản Oản phát rét một hồi.
Cùng lúc đó, lòng bàn tay ấm áp, xua tan chút hàn ý trong cơ thể kia.
Diệp Oản Oản thuận theo tay của mình, phát hiện Tư Dạ Hàn không biết từ lúc
nào đã nắm lấy tay nàng, siết ở trong lòng bàn tay, nhiệt độ thuận theo
lòng bàn tay lan truyền khắp toàn thân.
Sắc mặt của Tư Hạ âm trầm đến chảy nước: "Trọng Tài Hội..."
Người phụ nữ tướng mạo cực kỳ xinh đẹp kia, mở một quyển sách dày bên trong
có ghi các bộ luật ra, đảo mắt nhìn qua tất cả mọi người ở đây, cuối
cùng, ánh mắt cố định ở trên người Tư Hạ, giống như đang nhìn một người
chết vậy, mặt không biểu cảm mà mở lời: "Tư Hạ, ngươi không tuân theo
điều luật thứ 36 của Trọng Tài Hội, tích trữ lượng lớn vũ khí nóng, xin
mời đi theo chúng ta một chuyến!"
Thấy một màn như vậy, tất cả
mọi người Độc Lập Châu ở đây, gương mặt đều đầy kinh ngạc. Mãi đến 15
phút trước, bọn họ mới từ trong miệng Tư Hạ biết được hắn tích trữ lượng lớn vũ khí nóng, trước đó ngay cả một chút tiếng gió đều không nghe
được. Trọng Tài Hội làm sao lại nhận được tin, còn nhanh như vậy đã lập
tức chạy tới nơi này?
Hơn nữa, Trọng Tài Hội tổng cộng điều đến 4 vị quản lý trưởng, võ trang đầy đủ, có thể thấy đã sớm có được tin tức.
Trọng Tài Hội tổng cộng bổ nhiệm 12 vị quản lý trưởng, là người quy định
và bảo vệ tất cả quy tắc của Độc Lập Châu, địa vị cực kỳ cao quý, được
tôn sùng.
Chuyện này căn bản cũng không cần bọn họ tự mình đi xử lý, nhưng lần này, lại một lần đến tận 4 vị quản lý.
Hơn nữa, vị nữ quản lý trưởng duy nhất này lại còn là người điều phối một châu mạnh nhất của Độc Lập 12 Châu, Ân Duyệt Dung.
Tư Hạ không hề sợ hãi, vốn chính là ôm lấy dự định đánh cho trở tay không
kịp, rõ ràng cũng không ngờ được tin tức lọt ra, Trọng Tài Hội vậy mà
mới đó đã tới rồi.
Đáy mắt Tư Hạ thoáng qua một nét điên cuồng,
"À, quy định? Nực cười! Trọng Tài Hội thật sao? Nếu đã tới, vậy thì cùng nhau lưu lại đi!!"
Bên cạnh người phụ nữ kia, một vị cao tầng
Trọng Tài Hội khác, ăn mặc tây trang màu đen, tóc hoa râm, thân hình hơi mập cười ha hả nói, "Người trẻ tuổi, giọng có hay nhưng vẫn đừng nên
cất lời quá cuồng vọng thì tốt hơn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT