Edit: Sa Sau ngày nghỉ, mức độ nhiệt tình dành cho công việc của trợ lý Tề dâng cao, ngày lên đường, mới sáng sớm anh ta đã xách hành lý tới đón Ngôn Sơ Âm.

Trợ lý Tề tới quá sớm, vừa ra khỏi thang máy là tới trước cửa nhà Ngôn Sơ Âm nhấn chuông, người mở cửa quả nhiên là Thẩm Gia Thụy.

Thẩm Gia Thụy đeo tạp dề, tay cầm xẻng, dùng hình ảnh vượt quá sức tưởng tượng để tiếp đón trợ lý của mình: “Cô ấy còn đang thu xếp, vào ngồi chờ một lát. Ăn sáng chưa?”

Trợ lý Tề gật đầu ngay tắp lự: “Ăn rồi ạ, Thụy ca cứ mặc em.”

Thẩm Gia Thụy thực sự mặc kệ anh ta, ném câu “Tự ngồi đi” rồi đi vào bếp.

Trợ lý Tề thở phào nhẹ nhõm, mới sáng sớm Thụy ca đã thức dậy nấu bữa sáng cho chị Ngôn, chẳng lẽ anh ta có mắt như mù lại đi gật đầu? Cho dù chưa ăn thì cũng phải nói là ăn rồi. Hơn nữa, đi theo Thụy ca nhiều năm, anh ta biết quá rõ Thụy ca sống an nhàn, sung sướng thế nào, tuy gần đây Thụy ca nổi hứng tìm tòi nấu nướng nhưng dẫu sao cũng là tay mơ, trừ khi anh ấy có tài năng bẩm sinh, không thì trợ lý Tề không tin thức ăn anh ấy nấu có thể ngon lành được. Bữa ăn tình yêu của Thụy ca cũng chỉ có người yêu của anh ấy được hưởng, anh ta sợ dạ dày của mình không có phúc hưởng thụ.

Trợ lý Tề đi vào phòng khách mà lòng không hề thấy mất mát, còn nghĩ phải cách xa một chút để Thụy ca và chị Ngôn không chú ý tới mình.

Nhưng một người trưởng thành ngồi trên sofa, Ngôn Sơ Âm không thể không chú ý. Cô xếp hành lý xong rồi đi ra ngoài, thấy Thẩm Gia Thụy đã nấu xong bữa sáng, vốn dĩ định gọi trợ lý Tề tới ăn chung thì Thẩm Gia Thụy đã ngăn cô: “Tiểu Tề nói ăn sáng rồi, chúng ta ăn thôi. Thu xếp hành lý xong cả chưa?”

Ngôn Sơ Âm gật đầu, Thẩm Gia Thụy đi vào phòng ngủ, kéo vali và xách túi của cô đi ra ngoài.

Thấy thế, trợ lý Tề rất tinh ý tiến lên nhận hành lý, sau đó cười nói với Ngôn Sơ Âm: “Chị Ngôn, em đem hành lý xuống trước, anh chị cứ từ từ ăn.”

Ngôn Sơ Âm vẫy tay với anh ta: “Làm phiền cậu nhé.”

“Chị Ngôn khách sáo quá ạ.” Trợ lý Tề vui vẻ lắc đầu, mặt hiện rõ sự hưng phấn.

Ngôn Sơ Âm khó hiểu, nếu không phải vì cô đi công tác, tuần này Thẩm Gia Thụy không có việc gì, với tình hình như thế, dẫu trợ lý Tề là trợ lý đặc biệt cần phải sẵn sàng làm việc bất cứ lúc nào nhưng cùng lắm mỗi ngày chỉ thỉnh thoảng làm một hai việc gì đó thôi, chẳng khác nào làm việc bán thời gian, hiện tại đi công tác với cô cũng coi như là tăng ca, vất vả hơn ở nhà nhiều. Tăng ca mà lại phấn khích như thế, rốt cuộc là nghĩ gì vậy?

Mặc kệ Ngôn Sơ Âm có hiểu hay không, trợ lý Tề vẫn không oán không trách chờ ở dưới lầu, đến khi thấy Ngôn Sơ Âm ung dung đi xuống thì anh ta vô cùng nhiệt tình mở cửa xe, cười hì hì nói: “Chị Ngôn, bây giờ đi luôn ạ?”

“Cảm ơn, lên đường thôi.” Ngôn Sơ Âm ngồi vào xe.

Trợ lý Tề đóng cửa xe lại, không dằn lòng được mà ngửa cổ nhìn lên, anh ta còn tưởng Thụy ca sẽ đích thân tiễn chị Ngôn xuống lầu, Thụy ca bám chị ấy cỡ đó mà, fans mà biết dáng vẻ của Thụy ca lúc yêu đương chắc sẽ không nhận ra anh ấy mất. Có điều chị Ngôn ăn sáng tới gần nửa tiếng mới xuống đây, không biết ở trên nhà đã làm gì à nha. Nghĩ vậy, lúc bò lên xe, trợ lý Tề bất giác nhìn… khăn lụa choàng cổ của Ngôn Sơ Âm, mím môi cười lén.

Trợ lý Tề thỏa sức tưởng tượng suốt chặng đường tới sân bay. Đỗ Dịch An và ekip đã tới trước, đang ở phòng chờ VIP chờ họ, trợ lý Tề vô cùng nhiệt tình, vừa gặp mặt đã cười nói: “Thụy ca của chúng tôi sợ chị Ngôn làm phiền mọi người nên mới để tôi đi theo, cần làm gì xin cứ nói ạ, đừng khách sáo.”

Quản lý Trần Tiên Nguyên là người kịp phản ứng trước nhất, anh ta đứng dậy bắt tay trợ lý Tề: “Thầy Thẩm khách sáo quá, cô Ngôn tới đây là giúp Dịch An của chúng tôi mà, làm phiền mọi người quá.”

Tuy chỉ là trợ lý của Thẩm Gia Thụy nhưng thái độ của Trần Tiên Nguyên rất nhiệt tình, phải biết rằng ngoài là quản lý của Burning, Thiệu Uyên Minh còn là ông chủ của Tinh Ngu – công ty giải trí lớn nhất nước, vì vậy Thiệu Uyên Minh không thể bỏ quá nhiều tâm sức lên Burning được, phần lớn công việc đều do trợ lý riêng của các thành viên Burning xử lý, cho nên đám người trợ lý Tề sớm muộn cũng sẽ có khoảng trời riêng. Do đó, Trần Tiên Nguyên không dại gì mà không thiết lập quan hệ tốt đẹp với trợ lý Tề.

Lúc trước Trần Tiên Nguyên nghĩ gần đây họ và Ngôn Sơ Âm hợp tác cũng coi như thuận lợi, tuy chưa bắt đầu tuyên truyền nhưng trước đó cũng đã thu hút được sự chú ý, rất có lợi đối với ekip, cho nên hôm qua nhận được điện thoại của Ngôn Sơ Âm nói muốn dẫn theo một nhân viên, cô rất khách sáo nói làm phiền kế hoạch ban đầu của họ, toàn bộ chi phí của nhân viên này sẽ do cô tự chi trả, nhưng Trần Tiên Nguyên vẫn chưa keo kiệt tới mức đó, đừng nói là Ngôn Sơ Âm chỉ mang theo một nhân viên, cho dù cô mang theo một đội và đề nghị phía anh ta chi trả, anh ta cũng sẽ đồng ý. Có điều Ngôn Sơ Âm thông báo muộn quá, mà ở đảo quốc đang là mùa du lịch, tương đối khó đặt phòng khách sạn. Lúc đó anh ta không quá quan tâm đến nhân viên của Ngôn Sơ Âm mà giao chuyện này cho cấp dưới, cấp dưới nói khách sạn mà họ đặt trước đã hết phòng, chỉ có thể để nhân viên của cô và vài nhân viên của ekip ở khách sạn khác.

Trần Tiên Nguyên không phản đối, khách sạn kia tuy hơi xa nhưng điều kiện không tồi. Đội ngũ trong chuyến đi lần này cộng thêm thợ trang điểm, nhiếp ảnh gia, các trợ lý hậu cần,… cũng lên tới hơn hai mươi người, nếu đều ở khách sạn năm sao thì phải tốn một khoản không hề rẻ, cho nên những nhân viên không quá quan trọng sẽ được sắp xếp ở khách sạn có giá rẻ hơn.

Nhưng không ai nghĩ người mà Ngôn Sơ Âm dẫn theo lại là trợ lý của Thẩm Gia Thụy. Bất kể có phải trợ lý của Thẩm Gia Thụy tới đây để “công khai chủ quyền” hay không, họ đều không thể làm theo sắp xếp ban đầu, bèn để nhân viên của họ chịu khó ở chật một chút, để dành cho trợ lý Tề một phòng riêng.

Tuy có hơi phiền toái một tí nhưng Trần Tiên Nguyên không hề khó chịu, ngược lại, anh ta cầu loại phiền phức này còn không được ấy chứ. Hiện tại hợp tác với nhân viên của Thẩm Gia Thụy, có khi sau này còn có cơ hội hợp tác với Thẩm Gia Thụy, quan trọng hơn là trợ lý của Thẩm Gia Thụy đi công tác với Ngôn Sơ Âm, điều này nói lên cái gì? Nói rõ Thẩm Gia Thụy và Ngôn Sơ Âm đang yêu nhau, chỉ có người một nhà mới dùng chung trợ lý! Tuy quan hệ của họ vẫn chưa được công khai nhưng nếu bị truyền thông phát hiện chuyện này, chắc chắn truyền thông sẽ ầm ĩ, Ngôn Sơ Âm càng được chú ý thì sản phẩm mà cô hợp tác với Dịch An càng nhận được nhiều quan tâm.

Trần Tiên Nguyên càng nghĩ càng thấy vui, sản phẩm hợp tác của họ đằng nào cũng sẽ hot thôi, tuy rằng phương thức hot hơi nằm ngoài dự liệu của anh ta.

Việc trợ lý Tề đi công tác cùng Ngôn Sơ Âm còn chưa được nhiều người biết đến thì tin tức Ngôn Sơ Âm và Đỗ Dịch An “hẹn hò lãng mạn” trên đường phố đảo quốc đã lên hotsearch trong nước.

Tuy trước đây phòng làm việc của Đỗ Dịch An đã tung poster ám hiệu Đỗ Dịch An và Ngôn Sơ Âm hợp tác nhưng tiêu đề quá dễ gây hiểu lầm nên thu hút rất nhiều sự chú ý. Hơn nữa đảo quốc đang bước vào màu hoa anh đào, rất nhiều du khách đi trên đường cũng vô tình bắt gặp Ngôn Sơ Âm và Đỗ Dịch An, vì vậy Weibo càng lúc càng náo nhiệt.

Đáng tiếc Trần Tiên Nguyên không chịu nổi kiểu hot này. Nghệ sĩ nhà anh ta khác với Thẩm Gia Thụy, Dịch An xuất thân từ chương trình sống còn, tuy luôn cố gắng phát triển theo hướng thực lực nhưng cái mác “idol” trên người không dễ bị xóa bỏ, mặc dù đã lấy được giải Ca vương Kim Khúc nhưng hiện tại phần lớn fans của anh vẫn là fans bạn gái, dưới tình huống này, anh mà xảy ra tin đồn hẹn hò với bất cứ nữ nghệ sĩ nào cũng đều chết chắc.

Trần Tiên Nguyên luôn lưu ý tới điểm này, đối tượng hợp tác phải sàng lọc kỹ càng, cuối cùng mới quyết định chọn Ngôn Sơ Âm. Chẳng những ngoại hình của cô phù hợp với nhân vật mà còn ở trong mắt công chúng, cô là người của Thẩm Gia Thụy, vì vậy hợp tác với cô sẽ vô cùng an toàn. Nào ngờ tính toán kỹ lưỡng ra sao cũng có sơ sót, hiện tại nghệ sĩ nhà mình chẳng những xảy ra tin đồn hẹn hò với Ngôn Sơ Âm mà còn bị dính nghi ngờ “kẻ thứ ba”, Trần Tiên Nguyên càng nghĩ càng tức muốn hộc máu.

Để làm sáng tỏ quan hệ, họ đành công khai sớm tin tức Ngôn Sơ Âm và Đỗ Dịch An hợp tác quay MV. Nhưng sau khi công khai, công việc không hề suôn sẻ, Ngôn Sơ Âm và Đỗ Dịch An đều đang rất nổi tiếng, biết địa điểm họ làm việc, truyền thông và du khách ùn ùn kéo đến xem gây ra khung cảnh ồn ào và hỗn loạn khiến diễn viên nghiệp dư như Ngôn Sơ Âm và Đỗ Dịch An bị ảnh hưởng nghiêm trọng, dẫn đến chậm tiến độ rất nhiều.

Cũng may trước Chủ nhật, họ vẫn hoàn tất mọi cảnh quay, nếu không Ngôn Sơ Âm phải về Bắc Kinh ghi hình rồi lại tiếp tục bay tới đảo quốc để quay tiếp MV. Chủ nhật là thời gian ghi hình cố định “Nào ta cùng cười”, ban đầu Ngôn Sơ Âm tưởng quay MV xong sẽ về kịp nên không xin nghỉ, hơn nữa họ ký hợp đồng MC, chỉ vì một mình cô mà ảnh hưởng toàn bộ ekip thì đây là điều tối kỵ trong đài, bất luận thế nào Ngôn Sơ Âm cũng phải về ghi hình đúng lịch.

Bay tới bay lui rất phiền phức, hơn nữa Đỗ Dịch An cũng không thể hao phí thời gian để chờ cô.

Cho nên bất kể ra sao, khi công việc hoàn thành đúng kế hoạch, cả đoàn đều thở phào nhẹ nhõm, không còn thời gian đâu để thưởng thức cảnh đẹp dưới những tán hoa anh đào nữa, vì không kịp chuyến bay vào sáng thứ sáu mà ban đầu đã đặt nên họ bèn hủy đi rồi đặt lại chuyến bay vào tối thứ sáu, đi về nước ngay trong đêm.

Nếu Ngôn Sơ Âm biết trước việc cô vội vội vàng vàng chạy về là để tiếp đón đoàn phim “Thời gian bên nhau” thì cô đã xin nghỉ phép rồi.

Phim “Thời gian bên nhau” đang trong giai đoạn tuyên truyền, Mộc Phỉ là nữ chính của phim, còn Ngôn Sơ Âm là nữ MC duy nhất của “Nào ta cùng cười”, mà việc chăm sóc và làm nền cho khách mời nữ là nhiệm vụ của cô, chẳng qua khi đối tượng để mình làm nền là Mộc Phỉ, Ngôn Sơ Âm cảm thấy cái từ “chuyên nghiệp” thật đáng ghét.

Triệu Tử Phi trang điểm xong, thừa lúc không ai chú ý, anh ta mang theo lòng hóng hớt xấu xa chạy tọt vào phòng hóa trang của Ngôn Sơ Âm, khi nhìn thấy cô bạn thân đứng trước gương, anh ta cười sằng sặc: “Cậu mặc cái quái gì thế? Già khú đế rồi mà còn mặc đồng phục học sinh để chi?”

“Hơ hơ.” Mặt Ngôn Sơ Âm lạnh tanh, cô cũng biết mình có tuổi rồi, không nên mặt dày cưa sừng làm nghé, hơn nữa còn chả làm nghé nổi, nhưng đạo diễn bắt mặc thì cô phải làm sao? Cô cũng tuyệt vọng lắm chứ bộ!

Chị Lý cười nói: “Hôm nay đoàn phim “Thời gian bên nhau” tới tuyên truyền, phim về đề tài thanh xuân nên Âm Âm phải tạo hình thế này để phù hợp với chủ đề.”

Triệu Tử Phi tặc lưỡi lắc đầu, độc mồm: “Tớ không có ý gì đâu, cơ mà nữ chính Mộc Phỉ người ta mặc đồng phục hợp lắm, thoạt nhìn cứ như học sinh thật ấy, còn cậu…”

Ngôn Sơ Âm lườm anh ta: “Cậu câm miệng cho tớ.”

Cô tự biết, không cần anh ta nói.

Khác với Triệu Tử Phi độc mồm độc miệng, chị Lý theo “đảng Âm Âm”: “Tuy Âm Âm quá tuổi học sinh nhưng con bé rất đẹp, mặc đồng phục cũng không che giấu nổi khuôn mặt xinh tươi này, cho dù quần áo không hợp thì chỉ cần nhìn mặt thôi cũng sướng mắt.”

“Ồ, cũng đúng.” Triệu Tử Phi đồng ý gật đầu, thấy Ngôn Sơ Âm bực dọc, anh ta bèn an ủi: “Còn hậu kỳ mà, lát nữa ghi hình xong bọn mình đi hối lộ tổ hậu kỳ.”

Ngôn Sơ Âm không nói gì, tổ hậu kỳ của họ dẫu có trâu bò đến đâu thì cũng ưu tiên chỉnh sửa cho khách mời, cô bị ép mặc bộ đồ này là đã gián tiếp thể hiện khách mời không muốn bị cô lấn át, nếu không tại sao đoàn phim không để Triệu Tử Phi mặc đồng phục học sinh? Nói thẳng ra là Trương Nhiên rất đẹp trai, cho dù có trùm bao bố thì vẫn cứ đẹp, không cần MC phải tự dìm mình để nâng anh ta lên, còn Mộc Phỉ thì chỉ hơn cô ở phương diện trẻ tuổi và có hơi thở thanh xuân, vì vậy trang phục của hai người phải “trẻ trung” thì mới làm nổi bật ưu thế của Mộc Phỉ.

Ngôn Sơ Âm bực thì bực thật nhưng cũng biết rõ đây là yêu cầu của đoàn phim, trước kia cô và Mộc Phỉ dính vào chung một scandal, bất kể mọi người có muốn hay không, bây giờ Ngôn Sơ Âm và Mộc Phỉ là “không thể tách rời”, trên mạng sẽ luôn so sánh hai người, đoàn phim chắc chắn không muốn Ngôn Sơ Âm lấn át Mộc Phỉ, mặc dù trước kia Ngôn Sơ Âm nhận được lời mời đóng vai nữ chính trước nhưng không có nghĩa là đoàn phim không biết chọn người, thiếu gì nữ diễn viên phù hợp với nhân vật, sao cứ nhất thiết phải chọn Mộc Phỉ? Vì vậy, Ngôn Sơ Âm biết mình chạy không thoát ngày hôm nay.

Triệu Tử Phi trêu ghẹo mấy câu rồi kéo cô ra ngoài: “Tới giờ rồi, đi thôi.”

Ngôn Sơ Âm vừa đi vừa hỏi hôm nay xảy ra chuyện gì: “Tớ nhớ theo lịch thì hôm nay là khách mời khác mà?”

“Không biết nữa, chắc gặp vấn đề gì đó.” Triệu Tử Phi khoát tay: “Đằng nào trước sau gì cũng tới thôi.”

Ngôn Sơ Âm bĩu môi, mắng: “Nhưng như này thì sớm quá.”

Cô nhớ đoàn phim của Mộc Phỉ được xếp lịch vào cuối tháng.

“Không sớm.” Triệu Tử Phi cười nói: “Cậu quên show đang hot của đài Thượng Hải à? Số tuần này đã lập được rating khủng đó, suýt thì vượt qua “Giọng ca” của đài mình, ekip của Mộc Phỉ bây giờ chắc chắn sẽ thừa thắng xông lên.”

Ngôn Sơ Âm nghĩ thấy cũng đúng, nhất là khi không chỉ ekip của Mộc Phỉ muốn thừa thắng xông lên. Hôm nay ghi hình nhưng phải còn lâu mới phát sóng, mà hôm qua “Khi tình yêu đến” chỉ mới phát sóng tới số thứ hai nhưng đã đạt được tỷ suất người xem rất cao, có thể đoán được chương trình này sẽ rất hot trong thời gian tới. Hiện tại các đài truyền hình đều mong Mộc Phỉ tham gia chương trình của đài mình, cho nên Mộc Phỉ và đoàn phim “Thời gian bên nhau” đến ghi hình trước kế hoạch, đài Bắc Kinh mừng còn không kịp nữa là.

Thôi, làm nền thì làm nền, đâu phải lần đầu tiên. Ngôn Sơ Âm điều chỉnh tâm trạng, trước khi Trương Nhiên và Mộc Phỉ ra sân khấu, cô đã tiến vào trạng thái làm việc, lấy thái độ chuyên nghiệp nhất để tiếp đón khách mời, nên cười thì cười, nên nịnh thì nịnh, cho nên không xảy ra tình cảnh lúng túng như hôm tụ họp. Bày thế trận chờ quân địch, Ngôn Sơ Âm phát huy tính chuyên nghiệp của mình, không khí trên sân khấu tương đối thoải mái.

Ngôn Sơ Âm biết cô và Mộc Phỉ có “gút mắc”. Cứ cho là cô nhỏ mọn nhưng những việc mà người quản lý của Mộc Phỉ đã làm ít nhiều cũng ảnh hưởng đến cảm nhận mà cô dành cho Mộc Phỉ, tuy Triệu Tử Phi không biết nhiều nhưng cũng có thể hiểu tâm trạng của cô, vì vậy cô không mong là sẽ giấu được Triệu Tử Phi. Tuy nhiên, trừ Triệu Tử Phi ra, những người khác chắc chắn không nhận ra tâm trạng phức tạp của cô, kể cả người khôn khéo như Lâm Vũ Tường và Tống Viễn Hàng. Biểu hiện hôm nay của cô rất xuất sắc, Lâm Vũ Tường và Tống Viễn Hàng sẽ không nghĩ nhiều. Khán giả cũng không thể nhìn ra.

Vậy là cô vượt qua bài kiểm tra một cách hoàn hảo.

Kết thúc ghi hình, Ngôn Sơ Âm thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như mình vừa hoàn thành nhiệm vụ khó khăn nhất, bây giờ cực kỳ muốn về nhà.

Nhưng đạo diễn của phim gọi họ nán lại, nói muốn mời mấy MC cùng ăn bữa cơm đạm bạc, Ngôn Sơ Âm lập tức từ chối: “Ngại quá, hôm nay tôi không tiện, mọi người đi ăn vui vẻ.”

Trương Nhiên đứng bên cạnh đạo diễn, anh ta nhìn Ngôn Sơ Âm một cái, như muốn nói lại thôi.

Ngôn Sơ Âm làm như không thấy ánh mắt của anh ta. Thật lòng mà nói, tuy cô chưa từng nghĩ sẽ phát triển mối quan hệ với Trương Nhiên nhưng hôm nay ghi hình, lúc cô và Mộc Phỉ nói chuyện với nhau, Trương Nhiên đều đứng bên cạnh Mộc Phỉ như người bảo vệ, thỉnh thoảng còn ngăn cản những lời nói bông đùa của cô khiến cô hơi khó chịu.

Không phải cô không vui vì người từng tán tỉnh mình lại đi làm sứ giả hộ hoa cho người khác, Trương Nhiên tìm được người thích hợp hơn cô, cô sẽ thành tâm chúc mừng, không làm người yêu thì vẫn là bạn, cô cứ tưởng Trương Nhiên cũng hiểu ít nhiều châm ngôn sống của cô, nào ngờ Trương Nhiên lại đề phòng cô, chẳng lẽ anh ta cho rằng cô sẽ gây khó dễ cho Mộc Phỉ ngay trên sóng truyền hình? Phải chăng Trương Nhiên cho rằng Ngôn Sơ Âm cô đây là người có nhân cách thấp kém, thậm chí còn chẳng phân biệt được tình huống nào thì nên làm gì?

Vậy thì chỉ có nói Trương Nhiên chưa bao giờ hiểu cô, tình cảm mà anh ta từng dành cho cô quá ư nông cạn!

Ngôn Sơ Âm hơi thất vọng về Trương Nhiên, nếu anh ta đã đề phòng cô, sợ cô gây bất lợi cho Mộc Phỉ thì việc gì cô phải tham gia bữa ăn này? Ngôn Sơ Âm làm như không thấy ánh mắt muốn khuyên nhủ của Trương Nhiên.

Cuối cùng Trương Nhiên cũng không lên tiếng, Lâm Vũ Tường nhìn Ngôn Sơ Âm, cười nói: “Hôm qua nửa đêm mới về nước đúng không? Dạo này thấy em bận quá, có việc thì cứ đi đi, mọi người đều thông cảm mà.”

Tuy Lâm Vũ Tường nói với Ngôn Sơ Âm nhưng ai cũng hiểu anh ấy đang giải thích giúp cô với đoàn phim, người ta nửa đêm mới đi công tác về, có lẽ còn chưa kịp nghỉ ngơi, bây giờ chắc chắn không có sức lực đâu mà đi liên hoan với họ.

Thực chất trong lòng Lâm Vũ Tường nghĩ là theo thường lệ thì lúc này chắc hẳn Thẩm Gia Thụy đã tới dưới lầu để đón Âm Âm, con bé mới yêu đương, sao có thể bỏ mặt bạn trai mà đi liên hoan với họ được?

Tống Viễn Hàng cũng nghĩ vậy, anh ấy vỗ vai Ngôn Sơ Âm, nói đệm: “Phải đó, về nghỉ ngơi đi, bọng mắt của em như muốn vỡ ra luôn rồi kìa.”

Đã nói tới mức này, người của đoàn phim cũng ngại nài nỉ thêm, bèn cười nói với Ngôn Sơ Âm là không sao, khuyên cô nên về sớm nghỉ ngơi.

Sau đó Ngôn Sơ Âm về phòng hóa trang trước chứ không đứng nghe mọi người bàn bạc là sẽ đi đâu, tẩy trang và thay quần áo xong, cô xách túi chuẩn bị đi về.

Ngôn Sơ Âm vừa ra khỏi phòng hóa trang thì thấy Triệu Tử Phi cũng thò đầu ra khỏi phòng nghỉ của anh ta, ngoắc tay gọi cô: “Âm Âm… Thôi, cậu về đi, tớ sẽ nhắn Wechat cho cậu.”

“Cậu muốn nói gì với tớ?” Ngôn Sơ Âm không hiểu ra làm sao.

Triệu Tử Phi gãi đầu rồi lại lắc đầu: “Một hai câu không nói rõ được, cậu về trước đi.”

Ngôn Sơ Âm thấy hôm nay xong việc trễ hơn bình thường, nếu cô còn không xuống thì e Thẩm Gia Thụy sẽ tủi thân mất, vậy nên cô không hỏi nữa mà đi vào thang máy.

Triệu Tử Phi xoa huyệt thái dương, đau đầu quá, phải nói với Âm Âm thế nào đây.

Chuyện là mấy phút trước, Triệu Tử Phi đi vệ sinh thì gặp Trương Nhiên. Lúc đó Trương Nhiên hỏi: “Âm Âm… đang hẹn hò với Thẩm Gia Thụy đúng không?”

Triệu Tử Phi nheo mắt, vòng vo: “Tớ không biết, Âm Âm không nói thẳng là có hẹn hò hay không, nhưng có lần tớ thấy Thẩm Gia Thụy tới đài đón cậu ấy tan làm.”

Trương Nhiên không tỏ ra bất ngờ, gật đầu, không nói nữa nhưng cũng không có ý kết thúc cuộc trò chuyện.

“Tử Phi, cậu còn nhớ mấy tháng trước, tớ bảo cậu nhắc cô ấy một chuyện không?” Trương Nhiên ngập ngừng, “Là chuyện về quản lý của Tiểu Phỉ đó…”

Triệu Tử Phi nhếch môi: “Rồi sao? Sau đó cậu phá hiện chỉ là hiểu lầm?”

“Cũng không hẳn là hiểu lầm, mà là lúc đó… Tiểu Phỉ không hề biết những việc mà quản lý của em ấy đã làm.”

“Lúc cậu nhắc nhở tớ cũng không hề nói chuyện đó có liên quan tới Mộc Phỉ.” Triệu Tử Phi nói thẳng, “Yên tâm đi, Âm Âm không đổ trách nhiệm lên đầu Mộc Phỉ đâu.”

Nói xong, Triệu Tử Phi mới thấy giọng mình hơi gay gắt. Hôm nay lúc ghi hình, có thể những người khác không nhận ra hành động của A Nhiên nhưng anh ta thấy rõ A Nhiên đề phòng Âm Âm vì sợ cô làm gì đó với Mộc Phỉ.

Triệu Tử Phi có phần bất bình thay cho Ngôn Sơ Âm, nhưng anh ta cũng biết hiện tại Ngôn Sơ Âm đã hẹn hò với Thẩm Gia Thụy, tất nhiên Trương Nhiên cũng có quyền thích người khác. Gần nửa năm, đủ để cậu ấy thay đổi suy nghĩ . Hiện tại A Nhiên cảm thấy Mộc Phỉ quan trọng với cậu ấy hơn cho nên cậu ấy sẽ bảo vệ Mộc Phỉ, điều này chẳng có gì đáng trách, bảo vệ người mình thương vốn là chuyện thường tình của con người.

Giọng của Triệu Tử Phi hòa hoãn lại, kể: “Lúc ấy Âm Âm đã phân tích chuyện đó với tớ, cô ấy biết chuyện đó không liên quan gì tới Mộc Phỉ.”

Trương Nhiên mím môi, tựa hồ vẫn không yên lòng: “Phiền cậu giải thích với Âm Âm thêm lần nữa được không? Tiểu Phỉ thực sự không biết gì cả, đến bây giờ em ấy vẫn không biết người quản lý đã làm cụ thể những chuyện gì, em ấy cho rằng chị ta chỉ hùa theo một chút. Có vậy thôi mà Tiểu Phỉ cũng đã rất áy náy…”

“Áy náy?” Triệu Tử Phi nhướn mày, “Xin lỗi hoặc giải thích với Âm Âm khó khăn lắm à?”

Trương Nhiên rất hiểu tâm trạng của Mộc Phỉ, lúc đầu vì hoàn cảnh giống nhau, anh ta thông cảm cho cô ấy nên mới dần dần đến gần cô ấy, “Em ấy đối với Thẩm Gia Thụy… Tóm lại hiện tại em ấy sống rất khổ sở, cũng rất khó đối mặt với Âm Âm.”

“Cho nên đây là ý của cô ta?”

Trương Nhiên lắc đầu, “Tớ thử thăm dò thì phát hiện người quản lý của em ấy giấu em ấy rất nhiều chuyện, cũng có nhiều chuyện chị ta không chịu nói rõ. Tớ không muốn Âm Âm và Tiểu Phỉ hiểu lầm nhau.”

Hơn nữa ban đầu là do anh ta bảo Tử Phi nhắc nhở Âm Âm, lúc đó anh ta chưa quen Tiểu Phỉ nên tất nhiên không muốn Âm Âm bị dối gạt, sau này nhìn thấy dáng vẻ áy náy của Tiểu Phỉ, anh ta vô cùng hối hận vì mình đã nhiều chuyện.

Triệu Tử Phi định nói thêm nhưng khi nhìn thấy Trương Nhiên sốt sắng nhờ vả mình, nhất thời cũng không muốn nói nữa, cuối cùng vẫn gật đầu, “Vì là lúc trước cậu nhắc nhở nên bây giờ tớ sẽ giúp cậu chuyển lời, có điều…” Triệu Tử Phi thoáng ngừng lại, nhìn Trương Nhiên, “Bây giờ quầng hào quang thánh cha của cậu chiếu sáng khắp vùng rồi đấy, sao trước kia tớ không nhận ra cậu bác ái thế này nhỉ?”

Nói xong, không đợi Trương Nhiên phản ứng, Triệu Tử Phi kiêu ngạo rời đi.

Nhưng sau đó, Triệu Tử Phi lập tức hối hận, sao lại đồng ý chứ, nói dễ nghe là anh ta giải thích giúp Mộc Phỉ để Âm Âm không hiểu lầm Mộc Phỉ, nhưng chuyện đã qua lâu lắm rồi mới nhắc lại chẳng khác nào bảo Âm Âm đã hiểu lầm, chứ khi không ai lại đi giải thích làm chi?

Mẹ nó, mình dính vào làm chi không biết, A Nhiên muốn làm thánh cha thì cứ để cậu ta phát sáng tới tỏa nhiệt luôn đi!

Triệu Tử Phi mắng thầm trong bụng, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play