Hết giờ làm, Phương Thần lái xe trực tiếp đậu ở cổng đợi cô ra, Clara đi đến lạnh nhạt nói với anh:
"Anh đi về đi tôi sẽ đón taxi đi về."
Phương Thần mỉm cười như không với cô, vẻ mặt hiện giờ của anh rất
giống lưu manh:"Bây giờ em tự lên hay là em muốn anh bế em lên
xe?"
Clara đưa
mắt nhìn xung quanh toàn là nhân viên ở tập đoàn đang đứng nhìn hai người, cô vội bước vào trong xe cho anh đưa về.
Phương viên
Hai người vừa về đến bước vào trong, hai người đã nhìn thấy mẹ
anh và Phạm Tịnh Kỳ, anh nhanh chóng đi đến chỗ mẹ mình cau
mày thắc mắc hỏi:
"Mẹ? Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"
Cơ Tuyết Hà hai chân vắt chéo, khoanh tay quan sát Clara rồi trả lời anh:
"Nếu mẹ không đến đây thì đâu có biết là ở đây có thêm một người
phụ nữ, con hãy mau nói cho mẹ biết cô gái này là ai?"
Phương Thần vội nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, nắm chặt lại:
"Đây là bạn gái của cô cô ấy tên là Hạ Nguyệt Vân."
Phạm Tịnh Kỳ đứng bật dậy trợn mắt:
"Hạ Nguyệt Vân? Hạ Nguyệt Vân chính là cô ta?"
Cơ Tuyết Hà cũng đứng dậy, ánh mắt quyết liệt nhìn anh, phản đối:
"Mẹ không chấp nhận cô gái này là bạn gái của con vì vậy con hãy nhanh chóng chia tay với cô ta đi."
Sắc mặt của anh càng lạnh lẽo đáng sợ hơn bao giờ hết, anh không quan tâm đến những lời nói của mẹ mình:
"Con không chia tay mẹ không có quyền bắt buộc con phải chia tay với cô ấy."
Anh nắm lấy tay của cô đi lên phòng đi được vài bước anh dừng lại, cất giọng:
"Sẵn đây con cũng muốn nói cho mẹ biết cả đời của con chỉ yêu một
mình Tiểu Vân và cũng chỉ có cô ấy mới có tư cách làm bạn
gái, làm vợ làm thiếu phu nhân của Phương viên này thôi."
Anh cùng cô đi lên phòng, mặc cho mẹ anh tức tối, vào phòng của
anh cô không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn anh. Phương Thần ngồi xuống cạnh cô hiếu kì hỏi:
"Em làm sao vậy? Tại sao lúc nãy anh nói em là bạn gái của anh em lại không phản ứng gì hết bình thường em nhất định sẽ mắng
anh mà?"
Cô
nhìn thẳng vào anh đáp:"Coi như hôm nay tôi làm người tốt vậy
mà cái bà dì đứng cạnh mẹ anh là ai vậy? Là dì của anh
sao?"
Phương
Thần bật cười, anh cười đến đau cả bụng khiến anh nhớ lại lần đầu khi cô gặp Phạm Tịnh Kỳ cô cũng nói thế:
"Cô ta là bạn từ nhỏ của anh tên là Phạm Tịnh Kỳ mẹ của anh luôn muốn anh và cô ta thành một đôi."
"Cái gì? Thật sao? Cô ta là bạn của anh? Tôi cứ tưởng cô ta là dì
của anh không đó nhìn còn già hơn cả mẹ anh."
Phương Thần nhìn cô với ánh mắt yêu thương, cưng chiều vô cùng:
"Em đói bụng chưa để anh đi đem đồ ăn lên đây cho em, em không cần
xuống dưới đó ăn rồi nhìn sắc mặt của mẹ anh đâu."
Clara gật đầu, cười nhẹ:"Tất nhiên là đói rồi."
Anh nhéo má cô rồi đi xuống bảo dì Hà chuẩn bị đồ ăn cho anh mang lên cho cô, thức ăn đã chuẩn bị xong anh nhanh chóng mang lên cho
cô không hề để ý đến mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ.
Cơ Tuyết Hà thật sự rất tò mò, hiếu kì không biết cô là người
như thế nào mà lại có thể khiến anh từ một người lạnh lùng
lại trở nên ôn nhu, ấm áp sẵn sàng vì cô mà đối đầu với mẹ
mình. Bà nhất quyết phải điều tra bằng được cô là người như
thế nào? Có thật sự xứng với anh?
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT