Qua ngày hôm sau, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên theo chân Diệp Trọng di chuyển gần mười phút đồng hồ mới đến được một Thạch tháp cổ xưa trong Thánh Đan thành. Giờ phút này, ở ngoài Thạch tháp có vô số Luyện dược sư đang không ngừng lui tới, huyên náo ầm ỹ hóa thành những tiếng vang vọng như sấm.
" Nơi này là Phân tháp của Đan Tháp, tương tự như các Công hội Luyện dược sư ở các đế quốc."
Diệp Trọng dẫn Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên hai người theo dòng người tiến vào tòa Thạch tháp mang dáng vẻ cổ xưa, thấp giọng giới thiệu.
Tiến vào Thạch tháp, Tiêu Long nhìn lướt qua chung quanh. Diện tích nó rất lớn, Công hội Luyện dược sư ở đế quốc Gia Mã không thể so được. Lúc này, bên trong tháp có không ít người mặc áo bào đại biểu cho Luyện dược sư tiến vào trong.
" Bên trong Tháp, phía Bắc là khu giao dịch. Rất nhiều Luyện dược sư đều có thể thực hiện giao dịch các dược liệu cần thiết hoặc là đan dược ở nơi đó. Phía nam mới là nơi lấy huy chương. "
Sau khi giới thiệu xong, Diệp Trọng đoàn người liền dẫn Tiêu Long hai người đi.
Khi đám người Tiêu Long tới khu vực phòng khảo hạch thì đã thấy một đội ngũ thật dài. Thấy thế, Diệp Trọng khẽ chau mày nói với Tiêu Long:
" Tiêu Môn Chủ đợi ở chỗ này chờ ta một chút để ta liên lạc với người bên trong. Nếu cứ chờ đợi như thế này chỉ sợ đến hết hôm nay cũng không hoàn thành được khảo hạch."
Tiêu Long gật đầu, nhìn Diệp Trọng dần đi xa. Hắn theo thói quen, lui về sau một chút. Chợt cảm giác được lưng mình đụng phải một thân thể mềm mại.
" A! "
Tiếng kinh hô nhẹ nhàng vang lên sau lưng Tiêu Long. Hắn nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy cô gái bị hắn làm cho ngã trên mặt đất. Bàn tay hắn nhanh như chớp đỡ cô gái dậy.
" Không cần! "
Thấy Tiêu Long định đỡ mình dậy, thiếu nữ nhất thời vội vàng nói.
Thanh âm của nàng đã chậm một chút, bàn tay Tiêu Long nhanh như chớp nắm lấy cánh tay nàng. Nhưng còn chưa đợi hắn dùng lực đỡ nàng dậy, sắc mặt hắn đã trở nên kinh hãi. Bởi vì hắn phát hiện, linh hồn lực lượng trên mi tâm hắn đang có dấu hiệu tràn ra tiến vào cơ thể thiếu nữ này.
Hơi kinh ngạc, bàn tay Tiêu Long vội buông ra. Sau đó, có chút hồi hộp lùi hai bước, ánh mắt khiếp sợ nhìn thiếu nữ có khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt ở phía trước. Trước ngực thiếu nữ này có một tấm huy chương vẽ một đồ văn hình tròn, giống như một viên đan dược.
" Người của Đan gia? "
Tuổi của thiếu cũng không lớn, chỉ khoảng mười bảy đến mười tám, thân hình yểu điệu mềm mại. Khuôn mặt tuyệt đẹp nhưng đôi má lại tái nhợt tựa như có bệnh trong người.
Đương nhiên, hấp dẫn ánh mắt Tiêu Long không phải là dung mạo của cô gái mà là chiếc huy chương hình tròn trước ngực. Chiếc huy chương này chính là tộc huy của một trong Ngũ đại gia tộc của Đan vực – Đan gia.
" Ngươi… ngươi không sao chứ? "
Thiếu nữ từ trên mặt đất đứng dậy, sợ hãi nhìn Tiêu Long, thấp giọng nói.
Nghe được giọng nói của thiếu nữ, Tiêu Long mới từ dời mắt ra khỏi huy hiệu của Đan gia, hồi hộp nhìn cô gái trước mặt. Một màn kinh hãi vừa rồi làm cho trái tim hắn không ngừng đập loạn. Hắn cảm giác rõ ràng trong cơ thể của cô gái này xuất hiện một loại thôn phệ chi lực cực kỳ quỷ dị, ngay cả linh hồn lực của hắn cũng có dấu hiệu bị hút ra không cưỡng lại được.
Sở hữu quỷ dị như vậy thể chất, nếu hắn đoán không sai, trước mắt thiếu nữ này chính là Đan Thần đi.
" Không có gì! "
Nhìn thấy Tiêu Long lắc đầu, lúc này thiếu nữ mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt nhìn Tiêu Long có chút kỳ quái, tựa hồ kinh ngạc vì đụng phải nàng nhưng lại không có chuyện gì.
" Chuyện kia… thật không tốt…"
Thiếu nữ nhìn Tiêu Long rồi nói một câu như xin lỗi, sau đó cũng không chờ Tiêu Long đáp trả liền nhanh chóng xoay người rời đi, hòa cùng dòng người biến mất.
Nhìn những cử chỉ có chút quái dị của cô gái, Tiêu Long không nhịn được lắc đầu cười, hắn vậy mà sinh ra nhận nàng làm đệ tử tâm tư.
Lấy Đan Thần thể chất, lại phối hợp Thôn Thiên Phệ Địa Quyết, tốc độ tu luyện của nàng hoàn toàn không chút nào thua kém một người tu luyện thiên giai công pháp.
Đương nhiên, nếu như nàng có hư vô quyết, đem một đống công pháp dung hợp, tốc độ tu luyện càng tăng lên gấp nhiều lần.
" Sư Phụ, ngươi đang suy nghĩ gì a? " Tiểu Y Tiên đột nhiên hỏi.
" Ta nghĩ nên tìm cho ngươi một cái đồng môn sư muội. " Tiêu Long cười nói.
" Sẽ không phải là cái kia đan gia thiếu nữ đi? " Tiểu Y Tiên kinh ngạc hỏi.
" Không sai, lấy nàng thiên phú, nếu chỉ dùng trong luyện đan thì thật có chút phí phạm. " Tiêu Long gật đầu.
" Tiêu môn chủ, Tiểu Y Tiên tiểu thư, chúng ta đã có thể đi."
Lúc này thanh âm của Diệp Trọng đột nhiên vang bên tai hai người.
" Ừ…" Diệp Trọng gật đầu, chân chờ một chút nói: " Ta đã liên hệ rồi, có thể để ngươi sử dụng trắc nghiệm thất đặc thù. Nhưng mà, hiện giờ trong trắc nghiệm thất còn có những người khác nữa. Ta xem, hay là để ngày mai rồi đến? "
Nhìn thần sắc có chút ảm đạm của Diệp Trọng, Tiêu Long chau mày, nói: " Những gia tộc kia sao? "
Nghe vậy, Diệp Trọng ngẩn người, gật đầu cười khổ, thở dài: " Đúng lúc người của Bạch gia cùng Khâu gia ở bên trong khảo thí. Trước kia, hai gia tộc vẫn bị Diệp gia đè phía dưới. Hiện giờ, thật vất vả bọn họ mới xoay người đi lên, tự nhiên là tiểu nhân đắc chí. Mỗi lần gặp mặt, bọn họ đều giở trò giễu cợt. Đối với ta thì cũng không ảnh hưởng gì, chỉ sợ sẽ nói những lời khó nghe đối với các vị. "
Tiêu Long cười cười, vỗ vai Diệp Trọng nói: " Không cần để ý đến bọn hắn, đến cũng đã đến rồi, chẳng lẽ lại tay không quay về sao? "
Thấy thế, Diệp Trọng chần chờ một lát liền gật đầu, nói:
" Được rồi! Đến lúc đó bọn chúng có nói gì, các vị cứ coi như không nghe thấy là được! "
Dứt lời, Diệp Trọng xoay người bước vào thông đạo đặc thù, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên cũng theo sát phía sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT